1001 Cách Xuyên Không Cùng Vai Ác

Chương 93: "Nam sắc tổn thọ a" (3)



Đêm nay Tân Mai có cảm giác gánh nặng hệ trọng.

Từ lúc hai người tâm hữu linh tề đạt thành ăn ý bầu không khí, kiều diễm ướt át hôn môi triền miên kéo dài không dứt.

Tư Hàn giống như khám phá ra trò chơi mới mẻ, còn hôn đến nghiện rồi, không ngừng quấn lấy cô mà đòi hôn hôn.

Tân Mai chỉ biết thời gian đã thật lâu trôi qua, nụ hôn này còn chưa có ý tứ dừng lại, nàng môi sớm đã tê rần, giáp mặt ngồi trên người Tư Hàn càng làm nàng có chút ngồi không yên.

Tân Mai cái mông nhỏ xoắn tới xoắn đi, Tư Hàn nổi lên phản ứng sinh lý còn không tự biết mà cạ đến nàng non mềm thịt, nàng thân thể hiện tại rất đỗi nhạy cảm, không ngoài dự đoán u huyệt cũng đã ướt đến khó chịu.

Nàng mặt nhỏ méo mó nghiêng người, cái mông lại bị người bắt lấy không cho nhúc nhích, khăn tắm treo trên người nàng lỏng lẻo chẳng chịu được động tác nhiệt tình của cả hai mà cảnh xuân chợt tiết.

Tân Mai tay ngọc theo bản năng ngăn chặn kiều diễm thân mình, lôi kéo khăn tắm không làm nó tiếp tục rớt xuống thảm hại.

Nàng đầu nhỏ ngã ra sau một chút, trốn tránh Tư Hàn nóng bỏng hôn, môi răng chi gian, Tân Mai nức nở một tiếng: "Không chơi nữa."

Thằng nhãi này giống như không nghe thấy, phớt lờ nàng câu nói, đầu nhập quên mình mà vuốt ve cổ nàng, ấn cái ót làm nàng không chỗ trốn bị bắt thừa nhận kịch liệt hôn.

Nàng mị mị mắt, nhìn phản ứng đối phương giống như trúng phải xuân dược không tự biết. Có chút ngữ nghẹn, hừ hừ giận, lại là đáng chết mị hương trên người nàng tác quái, còn chưa chắc đây là chân thật ý muốn của Tư Hàn.....

Theo tình hình trực quan hiện tại Tân Mai thật sự sợ hai người bọn họ sẽ không kiềm chế được lập tức lau súng cướp cò ở đây.

Sơ mi trắng đoan đoan chính chính không biết khi nào hai viên cúc áo rời rạc mở ra, ẩn hiện tảng ngực sạch sẽ như ngọc, thiếu niên đuôi lông mày đuôi mắt bất tri bất giác lây dính tình sắc, tuấn mỹ dụ hoặc càng thêm gọi người không rời được mắt.

Nam sắc làm nàng tổn thọ a!

Nhưng hiện tại không thể...

Đối với hành vi trẻ nhỏ không nghe lời, Tân Mai đơn giản thô bạo cắn anh một ngụm, môi đỏ rời đi trận doanh mang theo ái muội chỉ bạc tách ra giữa hai người, óng ánh vệt nước chảy đến cằm nàng, nâng lên lộng lẫy con ngươi mông lung nhìn người, rất có một cổ hoạ thuỷ yêu tinh câu hồn nhiếp phách, hiện tại thiếu nữ dục mỹ sắc thái bộ dáng thật đủ lệnh đàn ông trong thiên hạ sa đoạ điên cuồng, không tiếc sinh mạng sẵn lòng phủng hi thế trân bảo đến cầu nàng ban ân một đêm hoan hảo, dù trả giá bằng mạng sống e là vẫn có người nguyện làm thiêu thân. Chẳng sợ trước mặt là Tư Hàn tiểu thiếu gia khó hiểu phong tình cũng không thể tự kiềm giữ mà bị nàng thu hút.

Không thể không nói nhan sắc chính là vũ khí tối thượng.

Tân Mai nhìn đồng tử của Tư Hàn ánh chính mình bóng dáng, cũng mơ hồ nhìn ra túc thể tinh mị chính là đại mỹ nữ.

Tư Hàn mặt không có quá nhiều biểu tình, nhưng một tay kia đặt ở mông nàng không hề có ý thu hồi, đối với xúc cảm mềm mại đàn hồi chỗ đó giống như làm nhóc này yêu thích không buông tha, còn thi thoảng xoa nắn chiếm tiện nghi của nàng, lấy này phát tín hiệu “tôi rất không cao hứng” biểu đạt.

Đợi một lát, cũng không thấy nàng có ý tứ lại chủ động hôn hắn, Tư Hàn bẹp miệng đành phải chủ động hơn tiến đến tấn công thiếu nữ non mềm môi, nàng so kẹo trái cây càng ngọt càng làm người không thể tự giữ mà sa vào món ngon.

Tân Mai khoé miệng nhẹ câu, ngón trỏ chắn lại môi thiếu niên.

Tư Hàn có chút không vui cắn nhẹ lên ngón tay nàng, anh không hiểu vì sao vừa rồi đang hôn đến vui vẻ Tân Mai lại dừng, sâu thẳm con ngươi nhìn nàng, tất cả đều là bất mãn.

Tân Mai bao dung cười, vỗ về chơi đùa đầu tóc anh, trấn an. "Có người nhìn."

Bỗng bên ngoài truyền đến thịch thịch tiếng gõ cửa, còn có thanh âm của Mặc Thất: "Thiếu gia nên ăn tối rồi."

Tân Mai ngẫm lại bộ dáng bản thân lúc này gặp người, nàng nghĩ liền muốn đứng dậy chuồn êm.

Nào ngờ Tư Hàn một bộ nắm chặt không buông: "Đi đâu?"

"Tôi vào trong phòng ngủ chờ. Đợi anh ăn tối xong chúng ta lại tâm sự~" nàng nhướng mày, hai âm cuối nhẹ câu, rẽ trái rẽ phải thanh âm tràn đầy ẩn ý.

Nếu không phải nàng đỉnh một gương mặt ngây thơ nói, ắt hẳn rất làm người hiểu lầm nàng quen cửa quen nẻo không lành mạnh nghề nghiệp quyến rũ người lăn giường.

Tư Hàn nghe nàng nói, tự hỏi một chút vấn đề, vẫn là không thả người: "Ở yên đi."

Câu sau Tư Hàn lại đối cửa ra mệnh lệnh: "Mặc Thất, mang một bộ kín đáo y phục nữ đến đây."

Bên ngoài một hồi hoà hoãn mới "Vâng" một tiếng, lập tức rời đi.

Mặc Thất thính lực cực tốt nghe tiếng đối thoại bên trong còn nghe tới tìm y phục nữ mấy chữ, vừa nãy ở bên ngoài xém chút đã bị doạ nhảy dựng, so hắn quanh năm ở đại giang nam bắc gặp súng óng nguy hiểm sinh tử thời khắc vẫn ung dung tư thái, lượng tin tức này càng làm hắn kinh hồn táng đỏm.

Thiếu gia tự bế từ nhỏ, vậy mà có bạn nữ.

Bạn nữ này còn thần không biết quỷ không hay vượt được rừng rậm cặp mắt bảo tiêu bên ngoài, lặn vào được phòng của thiếu gia.

Xem ra không tầm thường.

Mặc Thất nheo nheo mắt, quay lại phân phó người hầu dưới nhanh chóng chuẩn bị.

Hắn che giấu nghi ngờ ở đáy lòng, thu liễm cực tốt mà đem túi đựng quần áo tới, tiểu thiếu gia nhà hắn chỉ chừa ra một khe vừa đủ đưa đồ vào, Mặc Thất chuyên nghiệp hiểu chuyện, không vượt quá lễ nghi mà đưa đến rồi lặng lẽ ở ngoài chờ lệnh.

Tư Hàn đưa cho Tân Mai túi giấy đóng gói quần áo mới, nàng vào nhà tắm thay đồ, nhéo nhãn hiệu trên váy, từ chất liệu đến đường may tinh xảo liền biết là đồ hàng hiệu.

Nhìn đến nội y là một áo bra, một quần nhỏ màu trắng, nàng thở phào nhẹ nhõm một hơi, người hầu chọn y phục còn rất tinh tế, nếu chọn cup áo ngực không đúng, sợ là nàng mặc cũng không được.

Dù sao hiện tại bà đây cũng là cup D, nghĩ nghĩ nàng đôi mắt loé sáng liền hưng phấn chạy tới gương.

Cởi ra khăn tắm, nhịn không được nhìn bản thân trong gương mà nuốt nước miếng.

Ô ô....Quá quá hài lòng, thật sự là đẹp từ đầu đến chân, không chỗ bắt bẻ, diễm lệ khuôn mặt khí chất lại tựa tinh linh, vừa dục lại thuần rất xứng đôi với thằng nhãi Tư Hàn, thật là thoả mãn thị giác kẻ nhan khống a.

Bà đột nhiên yêu chính bản thân mình rồi. Ha ha ha

Lão Cẩu nhìn Tân Mai cuồng si vẻ mặt mà chậc lưỡi, chỉ là gần khôi phục bốn phần năng lực, tái hiện được phần nào mỹ nhan thịnh thế của cô ở tiền kiếp đã khiến cô chảy dãi mất hình tượng như thế, nếu mười thành dung mạo hoàn toàn trở về e sợ Mai Mai thiếu nữ đương trường qua đời vì kinh hỉ.

Tân Mai lề mề thay xong y phục đi ra tới, trong phòng đã xuất hiện thật lớn bàn ăn bày sẵn các món ăn dinh dưỡng hương khí nóng hổi phiêu phiêu.

Vừa nhấc chân liền đón nhận tầm mắt gắt gao chuyên chú của Tư Hàn.

Nàng áy náy cười: "Xin lỗi, dù sao phái nữ yêu cái đẹp là tập tính, làm anh chờ lâu rồi."

Không thể không nói, váy maxi voan trắng dài tay che kín từ trên xuống dưới rõ ràng rất đứng đắn nhưng mặc trên người nàng phong tình cực điểm, không thể che lấp đường cong nữ tính ngược lại càng mãnh liệt đánh sâu vào thị giác, có một cổ xúc động làm người lập tức muốn cởi ra nó, chiêm ngưỡng tìm tòi thiếu nữ tuyết trắng mê người thân thể.

Anh thu hồi tầm mắt, chậm rãi ngữ khí vỗ ghế ngồi bên cạnh nói: "Lại đây."

Trong phòng chỉ có anh và Tân Mai.

Khi nãy Mặc Thất ý tứ chính là nhận lệnh của Tư Vực đến tận mắt xem chừng thiếu gia ăn uống đầy đủ mới có thể quay về.

Lúc bé tiểu thiếu gia cũng xem như dễ nuôi lớn, chỉ là đến năm mười một tuổi chứng kén ăn của Tư Hàn bỗng nhiên rất nghiêm trọng, đến giờ càng là phi thường bắt bẻ, thói quen khi ăn cũng không cần nhiều người hầu hạ.

Dù sao Tư Hàn cũng đã năm ngày không ăn gì nhiều, nhận được hội báo làm Mặc Thất bảo mẫu kiêm vú em từng theo chăm sóc tiểu thiếu gia từ bé sốt ruột không thôi.

Nếu như vừa nãy không phải tiểu thiếu gia hứa hẹn sẽ ăn tốt buổi tối, kêu hắn có thể phục lệnh thì giờ này ngu trung Mặc Thất có khả năng thực sự hết cách mà theo lệnh an bài trối tiểu thiếu gia truyền dịch dinh dưỡng.

Hắn rốt cuộc vẫn là chưa đi, ở bên ngoài âm thầm liếc mắt quan sát, lúc nhìn thấy tiểu thiếu gia nhà hắn cùng cô gái lai lịch bất minh ăn cùng nhau bữa tối, trong lòng liền phức tạp vừa vui vừa lo.

Đối với buổi tối đẹp đẽ, thức ăn xa hoa cao cấp thực đơn, Tân Mai thiếu nữ vô tư gắp đồ ăn, uống vài ngụm canh gà hầm di cá nhìn nhìn Tư Hàn chậm rãi quý khí ăn uống, động tác thực tao nhã vui mắt nhưng anh ăn cũng không nhiều, rõ ràng Tư Hàn mặt vô biểu tình tập trung ăn lên nhưng nàng lại có thể nhận ra là cố ép bản thân nuốt xuống.

Tân Mai nhìn đến Tư Hàn bộ dáng, không hiểu vì sao có chút thất thần, giống như đã từng một thế giới nàng nuôi lớn nam chính Thương Dương, thực ra nàng vẫn luôn biết hắn từ bé không thích ăn kẹo hồ lô lại là vì bồi nàng, ăn đến mấy xâu liên tiếp. Nàng cũng không vạch trần hắn, chỉ là đau lòng hắn, cho nên về sau thầm nghĩ bản thân sẽ không ăn nhiều kẹo đỡ làm tiểu nam chính súng răng.

Tiếc là sau đó.......

Dường như cảm nhận được Tân Mai quá mức thương cảm tâm tư, anh nghiêng đầu hướng về nàng một ánh nhìn khó hiểu.

Ăn một bữa ăn, làm gì muốn khóc rồi?

"Này..." nói một nửa lại chợt nhớ, giống như anh chưa biết tên đối phương. Tư Hàn tiểu thiếu gia bỗng chốc lâm vào trầm mặc.

Bây giờ hỏi tên, có khi nào thiếu nữ sẽ hờn dỗi khóc ra tới không.

Con gái đúng là thực phiền toái.

Nhưng nhìn nàng bộ dáng rất là tan nát cõi lòng.

Trong sách viết an ủi người phương thức là như thế nào viết....

Buông dao nĩa, Tư Hàn đồng tử chợt loé, cuối cùng đem thiếu nữ ôm vào trong lòng ngực.

Tân Mai bất ngờ bị ôm tiến vào lồng ngực ấm áp, thanh tân hơi thở làm nàng có chút bừng tỉnh.

Chậc, quên mất đương sự ở đây chú ý nàng.

Công lược sao!

Hẳn là nhân cơ hội triển khai một chút.

Trong lòng thiếu nữ đầu củng ngực anh một chút, bỗng nỉ non ra tiếng: "Cha mẹ tôi mất từ sớm, đã rất lâu rồi tôi không được ăn cơm nhà, cũng không còn nhớ mùi vị đó là như thế nào nữa.....Hôm nay thực sự cảm ơn anh đã mời tôi cùng ăn, tôi tôi......" Tân Mai nghẹn ngào âm thanh đến cùng giống như bị chắn ở cổ họng nức nở kiều kiều nhu nhược đến đáng thương.

Lão Cẩu nhìn Tư Hàn cứng đờ vỗ về lưng cho cô, dĩ nhiên trong mắt ông Tân Mai đã thoái hoá đến độ thành trà xanh lừa gạt cảm tình không chớp mắt.

Khá vậy không hề phun tào, ông còn biết điều chạy nhanh thoái ẩn.

Rất có nghi ngờ chuyện phát sinh tiếp theo, trẻ em không nên xem.

Có lẽ đầu óc Lão Cẩu quá đen, căn bản Tân Mai cũng không hề vội vàng đẩy ngã nam chính.

Hai người họ chốc lát thực sự là vừa ăn vừa tâm sự mà thôi.

Tư Hàn từ trong miệng nàng biết được nàng tên Tố. Lên du thuyền là vì bị lừa gạt, nếu không phải nàng may mắn trốn thoát hang quỷ kia thì hiện giờ đã là dê vào miệng cọp. Nàng mong Tư Hàn có thể tạm thu nhận nàng ở lại cho đến khi du thuyền cập bến, hắn muốn nàng làm gì đều được chỉ cần không giao nàng cho những kẻ xấu còn đang đuổi bắt nàng.

Đối với chuyện này Tư Hàn từ đầu đến cuối không có yêu cầu gì nhiều, anh muốn cũng chỉ là cô làm mẫu nữ cho anh vẽ.

Tân Mai đơn thuần không hề phản đối, còn vui vẻ hống anh ăn thêm nhiều chút báo ân.

Cuối cùng thiếu nữ không nhịn được tâm người mẹ trỗi dậy, còn đích thân đúc từng chút cho anh ăn.

Tân Mai xem thiếu niên gợi cảm yết hầu chậm rãi nhấm nuốt đưa đến miệng đồ ăn, tâm tình của nàng khó được thấy vui sướng mới lạ còn ác thú vị mà hôn lên Tư Hàn khoé môi vụn bánh tráng miệng.

Nàng bất chợt phát động hành vi làm Tư Hàn có chút sững sốt vẫn là ở yên chỗ đó tiếp thu nàng hôn môi, anh nhắm lại mắt thực hưởng thụ, thậm chí đáy lòng không biết vì sao rất thích cảm giác thân mật này, vốn dĩ nàng tính toán đôi môi đụng vào trêu đùa liền thu binh, không biết vì sao anh bỗng phản công, Tân Mai môi đỏ bị nhiếp trụ, dần dần hai người hôn càng ngày càng thâm nhập, môi lưỡi giao hòa.

Tư Hàn toàn bộ thân mình đè ép lên nàng, dường như sợ nàng không thoải mái mà giơ tay đem người hướng chính mình trong lòng ngực ôm tới, nụ hôn này cũng trở nên càng ngày càng nóng rực bá đạo.

Nàng cơ hồ là theo bản năng phối hợp, đôi tay vòng lấy cổ anh, cơ thể hấp thu tuyến nước bọt chứa dương khí tẩm bổ cực kỳ dễ chịu, khiến nàng càng tham lam đáp lại, anh hôn cũng càng dùng sức, càng thâm nhập.

Cũng không biết qua bao lâu, thâm nhập hôn môi, dần dần thành hai người cọ xát.