Allkuro Chiếc Bóng Thất Lạc

Chương 14



Tiếng chuông tan học vang lên.

Đám học sinh vội vã lao ra khỏi lớp, nữ sinh tụm năm tụm ba cười nói khúc khích.

Nam sinh thì đùa giỡn, cãi nhau loạn xạ.

Cũng có những người lẻ loi đi một mình...!

Đây là những năm tháng học sinh đi học đúng quy định, hoàn thành bài tập giáo viên giao, chăm chỉ phấn đấu học hành.

Đôi khi đi dã ngoại lúc được nghỉ, một khoảng thời gian nhẹ nhàng, vô lo vô nghĩ trong đời người.

"Kỳ lạ quá, từ sáng đến giờ vẫn không thấy Kurokocchi".

Kise trèo lên cây trước một lớp học, ngóng trông vào trong.

"Những nơi khác mình cũng đi tìm rồi.

Không nhìn thấy.

Chẳng lẽ Kurokocchi xin nghỉ phép rồi?".

Kise buồn rầu lẩm bẩm, vì muốn nhanh chóng gặp Kurokocchi mà hắn đã bỏ 1 ngày tập luyện để cắm cọc ở đây.

Vốn dĩ chặn ai đó lại hỏi là xong nhưng mà hắn khá nổi tiếng nên bị một đám nữ sinh bao vây.

Hừ, giờ đành lén lút.

"Đó là Kise sama kìa."

"Đâu...đâu"

"Đẹp trai quá...ahhh"

Kise vội nhảy xuống đất, không xong, bị phát hiện rồi.

Đều tại Kurokocchi, tìm được cậu sớm thì tớ có phải khổ thế này đâu.

Kise nhanh chân chạy tẩu thoát.

Thật là, nữ sinh thời nay quá mạnh bạo.

Kise núp sau một bụi cây lớn, nghe tiếng la hét gọi tên mình nhỏ dần.

Thở hồng hộc, Akashicchi huấn luyện cho hắn cũng không thấy mệt như bây giờ.

"Tóc vàng".

Kise giật mình, chẳng lẽ lại bị nữ sinh phát hiện.

Từ từ...!Giọng nữ sinh không trầm thế, hơn nữa gọi hắn mà nghiến răng nghiến lợi...!

"A, Aonimecchi?"

"Hừ.

Lá gan cậu lớn lắm đấy.

Dám có ý tưởng độc chiếm Tetsu".

Aonime âm trầm cười lạnh.

"Cậu đã biết?".

Kise khóc không ra nước mắt.

Quay trở lại 2 tiếng trước...!

Aonime tầm tình khó chịu, đi đến sân vận động của đội 1 tìm Kise chơi bóng.

"Satsuki, Kise đâu?"

"Tớ không biết, tớ cũng đang tìm Ki-kun".

"Cậu tìm tên đó làm gì?"

"Bởi vì Ki-kun nói chỉ cần tớ muốn đi tìm Tetsu-kun thì cậu ấy sẽ đi cùng..."

"Sao? Satsuki, cậu nói cậu tìm ai?"

"Tetsu-kun nha"

"Cậu nói là Kuroko Tetsuya?"

"Dai-chan biết Tetsu-kun hả?"

"Cậu mau nói cho tôi biết Tetsu ở đâu...!Nhanh lên..."

Lấy được địa chỉ từ Moimoi, Aonime ngay lập tức chạy đến trung học Meiko.

Bảo vệ không cho hắn vào trường nên đành trèo lên tường, vừa lên thì thấy Kise ở bên trong chui rúc trong bụi cây.

"Chuyện này mà nói cho Akashi thì cậu chết chắc".

Kise nghe được tên Akashi liền đơ ra, cả người ớn lạnh.

"Khoongggg, xin cậu đừng làm thế.

Akashi biết tớ lừa gạt sẽ giết tớ mất.

Hơn nữa tớ không phải muốn độc chiếm Kurokocchi đâu, tớ muốn tìm được rồi nói cho các cậu..."

"..."

Aonime và Kise cùng đi về dưới bầu trời hoàng hôn.

"Tớ đã bảo không có Kurokocchi ở đây mà.

Cậu còn không tin đòi vô kiểm chứng lại."

Vuốt lại cái đầu bị gõ đau, Kise oán giận không ngừng.

"Aonimecchi ác quá, cậu đánh tớ mạnh như thế."

Nhưng mà thà bị Aonimecchi đánh còn chết dưới lưỡi kéo của Akashicchi...!

"Đáng đời cậu."

Aonime gằn giọng, ánh mặt lại hiện lên sự cô đơn...!Tetsu....