Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức (Cải Biên)

Chương 37: Nghi ngờ.



Sau khi trải qua một hồi âu yếm vuốt ve (rút gọn 5000 chữ), Thẩm Ngôn cùng Trương Tố Tố ăn mặc chỉnh tề bước ra cửa.

5h chiều, mặt trời đã dần khuất bóng, Thẩm Ngôn còn phải mau chóng về nấu cơm cho Dương Mật cùng Địch Lệ Nhiệt Ba. Vấn đề cơ thể của Trương Tố Tố vẫn là mối lo trong lòng hắn, nên suốt cả quá trình hai bên chỉ âu yếm cho nhau chứ không hề đến bước cuối cùng.

Cùng đi với Thẩm Ngôn, Trương Tố Tố như con chim nhỏ nép vào ngực hắn đầy hạnh phúc và thõa mãn, cuộc đời thiếu khuyết trải nghiệm nhân sinh như nàng thì việc gặp được Thẩm Ngôn như tìm được một báu vật vậy.

Trương Tố Tố đưa Thẩm Ngôn đến nhà kho, nàng quét dấu vân tay mở cửa vào, đi qua một hành lang dài, trải qua 3 lớp cửa an ninh, đến cánh cửa cuối cùng, sau khi nàng quét xong võng mạc xác nhận danh tính, cánh cửa ầm ầm mở ra, bên trong tràn đầy sách cũ, nồi, niêu, xoong, chảo đã qua sử dụng được sắp xếp ngăn nắp bên trong.

Thẩm Ngôn khóe mắt giật giật, suốt cả quá trình đi vào cái ‘nhà kho’ này, hắn đã không còn lời nào để nói, cái này không phải là nhà kho chứa đồ cũ, đồ bỏ mà mẹ nó đây là cái pháo đài chứa đồ cũ, đồ bỏ. Hắn có thể chứng kiến hàng hàng lớp lớp tia hồng ngoại báo động chống trộm, nếu không có Trương Tố Tố dẫn vào, hắn thực sự cảm thấy không ổn khi tự mình vào đây.

- Đây là cái nhà kho nhà em?

- Vâng! Đây là cái nhà kho mà cha em làm, có vấn đề gì sao?

Trương Tố Tố chu chu miệng ngây thơ hỏi.

- Vấn đề rất lớn!!! Em không thấy một cái pháo đài này lại chứa sách cũ, hàng ve chai lông vịt trong đây à!!

- Bình thường mà! Em vẫn thường hay vào quét dọn đấy thôi, không phải NHÀ KHO bình thường như thế này à!

Thẩm Ngôn hít sâu lấy lại bình tĩnh, Trương Tố Tố cuộc đời này gần như chỉ ở nhà không đi đâu, hắn cũng chả buồn giải thích, vấn đề là cha nàng, hắn càng ngày càng hiếu kỳ về cha nàng.

Hắn nắm hai má nàng kéo ra một cái, cười hì hì nói:

- Nha đầu ngốc, chỗ sách công pháp em nói đâu!

- Anh mới ngốc ấy! Em còn lớn hơn anh đấy!!

Trương Tố Tố xụ mặt dẫn Thẩm Ngôn đi đến một góc, mở ra lồng thủy tinh bảo vệ, chỉ vào đống sách nói.

- Đây là đống sách mà gia gia em gọi là công pháp, anh cứ tùy ý lấy đi!

- Những đồ ở đây anh lấy đi em không sợ cha em mắng em à?

- Không sao, đã rất lâu cha em không vào đây rồi, đã năm năm kể từ khi cha hại chết gia gia…

Trương Tố Tố kể tới đây nước mắt bỗng rơi xuống, Thẩm Ngôn chẳng hiểu sao bước tới ôm nàng, hôn lên má nàng nhẹ giọng hỏi nguyên nhân.

Trương Tố Tố khóc thút thít trong lòng hắn, kể lại chuyện đau đớn khi xưa, cùng cái chết bí ẩn của hai chị nàng.

- Hai chị của em đều không rõ nguyên nhân đến 30 tuổi thì chết, một tháng nữa là sinh nhật 30 của em rồi, có khi nào…em cũng chết không? Em không muốn xa anh!

- Em yên tâm có anh ở đây, em không chết được, đừng mê tín như thế, hơn nữa có lẽ cha em cũng không có ý hại chết gia gia đầu, em hãy tha lỗi cho ông ấy nhé!

- Vâng!..

Nàng lau đi nước mắt, mỉm cười với Thẩm Ngôn, bước đến lấy chồng sách đưa vào tay hắn. Thẩm Ngôn cũng không khách khí nhận lấy, thầm ra lệnh:

- Tiến hành quét đống sách này!

Keng! Phát hiện:

Hoàng cấp trung đẳng công pháp: [Thánh linh giáp] (có thể học)

Hoàng cấp thượng đẳng công pháp: [Chấn sơn chưởng] (đẳng cấp tu vi quá thấp không thể học)

Sách đạo đức kinh: 18 quyển ( có thể học)

- Với tu vi luyện khí đỉnh cấp, chủ nhân chỉ có thể học bộ [Thánh linh giáp]. Tu vi bản thân trong khả năng hiểu biết của chủ nhân hiện tại lần lượt là Luyện khí kỳ, Trúc cơ kỳ, Kết đan kỳ, Nguyên anh kỳ, Hóa thần kỳ. Đẳng cấp công pháp được phân chia từ thấp lên cao lần lượt là Hoàng cấp, Huyền cấp, Địa cấp, Thiên cấp, Thần cấp.

- Khi chủ nhân đạt đến trúc cơ mới có thể học bộ [Chấn sơn chưởng] còn lại. Lưu ý công pháp [Thanh linh giáp] cần tìm một nơi an tĩnh mới có thể học tập.

Keng! Tiến hành học tập 18 quyển đạo đức kinh, học tập thành công, Tinh thần +20.

Một loạt thông báo của Iris vang lên trong đầu Thẩm Ngôn, trong 20 quyển hắn nhận được có giá trị nhất là hai quyển công pháp, xem như lời to.

Trương Tố Tố không hiểu sao Thẩm Ngôn sau khi nhận sách bỗng đứng như trời trồng, đang lúc lấy tóc ngoáy ngoáy mũi hắn, hắn đột nhiên động ôm nàng hôn chụt lên má nàng mấy cái rồi cười ha hả dọa nàng sợ nhảy dựng.

Bớt chợt hắn liếc mắt tới trong góc thấy một hộp sắt, theo bản tính hiếu kỳ, hắn nhặt lên, trên hộp còn có yêu cầu nhập mật khẩu hoặc quét vân tay, Thẩm ngôn kéo kéo da mặt.

- Em quét vân tay thử xem!

Hắn đưa cái hộp đến trước mặt Trương Tố Tố.

- Oa! Chiếc hộp nhìn đẹp quá, đây là lần đầu tiên em nhìn thấy nó đấy!

Sau đó nàng hí hửng quét dấu vân tay mình vào.

Tinh! Vân tay không chính xác, còn hai lần nhập.

Thanh âm trong cái hộp vang lên. Căn phòng thoáng chốc yên tĩnh trong mấy giây

- Em thử nhập ngày sinh mình vào xem!

- Vâng!

Tinh! Mật khẩu không chính xác, còn một lần nhập.

Thẩm Ngôn nhíu mày suy nghĩ, trực giác nói cho hắn biết cái hộp này rất có liên quan đến cha nàng.

- Em nhập ngày sinh cha em xem!

- Vâng để em!

Tinh! Mật khẩu chính xác.

Hai người châu đầu nhìn qua, bên trong chỉ là một quyển sách cũ nát, Trương Tố Tố nháy mắt hết hứng thú đi xung quanh bắt đầu thu dọn, Thẩm Ngôn thì nhẹ nhàng cầm quyển sách ra ngoài.

Keng! Phát hiện công pháp [Đoạt Sinh công] không đẳng cấp (có thể học)

Lại là một quyển công pháp không đẳng cấp, Thẩm Ngôn suy tư hỏi Iris:

- Miêu tả ra [Đoạt sinh công]

- [Đoạt sinh công] là công pháp hướng dẫn người tu luyện dùng thuốc can thiệp vào bào thai nhằm tạo ra bào thai thuần âm, khi sinh ra chắc chắn là nữ, bản thân là cơ thể thuần âm. Thân thể thuần âm có lực hấp dẫn cực mạnh với người khác phái, người tu luyện [Đoạt sinh công] có khả năng hấp thụ nguyên âm từ thân thể thuần âm để gia tăng thọ nguyên cùng tu vi.

Thẩm Ngôn bỗng có cảm giác bất an trong lòng, hắn hỏi:

- Làm thế nào để hấp thụ? Sao khi hấp thụ thì thân thể thuần âm ấy như thế nào?

- Cơ thể thuần âm cần 30 năm mới thuần thục, trước 30 năm người tu luyện không thể hấp thụ nguyên âm này nếu không sẽ gây ra phản phệ, hấp thụ qua cách giao hợp, sau khi cơ thể nữ đó bị rút đi nguyên âm sẽ tử vong!

- Vậy nếu người bình thường giao hợp với thân thể thuần âm thì như thế nào?

- Không thu hoạch được gì, nhưng thân thể thuần âm sẽ thất thoát nguyên âm mà chết!

Thẩm Ngôn nhìn về phía Trương Tố Tố đang dọn dẹp, hắn cảm thấy lộp bộp trong lòng, cái này đơn giản là tà công, một loại công pháp vô nhân tính.

Thẩm Ngôn sau khi nghĩ nghĩ, lấy lại bình tĩnh, bước đến ôm nàng vào lòng, ôn nhu hôn lên trán nàng rồi nói:

- Ngày sinh nhật 30 tuổi của em anh ghé đến chung vui với em nhé!

- Aaa.a.thế thì còn gì bằng! Đây là lần đầu tiên có người đến ăn sinh nhật với em đó!

Nhìn nàng vui cười mà lòng Thẩm Ngôn đau nhói.

Nàng tiễn hắn ra cổng, trước khi đi Thẩm Ngôn bí mật bắn lên người Trương Tố Tố một con bọ theo dõi từ [Đồng hồ thông minh].

Con bọ này có khả năng thu âm anh, hình ảnh, kiểm tra nhịp tim, trạng thái ký chủ và có khả năng tự bạo có thể phá hủy một chiếc xe hơi, kích thước của nó nhỏ bằng một hạt gạo.

Ta cần phải mạnh hơn, phải bảo vệ bằng được những người phụ nữ ta yêu. Nhìn Thẩm Ngôn bước đến khuất bóng nơi cuối đường, Trương Tố Tố nuối tiếc đóng cổng vào nhà.

Khoảng 20 phút sau, cổng lần nữa được mở ra, cha nàng – Trương Lâm trở về, hắn dáng người cao lớn uy vũ, gương mặt có chút anh tuấn nhưng lại có một vết sẹo lớn chạy dọc gò má làm hắn hết sức dữ tợn.

Bước vào nhà, nhìn vẻ mặt sợ sệt của Trương Tố Tố nhìn hắn, Trương Lâm dường như cũng đã quen.

- Hôm nay con đã nghỉ việc bên chỗ bán sách rồi chứ?

- Dạ con đã nghỉ rồi ạ!

- Tốt! Con gái bảo bối của ta không thể nào ra ngoài làm việc chân tay được, con cứ ngoan ngoãn ở nhà là được!

Hắn ôn nhu nhìn xoa đầu nói với nàng, Trương Tố Tố run run không dám động, nàng sợ cha nàng trong tâm khảm.

- Được rồi, con ngồi đây, ta vào nấu cơm tối, hai cha con ta cùng ăn!

- A không được, cha làm về cũng mệt rồi, cứ ngồi đây, con sẽ vào nấu cơm cho ạ!

-…vậy cũng được!

Trương Lâm ngồi xuống sofa, nhìn bóng con gái đi xa, ánh mắt hắn hiện lên vẻ thèm khát rồi nháy mắt tiêu thất.

……………………………………..