Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức (Cải Biên)

Chương 50: Bách Hợp? (H-)



Bầu không khí nháy mắt yên tĩnh xuống, lại có chút quỷ dị.

- Còn…còn gì…?

Dương Mật thuận miệng hỏi.

Nàng từ trên xuống dưới đánh giá Địch Lệ Nhiệt Ba, làn da rất mềm, dường như chỉ cần chạm vào là sẽ vỡ, mịn tựa lụa, co giãn như cỏ lau. Đôi mắt trong suốt dịu dàng ướt nước khảm trên khuôn mặt hoàn mỹ, ngũ quan tinh xảo, sắc đẹp tuyệt trần, mười bảy, tám tuổi, tóc đen dài như thác nước rũ xuống vai, mỹ nhân bại hoại, bộ dạng năm phần ngây thơ, năm phần đáng yêu.

Lại liếc xuống bộ ngực sữa mới nhú của người thiếu nữ, tuy chỉ vừa tay nhưng căng bóng phập phồng, cao vút ngạo nghễ, bên trên đỉnh có hai hạt hồng đào tô điểm, quần vú ửng hồng khiêu khích sự chịu đựng của mọi nam nhân trên thế giới này. Dương Mật như tỉnh ngộ, không tin nhìn vào bạn khuê mật của mình:

- Không lẽ cậu cho hắn ứ ừ cậu rồi??

- Không có, tuyệt đối không có!!

Địch Lệ Nhiệt Ba chối đây đẩy, nói đùa sao, tuy là vẫn chưa đến bước ứ ừ nhưng chung quy vẫn là lén sau lưng người ta ăn vụng, không bị bạo hành cái mông mới là lạ, từ xưa đến giờ, nàng luôn xem Dương Mật là tỷ tỷ của mình, thực sự sợ nàng phát ra từ nội tâm.

- Nhanh cho tớ kiểm tra!

- Ha ha ha, cậu đừng chọt nữa…

Dương Mật nhào đến Địch Lệ Nhiệt Ba sờ soạng bầu vú của nàng làm nàng la lên oai oái, rất mềm, cảm xúc trơn trượt mát lạnh làm Dương Mật thầm than không thôi, bóp thật đã tay a..

- Còn nói xạo, lần này tớ sờ so với lần trước to ra rõ một vòng!

- Hahaha, nhột quá, tớ nói, tớ nói…tớ chịu thua được chưa!!

Dương Mật se hai núm vú Địch Lệ Nhiệt Ba rồi kéo căng, cơ thể nàng vốn mẫn cảm bị Dương Mật lộng như thế, phía dưới đã ngứa ngáy không thôi.

- Chúng tớ thực sự chỉ an ủi cho nhau thôi, không có đi đến bước kia!!

Địch Lệ Nhiệt Ba lí nhí nói trong miệng mặt đỏ như gấc.

Dương Mật bỗng sinh ra trong lòng một cỗ ghen tuông khó tả, tuy là bạn khuê mật nhưng lại lén đi ăn vụng là không được rồi.

- An ủi, an ủi tới mức nào?

- Ai nha, sao cậu lại hỏi vấn đề xấu hổ đó…anh ấy chỉ hôn..và xoa bóp ngực tớ thôi..

Dương Mật tỏ vẻ không tin, bóp lấy ngực Địch Lệ Nhiệt Ba càng ngày càng nhanh, càng dùng sức, cười ranh mãnh hỏi.

- Thật không đó…còn như thế nào nữa, tớ không tin tên sắc lang ấy không si mê chỗ này đâu.

Vừa nói Dương Mật vừa đưa tay xuống mặt nước, lướt qua gò mu với nhúm lông đen được cắt tỉa gọn gàng, đi tới nơi u cốc thần bí kia. Ngón tay thon dài của Dương Mật nhẹ nhàng vuốt ve hai mép thịt non tơ đó.

- Ưm…ưm..

ĐỊch Lệ Nhiệt Ba sao chịu nổi sự đùa bỡn của Dương Mật nhanh chóng khai hết.

- Anh ấy..dùng ngón tay..giúp tớ giải quyết, đổi lại tớ thì… ‘thổi tiêu’ cho anh ấy!

- Thổi tiêu???

Dương Mật ngừng lại động tác, khó hiểu hỏi Địch Lệ Nhiệt Ba:

- Hắn có sở thích phục vụ âm nhạc trong lúc ‘làm’ cậu à!

Phốc!

Phốc!

Địch Lệ Nhiệt Ba cùng Thẩm Ngôn cùng phun ra một ngụm, Địch Lệ Nhiệt Ba bị sự trong sáng của Dương Mật làm cho quên luôn mắc cỡ, còn Thẩm Ngôn nãy giờ ở bên ngoài với tu vi Luyện khí đỉnh phong của mình vừa xử lý sự vụ vừa vểnh tai chó lên nghe ngón động tính trong lều, nghe đến đoạn này ôm bụng cười ha hả.

Kỳ thực hắn cũng không cố ý nghe lén, nhưng trong tình thế loạn lạc thế này, hắn buộc phải bỏ một phần thần thức chú ý hai nàng, kết qua nghe được đoạn hội thoại này cùng một màn bách hợp trước đó, thật là kích thích thần kinh a…

- Thổi tiêu không phải thế mà là..là..

Địch Lệ Nhiệt Ba ngượng ngùng kề vào tai Dương Mật thủ thỉ, Dương Mật nghe xong bất giác nhìn về phía miệng Địch Lệ Nhiệt Ba, không thể tin được hỏi:

- Cái đó … cũng được, nó dơ thế cậu cũng ăn được, hơn nữa…hắn..hắn thoải mái lắm sao?

- Hihi, hắn ta phê run vòi luôn ấy chứ…cái ấy của hắn rất gân guốc uy vũ, lại trắng póc thư sinh, tớ chỉ nhìn thôi mà có kích động muốn nếm thử rồi, mỗi lần hắn ta đưa sâu vào nó thậm chí vào tới cuống họng tớ luôn…mỗi lần như thế nhìn gương mặt hắn thỏa mãn tớ vừa thấy kích thích vừa hạnh phúc, nước nôi lênh láng cả đó…

Địch Lệ Nhiệt Ba chu chu mỏ khoe chiến tích của mình.

Khụ..khụ..khụ

Thẩm Ngôn bên ngoài ho khan, nhanh chóng triệt bỏ thần thức của mình, chuyện con gái không nên nghe nhiều a, phi lễ chớ nghe..phi lễ chớ nghe..

- Thực sự thoải mái như vậy sao?

- Tớ chứng minh cho cậu!

Thấy Dương Mật không tin, Địch Lệ Nhiệt Ba lấy lên bàn tay của Dương Mật nãy giờ đang vuốt ve âm hộ của mình, để lên môi nàng liếm láp lấy, rồi đưa ba ngón tay của Dương Mật vào miệng, chiếc lưỡi đinh hương hoạt động hết công suất, mơn trớn vuốt ve thấm đẫm nước bọt lên ba ngón tay Dương Mật.

Dương Mật bất ngờ bị Địch Lệ Nhiệt Ba nắm lấy ba ngón tay ngậm vào trong miệng liếm láp, thân thể nháy máy cứng đờ, từng sợi thần kinh nơi ngón tay vô cùng thoải mái, thư giãn, lại có chút kích thích, Dương Mật nhìn lấy Nhiệt Ba phục vụ cho ngón tay của mình, nước bọt sóng sánh chảy cả ra khóe miệng, hô hấp trở nên dồn dập, phía dưới huyệt động cũng bắt đầu ngứa rang.

Địch Lệ Nhiệt Ba dừng động tác lại, cười hì hì ranh mãnh nhìn xem Dương Mật, nàng bây giờ mới hoàn hồn, khuôn xấu hổ đỏ bừng không dám nhìn Nhiệt Ba.

- Thế nào, rất sướng đúng không, là do hắn ‘huấn luyện’ tớ đấy! Chỉ ngón tay thôi đã tim đập chân run rồi…cậu thử tưởng tượng xem nếu cậu cầm cái đó của hắn bú vào….

- Aaaaa.aaa…đừng nói nữa mà…thiệt là xấu xa quá..Nhiệt Ba hư hỏng, tớ phải đánh mông cậu!!!

- Hahaha, tớ biết lỗi rồi, tha cho tớ, hahaha…

Hai nữ bỏ qua câu chuyện hương diễm đầy ngượng ngùng này nhanh chóng nhào vào nhau đùa giỡn, nước tung tóe văng khắp nơi, hai thân thể trần truồng lung linh mạn diệu dưới ánh đèn càng thêm quyến rũ động lòng, đáng tiếc Thẩm Ngôn hiền giờ chưa có phúc được trông thấy…

Hai giờ sau, hai nữ phía lều bên kia giờ khắc này đã ngủ từ lâu, phía bên này, Thẩm Ngôn cùng Thẩm Nhất đứng trong lều vải.

Nhìn lấy Thẩm Nhất quần áo rách nát, sau lưng có một mảng cháy xém, bốc ra mùi thịt khét, hắn thoáng nhíu mày.

- Lúc nãy ta có nhìn qua trong Vạn Thương Thành có bán túi chữa thương, đây là 50 chip hạ cấp, một chiếc Nhẫn trữ vật bên trong có một ít vũ khí, ngươi vào Tử Giới Vực mua thuốc trị thương, phần còn lại mua sắm một ít vật phẩm phòng thân, không thể dùng tay không như thế mãi được.

Vừa nãy, trước khi tên đầu đinh tự bạo hắn cũng lấy được một chiếc Nhẫn trữ vật, từ hai cái nhẫn hiện tại gia tài của hắn cũng đạt được 80 chip hạ cấp, 1 chip trung cấp, vũ khí các loại cùng hai cái thẻ đen chưa biết là thứ gì.

Quả nhiên giết người đoạt bảo…à không…nhặt được của rơi vẫn là cách kiếm tiền nhanh nhất.

- Dạ, thưa chủ nhân.

Thẩm Nhất tuân lệnh, nhanh chóng hóa thành một đạo bạch quang bay thẳng vào mi tâm Thẩm Ngôn.

- Hả? Thân thể cũng theo đó tiến vào Tử Giới Vực à?

- Chủ nhân không biết, Thẩm Nhất là được Iris [Đồng hóa], hắn thuộc về hệ thống, bây giờ hắn chỉ là hằng hà sa số dãy code cấu tạo thành mà thôi, không còn là con người nữa…

Thẩm Ngôn thở dài, đang định leo lên giường nghỉ ngơi sau một ngày dài thì bất chợt Thẩm Nhất từ Tử Giới Vực liên lạc với hắn.

- Thưa chủ nhân hiện giờ trong Tử Giới Vực ta vừa phát hiện có một cơ duyên lớn, không biết ngài có quan tâm?

………………………