Ăn Cắp Ý Tưởng! Ta Chu Du Dị Giới

Chương 13



Không biết qua bao lâu, giữa cái màn đêm đơn côi đầy tịch mịch này, Tjader quằn quại trong đau đớn, cố gắng đánh thức lý trí loài người theo bản năng của vật chất màu xám tro kia.

Chợt, hắn choàng tỉnh dậy. Hai mắt mở đau đáu nhìn trần nhà xám xịt, con ngươi khẽ đảo quanh tứ phía nhưng vô tình bắt gặp luồng ánh sáng mạnh chiếu lấy, khiến hắn không khỏi co rút một cái.

Hắn không di động được.

Tjader bị người ta mặc cho bộ đồ bó của bệnh nhân tâm thần, cả cơ thể cũng bị cố định, những sợi dây da thú quấn quanh hắn và cái giường kim loại, băng lãnh.

Ù ù ù cạc cạc

“Trước khi bắt đầu tiến hành chế tạo, ta muốn ngươi biết vài điều cơ bản..”

“Vật chất kì dị của Xích Quả có ba loại, màu đỏ tía, màu xám tro và màu đặc quánh. Dlo 577 là vật chất kì dị màu xám tro mang mã gen bước đầu của loài chuột nhảy, ngươi tương thích với nó. Nhưng về cơ bản ngươi còn chưa là sinh mệnh Cấp Thấp, chỉ miễn cưỡng coi là nửa bước mà thôi, chúng ta buộc phải nâng cấp ngươi lên một bậc nữa, mới có thể sử dụng ngươi được.”

“Hiểu chưa? Ngươi không hiểu cũng không sao, không quan trọng!”

“Trong quá trình nâng cấp, chỉ có 24% tỉ lệ sống, nếu ngươi vượt qua được thì là cá chép hóa rồng, là một phần của Quân Cấm, trực thuộc quân đội Hoàng Gia. Nếu không được thì bọn ta sẽ trả tiền để mua lại cơ thể ngươi, rồi dùng số tiền đó thay ngươi chiếu cố em gái và mẹ ngươi, ngươi cũng yên tâm hơn.”

“Ua ua ua ua..!”

“Không nói gì, coi như là đồng ý. Rất tốt!”

“Ngươi yên tâm, bọn ta sẽ gây mê cho ngươi, tuyệt đối không cảm thấy đau chút nào.. Được rồi, các ngươi phát đoạn video đó cho hắn coi đi!”

“..mèo méo meo mèo meo..con mèo ngu ngốc đáng yêu..!”

“Ua ua ua!”

...

“Ngươi nói xem, đoạn video người giả mèo đó, ta là Cấp Thấp hoàn chỉnh mà còn sợ phát khiếp, huống chi hắn là nửa bước, lại còn mang mã gen bước đầu là loài chuột nhảy..”

“Đi mau thôi, quản giáo mà phát hiện chúng ta ở đây nói nhảm là tiêu đời đó!”

“Sợ gì chứ? Không lẽ ngươi sợ người đàn bà nhỏ bé như cô ta sao?! Ta thật thất vọng về ngươi Chialia à! Mà bên bồn cầu của ngươi có giấy không vậy?”

“Không nhiều lắm..vừa đủ cho ta dùng..”

“Ngươi mót một ít cho ta với!”

Trong nhà vệ sinh đang diễn ra một cảnh tượng khá là kỳ quái. Có ba ngăn WC sát nhau ở phía bên trái đều chốt cửa lại, hai ngăn bên ngoài cùng đều lòn tay xuống dưới khe hở để đưa giấy vệ sinh cho ngăn WC ở giữa, lại càng kỳ quái hơn nữa là người ngồi trong ngăn WC giữa đều đưa tay ra để lấy cuộn giấy.

“Á, không đúng.. Chialia à, ngươi ngồi bên nào của ta vậy?”

“Trái!”

“Phải!”

Bất ngờ thay, hai luồng âm thanh của cùng một người lại phát ra cùng một lúc, nhưng lời nói lại trái ngược nhau hoàn toàn.

Người ngồi trong ngăn WC ở giữa là Sejm có chút đổ mồ hôi hột.

“Nhất định là có kẻ hệ Đỏ dùng huyễn ảnh để dọa mình!”

Không còn cách nào khác, hắn tự đưa ra lời thuyết phục mà bản thân tự cho là đúng nhất để tự trấn an chính mình.

“Chialia à, ban nãy ngươi vào trước ta hay vào sau ta?”

“Trước!”

“Sau!”

“Cái cmm!”

Sejm chùi mông xong, liền đạp tung cửa WC, cánh tay cụ thể hóa thành lưỡi dao sắc bén, bổ thẳng về trước, mặc kệ đối phương là thần tiên ma quỷ gì đi chăng nữa.

Hô.

Ngoài dự tính, bên ngoài vẫn là khung cảnh nhà vệ sinh thông thường, không có bất cứ ai ở đó. Sejm thẹn quá hóa giận, liền chạy ra bổ vào hai cái cửa ở ngăn bên cạnh.

Lại ngoài dự tính lần nữa, cũng chẳng có ai ở đó.

“Ra đây! Quân khốn nạn!”

Hắn như điên tiết, cả người nổi đầy gân xanh, hai con ngươi láu liên, cố gắng tìm kiếm một mục tiêu dị thường trong tầm mắt, và sẵn sàng bổ đôi nó để thỏa mãn cơn tức giận của mình.

Biểu hiện của Tham Vọng: muốn một điều gì đó và thỏa đáng được nó.

Quy chuẩn ẩn để lĩnh hội vật chất đặc quánh, một trong các điều kiện tự thân biến đổi thành Bậc Cao.

Nhưng mà, Tham Vọng thì chưa bao giờ là đủ cả. Có được điều này rồi thì lại mơ đến điều khác cao cấp hơn. Đây chính là tiền đề cấu thành nguồn sức mạnh vô hạn của Bậc Cao, như chính cái cách mà nhân loại tham vọng vậy.

Sejm cũng không nghĩ đến điều này lại ảnh hưởng trực tiếp đến tương lai của bản thân, thứ hắn muốn và làm bây giờ là bổ chết kẻ hệ Đỏ kia.

Hệ Đỏ, đa phần là pháp sư, triệu hồi sư thích chơi kiểm soát, số ít sẽ lấy huyễn ảnh làm chủ đạo cho quá trình tiến hóa. Hệ Xám gần như là ngược lại, chủ yếu là đấu sĩ hoặc sát thủ, lối chơi phóng khoáng, tự do; thích một kích miểu sát và chủ tu sức mạnh hoặc tốc độ.

Hai hệ này như khắc tinh của nhau, lại như là đồng minh hỗ trợ nhau. Kẻ hệ Đỏ kia có thể dùng huyễn ảnh vây Sejm đến chết, và ngược lại nếu Sejm tìm ra ‘con mắt huyễn thuật' và bổ nát đó, người bất lợi sẽ là kẻ hệ Đỏ kia.

Sejm là hệ Xám, đề cao sức mạnh lên hàng đầu, ngược lại tốc độ không mấy nhanh. Điểm này tương đồng với tính cách con người hắn, nóng tính, cau có, bạo lực và đầu óc khá đơn giản.

Kẻ hệ Đỏ kia chính là lợi dụng điểm này để chơi đùa với hắn, nếu như Sejm mà bình tĩnh một chút thì hắn sớm đã thoát được huyễn ảnh.

Nhưng mà thực tế sẽ không có chuyện “nếu như”.

Sejm lúc này như con bò mộng, điên cuồng đập phá hòng thoát khỏi huyễn ảnh là phòng vệ sinh này, nhưng vẫn như cũ, dù cho hắn chặt chém thế nào thì bốn bức tường vẫn không mảy may tổn thương gì.

Ngược lại, Sejm dùng nhiều sức mạnh trong thời gian dài, thể lực của hắn dần bị bào mòn, sau cùng vì không còn đủ vật chất kì dị màu xám tro duy trì mà lưỡi kiếm của hắn đã tiêu thất.

Hắn mệt mỏi, ngã người nằm xuống, mồ hôi nhễ nhại, kiệt sức thở hồng hộc.

Huyễn ảnh dần biến mất như không gian vụn vỡ từng mảnh, hiển hiện ra hai bóng người đứng trước mặt Sejm

Chialia khép nép, lễ độ đứng sau người phụ nữ mũ trùm, đầu cúi xuống, đôi mắt không dám nhìn thẳng Sejm.

Bỗng cô ta cất tiếng: “Thế nào Sejm, một ả đàn bà nhỏ bé như ta không đáng sợ chứ!”

Sejm chỉ kịp giơ ngón giữa lên rồi ngất đi vì kiệt sức.

Cô ta nhếch mép một cái, “Chăm sóc ngón tay đó cho kĩ lưỡng, ta sẽ lại đến thăm hắn đấy!”

Chialia gật đầu lia lịa, vội nép qua một bên nhường lối cho cô gái kia, còn bản thân hắn thì nhanh chóng cõng Sejm để vác về khu ký túc xá.

Cô gái kia nhanh chóng đi ra khỏi đó, nhẹ nhàng khoan thai kéo cái mũ trùm màu nâu nhạt của trang phục xuống, để lộ ra gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, hòa với mái tóc màu nâu uốn sóng đặc trưng, cùng đôi môi đỏ mộng khêu gợi.

Quả thật là xinh đẹp đến mức tác giả không biết phải miêu tả làm sao.

Went nhanh chân đi về khu vực trung tâm chỉ huy, cô không muốn dính dáng với bất kì ai ở chỗ này, chuyện vừa nãy là trong lúc đi vệ sinh vô tình nghe thấy, cô cũng không thể để mặc bọn lính mới muốn nói gì thì nói được, vả lại nhân vật trong câu chuyện đó chính là cô.

Năm phút dùng huyễn ảnh vây khốn Sejm trong một ngày.

Hả giận, quá đã.

Chợt, một người đội mũ trùm màu xanh lục giơ tay chặn đường cô lại.

“Went, cô không nên bắt nạt ma mới như thế nữa!”

“...”

“Cô nên..”

“Coiling, ngươi có tư cách gì mà quản chuyện của ta?!”

Went kéo mũ trùm lên, cắn đầu lưỡi, lấy tay quệt lấy dòng màu đỏ tươi, vẽ chú ngữ lên không trung.

Một vùng không gian bị biến đổi, hóa thành lỗ sâu màu xanh lam. Went vô tư bước qua, cổng không gian cũng dần khép lại, để mặc Coiling còn đang đứng đó.

Rắc.

Went đi rồi, Coiling chẳng tha thiết gì đứng đấy nữa, hắn quá đỗi thất vọng về bản thân.

Cơ hội trời ban để tiến thêm bước nữa, thân thiết với Went hơn, vậy mà.

“Coiling ơi là Coiling! Sao mày ngu thế không biết?”

Hắn ta tự tát bản thân một cái đau điếng, cắn đầu ngón tay để lấy máu rồi niệm chú, hai giây sau hắn đã dịch chuyển đến khu vực trung tâm chỉ huy.

Công viên.

Dòng người tấp nập, vội vã qua lại.

Coiling nhận ra Went đang ngồi trên ghế đá, ôn tập lấy những kiến thức trong cuốn giáo trình ma pháp, nhưng hắn chẳng còn can đảm mà tiến lại nữa rồi.

Hắn chỉ biết nấp sau cột đá, ngắm nhìn từ xa, trong nắng hoàng hôn buổi chiều dần tắt đi, nhường chỗ cho bóng đêm kéo đến.

Lặng lẽ, một năm nay đều như thế.

...