Ăn Cắp Ý Tưởng! Ta Chu Du Dị Giới

Chương 26



Sau khi giam cầm linh hồn của Errol vào trong Huyễn Chiến, trong khi thân xác hắn còn kẹt lại ở Huyễn Cảnh, kế hoạch phong bế của Went mới xem như là hoàn thành.

Nếu nhiệm vụ này thành công, Went trở về được cứ địa, liên hệ với Tổng bộ, lúc đó tính mạng của Errol mới xem là có thể cứu được hay không. Còn hiện tại, việc Went làm, chỉ là câu giờ.

Cô đã xác định rằng có kẻ đã thoát ra được Huyễn Cảnh, Went phải nhanh chóng ra ngoài để chấp vá sai lầm, còn nếu để mắt trận ở đó mãi, cô không chắc còn điều gì xảy đến nữa hay không.

Ánh sáng từ hạt thủy tinh kia lại lóe lên, Went đã thoát ra ngoài Huyễn Cảnh.

Nhưng khi vừa mới thoát ra, Khí đã trực tiếp tấn công cô.

Khí vừa tiêu diệt đi Went, nhưng lông mày trên trán On không hề giãn ra, mà ngược lại càng xô vào nhau hơn.

“Huyễn Thuật...”

Hắn gầm nhẹ.

Went đã niệm chưởng pháp ở sau lưng hắn từ lúc nào, thanh Incheon trên tay hắn cũng bạt vô âm tính.

Dùng Huyễn Âm để thông tri với Hyperlink, Went đã biết được những gì đã xảy ra. Cô không giận, không vui vì sự xuất hiện của On đến từ Alaska hay việc nhóm Yogen Fruz đào tẩu, vẻ mặt dửng dưng như cũ, không hề biểu lộ cảm xúc, hay giải phóng chất hưng phấn dị thường nào.

Cô nhẹ nhàng đẩy On vào trong mắt trận của Huyễn Cảnh, nơi mà Zenbos còn đang bị hành xác ở đó.

Riêng phần On thì hắn không lý giải nổi trạng thái của bản thân mình, cơ thể không chịu tác động dưới sự điều khiển của não bộ, vô thức như bản năng chui vào trong vòng xoáy đen thẳm kia.

Mà hắn quên mất một điều, não bộ cũng là một phần của cơ thể.

Huyễn Âm của Went, chân chính tác dụng chính là thời khắc này. Tạo ra một lệnh xung điện giả, truyền vào hải não đối phương, giả dạng là não bộ của kẻ địch để gửi đi mệnh lệnh cho cấc cơ quan trong cơ thể làm việc. Hay nói cách khác, Huyễn Âm chính là thao túng tâm trí!

Ngay cả Cấm Thuật Sư của quần đảo Heekcaa cũng không biết đến tác dụng chân chính của Huyễn Âm khi hắn thường xuyên Sao Chép để sử dụng!

Went không hiền lành như động vật ăn cỏ, Huyễn Thuật Sư ở Bậc Cao duy nhất càng không phải hư danh!

Hyperlink hiểu ý Went, liền ôm thanh Incheon cùng cánh tay của Savel ném chung vào trong đấy.

Vòng xoáy khép lại, mắt trận triệt để tiêu biến. Hyperlink mới thở phào một hơi.

Went liền nhắc khéo: “Mục tiêu của chúng ta đã thoát được, giờ không phải lúc nghỉ ngơi!”

“Ừm!”

“Huyễn Thuật: Giả Tượng!”

Went lại niệm chú, tay bắt ấn, vẽ bùa trên mặt đất, miệng lầm bà lầm bầm.

Thông qua vết máu chảy trên mặt đất làm mô giới, hư ảnh Savel dần hiện lên như một đoạn trình chiếu Hologram không ổn định đường truyền, cứ nhấp nháy không ngừng.

Nhưng chỉ nhiêu đó là đủ, Went cùng Hyperlink chạy về hướng nhóm Yogen Fruz.

...

Bóng chiều ngả dần về tây.

Khi Savel dùng Đồng Bộ: Đồng Hóa lên chính cơ thể mình, hòng biến đổi các chất, tăng cường khả năng, quá trình khép lại vết thương, hắn mới phần nào giữ lại mạng sống.

Thức thứ sáu: Truy Cùng Diệt Tận của On quá hung, hay nói chính xác hơn là Khí quá mạnh, dễ dàng đánh tan lớp phòng ngự của Đồng Bộ.

Dẫu là còn sống, nhưng chỉ còn nửa cái mạng. Thực thi nhiệm vụ là không thể nào, cơ hồ chỉ có nước chờ chết. Nhưng Kin không cho là vậy, với Linh Phục: Áo Choàng Tàng Hình, cô dễ dàng thu thập dữ liệu và trở về bình an, khi và chỉ khi vứt bỏ Savel.

Nếu còn dây dưa, không đưa ra quyết định rõ ràng, lợi bất cập hại là điều hiển nhiên.

Chính lúc này, từ phương xa truyền đến tiếng bước chân, cơ hồ là của hai người.

Đến khi thân ảnh gầy com, thấp bé, đê hèn dần hiện ra, A Thân lên tiếng: “Cướp sắc chứ không cướp mạng! Biết điều mà yên lặng, khéo ta còn làm nhẹ nhàng!”

Kin cau mày, là một người phụ nữ tài năng, xinh đẹp, lý nào lại chịu khuất phục trước cái thằng bá dơ này? Nỏ đã lên nòng, Kin tùy thời bắn trước một phát cảnh cáo vào chân A Thân.

Nhìn thấy mũi tên bay đến, trong lòng A Thân càng đổ mồ hôi lạnh, không ngừng niệm phật, kêu gọi ông bà từ tám đời phù hộ, bất đắc dĩ Bigger đứng ra, dựng khiên chắn trước mặt hắn.

Bigger đã là một eSP – er, là một Đỡ Đòn ở Cấp Thấp!

Keng.

Mũi tên dễ dàng bị đánh bật trở ra, cắm lên mặt đất gần đó.

A Thân coi vậy mà đắc ý, cười ti tiện, không ngại tiến lại gần Kin trong khi bản thân nấp sau lưng Bigger.

Chợt, mũi kim Jadk lách qua khiên chắn của Bigger, xuyên qua bàn chân A Thân, cố định hắn trên mặt đất.

“Aghhhh”

A Thân thét thảm, mặt mày biến xanh ngay tức khắc, hắn ngồi quỳ xuống, mệt mỏi nhìn hai tên hề đang đứng trên cành cây cổ thụ.

“Ciao a tutti! Chào mừng mọi người đã đến với buổi trình diễn của buổi chiều hôm nay!”

Thao tác quen thuộc, anh em nhà Trigger cúi chào mọi người như thông lệ, sau đó lại bắt đầu giới thiệu tiết mục của mình.

“Tiết mục hôm nay chính là “Người biến mất”, mong quý vị cho một tràng pháo tay để cổ vũ tinh thần..”

Clap clap

Went vỗ tay, từ xa đi tới, nói: “Các ngươi muốn cô ta thì Camryk's bọn ta chỉ đành lấy tên còn lại vậy!”

Hai tên hề nhảy xuống mặt đất, chấp tay lên ngực, cúi đầu đáp: “Cảm ơn quý cô Went đã thấu hiểu và cảm thông cho chúng tôi! Quý cô hài lòng với món quà mà bọn tôi tặng chứ?”

“Quà? Không, đó là các ngươi đang trao đổi với ta, các ngươi không cho không ta thứ gì! Đừng giảo biện!”

Tên hề kia nhất thời á khẩu, đành cười trừ, lại nói: “Vậy bọn chúng thì thế nào? Chúng tôi sẵn lòng làm theo ý cô muốn, miễn là quý cô cảm thấy vui là được!”

Hắn nói, đồng thời ngửa bàn tay hướng về bọn A Thân.

Went đâu dễ bị mắc mưu, đạo: “Nhìn cách ăn mặc và mức năng lượng tỏa ra, rõ ràng là người dân bị mắc kẹt ở đất liền, vừa mới thành eSP – er không lâu, chưa đến một ngày. Nhưng bọn hắn lại không sợ chết mà dám bén mảng lại đây, tức là nói sau lưng có người. Một kẻ đủ mạnh, có thể lai tạo eSP – er tùy ý, nhưng lại không ra mặt, đến khi DD21 có biến động mới hành động,.. Quá nhiều dữ kiện đã chứng minh, kẻ đứng sau nhằm vào chúng ta mà đến, các ngươi lại muốn đưa bọn hắn cho chúng ta? Muốn bọn ta cõng nồi sao?”

Hai tên hề nghe xong liền là chảy mồ hôi lạnh, Kin với Hyperlink mặc dù nghe không hiểu mấy nhưng cảm thấy rất lợi hại, đáng để thần tượng.

“Nếu quý cô Went đã biết rồi thì chúng tôi không giấu giếm nữa, nhưng người này chúng tôi buộc phải có.”

“Tùy các người!” Went nhún vai, tùy hứng.

“Vậy thì...”

Went liền cắt lời, “Vậy thì có lỗi với đồng đội của ta quá!”

Mới hồi sáng này Errol còn nhảy múa tung tăng, nay đã bán sống bán chết. Dễ dàng bỏ qua cho bọn quân Heekcaa nào có phải quy tắc làm người của Went?!

Chỉ thấy cô ta đứng yên một chỗ, nhưng khoảng cách giữa họ đã kéo xa đến hàng trăm mét.

Went rõ là Huyễn Thuật của bản thân chỉ có thể đánh mai phục hoặc gián đòn bất ngờ, chứ còn đánh trực tiếp, đánh lâu dài rõ ràng không phải đối thủ của anh em nhà Trigger. Chưa kể, nhóm Yogen Fruz cũng là một yếu tố phi ổn định, cô không biết chính xác những gì sẽ xảy ra khi tứ bề là địch.

Nhân cơ hội lúc này, Savel cũng cắn răng làm liều, vận dụng hết cả những vật chất kì dị còn sót lại trong người, kêu gọi một lần Đồng Bộ cuối cùng.

Cấm Thuật Sư liếc mắt nhìn ngang, rõ ràng là Sao Chép có thể dùng nhưng không thể kích hoạt lên tên này.

“Lẽ nào là con đường khác?” Hắn dùng Huyễn Âm thông tri cho đồng bọn.

Bí Thuật Nhân nghĩ thầm, đáp: “Cùng là Tầm Trung nhưng ta lại không thể nhìn ra bí mật của hắn! Quả thật là một con đường dị biệt!”

Hai tên hề đều cảm thấy bất khả tư nghị trong khi bản thân bọn chúng cũng đang trên một con đường dị biệt! Nơi giao nhau giữa hai màu đen trắng, nâu!

Đồng Bộ: Dị Hóa; giải phóng một lượng lớn năng lượng từ quá trình đơn giản hóa mục tiêu.

Mục tiêu mà Savel hướng đến, chính là chiếc khiên chắn của Bigger.

Vì nhiều lý do mà hắn nhắm vào đây, nhưng quan trọng nhất vẫn là vì Arayeitter và Bureitter chỉ cho phép hắn làm được tới đó.

Bigger còn đang dựng khiên, mảy may không hay biết nguy hiểm đàn cận kề trước mặt, chỉ khi ánh sáng lóe lên, tấm khiên bị ăn mòn trầm trọng, dần như acid sulfuric tác dụng lên kim loại.

Quá trình này diễn ra nhanh chóng, đồng thời giải phóng một lượng lớn Arayeitter do Bigger cấu thành chiếc khiên. Số Arayeitter hoàn toàn vô chủ, nó sẽ lựa chọn sinh vật mạnh nhất để phục tùng trong tương lai.

Nhưng dưới tác dụng của Đồng Bộ: Dị Hóa, nó ngoan ngoãn chui vào người Savel, làm hắn khỏe mạnh trong thấy.

Tứ phương cũng là đang quan sát quá trình đột biến dị thường này mà không lưu ý đến In và At không hẹn mà cùng tụ họp lại đây.

Không nhìn thấy On, At có chút không thích ứng, nhưng chợt nhớ ra điều gì, lại thôi.

“Ôi dào ôi dào. Mọi người đã đến đông đủ rồi nhỉ? A không, không, vẫn còn mấy mươi người còn bị kẹt trong 257 cái Huyễn Cảnh.”

Hắn giơ hai tay ra, “Giờ, đến buổi trình diễn của ngày hôm nay rồi!”

Nói rồi bọn hắn đều đột nhiên biến mất.

In theo bản năng dùng cây rìu sáu lưỡi chặn phía sau lưng, cũng là lúc hàng trăm mũi kim Jadk phóng tới. Hắn khẽ xoay người, đối mặt với màn mưa Jadk, hắn vẫn không nhíu mày một cái, Linh Phục theo ý niệm mà kiến tạo.

Chân phải lui về sau, tay trái cùng tiến theo cánh tay giả trên Linh Phục mà tung đòn trời giáng vào mặt tên hề.

Mắt thấy nguy hiểm nhưng tay chân lại phản xạ không đủ nhanh, tên hề vô pháp né tránh đòn đánh này, chỉ còn cách lấy cứng chọi cứng với In. Hải não cấp tốc xoay chuyển, những Jadk mang theo sợi chỉ bị đánh văng đi tứ phương dưới sự khống chế của tên hề mà khéo léo quấn quanh cán rìu cùng cánh tay của In, vừa khéo khi hai cú đấm kia kịp tới cũng là lúc thân rìu kịp sang đỡ lấy, tuy nhiên dư âm và quán tính của đòn đánh hãy còn lớn, điều tên hề làm chẳng khác nào buff cho kẻ địch cả.

Mà thực tế đúng là hắn buff cho kẻ địch.

Bí Thuật: Phản Chấn.

Một lớp sương mờ ảo, như có như không từ khắp nơi tụ tập lại, bao quanh tên hề, khi mà lưỡi rìu chạm vào hắn, trên thân thể của In cũng xuất hiện vết thương tương ứng với vị trí của rìu sáu lưỡi gây ra.

Giữa ngực In xuất hiện một vết thương to như chậu máu, có hình dạng của loại hoa cúc nào đó, nhưng nhìn kĩ ra đó là sáu cái lưỡi rìu từ chính vũ khí của hắn gây nên.

Máu tươi ồ ạt chảy ra, bắn tung tóe lên người của tên hề, kết hợp cùng với nụ cười khoái chí của hắn, chẳng khác nào chuẩn nhân vật phản diện trong các tác phẩm văn chương cả.

Đáng lẽ ra, với Linh Phục của In, mặc dù có chịu vết thương nặng hơn hắn vẫn mảy may không tổn thương gì nhưng khi Phản Chấn bắt đầu phát huy tác dụng, nó sẽ bỏ qua lớp phòng ngự của đối phương mà gây sát thương đánh trả từ chính đối phương đó.

Được đà thắng thế, Bí Thuật Nhân khéo léo điều khiển những mũi kim Jadk đâm xuyên qua xương thịt của In, nhằm vào những nhóm cơ bắp, khớp nối xương.

In như con rối đứt dây, ngã ầm về sau. Nhưng Bí Thuật Nhân vẫn là cẩn thận dùng Jadk để phong bế hết toàn bộ kinh mạch, nguyệt đạo của In lại. Lúc này In mặc dù chưa lên bảng đếm số nhưng cũng thực sự bị coi là out giao tranh.

Miêu tả thì dài dòng chứ còn trong truyện phát sinh chưa quá năm giây, đến khi mọi người đều định hình lại khung cảnh đầy huyết tinh kia thì chỉ nghe thấy tiếng thét thảm của A Thân.

Những mũi kim Jadk phóng như tên bay, dễ dàng đâm thủng các huyệt đạo, mạch máu chủ chốt của A Thân, cả người hắn bị tên hề xiên cho chẳng khác gì con nhím.

A Thân đau đớn quằn quại, bất lực nhìn Bigger xin cầu cứu nhưng Bigger vẫn không khá hơn hắn là bao khi cũng phải chịu cảnh tượng tương đồng, hắn tệ hơn A Thân nữa là một phần Arayeitter của hắn bị chôm đi, khiến hắn mất đi căng bằng trong cơ thể, bị cắn trả là chuyện sớm muộn mà thôi.

Nhưng mà hiển nhiên hai em nhà Trigger không muốn bọn này chết, hai tên hề dĩ nhiên là đang câu cá, tự thề là phải câu cho ra người nấp sau màn.

Tra tấn thuộc hạ của “người chơi cờ” là cách tốt nhất, mặc kệ đối phương có dễ xơi hay không.

Lúc này, Went động.

Cảm thấy khoảng cách đã đủ xa, Went liền thao tác bố trí mắt trận, kết nối các Huyễn Cảnh từ khắp nơi trên khu vực DD21 tập trung tụ hội về đây thông qua một vòng xoáy duy nhất. Nói cho dễ hiểu là giờ đây Huyễn Cảnh của Went chính là những căn phòng có một cửa duy nhất, thông suốt toàn bộ các căn phòng khác!

Nếu so về các phương diện đánh nhau khác thì Went chẳng khác nào cá bị bắt leo cây, cô dùng sở trường của mình để áp đặt quy luật sống còn lên toàn bộ kẻ địch.

Mắt trận mà Went tạo ra là lợi dụng việc bẻ cong không gian – mảnh vải, rồi kết nối các tầng không gian khác lại với nhau thông qua một đường chỉ như cách mà cô ta may vá quần áo thông thường, việc này đòi hỏi kĩ năng đặc thù cũng như kinh nghiệm tích lũy lâu dài mới làm được. Thứ mà Cấm Thuật Sư vô pháp Sao Chép!

Đến khi At có ý định rút lui, hắn đã ném hết các thiết bị đi để tính đường chạy lấy thân nhưng bất ngờ bị Hyperlink giơ tay chặn đường.

“Rõ là một Trị Liệu Sư Cấp Thấp, không biết sống chết!”

At gằn giọng, hô hào lấy Puss Dagger từ trong lòng bàn tay, đâm thẳng về phía Hyperlink.

Hyperlink trong mắt lộ ra từng tia hoảng sợ, nhưng không tài nào cử động cơ thể mình, con ngươi ngó ngang nhìn sang Went đang niệm chú.

Went không nói không rằng, không biết có phải là dùng Huyễn Âm để trả đũa Hyperlink vì cay cú hay không, chỉ đến khi phần nhọn của Puss Dagger đã chạm đến mi tâm của Hyperlink, At liền buông tay ra, đau đớn ôm chằm chính bản thân mình. Thống khổ giãy giụa, cầu xin một vật thể không biết tên tha mạng cho hắn.

Máu, đỏ tươi, từ động mạch chủ nơi cổ của At bỗng nhiên tuôn ra. Nó chảy lênh láng khắp mặt đất, làm ô uế một vùng. Nhưng chốc sau, nó bay lên, tự hóa thành quả cầu nhỏ, nghiễm nhiên không dính bất kì hạt bụi nào, yên ổn nằm trong lòng bàn tay Hyperlink.

“Yên tâm, ta dùng Huyễn Âm thao túng ngươi là để thực hiện vài thí nghiệm nho nhỏ, quả cầu máu này coi như đền bù cho ngươi!” Went thông tri Hyperlink cho cô ta yên tâm phần nào.

“Uhm..”

Nhưng Hyperlink không mạnh mẽ như vậy, rõ là trong lòng còn sợ hãi, kém chút là đã bài tiết tại chỗ.

Cấm Thuật Sư liền chú ý đến tình huống dị thường bên đây, trước khi Bí Thuật Nhân tìm ra được bí mật mới trên người đối phương, hắn cũng chỉ có nước đoán mò.

“Went thế nào?”

“Không nhìn được..!”

“???”

Không nhìn ra được là thế éo nào, không phải ban sáng vừa check xong sao? Mặc dù Went mặc áo choàng rộng thùng thình, nhưng không phải vẫn biết chiều cao là một mét sáu mươi tám, cân nặng 63 kg, số đo ba vòng là 86 – 62 – 90.

A cmn không đúng.

Cấm Thuật Sư rơi vào hỗn loạn, hoang mang bất định rất lâu.