Anh Ấy Không Phải Anh Trai Tôi

Chương 40: 40





Hạ Nhiên Y sững sờ trước lời tỏ tình của Giang Dụ Thần, cô biết anh có tình cảm đặc biệt với mình nhưng không nghĩ lại lại thổ lộ vào ngay thời điểm này, trong khi cách đây vài tiếng anh còn cùng Tô Tiểu Vy bước lên lễ đường, chưa nói đến anh và cô ta vẫn còn hôn thú với nhau.
Cảm xúc trong lòng Hạ Nhiên Y lúc này cực kỳ rối rắm, cô không dám chắc mình yêu Giang Dụ Thần đến mức nào, cũng không dám chắc có nên bắt đầu mối quan hệ này hay không.
Chuyện video ở tiệc cưới Hạ Nhiên Y chấp nhận không phải do Giang Dụ Thần cố ý mà là do người đàn ông kia và Tô Tiểu Vy tự dồn mình vào bước đường cùng, nhưng cô lại rất sợ nếu bắt đầu mối quan hệ với Giang Dụ Thần thì càng ngày sẽ càng lún sâu, đến khi muốn rời khỏi cũng không còn đủ mạnh mẽ dứt khoát.
Trong đôi mắt Hạ Nhiên Y đỏ hoe ngập nước, cô xoay đầu đi giương mắt thật to để nước mắt không chảy ra, trái tim cô thật sự rất mệt mỏi khi phải đấu tranh phân định rốt cuộc có thể đánh liều một lần ở bên cạnh người mình yêu.
Bắt gặp nét mặt Hạ Nhiên Y xuất hiện những dao động, Giang Dụ Thần nắm bắt thời cơ lay chuyển cô: “Nhiên Y, chuyện tôi với Tô Tiểu Vy em không cần lo, trước đó tôi đã bàn tính với luật sư đi đường tắt, chuyện ly hôn với cô ta chậm nhất là hai tuần, còn về phần cha tôi hay mẹ em, em không muốn có thể giấu họ, chúng ta giống như trước nay, nhưng là với một danh phận khác”
Hạ Nhiên Y thở ra một hơi nặng nề, đối diện với những lời chân tình của Giang Dụ Thần khiến sức kháng cự của cô bị giảm xuống rõ rệt, cô nửa muốn chấp nhận ở bên anh nhưng nửa còn lại lo sợ không yên.
Giang Dụ Thần ôm chặt thắt lưng Hạ Nhiên Y, hạ đòn quyết định: "Chẳng phải em sắp có kết quả thi đại học rồi sao? Khi ấy dọn ra ngoài sống cũng chẳng sợ bị phát hiện"
Nhắc đến kết quả thi đại học Hạ Nhiên Y mới nhớ, đã là đầu tháng tám có lẽ cũng đã có điểm trên mạng.


Lúc chọn trường thi đại học, Hạ Nhiên Y cứ nghĩ sẽ trốn Giang Dụ Thần một thời gian nên đăng ký trường ở khá xa nhà, nếu đậu có lẽ sẽ ở ký túc xá hoặc thuê nhà bên ngoài.
Nếu như Hạ Nhiên Y cùng Giang Dụ Thần bắt đầu mối quan hệ đến khi cô vào đại học rồi dừng lại, có lẽ lúc đó vẫn chưa lún quá sâu...
Hạ Nhiên Y muốn một lần điên trong tình yêu, để sau này sẽ không nuối tiếc vì bỏ lỡ cơ hội được ở bên người mình yêu.

Biết rằng yêu Giang Dụ Thần là sai, nhưng sự bắt đầu của cả hai cũng vốn chưa từng đúng.
"Anh nói, bất cứ khi nào cũng có thể dừng lại?"
"Phải" Giang Dụ Thần ngoài miệng đáp rất tự nhiên nhưng trong lòng bắt đầu hối hận.
Hạ Nhiên Y gật gù, nhẹ nhàng nói: "Vậy yêu thôi"
Ánh mặt Giang Dụ Thần lộ rõ ý mãn nguyện, nụ cười trên môi trở nên ngọt ngào, hóa ra dụ Hạ Nhiên Y vào bẫy vẫn rất dễ dàng giống như trước đây.

Có điều, bẫy tình anh giăng ra không chừa lối thoát, chỉ cần đủ một khoảng thời gian cần thiết, anh nhất định biến tâm thế yêu đương dự bị của cô trở thành chắc chắn.
Mua đồ xong mọi người về biệt thự, đến nơi cũng đã hơn chín giờ tối, cất hành lý xong liền tụ họp nấu lẩu cùng quây quần ở phòng khách.
Sức khỏe Hạ Nhiên Y vốn không tốt, mang hành lý về phòng Giang Dụ Thần liền đẩy cô đi tắm để tránh tắm muộn bị cảm.
Tắm xong Hạ Nhiên Y liền lấy điện thoại lên mạng tra điểm, cùng lúc mẹ cô gọi tới.
Giọng Vương Tư Tuệ bên kia đầu dây có chút bất an: "Con ở chổ Lạc Quân à? Chuyện Dụ Thần con có nghe anh tính thế nào không?"

Hạ Nhiên Y khẽ thở dài, nghĩ đến chuyện Tô Tiểu Vy lại cảm thấy nặng đầu, cô lơ đễnh nói: "Anh ấy tự có cách giải quyết riêng mà mẹ, mà dượng có sao không mẹ?"
"Ông ấy cũng không sao, chỉ là chuyện sốc như vậy chưa kịp tiếp nhận, bây giờ ông ấy không dám mở điện thoại lên.

Mà con ở đó để ý, nếu có chuyện gì nhớ gọi cho mẹ một tiếng"
"Dạ, con biết rồi, mẹ lo cho dượng đi"
Cúp máy, Hạ Nhiên Y ngả lưng xuống đệm, đầu óc trở nên nặng nề, hàng trăm suy nghĩ đổ ập vào tâm trí cô, kéo theo những cảm xúc tiêu cực.
Qua hai mươi phút vẫn chưa thấy Hạ Nhiên Y xuống, Giang Dụ Thần lên lầu kiểm tra thử.

Vào trong phòng, anh đi đến chỗ cô đang nằm trên giường, hai chân vẫn còn để ngoài giường.
Anh nhẹ nhàng chống tay xuống bên cạnh đầu Hạ Nhiên Y, không rõ cô ngủ quên từ khi nào, ấn đường vẫn còn hơi cau nhẹ.
Ngón trỏ Giang Dụ Thần vừa chạm vào giữa đôi chân mày Hạ Nhiên Y, cô liền mở mắt mơ màng nhìn anh.


Anh mỉm cười, ôn nhu vuốt tóc cô, cất giọng êm tai nhắc nhở: "Ăn rồi hãy ngủ"
Hạ Nhiên Y để Giang Dụ Thần kéo tay cô ngồi dậy cùng đi xuống lầu ăn tối.
Trong lúc mọi người hứng khởi vì khiến Tô Tiểu Vy trả giá đắt cho hành động không suy nghĩ năm xưa, Hạ Nhiên Y chỉ yên lặng ngồi ăn không có ý tham gia vào cuộc trò chuyện này.
Dù là tình cũ nhưng giữa Giang Dụ Thần và Minh Huê cùng Thanh Toàn vẫn rất thoải mái với tư cách bạn bè thân thiết, lúc mới xảy ra chuyện Giang Dụ Thần thậm chí đã cắt đứt liên hệ, nhưng sau khi cùng nhau ngồi xuống nói chuyện phân tích rõ ràng cũng đã chấp nhận được sự thật, tiếp tục trở thành bạn bè tốt.
"Sao em ăn chậm vậy, trước đây có thẹn thùng thế này đâu"
Giang Dụ Thần trêu Minh Huê đang ăn từ tốn bên cạnh xong sực nhớ Hạ Nhiên Y hay ghen vội xoay đầu qua, đúng lúc bắt gặp cô đảo mắt nhìn đi chổ khác, cái nhìn dồn tròng đen về góc mắt dành cho anh rất nhanh cũng rất lạnh lùng.
Nụ cười Giang Dụ Thần khổ sở, gắp thịt trong nồi bỏ vào chén Hạ Nhiên Y dỗ dành, kết quả bị cô đẩy tay ra, lạnh nhạt nói: "No rồi"