Anh Là Ngân Hà Khó Chạm Tới

Chương 7: Chương 7




Nếu chơi thua thì con trai phải uống hết một ly rượu Whiskey, con gái chỉ cần uống một phần ba ly là được.

Nhưng đối với Cố Chiếu chưa bao giờ uống rượu mà nói, non nửa ly cũng đủ làm cô đỏ mặt ngay lập tức.“Thẩm Quyết Tinh, Cố Chiếu là nữ mà cũng uống rồi, nếu cậu lại lấy cớ lái xe thì tôi cũng coi thường cậu!” Lý Mạc cười lạnh nói.Lục Kỳ không biết chuyện ầm ĩ giữa hai người bọn họ, còn châm dầu vào lửa muốn rót thêm rượu cho Thẩm Quyết Tinh: “Đúng đó đúng đó, lão Thẩm, lát nữa tôi gọi tài xế cho cậu, cậu cứ uống đi!”Thẩm Quyết Tinh có chút do dự, lúc này, trên bàn có một cái ly run run rẩy rẩy bị đẩy lên.“Tôi… Để tôi uống cho cậu ấy.”Cố Chiếu vừa nói xong, tất cả mọi người ở đây đều sửng sốt.Năm đó Thẩm Quyết Tinh học tập tốt lại còn đẹp trai, nữ sinh yêu mến anh cũng không ít, hôm nay Tống Giảo Mộng thật sự quá bắt mắt, mọi người đều dồn mắt vào cô ấy mà quên mất ở đây vẫn còn một người khác yêu thầm Thẩm giáo thảo.


À không, phải nói là yêu công khai mới đúng.Năm đó bởi vì phần si tâm vọng tưởng này mà Cố Chiếu bị rất nhiều người giễu cợt.“Ồ!” Có người bắt đầu ồn ào, “Đây là đau lòng nha.”Sở Viên Nguyên thầm thở dài, yên lặng uống rượu, không định quản chuyện này.“Cái đó…”Lục Kỳ đang định rót rượu cho Cố Chiếu thì cánh tay bị một bàn tay khác nắm lấy.

Bàn tay khớp xương rõ ràng, năm ngón thon dài, không cần dùng chút lực nào đã kéo tay Lục Kỳ ra.“Không cần thay tôi, tôi tự chơi Thật hay Thách.” Thẩm Quyết Tinh nói xong thì liếc nhìn Cố Chiếu, giống như đang trách cô xen vào việc người khác.Cố Chiếu rũ mắt thu tay lại, lui về góc tưởng âm u của mình.Đúng rồi, nếu Lý Mạc đứng ra chắn rượu giúp Tống Giảo Mộng, phỏng chừng Tống Giảo Mộng cũng phản ứng thế này.

Đối với người mình mến mộ, chắn rượu chính là ái muội lôi kéo, đối với liế m cẩu phiền phức, đây là chuyện chỉ có một bên tình nguyện, khiến người ta cảm thấy gánh nặng.Mọi người la ó một hồi, chỉ có Tống Giảo Mộng nói đỡ cho Thẩm Quyết Tinh: “Uống rượu không tốt cho sức khỏe, uống ít một chút, mọi người chơi miễn vui vẻ là được.”“Lão Thẩm, cậu thật là không hiểu phong tình.” Lục Kỳ nói vậy nhưng rốt cuộc cũng không khiến Thẩm Quyết Tinh khó xử.

Dưới sự chỉ đạo của cậu ta, hình phạt Thật hay Thách liền được quyết định—— hai mươi cái hít đất.Thẩm Quyết Tinh cởi tây trang ra, xắn tay áo sơ mi, không hề cò kè mặc cả, lưu loát mà đến chỗ trống trong phòng bao, dùng tư thế tiêu chuẩn thực hiện hai mươi cái hít đất từ đầu đến cuối, không ăn gian dù chỉ một phân.Sau khi phạt xong trò chơi lại tiếp tục, nhưng lần này vì để thi đấu công bằng, Cố Chiếu được yêu cầu phải đặt cuối cùng.Thẩm Quyết Tinh đặt bên nào cô liền đặt bên còn lại, dần dà mọi người lần mò ra quy luật, ai cũng chạy theo đặt giống Thẩm Quyết Tinh.

Không biết có phải do thật sự có chút huyền học trong này hay không, vòng thứ hai, vòng thứ ba, vòng thứ tư, người thua cuối cùng đều là Cố Chiếu.Cô uống từng từng ly từng ly một, vẫn luôn tuân thủ quy tắc trò chơi, không bao giờ xin tha.“Chơi xong ván này không chơi nữa, không thú vị.” Đến vòng thứ năm, mắt thấy trong tay Cố Chiếu chỉ còn lại hai thẻ chip, Thẩm Quyết Tinh mở miệng nói.“Chơi cái khác đi, thật sự không vui gì hết.” Chơi một trò chơi biết trước kết quả liền kém thú vị, mấy cô gái khác và Tống Giảo Mộng cũng muốn bàn bạc lại.Lý Mạc ném thẻ chip đi một hơi, cầm lấy chai Whiskey trên bàn quơ quơ nói: “Còn chơi cái gì nữa, nhất định ván này cũng là Cố Hậu Linh thua, vẫn còn thừa một ít này cậu dứt khoát uống cho hết luôn đi.” Cậu ta đưa chai rượu về hướng Cố Chiếu.“À, được…” Cố Chiếu không một chút nghi ngờ ý đối phương, cô loạng choạng đứng lên, đi vòng qua bàn với lấy chai rượu trong tay Lý Mạc.Trên ghế sô pha hình chữ L, Thẩm Quyết Tinh và cô mỗi người ngồi một đầu, hai người vốn dĩ rất xa nhau nhưng vì cô vòng về phía bên này nên đã tới bên cạnh Thẩm Quyết Tinh.“Vậy thì… tôi sẽ uống hết.” Cô đứng ở trước bàn, nắm chai rượu nhấp thử một ngụm, sau đó cô hít sâu một hơi, nhắm mắt lại ngửa đầu rót rượu vào trong miệng.Không biết là ai đã chọn hát bài “Aurora”, hát đến mức lạc điệu.

Dưới nhạc nền “Tình yêu là một vệt sáng, mỹ diệu như thế…”, đầu lưỡi Cố Chiếu bị rượu mạnh thiêu đốt đến mất cảm giác.


Men say dâng lên, những thức ăn trong dạ dày không tiêu được.Muốn nôn quá..