Bá Vương

Chương 46: Đồng Loạt Xông Lên Đi



Trên đài cao , cả đám lão già vẻ mặt mỗi người đều khác nhau trong vô cùng sống động.

" Tiểu tử này thực lực lại khủng bố như vậy , có thể dễ dàng đem thiên tài Trúc Cơ Hậu Kì đánh cho thối lui "

" Kĩ thuật dùng kiếm cũng rất là tuyệt diệu, có thể dùng một thanh kiếm gãy bình thường kia mà có thể chiến ngang tay với pháp khí cấp cao quả thật là tuyệt diệu "

" Tốc độ của tiểu tử này cũng rất nhanh , ngươi thấy tên này mới chỉ là Sơ Kì thôi đấy. "

Cả đám lão giả ngươi một câu ta một câu bàn tán sôi nổi khiến cho sắc mặt của Thanh Sắc trưởng lão đen như đít nồi. Hiển nhiên thằng con do lão đích thân bồi dưỡng bị người ta dễ dàng đả bại như vậy bảo sao mà không tức cho được.

" Ồ các ngươi xem tiểu tử kia định làm gì " Cả đám lão già đem ánh mắt đầy tò mò xuống phía dưới đấu trường.

...

Bên dưới đấu trường

Vũ Hạo lập tức áp sát vào Tân Phong một trưởng kình lực đập thẳng vào lồng ngực khiến hắn một cước bay ra khỏi đấu trường.

Chưa dừng lại ở đó Vũ Hạo cũng chém ra mưa kiếm vào phía những đệ tử xung quanh , phạm vi ở gần .

" Toàn bộ các ngươi lên tất đây !!! " Vũ Hạo chân đạp tàn kiếm, cả người đứng trên không quét mắt qua toàn trường cao giọng nói.

Tĩnh

Tất cả toàn trường đều tĩnh đến cực hạn , sắc mặt Lý Mạc Sầu và Thanh Thiên đều xám xịt lại. Đám đệ tử đang đánh nhau cũng bởi vì câu nói vừa rồi của Vũ Hạo làm cho dừng lại .

" Làm càn "

" Ngươi là cái thá gì mà dám ngông nghênh "

" Ngươi có biết lời ngươi nói ra mang ý nghĩa là gì không "

Cả đám đệ tử bên dưới quảng trường đều trừng mắt về phía Vũ Hạo mà quát.

Vũ Hạo vẫn dửng dưng nhìn xuống quảng trường khoé miệng khẽ nhếch lên một tí trào phúng.

" Ta nói tất cả các ngươi đồng loạt lên hết đây "

" Ầm "

Hơn một trăm đạo ánh sáng đồng loạt bay về phía Vũ Hạo hiển nhiên cả bọn đã bị Vũ Hạo làm cho phát cuồng .

Vẻ mặt vẫn ung dung đứng đó , từ trong ánh mắt cậu loé lên một đạo hồng quang sắc lẹm, một luồng Uy Áp khủng bố ép thẳng xuống toàn trường khiến cho nhất thời cả đám đang bay lên phía Vũ Hạo đồng loạt rớt xuống , tạo thành một trận mưa người ngã xuống đổ như rơm như rạ.

Toàn bộ đám đệ tử , trưởng lão hay thậm chí cả Lý Mạc Thông đều đồng loạt đứng phắt dậy , hiển nhiên một màn này khiến cho cả đám đều không tin vào mắt mình.

Đám đệ tử ngồi xung quang quảng trường lúc này miệng đều há to ra hai mắt trợn trừng làm như không thể nào tin được.

" Con mẹ nó ta không phải mơ đấy chứ "

" Hắn vừa làm gì vậy , đứng im bất động mà cũng có thể hạ gục một nửa số lượng người dự thi rồi "

Đám đệ tử Thanh Vân tông lần đầu chứng kiến cảnh này cũng đều sợ hãi không thôi.

Bên phía đệ tử Thạch Hà Kiếm tông tuy đã có vài người từng chứng kiến Vũ Hạo làm ra thủ đoạn bậc này nhưng hiển nhiên lần đó với lần này là hai khái niệm khác nhau.

" Mẹ nó Hạo sư huynh có được tạo hoá bậc gì mà có thể có thực lực cường đại như vậy." Cả đám bàn tán xôn xao .Trong đám người , A Ngưu và Thu Mộng đồng thời sắc mặt lộ vẻ đầy phức tạp và sợ hãi.

...

Thanh Thiên hai tay nắm cán thương, mạnh mẽ xoay tròn, trong tức thời cây trường thương màu bạc cơ hồ biến thành phong luân, cuồng phong vù vù đem những phiến đá vỡ do chiến đấu hút vào, xoay quanh phong luân.

Bên ngoài cơ thể bỗng nhiên ngân quang rực sáng, một tia điện màu bạc xen lẫn màu vàng giống như con rắn nhỏ trườn tới trườn lui, lúc này Thanh Thiên cơ hồ là giống như một cái quang cầu màu Bạch Kim, hơn nữa ở mặt ngoài quang cầu còn toả ra vô số lôi điện toả ra như những xúc tu.

Nhìn cuồng phong kịch liệt, ánh mắt Vũ Hạo khẽ híp lại, cảm thụ được trường thương trong tay Thanh Thiên ngưng tụ ra năng lượng mạnh mẽ, đó là một loại năng lượng tràn ngập cuồng bạo cực đoan, giống như tựa như sấm chớp vậy.

" Thích chơi sét với ta sao " Khoé miệng Vũ Hạo nhếch lên tàn kiếm Thuận Thiên trong tay bùng lên vô số lôi hệ thuộc tính .

Ngay sau đó, tiếng gió đầy trời rồi đột nhiên đình trệ, ánh mắt Vũ Hạo nhìn sang phát hiện trường thương màu bạc trong tay Thanh Thiên xoay chuyển giống như phong luân, đã yên lặng bất động dừng lại ở trong bàn tay hắn.

Chẳng qua lúc này trường thương cơ hồ đã hoàn thành chuyển hóa thành một thanh lôi điện thương màu bạch kim, phía trên mũi thương lôi điện mờ nhạt nhưng phảng phất bên trong đó truyền ra tiếng sấm, trường thương khẽ nhúc nhích tản mát ra dao động năng lượng khủng bố không ngừng.

" Chịu chết đi "

Trong mắt hiện lên một chút lãnh khốc, Thanh Thiên nắm chặt trường thương, hai chân đứng tấn chậm rãi nâng cao trường thương ngang đỉnh đầu, trong nháy mắt tiếng sấm vang lên hỗn loạn ầm ầm nện lên trên sàn đấu cứng rắn, chỉ một thoáng một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên, đem ánh mắt toàn trường hướng về phía này, đến khi mọi người nhìn thấy một vòng thái dương màu bạch kim của Thanh Thiên, đồng thời cảm nhận được sở hữu uy lực khủng bố ẩn chứa bên trong thanh trường thương thì âm thanh ồ lên ở phía trên hai bên khán đài không ngừng vang lên.

" Phong Lôi Bạo "

Quát lên một tiếng lạnh lùng, quang ảnh màu bạc hiện ra dưới vô số ánh mắt rung động đang nhìn chăm chú, một tia lôi điện thô to từ trường thương phóng tới, nơi tia lôi điện đi qua, nền đá rắn chắc của sàn đấu đều bị hủy hoại.

Tia lôi điện giống như một con ngân xà không ngừng uốn lượn, tốc độ quá nhanh khiến cho người ta có chút phản ứng không kịp. Ngoài tràng đấu, mọi người vẻn vẹn chỉ có thể nhìn ở giữa sân kim quang chợt lóe, trên sàn đấu xuất hiện một cái rãnh sâu mà trông qua tựa như bị cày xới. Ngay sau đó một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên mà phương hướng chính là chỗ Vũ Hạo đang đứng.

Nhìn cái rãnh khỗng lồ dưới đất do tia lôi điện gây ra, vô số người nuốt một ngụm nước miếng, công kích khủng bố cỡ này chỉ sợ ngay như Trúc Cơ Đỉnh Phong thậm chí là một vài Kim Đan sơ kì bình thường bị đánh trúng cũng phải trọng thương tại chỗ a.

Bụi mù do tia lôi điện nổ mạnh lan tỏa ra, bên trong lớp tro bụi không có nửa điểm tiếng vang, người bên trong giống như dưới một kích khủng bố vừa rồi của Thanh Thiên mà tan thành tro bụi vậy.

Trường thương hạ xuống, trên mặt Thanh Thiên có chút tại nhợt, trên trán nhỏ xuống vài giọt mồ hôi lạnh. Chợt hít sâu một ngụm không khí, ngẩng đầu nhìn đám bụi mịt mù không chút động tĩnh kia khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh, " Phong Lôi Bạo" là địa cấp sơ phẩm công pháp, là công pháp cao cấp nhất mà do chính phụ thân hắn Thanh Sắc ban tặng.

Năm đó khi ở hắn còn là Trúc Cơ trung kì , trong lần đi lịch lãm, hắn từng bằng vào một chiêu này, đánh trọng thương một gã Trúc Cơ Đỉnh Phong không kịp phòng bị, sau đó nhanh chóng kết liễu đối phương.

Hắn tin tưởng, cho dù thực lực của Vũ Hạo có thể so sánh ngang ngửa với hắn, nhưng cuối cùng cũng chỉ là một Trúc Cơ sơ kì mà thôi.

Giữa sân, bụi mù dần tan một mảnh im lặng bao quanh quảng trường, vô số ánh mắt đều đang chăm chú nhìn vào sân đấu. Mọi người rất muốn biết Vũ Hạo liệu có thể chống lại được sức mạnh khủng bố từ thiên tài Thanh Vân Tông hay là không.

Một cơn gió mạnh thổi qua đem bụi mù hoàn toàn tiêu tán, dưới vô số ánh mắt chăm chú quan sát dần dần bụi mù cũng tiêu tán nhưng để mọi người trố mắt kinh ngạc đó chính là Vũ Hạo hoàn toàn biến mất không thấy đâu .

Trong khi cả trường còn đang nhốn nháo đưa mắt tìm kiếm thân ảnh kia thì dưới quảng trường . Một thanh âm chế diễu vang lên ngay gần bên Thanh Thiên .

" Không nên để bại hai lần dưới một chiêu " không đợi cho hắn kịp phản ứng một quyền đã đấm thẳng lên lồng ngực đối phương khiến cho Thanh Thiên không kịp phản ứng bay ra khỏi sàn thi đấu, trực tiếp bất tỉnh.

...

" Điều này..." quảng trường bỗng rơi vào tĩnh lặng.

Một giây trước mọi người còn đang tìm kiếm hành tung của Vũ Hạo , một giây sau Thanh Thiên đã trực tiếp rớt sàn. Điều này chứng minh hai thiên tài vượt trội của Thanh Vân tông đều đã bị loại. Đồng nghĩa với việc Thanh Vân tông sẽ mất đi lợi thế trong làn tranh đoạt danh ngạch lần này.

Bên trên , sắc mặt của Thanh Sắc và Thanh Nhạc khuôn mặt đều hoá thành xám tro. Hiển nhiên kết quả này đối với Thanh Vân tông mà nói là vô cùng không dễ chịu gì.

Nhưng tất cả còn chưa kịp hồi lại tinh thần sau một chưởng kia của Vũ Hạo thì dưới đấu trường lại đột nhiên xảy ra dị biến.

" Phi Vũ "

" Loạn trảm "

Liên tiếp chém ra vài đạo kiếm khí chém thẳng xuống đấu trường mang theo lôi hoả thuộc tính , sức công phá khủng bố từ hai loại thuộc tính này phải nói là rất mạnh. Nhất thời có hàng loạt thí sinh trực tiếp bị đánh cho rớt đài , thậm chí còn có không ít người còn bỏ chạy.

Nhìn thấy tình cảnh này Lý Mạc Sầu ở trong võ đài cũng nhíu mày quát.

" Vũ Hạo ngươi điên sao ? Ngươi còn đánh trúng cả các sư huynh đệ đồng môn của ngươi kia kìa "

Vũ Hạo liếc thân hình của Lý Mạc Sầu một cái kiếm khí huy động lập tức chém thẳng về phía Lý Mạc Sầu. Được xưng là đệ nhất thế hệ này của Lý Mạc Sầu cũng không phải là hư danh vô số kiếm khí được bắn ra từ phía hai người khiến cho nhất thời toàn bộ xung quanh đấu trường lập tức khói bụi tứ tung.

Lúc này, thực lực mà Vũ Hạo đã vượt qua xa cấp bậc Trúc cơ sơ kì có thể tưởng tượng, mơ hồ có thể cùng tu sĩ Trúc Cơ Đại Viên Mãn tranh cao thấp. Điều này nói lên mức độ yêu nghiệt của Vũ Hạo lớn tới bậc nào . Một địch một trăm điều này còn có thể hay sao.

Từ trong khói bụi vang lên âm thanh sấm chớp đang nổ vang, tiếng xé gió phát ra làm cho người ta chỉ cảm nhận được hai từ mạnh mẽ.

Một bóng ảnh mơ hồ cười nhạt một tiếng rồi xé rách không khí, chưa được một giây đã di chuyển hơn mười thước. Tốc độ kinh khủng như vậy làm cho Lý Mạc Sầu chỉ cảm thấy hoa mắt. Bóng người mang theo Lôi sắc và hỏa diễm đâm thẳng về phía Lý Mạc Sầu.

Vũ Hạo sau khi thi triển Thôn Thiên Quyết gia trì Tốc độ cũng đã tăng lên tới trình độ mà tu sĩ Trúc Cơ vô pháp so sánh.

Bởi vậy, tại lúc quyền ảnh sắp đến trước mặt, sắc mặt Lý Mạc Sầu đại biến. Trong lúc gấp gáp song chưởng vội vàng đan chéo trước ngực .Không ngừng ngưng tụ linh khí nhằm tăng cường phòng ngự.

" Ầm "

Nắm tay mang theo lôi hỏa rơi đúng vào điểm giao nhau trên cánh tay Lý Mạc Sầu. Nhất thời xoay xoay qua chỉ thấy hắn hai chân cấp tốc lui về phía sau khuôn mặt nổi lên một chút hồng.

Sau khi cả người lui về phía sau gần mười bước. Chân liền đạp mạnh một cái rốt cục cũng đem kình khí hóa giải. Cảm thụ cánh tay bị Vũ Hạo đánh cho gần như mất hết cảm giác. Trên khuôn mặt hắn hiện lên một chút khiếp sợ, không nghĩ tới thực lực Vũ Hạo dĩ nhiên lại khủng bố như vậy.

" Tất cả các ngươi , người có mặt trong đấu trường này đồng loạt xông lên . Tên Vũ Hạo này bị điên thật rồi , chúng ta cùng nhau hiệp lực mà đuổi hắn xuống sàn đấu " Lý Mạc Sầu đảo mắt qua toàn bộ đấu trường mở giọng hét to.

Vũ Hạo nhìn một màn này chỉ mỉm cười trên tay cầm tàn kiếm lấp lánh lôi điện và toả ra ngọn lửa đang bùng cháy trầm giọng nói.

" Ta xin nhắc lại lần nữa , toàn bộ các ngươi đồng loạt tiến lên hết đi !!! "

...

Chúc cả nhà ngày mưa thật ấm áp bên gia đình &LT3

...

Ai có lòng ủng hộ thư sinh viết truyện ngày mưa thì đây ạ &LT3

Tài Khoản : 1507060602 ( Ngân Hàng MB Bank )

Chủ Tài Khoản : VU KIM TRACH

Em xin trân thành cảm ơn &LT3 !!!