Bá Vương

Chương 9: Chấp Pháp Đường



Mặt trời dần lặn về phía tây, ánh tà dương chiếu khắp nơi khiến toàn bộ thế giới như chìm trong sự nhu hòa và mông lung.

Thạch Chủ Phong , bên trong đại điện

Một lão già tóc bạc mặc tử bào ngồi đối diện với một nam tử trung niên khí độ bất phàm khẽ chấp tay với nam tử trung niên kia nói:

" Theo lão phu thấy tên tiểu tử này hoàn toàn phù hợp với những tiêu chí mà tông chủ hay những lão bất tử kia đưa ra ".

" Ồ, theo như đại trưởng lão nói thì thanh niên kia chỉ một cái liếc mắt đã khiến cho 20 tên đệ tử ngoại môn bất tỉnh tại chỗ ?."

" Hắn là Hồn tu sao? " Nhấp một ngụm trà nam tử trung niên chậm dãi nói tiếp .

" Theo như ta thấy biểu hiện kia của thiếu niên thì có khoảng 7 thành là hồn tu. Hồn tu tuy hiếm nhưng không phải là không có. Cái khó chịu chủa hồn tu đó chính là có thể tấn công trực tiếp vào thần hồn mà không cần phải để ý đến pháp bảo phòng thủ ." Đại trưởng lão gật gù lên tiếng nói.

" Tuổi còn nhỏ mà đã là hồn tu cường đại như vậy rồi đích xác đúng là một tiểu quái vật. Rất đáng để bồi dưỡng. "

" Nhưng để mà nói đủ điều kiện để tiến vào nơi đó thì cũng có một chút gọi là gượng ép " Nam tử trung niên không nhanh không chậm đáp.

" Vẫn còn 6 tháng nữa bí cảnh kia mới mở ta nghĩ trong thời gian này chúng ta cứ tiếp tục theo dõi."

...

Ba ngày sau , trong căn nhà gỗ ở phía ngoài khu vực ngoài môn.

" Haizz , như ta thấy thì với kiểu tu luyện của ta thì việc ở trong tông thì không hề có bất kì chỗ tốt nào". Vũ Hạo khoanh chân trên giường ngồi lẩm bẩm.

" Cách tốt nhất bây giờ đó chính là kí chủ nên luyện hoá dị hoả kia tăng cao thực lực và cảm ngộ Khai Thiên kiếm phổ. Đó là cách tốt nhất cho thời điểm hiện tại ." Âm thanh máy móc vang lên trong đầu của Vũ Hạo

" Ừm ngươi nói cũng khá có lý chắc bây giờ chỉ còn có một nước đi như vậy mà thôi ."

" Nhưng mà có cách nào tăng tốc quá trình cảm ngộ lên không , kiểu như pháp trận gia tốc thời gian chẳng hạn ." Vũ Hạo lên tiếng hỏi.

" Có thể "

" Hả ... có hả.. ? " tuy biết hệ thống bá đạo nhưng không ngờ còn bá đến bực này. Không đợi cho Vũ Hạo lên tiếng âm thanh của hệ thống lại vang lên trong đầu.

" Kí chủ chỉ cần bỏ ra điểm tích luỹ của mình để tăng tốc thời gian cảm ngộ "

" Như đã nói ngày trước đó chính là điểm tích luỹ là đơn vị tiền tệ của hệ thống có thể trao đổi bất cứ thứ gì chỉ cần nằm trong phạm vi quyền hạn của kí chủ "

" Muốn tăng tốc thời gian cảm ngộ thì kí chủ phải bỏ ra số điểm tích luỹ tương xứng " Âm thanh của hệ thống không nhanh không chậm đáp lại những thắc mắc của Vũ Hạo.

Gật gật đầu như hiểu ra, vội vàng kiểm tra điểm tích luỹ của mình sẵn có là 15.000 điểm. Đây là số điểm tích luỹ mà Vũ Hạo phải mất 3 tháng ở trong rừng mới có thể kiếm về được.

" Hệ thống lập tức hấp thụ dị hoả " Vũ Hạo lên tiếng nói

" Đinh , quá trình hấp thụ dị hoả diễn ra trong vòng 3 tháng kí chủ có muốn tiêu hao 12.000 điểm tích luỹ để tăng tốc quá trình hấp thụ hay không "

" Xác...xác nhận " Vũ Hạo nghiến răng thốt ra 2 tiếng.

" Đinh, tiêu hao 12.000 điểm . Quá trình hấp thụ sẽ diễn ra trong vòng 12 tiếng " một luồng ánh sáng chậm rãi bao phủ lấy Vũ Hạo vào bên trong thu liễm toàn bộ khí tức.

...

Tại một hoa viên trong khu vực Nội môn Thạch Hà kiếm tông.

Một thân ảnh thiếu nữ đang lười biếng nằm ở đó, để lộ ra đôi chân dài miên man, phong cảnh nơi đây như được tô điểm thêm vài phần rực rỡ. Ánh nắng bình minh chiếu xuống mái tóc dài óng ả càng làm nổi bật nàng như một tiên tử hạ phàm vậy.

Mỹ nhân thân khoác áo lụa mỏng , bộ ngực đầy đặn phập phồng lên xuống theo từng nhịp hô hấp đều đặn. Nhắm hờ hai mắt như đang hưởng thụ bầu không khí trong lành và yên bình này.

" Phong Hoa Tuyệt Đại " đó là mỹ từ mà bất kì ai nhìn vào đều phải bật thốt lên. Nếu như có Vũ Hạo ở đây thì chắc chắn sẽ nhận ra mỹ nhân đang nằm lười biếng ở kia chính là Linh Vân sư tỷ. Tiên tử trong lòng của biết bao nhiêu đệ tử ngày nhớ đêm mong.

" Thưa tiểu thư, đã điều tra ra " Một thân ảnh nữ tử hiện lên cung kính cúi đầu nói.

" Ồ... nói thử xem " Linh Vân vẫn nhắm hai mắt, hờ hững đáp.

" Hắn có tên là Vũ Hạo , là một tạp dịch của tông môn khi vừa mới 13 tuổi đã bị bắt lên trên núi "

" Làm ở khu tạp dịch 5 năm mới tấn chức ngoại môn 6 tháng trước. Tư chất thì chỉ tính là bình thường mà thôi."

" Nghe nói rằng 4 tháng trước hắn chỉ có tu vi Luyện Khí tầng 1 " Nử tử chậm dãi trả lời

" Vũ Hạo ... Tạp dịch ... Tư chất bình thường ... 4 tháng tăng lên 4 tiểu cảnh giới . Thú vị " Linh Vân hai mắt vẫn nhắm hờ ,trong đầu hiện lên cảnh tượng thanh niên bễ nghễ đứng đó làm cho 20 đệ tử quỳ rạp bất tỉnh tại trường. Càng ngày cô càng cảm thấy thiếu niên kia càng ngày càng thấy thú vị.

...

12 giờ đồng hồ chậm dãi trôi qua

Vũ Hạo chậm dãi mở mắt , cảm giác trong đan điền của mình có thêm một ngọn lửa màu đen dung hợp lại giống như đan điền của mình to hơn trước không ít.

" Tu vi tăng lên 2 tiểu cảnh giới . Với tu vi này thì mình đã đủ điều kiện tu luyện Khai Thiến kiếm phổ rồi " trong đôi mắt của Vũ Hạo hai mắt sáng rực lên đầy vẻ chờ mong.

Lúc này bất chợt một vệt hào quang toả ra bắn vào trong căn phòng.

Ngay lúc Vũ Hạo còn đang sửng sốt thì một giọng nói lạnh như băng bỗng nhiên truyền từ bên trong lệnh bài, vang khắp cả gian phòng.

"Đệ tử ngoại môn Vũ Hạo, qua điều tra của Chấp Pháp Đường, ngươi tiến nhập ngoại môn đã được 6 tháng nhưng chỉ hoàn thành một nhiệm vụ tìm kiếm thảo dược cho tông môn, phạm vào môn quy. Do vậy, cưỡng ép tham gia nhiệm vụ bên ngoài tông môn vào bảy ngày sau, không được quyền từ chối !”

Giọng điệu đầy lạnh lẽo truyền ra từ trong tấm lệnh bài như muốn tỏ rõ nếu Vũ Hạo dám cự tuyệt nhiệm vụ lần này, thì chắc chắn sẽ phải lãnh chịu hình phạt của Chấp Pháp Đường vậy.

" Con mẹ nó từ khi vào tông quên không đọc môn quy rồi " Hai mắt Vũ Hạo chợt trừng lớn, trong lòng cũng giật thót lại.

Lệnh bài kia sau khi truyền xong tin tức thì cũng hóa thành một tấm lệnh bài bình thường rơi xuống dưới sàn.

Quả thật hắn sơ sót mất chuyện mỗi nửa năm cần phải hoàn thành một nhiệm vụ cho tông môn nhưng đột nhiên lệnh bài Chấp Pháp đường xuất hiện khiến Vũ Hạo nghĩ thế nào cũng cảm thấy chuyện này có chút kỳ quặc.

...

“Chấp Pháp đường? Chia là hai đường Nam, Bắc, mỗi đường có quyền giám sát tất cả các đệ tử ngoại môn và tạp dịch tại mỗi khu tương ứng. Nhưng mà bình thường không hay ra mặt, trừ phi là những trường hợp vi phạm môn quy thật nghiêm trọng.” Vũ Hạo vừa nằm trên giường vừa tìm hiểu về Chấp Pháp Đường.

" Quyền lợi của bọn họ rất lớn, không nói tới việc cưỡng ép áp đặt một vài sự tình còn có thể trực tiếp truy sát đối với những phản đồ chạy trốn ở tông môn. Nói ra thì Chấp Pháp Đường là một thanh đao, được treo sẵn trên đầu mỗi đệ tử ngoại môn khiến cho không có bất kì đệ tử ngoại môn nào dám xúc phạm vào môn quy.” Vũ Hạo càng đọc sắc mặt càng trở nên khó coi.

" Nguyên do vì ta không hoàn thành nhiệm vụ mà nên chuyện. Nhưng chuyện tình bậc này, nếu như không có người tra xét tìm hiểu thì cũng không tính là đại sự gì, dù sao thì không có khả năng chỉ sót mình ta không hoàn thành nhiệm vụ. Mà không phải chỉ đi làm nhiệm vụ thôi sao dễ như ăn kẹo ." Vũ Hạo suy nghĩ sắc mặt cũng hoà hoãn hơn một tý.

Nhưng mà hắn đột nhiên nghĩ đến một khả năng đó chính là tên A Ngưu kia hoặc là ả lẳng lơ Thu Mộng kia cố tình tìm người đến gây sự với mình .

" Nếu như ta chấp hành nhiệm vụ,nhóm người này hẳn sẽ có hành động nào đó trên đường đi nếu không cũng sẽ không hao phí tâm tư nhiều như vậy. Nhìn chung mà nói thì hắn ở trong tình thế bị động.”

" Hừ nếu muốn tìm chết thì cứ việc đến, tuy Vũ Hạo ta trước đến giờ chưa từng giết người nhưng ở trong cái thế giới mạnh được yếu thua như này thì nhân nhượng đó chính là điều ngu ngốc nhất " ánh mắt lộ ra luồng tự tin tuyệt đối vào bản thân Vũ Hạo khẽ nhếch môi mỉm cười.

Dù sao cũng có bảy ngày để chuẩn bị . Trong bảy ngày này với điểm tích luỹ đã dùng hết thì không thể nào cảm ngộ được kịp Khai Thiên kiếm phổ cho nên Vũ Hạo quyết định khoanh chân ngồi vận Thôn Thiên Quyết thổ nạp linh khí ổn định cảnh giới.