Bảo Bối, Xin Lỗi Anh Đến Muộn Rồi

Chương 14: Buổi Tiệc Sinh Nhật



Bờ Hồ

- " Hạ Thiếu, cậu hãy mau cứu lấy An Nhã. Cô ấy sắp không chịu nổi nữa rồi, hãy cứu cô ấy trước. Tôi còn nhớ đôi mắt vô hồn vô cảm lúc đó, thật sự không thể không kìm lòng được " Lý Hào vừa nói vừa lắc đầu thương sót.

Dạ Hạo Hiên nghe xong hai tay nắm chặt đôi mắt sắt bén trong khóe mắt hiện lên các tia máu nhỏ. Ánh mắt như muốn giết người của anh khiến người khác nhìn vào phải sợ hãi.

- " Sắp tới sẽ là tiệc sinh nhật của Sở Thiếu, lúc đấy tập đoàn LV cũng sẽ nhận được giấy mời "

- " Vậy........."

________________

Buổi tiệc hôm đó.

Buổi tiệc được tổ chức hẳn tại dinh thự của Sở Gia, Hi Hoa và Sở Kiều Yến ăn mặc lộng lẫy tay trong tay đi tiếp khách. Họ hoàn toàn không quan tâm hay lo lắng rằng sẽ có người phát hiện ra Trình An Nhã đang bị nhốt họ rất ung dung với bữa tiệc này.

Khách mời đến đây ai ai cũng giàu có, ăn mặc lộng lẫy mọi người bàn nhau rằng con trai của chủ tịch tập đoàn LV sẽ đến đây.

- Không biết diện mạo của cậu ta như nào nhỉ?

- Con trai duy nhất của ông lớn Lương Sơn ắc hẳn rất tài giỏi và đẹp trai.

- Gia thế còn hiển hách hơn cả Sở Kiều Yến.

- Nhỏ mồm thôi, người ta nghe thấy đấy.

Quản gia Lý đứng một bênh, ông nhìn về phía cánh cửa đợi sự xuất hiện của Dạ Hạo Hiên. Sau một hồi chờ đợi thì Dạ Hạo Hiên cũng đến, người đi cùng anh là Mike. Vừa bước vào thì đã khiến mọi ánh mắt đổ dồn vào anh, Sở Kiều Yến và Hi Hoa bênh kia quay đầu qua cũng nhìn thấy. Họ cùng nhau tiến tới vị trí của Dạ Hạo Hiên.

- " Hân hạnh đón tiếp Dạ Thiếu " Sở Kiều Yến đưa tay lên muốn bắt tay.

Dạ Hạo Hiên chỉ cần nhìn Sở Kiều Yến thôi thì lửa hận trong lòng anh lại nổi lên, hắn sung sướng hưởng thụ như thế này mà lại nhốt Trình An Nhã trong ngục tối như thế, trên mặt của hắn một chút lo lắng thương xót chột dạ đều không có. Càng nhìn càng hận, nhưng anh đành phải nhẫn nhịn đợi sau khi cứu thoát Trình An Nhã ra thì anh sẽ cho bọn họ biết thế nào là địa ngục.

Dạ Hạo Hiên nhìn tay của Sở Kiều Yến đang để trên không trung, anh không đáp lại cái bắt tay đấy mà chỉ để im tay trong túi quần.

- " Lâu rồi không gặp, Sở Kiều Yến " Dạ Hạo Hiên nói.

Sở Kiều Yến thấy thế có chút không vui, ở đây ai ai cũng phải ngước nhìn muốn bắt tay với hắn nhưng khi Dạ Hạo Hiên xuất hiện thì hoàn toàn ngược lại, Dạ Hạo Hiên làm hắn bị bẽ mặt. Sở Kiều Yến rụt tay lại, nghe câu nói của Dạ Hạo Hiên hắn nhìn kĩ một chút nhưng cũng không nhớ ra đã gặp ở đâu.

Có lẽ là trước kia hắn đã quen nhìn bộ dạng bần hèn của Hạo Hiên, bộ dạng bần hèn và gương mặt đấy có lẽ hắn cũng chả để tâm chả thèm nhớ làm gì. Dạ Hạo Hiên cũng không nói gì nhiều, hắn nhìn qua Hi Hoa. Anh biết cô ta nãy giờ đang nhìn chằm chằm vào mình, ánh mắt mê mẫn cảm thán. Anh cảm nhận được, Hi Hoa là người đã gây ra tổn thương lẫn tinh thần và thể xác để lại niềm đau đớn cho An Nhã. Hận Sở Kiều Yến một thì hận Hi Hoa mười.

- " Đây là Sở Thiếu Phu Nhân sao? "

- " Đúng, cô ấy là vợ tôi " Sở Kiều Yến đáp thay.

Cả ba người cũng không trò chuyện gì nhiều mà chỉ chào hỏi qua lại, không phải không có chuyện để nói mà là sức ép của Dạ Hạo Hiên quá lớn khiến người ta khi nhìn vào đôi mắt ấy thì mọi lời nói chuẩn bị tuôn ra là lại phải nuốt vào trong.

Buổi tiệc diễn ra vẫn ổn và như thường lệ, Dạ Hạo Hiên chỉ ngồi một mình cùng với Mike. Ai đến muốn làm quen mời rượu thì đều bị từ chối, vì mục đích Dạ Hạo Hiên đến đây không phải vui chơi làm quen mà là đến vì Trình An Nhã. Lòng anh như lửa đốt, nôn nóng hồi hợp vô cùng nên càng không có tâm trạng. Một tin nhắn gửi đến Dạ Hạo Hiên, anh vội lấy ra xem thì nhận được một câu.

- Đã xong.

Đọc xong Dạ Hạo Hiên nhếch môi rồi đứng lên nhấc ly rượu lên uống một ngụm hết.

- " Đi thôi "

Nghe vậy Mike liền đi ngay đến vị trí của Sở Kiều Yến và Hi Hoa đánh lạc hướng, nói về chuyện công việc tân bốc nhau một xí thì liền thành công. Dạ Hạo Hiên thấy đã ổn, anh quay qua nhìn Lý Hào gật nhẹ đầu rồi nhanh chóng khi không ai để ý thì liền đi lên lầu với tốc độ nhanh. Còn quản gia thì đợi một lúc sau đó bày ra vẻ ung dung mà từ từ bình thản đi lên lầu.