Bế Em Từ Nôi Tới Lễ Đường

Chương 24: Em chia tay rồi.





Cuộc sống vốn dĩ bạn dù muốn hay không thì điều gì đến hay không cũng sẽ đến. Thời gian không dừng lại chờ đợi một ai. Chúng ta cũng không thể dừng lại chỉ có hể bước tiếp và lớn lên, đón nhận những điều mà cuộc sống mang lại.

Thời gian nhẹ nhàng một năm nữa trôi qua, Lưu Ly 15 tuổi, Nam Cung Minh Dạ đã 23 tuổi.

Ánh mắt của Nam Cung Minh Dạ đầy yêu thương mỗi khi trò chuyện. Hôm nay hai anh em vẫn trò chuyện về một ngày trong cuộc sống của mình.

Lưu Ly ngập ngừng nói với Nam Cung Minh Dạ “Anh hai… em đang thích thầm một bạn cùng trường anh ạ”.

Nam Cung Minh Dạ “Ừm”

[…]

Năm Lưu Ly 17 tuổi trở nên vô cùng xinh đẹp và rạng rỡ, người theo đuổi nhiều không xuể. Nam Cung Minh Dạ đã 24 tuổi trở về nước tự lập sự nghiệp riêng tương lai tươi sáng.

Lưu Ly nói với Nam Cung Minh Dạ “Anh ơi… Bạn ấy cũng có tình cảm với em”

Nam Cung Minh Dạ “Ừm…”

[…]

Năm Lưu Ly 18 tuổi trưởng thành hơn càng trở nên cuốn hút lòng người. Cô đi tới đâu như mang theo ánh nắng ấm áp thu hút mọi người. Việc học tập của cô cũng rất tốt, cô theo đuổi sở thích của mình đó chính là thiết kế thời trang và muốn trở thành một nhà thiết kế nổi tiếng.

Nam Cung Minh Dạ đã 25 tuổi, sự nghiệp ổn định. Công ty của anh tự thành lập nhanh chóng phát triển nhanh chóng dưới sự lãnh đạo của anh. Năm nay anh cũng đã chuyển ra ngoài sống. Con trai đã lớn nên Châu Khinh Vân để các con tự do và có quyền riêng tư, cô chỉ là hậu thuẩn phía sau.

Năm nay Lưu Ly chính thức khoe với Nam Cung Minh Dạ “Anh… Em có bạn trai rồi!

Lần này Nam Cung Minh Dạ im lặng.

[…]

Năm Lưu Ly 20 mươi tuổi, Nam Cung Minh Dạ đã 27 tuổi. Ở tuổi của anh không còn sự bồng bột và dứt khoát của tuổi trẻ nữa. Làm gì đều phải nghĩ trước nghĩ sau, luôn đắn đo.

Châu Khinh Vân cũng muốn con trai thử tìm hiểu một số cô gái nhưng Nam Cung Minh Dạ đều không thích. Mấy năm nay anh đều chú tâm hết vào công việc, anh không muốn có điều gì khác chi phối cuộc sống của anh.

Lưu Ly khóc rất thương tâm gọi cho Nam Cung Minh Dạ “Anh… Em và anh ấy cãi nhau giờ em phải làm sao đây. Hình như anh ấy hết yêu em rồi!”

Nam Cung Minh Dạ nghe xong tay nắm chặt điện thoại đè nén cảm xúc đang dâng trào trong lòng xuống lập tức cầm áo khoác chạy ra ngoài.

[…]

Ba tháng sau Lưu Ly gọi điện cho Nam Cung Minh Dạ không còn sự kích động như trước kia, cũng không khóc lóc mà giọng nói nhẹ nhàng, bình tĩnh đến lạ thường.

“Anh… em… chia tay bạn trai rồi!”

Lần này Nam Cung Minh Dạ là người không thể bình tĩnh được nữa, anh gấp gáp hỏi Lưu Ly “Giờ em đang ở đâu?”

“Sân bay… chuyến bay mười phút nữa!”

“Anh đợi em”

Cuộc nói chuyện đơn giản nhưng phải biết con người ta phải đau lòng tới mức nào, trải qua những gì mới có thể trở nên bình tĩnh đến lạ như vậy.

Thời gian để Lưu Ly bay từ Anh Quốc về thành phố A cũng khá dài. Giờ mới là tám giờ sáng nên có lẽ phải tối chuyến bay mới hạ cánh.

Nam Cung Minh Dạ định tiếp tục giải quyết xong đống công việc ở công ty nhưng bản thân không thể nào chú tâm được.

Trang tài liệu trên mà hình máy tính anh đã sửa đi sửa lại rất nhiều lâng nhưng bản thân anh vẫn làm sai. Những lời nói ban nãy của em gái vẫn văng vẳng suốt bên tai anh.

Lực ngón tay gõ bàn phím của Nam Cung Minh Dạ ngày càng mạnh cho tới khi sự tức giận trong lòng của anh không kìm được nữa mà tức dậy đấm lên bàn làm việc một cái mà đứng dậy.

Trợ lí ở bên ngoài thấy tiếng động mạnh nhanh chóng đi vào để xem Nam Cung Minh Dạ có chuyện gì. Anh biết mình làm kinh động đến trợ lí nên chỉ ra hiệu ý bảo trợ lí đi ra ngoài, bản thân không sao.

Mấy năm nay Lưu Ly có bạn trai không phải Nam Cung Minh Dạ không để ý để cô tùy ý làm gì thì làm. Mà là anh không muốn bản thân xen vào chuyện của cô, chính xác hơn là anh không thể có tư cách đó.

Mỗi lần Lưu Ly nói đến người yêu của cô ấy với anh anh chỉ có thể im lặng lắng nghe những chuyện vui mà hai người họ vui vẻ. Nhưng mỗi lần Lưu Ly kể chính là thêm một lần khiến anh nhói lòng.

Nam Cung Minh Dạ ngồi lại xuống ghế mệt mỏi thở ra một hơi nặng nề. Giờ cô bé nói mình chia tay anh lại không vui vì anh biết em gái mình phải đau lòng tới mức nào.

Mở ngăn tủ dưới bàn làm việc, Nam Cung Minh Dạ lấy ra một cuốn album dày cộm. Bìa album có vẻ đã rất cũ vì lưu giữ từ lâu. Nam Cung Minh Dạ lật lại từng trang lại không nhịn được mà khóe miệng đã bất giác chuyển thành một đường cung.

Album ảnh này đã được Nam Cung Minh Dạ chuẩn bị từ rất lâu rồi. Bên trong đó là cả quá trình của Lưu Ly từ khi mới sinh, học đi, học nói, đi học và lớn lên cho tới bây giờ. Trong suốt hành trình đó Nam Cung Minh Dạ chưa từng bỏ qua một điều gì cả. Anh lưu lại tất cả, đó không chỉ đơn giản là lưu giữ kỉ niệm, với anh đó chính là tình yêu và nỗi nhớ của người anh trai với em gái, còn là của người con trai với người mà mình…

Vẫn là không thể nói ra tình cảm thật sự trong lòng…