[BNHA] Tôi Sẽ Bảo Vệ Mọi Người

Chương 5



Sau khi ổn định lớp, Aizawa sensei cho cả lớp xuống sân thực hiện một bài kiểm tra, ai đứng chót sẽ bị đuổi học. Khá gắt đấy.

Cô nhìn Midoriya, cậu ta vẫn chưa kiểm soát được One for All. Cô nghĩ cậu ta sẽ không dùng năng lực cho bài kiểm tra này. Vì nếu dùng, cậu ta có thể sẽ tàn phế và không thể trở thành anh hùng.

"Nghe có vẻ khó khăn đấy Midoriya, hãy cho tôi xem cậu có thể làm gì đi."

1: Chạy 50m

Iida: 3,05 giây

Cậu ta có lẽ sẽ là người chạy nhanh nhất... Chạy như vậy thực sự quá đơn giản. Sia đã được Rianda huấn luyện từ khi còn nhỏ nên mấy cái này sao làm khó được cô.

Chuẩn bị...Lấy đà...Và...!

"Hấp!" Một cú bật người từ chân phải lấy lực. Sia lao người nhanh về phía đích làm bụi bay tứ tung.

Shiroiseki: 3,45 giây

"Woa! Sia lợi hại quá!" Midoriya nhìn cô với ánh mắt khâm phục.


2: Lực tay

"Hự...!" Số điểm là 212kg ư. Mình quả là yếu cơ tay.

3: Nhảy xa

4: Nhảy ngang

5: Ném xa

Vòng 3 và 4 Sia đều vượt qua. Nhưng Midoriya thì không, nhìn cậu ta mà cô bất lực. Liếc tới chỗ vách tường xa xa, cô không ngờ là chú ấy lại tới đây vì cậu ta. Bị liếc trúng, All Might cảm thấy lạnh người:

"Bị nhóc phát hiện rồi à?"

Người ném xa nhất chắc là cô gái được Midoriya cứu nhỉ. Được hẳn "số 8 nằm ngang" cơ mà.

Tới lượt Midoriya ném. Sia nhìn cậu, có vẻ cậu ta định dùng kosei.

Thấy vậy, Sia định lao lên bỗng Aizawa sensei dùng năng lực xóa đi năng lực của cậu và kéo cậu lại nói gì đó. Sau khi được thông não bởi sensei, Sia lại gần Midoriya:

"Midoriya, tôi có lời khuyên cho cậu đây:

Hãy cảm nhận năng lực của cậu, nó đang tuôn trào ra đấy. Cố gắng gom nó lại và sử dụng nó tại lúc thích hợp, nhé..." Trông mặt cậu ấy dãn ra, sau khi hiểu được thì Mdoriya tới vạch ném lại quả bóng.


"Cố lên Midoriya, đừng để tôi và chú ấy thất vọng."

Và kết quả thật khiến người khác bất ngờ, Midoriya sử dụng năng lực vào ngón tay-nơi tiếp xúc cuối cùng với quả bóng và ném nó đi thật xa. 705,3m sao, không tệ. Cậu đỗ rồi đấy, Midoriya.

"Mày đùa tao à Deku!!!"

Bakugo như điên lên dùng năng lực phi nhanh tới chỗ Midoriya, cậu ta đã được Aizawa sensei xóa năng lực và dùng dải băng quấn lại. Cậu ta không thể ngưng gây sự trong một ngày sao.

"Được rồi. Shiroiseki, đến lượt em." Aizawa sensei sau khi giải quyết Bakugo quay ra nói với cô.

"Vâng."

Sia tiến vào trong vòng tròn. Nhìn quả bóng trên tay rồi không nhân nhượng mà ném đi. Quả bóng sau bay đi xa mãi không về. Aizawa thấy vậy cũng chỉ biết thở dài:

"Shiroiseki, em nên dồn kosei nhiều hơn vào cánh tay đi. Mà kết quả như vậy...cũng không tệ..."


Sau đó sensei giơ máy đo lên. Kết quả là 712m, khiến cho cả lớp được một phen bất ngờ.

"Cái gì!? Sao có thể!? Con lùn đó sao!?" Bakugo cứng họng khi nhìn kết quả. Con nhỏ đó...giỏi hơn cậu sao...

"Sia tuyệt quá!!" Midoriya.

"Midoriya cũng có thể thôi, mà có khi còn xa hơn nếu thành thục kosei. Mới đầu như vậy là tốt rồi."

Sia quay lại nhìn Midoriya. Tương lai của một anh hùng có trái tim nhân hậu, luôn nỗ lực, sẵn sàng hy sinh bản thân để cứu thế giới,....thật đáng mong chờ.

"C-Cảm ơn..."

. . .

Sau đó là những bài kiểm tra khác.

Kết quả là Sia xếp thứ 2, còn Midoriya xếp bét. Nhưng việc đuổi học chỉ là do sensei bịa ra để mọi người cố gắng thôi. Lớp 1-A này đã có được sự công nhận của Aizawa sensei, mà vụ đuổi học chỉ cần một đứa không vừa ý cũng đuổi mà...

Cô quay sang nhìn Midoriya, cậu ta sốc đến nỗi bay màu luôn, trông tội quá.
Thế là hết tiết, chung quy lại là cả tiết Sia chả phải dùng năng lực. Đang đi bỗng có cánh tay chạm vào vai cô.

"Có chuyện gì sao Midoriya?"

"Anou Sia, cảm ơn cậu đã cho tớ lời khuyên. Nó thật sự rất có ích."

"Không có gì, chuyện nên làm thôi..."

"Nè, hai cậu đa--Ủa, cậu là người đã cứu Deku ở đợt tuyển sinh. Tớ nè, cậu có nhớ tớ không?"

Cả hai đang nói chuyện thì một cô gái tóc nâu ngắn tới chỗ chúng tôi nói chuyện. Là cô gái mà Midoriya cứu hôm trước.

"Tớ là Uraraka Ochaco, rất hân hạnh!"

"Shiroiseki Sia, hân hạnh..."

"Sia sao...? Tên cậu nghe đáng yêu thật đấy!"

"Vậy à..."

. . .

Tiếng chuông vang lên, tan học rồi sao. Sia ngồi dậy với khuôn mặt ngáy ngủ. Sau tiết kiểm tra thì cô vào lớp nằm úp mặt xuống bàn và ngủ luôn, mặc kệ cả thế giới. Đang xách cặp đi về thì bỗng có người gọi cô:
"Sia, ta cùng về đi!" Uraraka đi tới chỗ cô cùng với Midoriya.

"Cũng được..."

Cả ba vừa về vừa nói chuyện vui vẻ. Hầu hết toàn hai người họ hỏi còn Sia trả lời. Hơi lạnh lùng nhưng xin lỗi, cô quen vậy rồi. Nhưng...nó thật sự rất ấm áp...

Từ xa ta có thể thấy một bóng người nhìn như xác ướp đang đứng nhìn bọn họ.

"Sia, ta mong nhóc có thể quên hết chúng đi và sống thật vui vẻ..."

. . .

Edit: 26032019