Bóc Kẹo

Chương 51: Hòa Tan



Chương 51: Hòa tan

Nhóm dịch: Chiêu Anh Các

Lạch cạch một tiếng, cửa chống trộm bị mở ra.

Lâm Uyên từ bên ngoài đi vào, trên áo gió dài màu xám còn dính chút tuyết, hôm nay trời đổ tuyết, lạnh tới cả khuôn mặt của anh đều vô cùng lạnh lùng, anh cởϊ áσ gió ra, đặt túi trong tay lên bàn.

Vừa mới lấy tai nghe xuống đã nghe thấy một âm thanh ám muội yêu kiều quẩn quanh khắp nhà.

Anh nhíu mày mà gọi: "Đường Đường?"

Trong phòng khách vẫn đang chiếu phim con heo, hiển nhiên là bộ phim trước đó A Hách hứng thú hừng hực đem tới muốn chia sẻ cho bạn tốt, Lâm Uyên liếc nhìn, chẳng có chút hứng thú gì với hình ảnh hai người đang giao hợp trên màn hình.

Khương Đường đang nhoài người ở trên ghế sa lon, tay ôm một cái gối đầu, chẳng bị ảnh hưởng chút nào cứ thế ngủ thϊếp đi.

“..."
Anh nới lỏng cúc áo sơmi ra, trong nhà đã bật điều hòa chế độ ấm từ sớm, trên người cô gái nhỏ chỉ mặc một chiếc váy ngủ mỏng manh, tư thế co ro khiến mép váy hơi xốc lên trên một chút, mơ hồ lộ ra đường cong bờ mông đầy đặn như trái đào.

Ngực bị đè trên ôm gối phình lên một chút.

Anh cúi người tiến sát vào còn có thể ngửi được một hương thơm ngọt ngào tỏa ra từ trên người cô.

Không có bất kỳ phòng bị gì, càng khiến lòng người ta ngứa ngáy.

Tay Lâm Uyên luồn vào giữa hai chân cô, một đường lượn vòng tới nơi thịt mềm trong đùi cô.

Hai chân cô co lại, anh dứt khoát lật ngửa cô ra, kéo váy ngủ lên trên tận eo, cởϊ qυầи lót của cô ra.

Tay hơi dùng sức nắm lấy mắt cá chân, để chân cô xếp thành hình chữ M, nơi giữa hai chân mở rộng trước mặt anh, hoa huyệt màu đỏ quyến rũ ở nơi đó hơi mấp máy,
âm đế trắng mịn nhỏ nhắn đáng yêu.

Hình ảnh trên màn hình dần đi vào cảnh đẹp, người phụ nữ mở to mắt hưởng thụ kɦoáı ƈảʍ như máy đóng cọc, trong miệng cô gái không ngừng phát ra những âm thanh ưm a và những lời tục tĩu, dâʍ ŧɦủy̠ màu trắng sền sệt nhỏ giọt xuống chiếc ghế bên dưới.

Trong âm thanh rêи ɾỉ vang vọng, hai mắt Khương Đường vẫn nhắm chặt, hồn nhiên không biết qυầи ɭóŧ của mình đã bị cởi ra, nơi đó còn đang bị anh lấy ngón tay cắm vào.

Lâm Uyên sinh ra cảm giác ác liệt như thể mình đang cưỡиɠ ɠiαи cô gái nhỏ.

Hai ngày này hai người không làm chuyện đó, huyệt nhỏ quyến rũ kia lại chặt vô cùng, đến ngay cả một ngón tay muốn tiến vào cũng cảm thấy khó khăn, bên trong như thế có vô số miệng nhỏ đang chờ thời cơ liếʍ ʍúŧ, nơi đó căng mịn chặt chẽ, thật sự cứ như dù anh có ‘làm’ cô như thế nào cũng không thể khiến nó rộng ra được.
Quá chặt, cần được bôi trơn.

Lâm Uyên nặng nề suy nghĩ, lòng bàn tay xoa nhẹ bầu ngực no đủ của cô, cô không mặc áσ ɭóŧ, xúc cảm cực kỳ mềm mại.

Khương Đường vẫn còn đang say giấc, cảm nhận được có gì đó quấy rầy mình, mí mắt cô khẽ nhúc nhích. Muốn xoay người đẩy bàn tay đang dâʍ ɭσạи mình ra, trong miệng còn phát ra một tiếng hừ nhẹ.

Chẳng qua vẫn không có dấu hiệu định tỉnh lại.

Anh khẽ nở nụ cười, nắm hai tay của cô lại, vén chiếc váy ngủ lên, kéo qua vai cô, lướt qua hai cánh tay mảnh khảnh của cô trói lại trên đầu cô, khiến cô không thể động đậy.

Lâm Uyên vuốt khuôn mặt do ngủ say mà bị đè ép đến đến hằn chút vết đỏ, cười nhạt nói: "Em muốn ăn dâu tây sao?"

Đáp lại anh chỉ có âm thanh hít thở đã khôi phục lại bình thường.

“Cái miệng nhỏ này của em không muốn ăn, vậy anh không thể làm gì khác hơn là để cho một cái miệng khác của em ăn rồi.” Tay anh khẽ mơn trớn môi của cô.
Anh mở một hộp bao bì trong túi mình vừa đặt trên bàn ra, bên trong là những quả dâu tây bọc đường, chín rục đỏ hồng, cách một lớp vỏ làm từ đường phèn lộ ra chút trắng hồng bên trong, kích thước mỗi quả dâu không lớn lại nhìn vô cùng mọng nước.

Anh đặt từng quả từng quả dâu đường lên cơ thể đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của cô, bắt đầu từ nơi giữa hai bầu ngực đặt thẳng tới trên bụng, cứ ý như biến cơ thể xinh đẹp của thiếu nữ kia thành một chiếc lọ chứa dâu tây.

Anh phải đi tìm khắp năm con phố mới thấy có một nhà bán món này, vốn còn định về sẽ đút cho cô từng miếng từng miếng một, nhưng như bây giờ,... Cũng không phải là không tốt. Ai nói dâu tây chỉ có thể dùng miệng ăn chứ?

Lâm Uyên lấy quả dâu cuối cùng ra, đặt nó vào ở miệng cô bé của Khương Đường, tỉ mỉ vòng vòng trên cửa huyệt, đi qua âm đế, hơi ấn vào bên trong, hai ngón tay đẩy miệng huyệt nhỏ ra, một đầu quả dâu kẹt ở cửa động.
Trong huyệt nhỏ rất ấm nóng, nhiệt độ bên trong từ từ khiến lớp vỏ bọc đường bên ngoài dâu tây tan ra, khiến cho toàn bộ động nhỏ dính đầy nước đường, anh mím môi, đẩy nốt toàn bộ phần dâu tây còn chưa bị tan vỏ vào bên trong.

Một viên còn chưa đủ, người đàn ông càng ngày càng nghiện trò chơi xấu xa này, anh không nhịn được lại nhét thêm một quả dâu nữa vào.

Bên trong căng mịn bóp chặt nghiền dâu ra một chút nước, hỗn hợp vỏ đường hòa tan với nước dâu chảy ra ngoài, lại thêm nơi đó bị anh chơi mấy lần liền bắt đầu tiết ra dâʍ ŧɦủy̠, tí tách tí tách tràn ra ngoài.

Ngọt lịm lại có chút lẳиɠ ɭơ.

"Bảo bối, em thật là đẹp."

Anh thấp giọng nỉ non, cảm thấy vô cùng hài lòng với cảnh tượng dâʍ mỹ trước mắt.

Chỉ có một mình anh mới có thể cho cô ăn dâu như vậy. Ánh mắt tối đi, Lâm Uyên lấy điện thoại di động ra, mở camera lên chụp lại cảnh sắc tuyệt đẹp trước mặt này.
Sao có thể chỉ nhìn mỗi lúc này cơ chứ?

Du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu biếи ŧɦái khiến cho anh không nhịn được chụp ảnh lưu lại.

Một lát sau, Lâm Uyên ném điện thoại di động sang một bên, cúi đầu đặt giữa hai chân cô, miệng chạm vào nơi nụ hoa đang chảy nước của cô, bắt đầu liếʍ ɭáρ.

Như thể đang uống nước trái cây, yết hầu của anh lăn lăn, nuốt xuống mấy ngụm.

Sau khi anh liếʍ ɭáρ sạch sẽ bên ngoài rồi mới đưa đầu lưỡi tiến vào trong, lúc anh mô phỏng theo ƈôи ŧɦịŧ cắm vào thân thể cô gái nhỏ, cơ thể mảnh mai của cô rõ ràng hơi run lên.

Khương Đường mơ mơ màng màng mở mắt ra.