Các Đoản Văn Ngắn Của Mễ Bối

Chương 2: Năm thứ hai



Tôi và bạn trai quen nhau được bảy năm, cuối năm nay sẽ làm đám hỏi. Bỗng một ngày chúng tôi nhận được lời nhờ vả của người quen tham gia chương trình giao lưu nhỏ. Vì thỏa mãn mong ước lên truyền hình từ bé của tôi, chúng tôi liền đồng ý tham gia.

Trong lúc quay hình, MC có hỏi chúng tôi như thế này:

"Nghe nói hai bạn cuối năm nay sẽ lấy nhau, thế thì hai bạn có thể kể cho mọi người ở đây về thanh xuân hồi đi học đáng nhớ của hai người không?"

Tôi vui vẻ gật đầu, nghiêng đầu nhớ lại một hồi liền dịu dàng trả lời.

"Thanh xuân của em đều dành cho anh ấy, lúc đầu em cùng anh ấy làm bạn cùng lớp, sau cùng bàn và bây giờ chúng em chuẩn bị về cùng một nhà."

Cả trường quay ồ lên, tôi có chút xấu hổ nhìn sang bạn trai bên cạnh, có chút mong đợi anh trả lời.

Chỉ thấy anh rất bình thản, nói rằng:

"Nửa thanh xuân của tôi là đứng trước cửa lớp chép phạt."

Chưa đợi tôi kịp nổi giận đập chết anh ấy thì anh liền quay sang nhìn tôi khẽ cười, rồi anh nói tiếp.

"Nửa còn lại tôi dành để ngắm cô ấy."

Về sau mỗi lần cùng đàn con thơ xem lại băng truyền hình, đến đoạn này tôi đều cảm thấy xấu hổ và hãnh diện ba hoa với con mình, còn anh chỉ ngồi bên cạnh cười cười không nói gì.

Mễ Bối.