Các Đoản Văn Ngắn Của Mễ Bối

Chương 4: Năm thứ tư



Một hôm tôi và con bạn đang vui vẻ đi dạo phố thì đột nhiên bắt gặp bạn cũ trung học hồi đó của tôi. 1

Cả ba chúng tôi cùng nhau ghé vào một quán nước gần đó. Nói chuyện một lúc thì phát hiện hóa ra con bạn hiện tại của tôi từng có quen biết với người bạn thời trung học ấy. Thế là ba đứa lại ầm ĩ tám đủ mọi chuyện trên trời dưới đất. Được một lúc thì đứa bạn hiện tại của tôi rời bàn đi vệ sinh. 

Nhỏ vừa khuất bóng thì người bạn hồi trung học lập tức nghiêng người tới kéo tay tôi hỏi. 

"Sao mày chơi được với nó thế? Hồi đó nó chả có gì tốt lành." 

Tôi rất bất ngờ, sửng sốt được mấy giây mới bình tĩnh cười cười, tôi sờ quanh miệng cốc nước dần cạn của mình, nhẹ nhàng trả lời. 

"Tại sao phải để ý quá khứ của một người khi mà hiện tại người ta đang rất cố gắng thay đổi?" 1

Tôi nhìn người bạn trung học đang sửng sốt, cầm lấy tay cô ấy khẽ vỗ về, tôi bảo. 

"Ai cũng có sai lầm, nếu tất cả mọi người đều suy nghĩ như vậy, thì thế giới này đã trở nên lạnh lẽo và cô đơn đến nhường nào."

Về sau lúc thanh toán đi ngang qua nhà vệ sinh, tôi thoáng thấy bóng cô bạn hiện tại đứng sau khe cửa che mặt khóc nức nở. Tôi đưa bước chân quay về chỗ ngồi, lặng lẽ đợi cô ấy lại lần nữa tự tin bước tới chỗ này, đập lên vai tôi và nở một nụ cười rực rỡ ấy. 

Mễ Bối.