Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 33



CHƯƠNG 33

“Vậy thì bộ phận bảo vệ.”

Vương Nhất thoải mái đồng ý: “Nhưng anh không thể lập tức vào làm được, bởi vì còn có chút việc phải làm.”

“Tùy anh, làm từ tầng cơ bản, nếu anh có năng lực thì nhất định sẽ đề bạt anh.”

Lý Khinh Hồng đứng dậy, lạnh lùng nói: “Tôi còn có việc phải làm, đi trước đây.”

Nói xong, cô nhấc đôi cao gót rời đi.

Một mình Vương Nhất ngồi ở sô pha, suy nghĩ một chút thì gọi một cuộc điện thoại.

“Thiếu chủ, có gì căn dặn.” Rất nhanh đã truyền tới giọng nói của Lãnh Nhan.

“Tôi muốn cô đi làm một chuyện…”

Trên mặt Vương Nhất tràn ngập ý cười thỏa mãn: “Giúp tôi tổ chức một đám cưới thế kỷ.”

Cúp máy, Vương Nhất nhẹ nhàng đẩy cửa ra, thấy Vương Tử Lam đang ngủ, sau khi chắc chắn Vương Tử Lam không có tỉnh, lúc này mới yên tâm đóng cửa lại, rời khỏi văn phòng tổng giám đốc.

Anh dọc theo cầu thang đi xuống tầng, tìm được vợ, tâm trạng của Vương Nhất rất tốt.

Phía trước có một vài cô gái mặc đồ công sở sửa soạn xinh đẹp đi tới, phấn khích đi lướt qua vai của Vương Nhất.

Tuy Vương Nhất không phải là cố ý, nhưng anh vẫn nghe thấy tiếng nói chuyện của bọn họ.

“Mau mau mau, buổi đấu thầu sắp bắt đầu rồi, vé vào cửa là tôi không dễ gì mới kiếm được.”

“Hừ, tôi thấy cô căn bản không hiểu đấu thầu gì cả, đơn thuần là đến câu rùa vàng?”

“Hi hi, bị cô phát hiện rồi, nghe nói người tham gia buổi đấu thầu lần này, phần lớn đều là các anh đẹp trai trẻ đẹp lắm tiền.”

Vương Nhất dừng bước chân, nhìn về phía đó, hơi nheo mắt lại.

“Buổi đấu thầu sao…”

Anh nhớ, Châu Mỹ Ngọc và Lý Mộng Đình đến đây chính là đại diện nhà họ Lý tham gia đấu thầu.

Vương Nhất trầm mặc một lúc, cuối cùng cũng thở dài, đi về phía hội trường.

Nếu đã đến rồi thì thuận nước đẩy thuyền, giúp bọn họ một tay.

Tuy vừa vào hội trường đấu thầu thì Vương Nhất đã nhìn thấy Lý Mộng Đình và Châu Mỹ Ngọc.

Chỉ có điều, bọn họ giống như con khỉ trong sở thú vậy, bị rất nhiều người vây xem.

“Tôi nói này bà Châu, nhà họ Lý các người sắp sập rồi, còn rảnh đến đây đấu thầu sao?”

Một người đàn ông mặc vest bóng lộn, thắt cà vạt cầm đầu cười không hề kiêng kỵ: “Lẽ nào, trông mong lần đấu thầu này sẽ cứu được nhà họ Lý các người?”

Buổi đấu thầu còn chưa bắt đầu, nhưng hội trường đã sắp xếp xong, chính giữa là bục phát biểu và màn hình lớn, bên dưới là vị trí chỗ ngồi của các công ty.

Phần lớn các công ty đã đến rồi, đều đang hồi hộp chuẩn bị, chỉ có phía mẹ con Lý Mộng Đình có rất nhiều người vây quanh.

Âm thanh chói tai, lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều công ty trong hội trường, mọi người xì xầm bàn tán.

“Đây không phải là công ty con của nhà họ Lý sao? Sao cũng đến rồi?”