Chàng Rể Ma Giới

Chương 46: Cạnh kỹ trường! Thí luyện bắt đầu



Bên trong cạnh kỹ trường, đã huyên náo vô cùng, từng tiếng hoan hô vang lên, đây mới chỉ là có được ba phần so với thời toàn thịnh thôi đấy!
Trần Duệ vừa đi tới cửa, bị hai giác ma thủ vệ ngăn lại.
"Đổ phiếu đâu?".
Hóa ra muốn vào đánh bạc phải có vé, Trần Duệ suy nghĩ một chút, nói: "Cho hỏi một cái, muốn tham gia so đấu thì làm như nào?".
Một giác ma đánh giá Trần Duệ, cảm thấy hắn không có lực lượng gì, liền cười lạnh nói: "Tên yếu hèn như ngươi cũng muốn lên đài so đấu sao?".
Trần Duệ cũng không đáp lại, chỉ tiến lên một bước, nắm lấy thiết chùy trong tay tên thủ vệ, nắm một cái, thiết chùy lập tức hiện ra vài vết rạn nứt.
Hai giác ma này thủ vệ nơi này nhiều năm, tự nhiên hiểu được những kẻ tham gia so đấu đều là loại người bất cần, nếu chọc phải loại người này, tuyệt không có kết cục tốt đẹp gì, một người trong đó nhanh chóng nói: "Vào báo danh thì tiến thẳng vào, sau đó rẽ trái lên phòng trên là được".
Trần Duệ gật gật đầu, trực tiếp tiến vào, tìm đến phòng mà giác ma nói, phòng này chính là một đại sảnh, bày biện hoa lệ, ở cửa kê một cái bàn, ngăn cản ra vào, một dịch ma yên lặng ngồi đó.
"Báo danh so đấu là ở chỗ này sao?".
Dịch ma lười biếng chỉ vào biển bên cạnh cửa, Trần Duệ ngước nhìn, bên trên viết rất rõ: so đấu chia làm ba loại, đê giai, trung giai cùng cao giai, đẳng cấp càng cao tiền thưởng càng lớn. Liên thắng hoặc khiêu chiến liên thắng thì tiền thưởng cũng tăng thêm, quy tắc so đấu phân làm đấu tay không cùng có vũ khí, đặc biệt ghi rõ: sinh tử tự chịu!
Dịch ma chờ hắn xem xong, nói: "Nếu như xác định muốn tham gia, hiện tại báo danh cùng thực lực, trong vòng ba ngày sẽ có sắp xếp so đấu, có thể đến cột công cáo xem ngày giờ so đấu bản thân. Nếu như dám nói dối thực lực hoặc sợ hãi chạy trốn, sẽ chịu đại nhân Araujo Alex trừng phạt nghiêm khắc".
"Ta xác định muốn báo danh" Trần Duệ gật gật đầu, trong vòng ba ngày mới được sắp xếp so đấu, xem ra chính mình nên xem kỹ tình huống, càng huống hồ hắn vừa rồi trong khi đàm phán đã sử dụng một phát Cực Quang đạn, thêm vào sử dụng một lần trong đặc huấn với độc long, đã sử dụng hết hai lần trong hai tư giờ, phải ba giờ sau mới có thể khôi phục. Nguồn: http://truyenfull.vn
"Trung giai ác ma sơ đoạn" Trần Duệ nghĩ một chút rồi rút bỏ đặc tính "liễm tức".
"Trung giai?" Dịch ma đánh giá kẻ mặc áo choàng này, vóc người cũng không tính cao lớn, dù sao cũng là trung giai, hắn đánh lên mấy phần tinh thần, gật gật đầu: "Sơ giai so đấu thiếu hụt kích thích, cao giai so đấu thì quá ít, trung giai so đấu nhiều nhất, chẳng qua đã kín lịch, à, tên ngươi là gì?".
"Guile".
"Guile… Hình như có nghe qua ở đâu thì phải" Dịch ma hồi tưởng lại một lúc, nhưng mà vẫn không thể nào nhớ ra, liền giao một khối bài sắt cho Trần Duệ: "Gọi là gì cũng được, trừ phi ngươi có thể sống sót sau ba lần so đấu, nếu không tên của ngươi chẳng có ý nghĩa gì cả, cũng sẽ chẳng có ai nhớ đến tên một thi thể gọi là gì đâu, sau này ngươi gọi là số sáu mươi tư. Nhớ chú ý xem cột công cáo của cạnh kỹ trường, so đấu sẽ thông báo trước một, hai ngày, đều là bắt đầu buổi tối, không nên sơ ý bỏ lỡ".
Trần Duệ nhìn khối bài khắc dòng số "64", ánh mắt trong lúc vô ý liếc nhìn bức tượng điêu khắc phát ra u quang nhàn nhạt, nhất thời ngưng trệ, bức tượng điêu khắc này cao một thước ba, công nghệ tinh mỹ, tạo hình một nữ tính đại ác ma, trong tay cầm một song đầu lưỡi hái kỳ dị.
Trần Duệ xem trọng không phải giá trị nghệ thuật, mà là chất liệu điêu khắc, huỳnh ảnh thạch! Một khối huỳnh ảnh thạch lớn như vậy!
"Đó là dùng huỳnh ảnh thạch điêu khắc thành sao?".
Dịch ma quay đầu lại nhìn, có chút khoe khoang nói: "Đây là tác phẩm nghệ thuật Araujo Alex đại nhân thích nhất, dùng một khối huỳnh ảnh thạch điêu khắc thành, mỗi giờ lại biến ảo thành một màu khác nhau, hiện tại đại nhân đang xem so đấu, nếu không bình thường ngài thích nhất là ngồi chỗ này uống rượu a".
Trần Duệ không ngờ tới cạnh kỹ trường còn có thu hoạch như vậy, lại là cực phẩm huỳnh ảnh thạch nữa, kích cỡ như vậy, chí ít cũng mấy ngàn linh khí, thậm chí trên vạn, nếu như có thể lấy đến. Chẳng qua, gian phòng đại sảnh này hẳn Araujo Alex không thường xuyên ở lại đi, nếu không sẽ thật vướng tay.
Ngay lúc này, một tiểu liệt ma hoảng hốt chạy tới: "Không tốt rồi, Tề Đốn đại nhân, số năm mươi hai đối chiến cùng huyết thủ Lãng Khắc biến mất rồi".
"Cái gì?" Tề Đốn cả kinh: "Tên này chẳng lẽ sợ hung danh của Lãng Khắc chạy trốn rồi sao? Araujo Alex đại nhân có biết không?".
Tiểu liệt ma vội vàng đáp: "Araujo Alex đại nhân đã đuổi theo giết số năm mươi hai, chỉ là lập tức muốn đấu trận sau cùng, làm gì bây giờ?".
Trận sau cùng bao giờ cũng nóng bỏng nhất, tiền cược cũng nhiều nhất, nếu như thủ tiêu, tổn thất của cạnh kỹ trường sẽ rất lớn, danh vọng cũng hạ thấp không ít.
"Araujo Alex đại nhân hẳn sẽ không để hắn sống sót" Tề Đốn xoay chuyển mắt, rơi trên người Trần Duệ, nói: "Số sáu mươi bốn, cơ hội của ngươi tới, hiện tại có một tuyển thủ bỏ trốn, nếu như ngươi dành được thắng lợi, tiền thưởng gấp đôi!".
Hiện tại Trần Duệ đã không thể sử dụng Cực Quang đạn, từ chuyện số năm mươi hai chạy trốn, có thể thấy được đối thủ của hắn vô cùng khó đấu, mới vừa thử nghiệm thực chiến đã đánh với đối thủ đáng sợ như vậy, hắn còn chưa ngu a!
Trần Duệ đang muốn cự tuyệt, đột nhiên lóe lên một ý niệm, chỉ vào đại sảnh: "Ta không cần gấp hai tiền thưởng, ta cần thứ kia".
Tề Đốn nhìn theo hướng ngón tay hắn, không ngờ lại là bức tượng Araujo Alex đại nhân thích nhất, vội vàng lắc đầu, đang định mở miệng thì một thanh âm kỳ dị vang lên: "Có thể! Chỉ cần ngươi có thể thắng huyết thủ Lãng Khắc!".
Tề Đốn nghe thấy thanh âm này, vội vàng đứng thẳng người, cung kính nói: "Araujo Alex đại nhân!" Trần Duệ còn chưa quay đầu, một thân ảnh khôi ngô nháy mắt đã hiện ra trong gian phòng, trong tay còn xách theo một cái đầu, quăng về phía tiểu liệt ma: "Treo lên, cảnh cáo những kẻ còn có ý định lâm trận bỏ trốn".
Thủ cấp kia đương nhiên là của số năm mươi hai, quả nhiên y như Tề Đốn nói, Araujo Alex sẽ không lưu lại người sống, tiểu liệt ma căng thẳng nhặt lên cái đầu, lui xuống, Tề Đối lập tức tay chân lanh lợi lau đi vết máu trên sàn.
"Dám báo danh tham gia so đấu, phải có giác ngộ tử vong" Araujo Alex là một đại ác ma hung lệ, khắp người phát ra nhuệ khí không chút che dấu, thanh âm cũng rất kỳ quái, phảng phất như kim loại va chạm vào nhau vậy: "Ta xem thường những tên mềm yếu!".
Trong đầu Trần Duệ lập tức xuất hiện tư liệu về Araujo Alex, một trong ba đại trợ thủ của Joseph, dự tính thực lực là cao giai ác ma trung kỳ, dũng mánh háo chiến, tàn nhẫn lãnh khốc…
"Kẻ dấu đầu lộ đuôi, muốn lấy được bức tượng này, cầm đầu của Lãng Khắc đến đổi! Nếu như không dám, hiện tại cút khỏi cạnh kỹ trường cho ta!" Nhãn thần lăng lệ của đại ác ma nhìn chằm chằm Trần Duệ, cũng may hôm nay khi đàm phán, vì đề phòng vạn nhất, Trần Duệ đã đeo một mặt nạ kim loại, che dấu diện mạo thật.
Trần Duệ tâm niệm biến chuyển, cuối cùng hạ quyết tâm: "Lúc nào bắt đầu?".
Araujo Alex thấy người mặc áo choàng cũng không hồi hộp, hài lòng gật gật đầu: "Lập tức!".
Trên cạnh kỹ trường, thanh âm huyên náo dâng lên, bởi vì huyết thủ Lãng Khắc đã xuống đài, mà đối thủ số năm mươi hai lại không thấy đâu.
Lúc này một mị ma trang phục nóng bỏng vặn vẹo eo đi lên đài, mượn ma pháp khuếch âm nói: "Các vị! Vừa rồi nhận được tin tức, số năm mươi hai bởi vì khiếp sợ bỏ trốn, đã bị Araujo Alex đại nhân chém chết, nhưng là so đấu không bị thủ tiêu! Số sáu mươi tư thần bí sẽ thay thế số năm mươi hai, khiêu chiến số mười bảy huyết thủ Lãng Khắc! Đổ chú vẫn hữu hiệu!".
Những người xem nhìn thấy một đầu lâu được treo lên cao, lập tức đoán ra là đầu của số năm mươi hai, không khí của trường đấu lại càng thêm sôi nổi.
Từ tiếng hô của khán giả, tuyệt đại đa số coi trọng huyết thủ Lãng Khắc đã giành ba thắng lợi liên tiếp, khi số sáu mươi tư lên đài, thân hình nhỏ yếu kia càng làm mọi người nghiêng về phía Lãng Khắc, chỉ có một phần nhỏ người chơi vì lỡ đặt cho số năm mươi hai không rút lại, mang theo tâm lý may mắn đặt cược cho nhân vật thần bí.
Huyết thủ Lãng Khắc là một giác ma cường tráng, tướng mạo hung dữ, từ chiến tích ba trận thắng liên tiếp mà nói, tuyệt đối là một lão thủ kinh nghiệm phong phú. Khi đối diện với nhau, Lãng Khắc khẽ nhếch miệng cười, lộ ra răng nanh nhọn hoắt: "Tiểu tử, mang theo mặt nạ giả vờ thần bí sao? Yên tâm đi, mặt mũi ngươi ra sao ta không quan tâm. Thứ ta quan tâm là làm sao giày vò ngươi, ta ức thích nhất là bẻ gãy tứ chi địch nhân, sau đó đào móc nội tạng ra, sau cùng mới đánh vỡ đầu, ngươi chuẩn bị tốt chưa?".
Tàn nhẫn cùng bạo lực là chủ đề chính của so đấu, đối với ma giới tôn sùng thực lực, so đấu càng kịch liệt, càng máu tanh càng kích thích khán giả, những lời này làm nhiều người tô to tên Lãng Khắc.
Trần Duệ cũng không để ý đến Lãng Khắc, tràng cảnh đặc huấn cùng độc long nhất nhất hiện ra trong não hắn, bình thường độc long tuy xuống tay hung ác, nhưng còn có chừng mực, hiện tại bất đồng, là sinh tử chiến. Nhưng hắn cũng không hối hận, sớm muộn cũng phải đối đầu, cuối cùng cũng đối mặt với thực chiến! Diều hâu con là từ những lần con mẹ thả từ vực xuống mà học được bay, Trần Duệ cần làm chính là tự mình đẩy mình xuống vực.
Một trận này, không chỉ là trận so đấu đầu tiên cũa hắn, cũng là trận chiến đúng nghĩa đầu tiên của hắn!
"Sáu mươi tư hào, ngươi có lời gì muốn nói không?" Mị ma đầy hấp dẫn kia vừa dùng ma pháp khuếch âm nói, vừa đến gần Trần Duệ.
"Tỷ lệ của ta là bao nhiêu?".
Vấn đề của Trần Duệ làm nữ mị ma sửng sốt, lập tức thuần thục đáp: "Do ngươi thay thế số năm mươi hai, vốn cơ hồ không người mua số năm hai sẽ thắng, cho nên tỉ lệ của ngươi hiện tại là một ăn một trăm hai mươi!".
"Tỷ lệ cao như vậy? Nói như vậy nếu ta hạ chú chính mình thắng thì có thể kiếm về gấp một trăm hai mươi lần sao?" Trần Duệ bỏ ra áo choàng, ném xuống đất, ném ra một hắc tinh tệ về phía nữ mị ma: "Ta hiện tại tự đặt bản thân một hắc tinh tệ".
Nữ mị ma này không ngờ số sáu mươi tư thần bí lại làm như vậy, sau khi nhận lấy hắc tinh tệ, nhất thời không biết làm sao, lúc này, thanh âm kim thiết kia vang lên: "Tiếp nhận đánh cuộc!".
"Là Araujo Alex đại nhân!" Khán giả dồn dập nhìn về phía đài khách quý, trong mắt tràn ngập kính sợ.
Số sáu mươi tư làm như vậy không nghi ngờ là khiêu hấn cùng thị uy với Lãng Khắc, nhưng cơ hồ không ai tin kẻ thần bí này lại có thể đánh thắng huyết thủ!