Chứng Đỏ Mặt

Chương 6: Chương 6




6.

Meo eo mi: Ha ha ha ha ha ha ha
Chung còi: Bạn Mạnh… đừng cười nữa được không?
Meo eo mi: Chung Ngư, lúc nói chuyện với người khác mặt cậu đều đỏ như vậy à? Đỏ như quả cherry ấy.

Chung còi:! Sao cậu biết thế!
Meo eo mi: …
Chung còi: Ha ha cậu đừng hiểu nhầm nhé.

Meo eo mi: Hiểu nhầm cái gì?
Chung còi: Cậu khác với bọn họ!
Meo eo mi:?

Chung còi: A! Không phải vậy, mặt tớ đỏ khi nhìn thấy cậu không giống như khi nhìn thấy người khác! Khi… khi tớ nhìn thấy người khác… sẽ có phản xạ… biến thành như vậy.

Meo eo mi: Là do… bị bệnh sao?
Chung còi: Ừm… nếu tớ như vậy, cậu có cười nhạo tớ không?
Meo eo mi: Cười nhạo? Sao tớ lại cười nhạo cậu chứ.

Chung còi: Thì là, như vậy trông sẽ không đủ khí khái đàn ông…
Meo eo mi: Sao thế được, có thể nói cho tớ biết chuyện gì được không?
Chung còi: Thì là hồi cấp 2… đột nhiên bị vậy… sau đó đi khám, bác sĩ chẩn đoán là chứng sợ hãi đỏ mặt*…
*tên tiếng Anh là Erythrophobia
Meo eo mi: Chẳng trách cậu cứ luôn ngồi rúc một mình trong góc.

“Meo eo mi đã thu hồi 1 tin nhắn”

Chung còi: Hửm? Bạn học Mạnh vừa nhắn gì thế?
Meo eo mi: Không có gì, đánh sai chữ thôi.

Chung còi: Ờm… hôm nay tớ hơi mệt, muốn đi ngủ rồi.

Meo eo mi: Ừ, chúc Chung Ngư ngủ ngon, ^_^.

Chung còi: Bạn Mạnh ngủ ngon nhé.

(Một tiếng sau)
Meo eo mi: Chung Ngư, ngủ chưa?
(5 phút sau)
Meo eo mi: Chung Ngư?
Meo eo mi: (,,´・ω・) ノ “(´ っ ω・`。) xoa đầu
Meo eo mi: (づ  ̄ ³ ̄) づ ôm ôm
(1 phút sau)
“Meo eo mi đã thu hồi 2 tin nhắn”.