Con Đường Vô Tận

Chương 11



"Phải mau trở về bẩm báo cho Gia Chủ/Giáo Chủ,thông tin rất quan trọng không thể chậm trễ!"

Các trinh thám từ các gia tộc và thế lực cấp tốc trở về cùng Chiếu Ảnh Ngọc để bẩm báo sự kiện chấn động này dù lúc này cuộc chiến chưa chính thức kết thúc.

"Ta cũng phải trở về căn dặn đồ đệ dưới trướng,nếu như không có lý do chính đáng thì tuyệt đối không được gây sự với Bá Vương của Bá Gia"

Các cường giả trụ cột của các thế lực bát cấp trực tiếp đến quan sát âm thầm đổ mồ hôi lạnh khi thấy Bá Vương tra tấn tinh thần Tống Viễn Kiều tu vi đạt Luyện Hư Viễn Man đến điên loạn mà không cần làm gì cả,nếu là bọn hắn thì có thể chịu đựng được không thì không ai dám tự tin lên tiếng tự tin.

Bá Vương lúc này giải trừ thể chất liền quỳ xuống thổ huyết trong sự đau đớn đến khó tả.

"Hậu quả việc liên tục sử dụng chiêu thức nguyên thủy quá lớn,e là đã mất hơn vài chục tuổi thọ"Bá Vương cảm thán về pha chơi liều của mình.

Bỗng dưng,Hệ Thống vang lên tiếng nói của cô gái kì lạ:

"Chúc mừng đạo hữu đã hoàn thành vượt dự kiến nhiệm vụ sẽ được nhận gấp đôi phần thưởng,chúc may mắn nha đạo hữu"

Bá Vương không hề để ý tiếng kì lạ phát ra từ Hệ Thống vì hắn đang tiến đến chỗ Tống Viễn Kiều,Tống Thanh Thư đang nằm la liệt liền muốn diệt sát tránh tai họa về sau.

"Bạo Long Quyền!"

Khi nấm đấm của Bá Vương tưởng chừng sẽ giết chết hai cha con họ Tống kia thì trên trời đang có một thân ảnh lao xuống như lôi kiếp muốn ngăn cản liền lớn giọng.

"Xin đạo hữu Bá Vương dừng tay,Long Trảo Thủ"

ẦM ĐÙNG

Bạo Long Quyền của Bá Vương bị Long Trảo Thủ ngăn cản liền tiêu tán,không ai khác người ngăn cản là Giáo Chủ Võ Đang-Trương Vô Kỵ!

"xxx nhà ngươi tên tác giả kia,rõ ràng theo ta biết thì tên này trong tiểu thuyết vốn là giáo chủ Minh Giáo cơ mà"Bá Vương nhìn về hướng tác giả suy kiệt vì công việc chửi mắng.

"Mượn ý tưởng thì cũng thay đổi một chút cho nó thú vị chứ haha"Tác Giả cười trong nước mắt vì khổ sở.

......

"Đạo hữu là ai mà ngăn cản tại hạ tiêu diệt 2 cha con họ Tống này"Bá Vương lạnh lùng bộc phát sát khí cảnh giác tối đa.

"Tại hạ là Giáo Chủ của Võ Đang tên Trương Vô Kỵ hân hạnh lần đầu gặp Ngũ Thiếu Gia của Bá Gia"Trương Vô Kỵ vì nể mặt quan hệ giao thương với Bá Gia nên cũng không chấp nhặt xưng hô với Bá Vương.

"Hân hạnh gặp Giáo Chủ Võ Đang"Bá Vương hạ hoả xưng hô với Trương Vô Kỵ.

"Được rồi.Trước hết ta có chuyện muốn thỏa thuận với Bá Vương ngươi"Trương Vô Kỵ liền nói thẳng vấn đề này vì biết rằng không nên nói quá nhiều.

Bá Vương gật đầu với thái độ tôn trọng với Giáo Chủ Võ Đang.

"Về chuyện của Tống Thanh Thư và Tống Viễn Kiều thì cho ta xin lỗi vì cai quản dưới trướng không được tốt để ngươi vào tình thế nguy hiểm này"

"Và tất nhiên không có chuyện dễ dàng mà lấy lại người,vậy nên ta sẽ đưa ngươi đi đến thương hội gia nổi tiếng là Đình Thiên Hội của thế giới chúng ta để tham gia cuộc đấu giá khá lớn mỗi 1000 năm mới tổ chức một lần mà chỉ những người có vé tham dự mới có thể tham gia,ngươi cảm thấy sao?"

Trương Vô Kỵ kiên nhẫn thoả thuận với Bá Vương bằng phương pháp hoà bình vì đơn giản là hắn xưa nay vốn không đánh nhau bừa bãi mà luôn theo lời răng dạy của Giáo Chủ Võ Đang đời trước là Trương Tam Phong.

"Có bằng chứng đáng tin hay không?'

Bá Vương vẫn luôn cảnh giác nên tự tin chất vấn.Thế nên Trương Vô Kỵ không còn cách nào khác liền đến chỗ hai cha con họ Tống nằm ở đó dùng tay kết ấn cái gì đó cưỡng ép thu lấy linh hồn bổn nguyên.

"Đây là linh hồn bổn nguyên của hai cha nhà hắn,ngươi đã hài lòng?"Trương Vô Kỵ liền đưa cho Bá Vương với dáng vẻ nghiêm túc.

Nếu như lần này Bá Vương vẫn từ chối lời mời được bỏ qua từ Trương Vô Kỵ thì sẽ không hay lắm dù sao ngươi ta cũng là giáo chủ Võ Đang không phải kẻ ăn mày nên hắn cũng không làm khó dễ liền nói.

"Được rồi Giáo Chủ Võ Đang,ta sẽ bỏ qua và cùng ngươi đến cuộc đấu giá vậy nên đem những tên kia đi đi"

Như nghe những lời của Bá Vương xong thì các trưởng lão Võ Đang lao ra đem bọn hắn trở về để dưỡng thương với tốc độ nhanh chóng cùng lời nói:"Đa tạ"

Để đối thủ thoát khỏi tầm tay thực sự khó chịu nhưng được cảm ơn thế này cũng đáng nhể :)?

"Vậy chúng ta đi đến cuộc đấu giá sớm một chút để có chỗ ngồi đẹp"Trương Vô Kỵ dài dặn kinh nghiệm liền hối thúc Bá Vương.

Bá Vương gật đầu không nói gì nhưng trong suy nghĩ của hắn lúc này đầy những câu hỏi về thế giới này liền đi đến quyết định:"Đi đến cuộc đấu giá sẵn tiện mua chút tin tức để tránh quá lạc hậu" sau đó phóng theo Trương Vô Kỵ đang tức tối khi thấy hắn đứng một chỗ thơ thẩn.....


truyện hay không ?? Đọc đi rồi sẽ biết :)