Con Đường Vô Tận

Chương 17



"Quên mất là không có bản đồ chi tiết lãnh địa của Anh Gia này,sơ suất quá"

Bá Vương lúc này đang đi vô phương hướng trong khuôn viên sinh sống của Anh Gia với tinh thần cảnh giác cao độ

"Này tên thị vệ kia, người to gan tự ý rời khỏi vị trí à!"

Một tên trông có vẻ có cấp bậc lớn hơn quát Bá Vương đang giả dạng tên thị vệ.

"Sao còn đứng trơ mắt nhìn bổn tướng quân hả, ngươi muốn chết chứ gì"

Tên tướng quân tức giận khi tên thị vệ quèn dám cả gan trái lệnh của mình.

Bá Vương biết nếu không làm theo sẽ bại lộ kế hoạch liền dùng giọng nịnh nọt:

"Tướng quân siêu đẹp trai và lãng tử tha lỗi cho ta,vì ta mới vào nên chưa biết cấp trên là ai ạ"

"Nghe thế còn chấp nhận được haha"Tên tướng quân cười sảng khoái khi có người khen hắn.

"Vậy ngươi đi đâu mà rời khỏi vị trí canh gác?"

"Ta thấy có điều kì lạ ở một chỗ trong khuôn viên của Anh Gia nên mới tìm tướng quân để bẩm báo"Bá Vương giả vờ trả lời cung kính.

"Ồ vậy sao!Dẫn ta tới đó kiểm tra ngay"Nhắc đến công việc thì tên tướng quân nghiêm túc làm theo.

Trên đường đến chỗ mà Bá Vương dẫn đến thì tên tướng quân bộc phát mạnh mẽ tu vi Bán Thần Trung Kỳ để tăng uy nghiêm.

"Phải diệt sát tên này nhanh chóng,đồng thời sưu hồn để biết đường đi lối bước Anh Gia này" Bá Vương nghĩ thầm trong lòng với tính cẩn thận.

Khi đến ngõ cụt thì tên tướng quân liền quay lại hỏi:

"Điều kì lạ mà ngươi nói...... awww tên khốn"

ĐÙNG ĐÙNG

Chỉ thấy Bá Vương dùng Bạo Long Quyền đấm oanh tạc tim của tên tướng quân ngu ngốc đến chết không thể nhắm mắt.

"Ngươi cứ chờ đó!"

Linh hồn của tên tướng quân định bỏ chạy để tìm cơ hội sống sót.

"E là không có thời gian chờ đâu hừ"Bá Vương túm lấy linh hồn hắn và sưu hồn.

AWWW ĐÙNG

Sau khi lấy sưu hồn thì Bá Vương không ngại ngần liền bốp nát linh hồn.

"Chỉ tăng một chút Hồn Tu,chả đáng nhét răng"Bá Vương lắc đầu ngán ngẩm.

Có lẽ con đường Hồn Tu không dễ dàng như Bá Vương nghĩ lúc đầu(Nếu dễ thì khác gì buff bẩn hehe)

Bá Vương quay sang kiểm tra xác của tên tướng quân xem có thứ đồ gì không.

"Chả có gì ngoài túi linh thạch sơ cấp với vài viên tiên đan hồi phục vết thương haiz"Bá Vương tiếp tục lắc đầu lè lưỡi.

"Ít thì cũng có cái gì đó giá trị chút xíu ở cấp bậc tướng quân của một gia tộc chứ"

Tác giả lại ló đầu ra trêu ghẹo Bá Vương:"Nếu dễ thế thì khác gì ta buff bẩn làm ngươi tức giận chứ haha"

Bá Vương bị trúng tim đen nên á khẩu không thể trả lời liền chạy đi cho đỡ "quê".

Trước khi chạy đi cũng đã đốt xác tên tướng quân tránh hậu họa về sau.......


..........Căn phòng của Gia Chủ Anh Phan............


"Tên tướng quân này chậm chạm thế không biết,đã căn dặn phải đến đúng giờ để bổ sung kế hoạch lần này"

Anh Phan đi qua đi lại trong sự kiên nhẫn đang tới giới hạn của hắn.

RẮC ĐÙNG

Bổng lúc này,hồn bài của tên tướng quân trong người của Anh Phan bổng dưng vỡ vụn.

"Không xong rồi,có kẻ mạnh đang đến"Anh Phan sắc mặt trắng bệch.

Phải biết tên tướng quân đạt Bán Thần Trung Kỳ thì Anh Phan phải trả lương bổng khá cao mới giữ hắn ở lại được.

Thế mà lại chết một cách chóng vánh thì kẻ giết tên tướng quân ắt không đơn giản.

"Tất cả Trưởng Lão và thị vệ nhanh chóng chuyển sang trạng thái Báo Động,phong tỏa khắp khuôn viên Anh Gia cho taaaa"

ẦM ẦM ẦM

"Đã rõ thưa Gia Chủ"Tất cả thị vệ và Trưởng Lão đồng thanh gầm lên.

Anh Phan rất khôn khéo khi triển khai phong tỏa và triệu tập dưới trướng để bảo vệ tính mạng của hắn ắt không phải thể loại não tàn.

"Giờ ta có nên gọi viện trợ từ Thanh Gia hay không?"Phan Anh bình tĩnh suy nghĩ.

"Nếu gọi đến chỉ vì chút chuyện cỏn con thì sẽ rất mất mặt nhưng thà mất mặt còn hơn chết trong ngu dốt"

Không chần chừ,hắn liền truyền tín hiệu qua Truyền Âm Ngọc.

"Gia Chủ Thanh Gia,là ta đây........"


...........


Bá Vương tại cùng thời điểm đó nghe lệnh triệu tập vang trời và tiếng gầm thét của quân thị vệ náo loạn cả khuôn viên Anh Gia.

"Thôi xong,ta quên mất ở thế giới tu tiên này để đề phòng bị giết và bị giả mạo nên mỗi người đều có hồn bài"Bá Vương đập tay lên trán.

"Tạm thời gia nhập vào đội thị vệ để tùy tình hình mà hành động thôi hừ".

Bá Vương lấy tốc độ thần tốc chạy đến nơi tập hợp quân thị vệ một cách hối hả.

"Tên kia,sao ngươi chậm chạp quá vậy"Tên đội trưởng quân thị vệ quát lớn.

"Đội trưởng lượng thứ cho ta,ta vừa đi giải quyết nỗi buồn"Bá Vương giả vờ nhắn nhó để giống thật hơn.

"Làm mất thời gian quá,vào hàng đi"Tên đội trưởng cũng nhanh chóng bỏ qua cho Bá Vương.

"Đa tạ Đội Trưởng hehe"

Bá Vương lúc này mới thở ra hơi như chết đi sống lại.

"Tí thì oẳng,nếu lúc quân thị vệ đã tập hợp đủ mà gia nhập hàng ngũ chắc chắn bị phát hiện"Bá Vương nghĩ thầm với khuôn mặt đầy mồ hôi.

Những tên thị vệ thấy Bá Vương thở không kịp liền động viên.

"Ngươi cố gắng nhịn đi lính mới,khi mọi chuyện xong xuôi thì ngươi có thể thoải mái giải quyết nỗi buồn hehe"

Bá Vương khá vui khi những tên thị vệ tưởng chừng vô nhân tính sẵn sàng vì linh thạch mà làm mọi thứ lại có lòng ấm áp đến như vậy.

"Đa tạ các huynh,ta sẽ cố haha"

Cả đám thị vệ cười rất thoải mái như thể rất lâu rồi họ chưa được cười vậy.

"Nếu không phải mưu sinh kiếm từng linh thạch để phụng dưỡng đấng sinh thành thì ta cũng chả cần phải ở nơi như thế này"

"Ta thì vì vay linh thạch từ Anh Gia để đưa thê tử của ta đi sinh nên phải làm để trừ nợ haiz"

"Còn tại hạ bị lừa phải kí ước thị vệ cả đời nên cũng chả biết phải làm sao"

Những câu chuyện của những thị vệ bình thường chả ai thèm để ý lại khiến Bá Vương thật sầu não.

Đôi khi được sống thoải mái đã là hạnh phúc với mỗi người rồi còn vật chất chỉ là đi kèm.

Nhưng lúc này không phải thời điểm để suy nghĩ về điều này.

"Hắn tới rồi!"Bá Vương liền vào tư thế sẵn sàng "nhất chiêu diệt sát".

Lúc này,Gia Chủ Phan Anh đã bước ra từ căn phòng liền bộc phát tu vi Hóa Thần Trung Kỳ thể hiện quyền uy.

"Tên khốn Phan Anh này lại nữa rồi"

"Móa tên này chả coi chúng ta ra gì"

"Quá kiêu ngạo thật đáng chết vạn lần luân hồi"

Những thị vệ ở đây có vẻ chỉ làm vì nghĩa vụ chứ thật ra không nể phục gì tên Phan Anh này.

Bá Vương lúc này thi triển Bạo Long Quyền chậm rãi từ lòng bàn tay.

"Các Huynh ở đây mau chạy hết sức có thể đi,ở lại e rằng khó sống tiếp!"Bá Vương lấy hơi lớn giọng.

Khi các thị vệ vẫn chưa hiểu gì thì Bá Vương lấy tốc độ thần tốc ám sát Phan Anh gầm lên.

"Bạo Long Quyền!"

ẦM ẦM ĐÙNG ĐÙNG

"Không ổn.Có Hợp Thể Kỳ ở đây!!" Bá Vương sắc mặt tối ầm.

Khi khói bụi mịt mù tan đi,một thân ảnh đang nhẹ nhàng đỡ lấy đòn oanh tạc của Bá Vương với giọng điệu mỉa mai:

"Ngươi hơi yếu khi ra tay rồi đấy,Bá Vương"

Không ai khác đó là Gia Chủ Thanh Gia - Thanh Hải!!


truyện hay không ?? Đọc đi rồi sẽ biết :)