Cùng Trời Với Thú

Chương 36: Xe hoa rơi xuống rồi!



Editor: ChieuNinh

Cổng chính Tẩy Kiếm Tông đặt ở trên núi Ngật Khâu Sơn, trọn cả dãy núi Ngật Khâu Sơn đều là địa bàn của Tẩy Kiếm Tông, địa thế rộng rãi, khó mà tưởng tượng.

Nếu như các đệ tử Tẩy Kiếm Tông muốn lui tới giữa các núi, bình thường đều dùng chim loan thay đi bộ, chỉ có người tu luyện Không Minh cảnh, mới có thể ngự kiếm phi hành. Mà trong Tẩy Kiếm Tông, người tu luyện có thể tu luyện tới Không Minh cảnh phần lớn là Phong chủ các phong, đệ tử phổ thông chỉ có thể dùng chim loan thay đi bộ như cũ. (phong: đỉnh núi)

Ở trong Tẩy Kiếm Tông, chim loan làm công cụ thay đi bộ có vẻ cực kỳ quan trọng, gần như có thể nói là một trong những đồng bọn tốt cho các đệ tử Tẩy Kiếm Tông xuất hành.

Tẩy Kiếm Tông có một ngọn núi bách thú chuyên môn nuôi dưỡng chim loan, mặc dù tên là Bách Thú phong, kì thực yêu thú bên trong lấy chim loan làm chủ, dưỡng một bầy chim loan khổng lồ, tuy có yêu thú khác loài, nhưng mà đa số là yêu thú cấp thấp.

Trên Bách Thú phong có hằng hà sa số chim loan, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy vô số chim loan bay ra từ Bách Thú phong, lông đuôi nhiều màu sắc đẹp đẽ xẹt qua bầu trời bao la, giống như ráng mây ngũ sắc dắt ngang phía chân trời, đẹp không sao tả xiết.

Chim loan là yêu thú cấp ba, bình thường lông vũ trên người có ba đến bảy màu, màu sắc lông vũ càng nhiều, thực lực càng cao.

Hôm nay, một con Ngọc Bích Băng Nhện to cỡ nắm tay đi đến chân núi Bách Thú phong.

Tuy trong Bách Thú phong có cấm chế, nhưng cấm chế này không có chắc chắn như ở núi khác. Ngọc Bích Băng Nhện ẩn núp ở trong bụi cỏ, đợi một lát, rốt cuộc nhìn thấy một đệ tử Tẩy Kiếm Tông được phân phối đến trong Bách Thú phong làm việc, ở khi hắn mở ra cấm chế, một sợi băng tơ trong suốt long lanh dính đến phía sau lưng hắn.

Ngọc Bích Băng Nhện nương theo băng tơ bám víu đến phía sau lưng đệ tử Tẩy Kiếm Tông đó, cứ như vậy thuận lợi theo hắn trà trộn vào Bách Thú phong.

Bách Thú phong là thiên đường của yêu thú, sau khi Ngọc Bích Băng Nhện tiến vào, thu liễm hơi thở đến gần như không còn, nếu như không soi kỹ, còn tưởng rằng là một tiểu yêu thú phổ thông cấp một, cho dù nó nghênh ngang đi lại ở trong Bách Thú phong, cũng sẽ không bị chú ý.

Ngọc Bích Băng Nhện đi một chút ngừng một lát ở Bách Thú phong, quan sát chim loan, từ ánh sáng màu sắc lông đuôi chúng nó mà phán đoán cấp bậc chim loan.

Cuối cùng, Ngọc Bích Băng Nhện đi đến trước một gốc cây ngô đồng cao trăm trượng trong Bách Thú phong, ngửa đầu nhìn một chim loan sống ở trên cây ngô đồng.

Con chim loan này phải lớn hơn con chim loan khác mấy chục lần, thậm chí lông đuôi của nó dài chừng năm trượng, lông vũ có bảy màu, màu sắc hoa mỹ, rũ xuống từ trên lá cây, giống như cầu vồng sáng bóng chảy xuôi, phá lệ mỹ lệ, giống như vua của trăm loài chim.

Đây là chim loan có thực lực mạnh nhất trong Bách Thú phong, cũng là vương của tất cả chim loan, trong mỗi một đàn chim loan chỉ có một chim loan vương có lông đuôi bảy màu. Nó là một chim loan biến dị, phẩm cấp hơn hẳn chim loan phổ thông, vừa mới sinh đã trở thành yêu thú cấp bảy, thậm chí thực lực đã đạt tới trình độ yêu thú cấp mười.

Chim loan vương giống như mỗi ngày, đậu ở trên cây ngô đồng, đón ánh sáng mặt trời sáng lạn chải vuốt hoa văn lông chim trên người, đột nhiên nó dừng động tác lại, giương cổ lên, cảnh giác nhìn quanh mình.

Vừa rồi nó cảm giác được một cỗ hơi thở không thuộc về yêu thú trong Bách Thú phong, hơi thở đó chỉ thoáng lướt qua, nhưng hơi thở cường đại lại khiến tim người ta đập nhanh vẫn làm cho nó cảnh giác không thôi.

【Bọn trộm cắp ở đâu ra, còn chưa cút ra đây?】Chim loan vương cao ngạo quát một tiếng.

Ngọc Bích Băng Nhện đang bò tới trên cây ngô đồng nghe nói như thế, không vui rồi.

Vậy mà lại dám coi nhện lão đại nó thành bọn đạo chích, con chim loan vương này thật sự là rất gan to.

Vì vậy Ngọc Bích Băng Nhện trong nháy mắt buông hơi thở ra, đồng thời thân thể cũng nhanh chóng trở nên to lớn, cho đến khi cao chừng một trượng thì từ giữa cây đã nhảy lên đỉnh cây ngô đồng, một chân đạp tới về phía mặt con chim ngu kia. Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh

Chim loan vương bị đạp lên mặt, cái mào xinh đẹp trên đầu cũng bị méo lệch, thân thể to lớn lăn cuồn cuộn từ trên đỉnh cây ngô đồng xuống.

"Lịch lịch lịch ——"

Chim loan vương phát ra tiếng kêu tức giận, trong nháy mắt cả đám yêu thú trong Bách Thú phong cũng xao động, những đệ tử Tẩy Kiếm Tông làm việc ở trong Bách Thú phong ngạc nhiên không dứt, vừa trấn an yêu thú nhảy loạn, vừa vội vàng đi tra xét xem chuyện gì xảy ra.

"Xảy ra chuyện gì?"

"Tiếng kêu vừa nãy, là chim loan vương phải không?"

"Chẳng lẽ có con yêu thú nào không biết sống chết đi khiêu khích nó?"

"Con yêu thú kia trong núi này chưa hề xuất hiện chứ?"

"Không có, nó vẫn còn đang ngủ say!"

"Nếu không phải nó đi khiêu khích chim loan vương, làm sao chim loan vương đột nhiên kêu dữ dội như vậy?"

Một đám đệ tử rối rít suy đoán.

Quản sự Bách Thú phong cũng vô cùng lo lắng, nói: "Ta mang vài người đi lên xem một chút, các ngươi trấn an tốt những yêu thú này, đừng để cho bọn nó rời khỏi Bách Thú phong."

Theo hôn lễ tiến tới gần, tân khách Tẩy Kiếm Tông càng ngày càng nhiều, đại đa số là nhân vật dẫn đầu các môn các phái, thân phận từng người đều không giống nhau, cũng không thể gây ra chuyện gì vào lúc này, tránh cho khỏi mất mặt mũi của Tẩy Kiếm Tông.

Quản sự Bách Thú phong mang theo mấy đệ tử thật vất vả đi tới trước cây ngô đồng bình thường chim loan Vương hay đậu, thì nhìn thấy con chim loan vương cao ngạo kia lúc này nằm trên mặt đất, thậm chí còn giống như con đà điểu, vậy mà một cái đầu ghim vào trong động dưới lòng đất.

Mọi người: "............"

Chim loan vương là tồn tại rất cao ngạo, bình thường cho dù là Chưởng môn muốn uy phong cưỡi nó một chút, còn phải cho nó chỗ tốt, nếu không nó liền mang một đám bọn tiểu đệ bãi công, đến lúc đó khổ vẫn là những đệ tử Tẩy Kiếm Phong không biết ngự kiếm phi hành. Vì vậy địa vị chim loan vương ở Tẩy Kiếm Tông vô cùng cách biệt, luôn luôn chỉ có nó bắt nạt người khác, khi nào lại có người dám khi dễ nó.

Nhưng lúc này, nó không chỉ có giống như con đà điểu ghim đầu vào trong động, lông vũ trên người cũng không trơn thuận sáng bóng bằng bình thường, thậm chí trên đất rơi rụng xuống rất nhiều lông vũ, xem ra giống như bị người nào sửa chữa một trận.

Nhìn rất đáng thương.

Nhưng không biết vì sao, mấy đệ tử Tẩy Kiếm Tông lại không nhịn được cười, vẻ hả hê này đè thế nào cũng không ép xuống nổi.

Chim loan vương đột nhiên rút đầu từ trong động đất - ra ngoài, mặt hung ác trừng tới, lịch một tiếng, tràn ngập cảnh cáo.

Quản sự thấy thế, cũng biết nó không có việc gì, hơn nữa rất có cảm giác thẹn quá thành giận, còn đợi tiếp nữa, sợ là con chim loan vương cao ngạo lại thích thể diện này sẽ tức giận vỗ cánh quạt bọn họ bay xuống núi, nên nhanh chóng mang mấy đệ tử rời đi.

Chờ sau khi mấy người quản sự rời đi không lâu, Ngọc Bích Băng Nhện to bằng đầu nắm tay mới lộ bóng dáng ra từ trong lá cây ngô đồng.

Băng ti treo ngược nó từ trên cây ngô đồng xuống, lơ lửng giữa không trung, nhìn con chim ngu dưới đất, Bích Tầm Châu nói:【Còn muốn đánh không?】

Mặc dù chim loan vương cao ngạo, nhưng mà biết mình không phải là đối thủ con yêu thú này, thức thời nói:【Đừng đánh, ngươi muốn làm gì?】

Bích Tầm Châu có chút thất vọng, nếu như con chim loan vương này chết vì sĩ diện, thì nó đã có thể học lão đại ngược nó mấy lần, ngược đến quỳ xuống gọi nó là lão đại, tư vị kia mới ê ẩm thoải mái đấy.

Nhưng mà nghĩ đến mục đích tự mình tới nơi này, Bích Tầm Châu nhịn xuống kích động tiếp tục ngược, nói rõ ý đến.

【Cái gì?】Chim loan vương lại xù lông, ngay cả lông đuôi trên mông cũng bùng lên, nó tức giận nói:【Ngươi muốn bất lợi đối với Tẩy Kiếm Tông? Cho dù chết, ta sẽ không để cho ngươi thực hiện được!】

Ngọc Bích Băng Nhện trực tiếp quất một băng ti tới, quất chim loan vương lật chuyển vài bận, mới nói:【Cái con chim ngu này, cái lỗ tai nào nghe được ta nói sẽ bất lợi với Tẩy Kiếm Tông?】

Chim loan vương chóng mặt:【Nhưng ngươi mới vừa nói...... 】

Con chim loan vương này quá ngu rồi, Ngọc Bích Băng Nhện cảm thấy, yêu thú ngu xuẩn như vậy, nhất định không thể nhận làm tiểu đệ.

【Còn có ba ngày, Tẩy Kiếm Tông muốn cử hành hôn lễ, nghe nói đến lúc đó do ngươi tới kéo xe hoa, lúc đó chỉ là khiến cho xe hoa lật xe thôi, lại không để cho ngươi làm chuyện gì bất lợi Tẩy Kiếm Tông. 】

Tẩy Kiếm Tông quyết định khiến cho một con chim loan vương kéo xe hoa, có thể thấy được coi trọng đối với cọc hôn sự này, hoặc giả nói là làm cho Yến Nhã Chính nhìn. Mặc dù chim loan vương không hài lòng, nhưng Âu Chính Dương Chưởng môn Tẩy Kiếm Tông tự mình ra mặt, lại ưng thuận rất nhiều chỗ tốt, rốt cuộc lại để cho nó gật đầu đồng ý kéo xe hoa.

【Thật sự?】

【Đương nhiên là thật.】Ngọc Bích Băng Nhện nói được rất thuần lương:【Chủ nhân của ta cũng tu hành ở Tẩy Kiếm Tông, làm sao ta sẽ để cho ngươi làm chuyện bất lợi Tẩy Kiếm Tông, đúng không? Chỉ là lật xe hoa thôi, cũng không có vấn đề gì, dù sao ngươi cũng không muốn làm kéo xe cho người ta...... 】

Ở dưới Ngọc Bích Băng Nhện khuyên (lừa dối), rốt cuộc chim loan thỏa hiệp:【Ngươi nói đúng, cứ như vậy đi.】

Nếu như nó không đồng ý, đoán chừng sẽ bị nó đánh một trận, thậm chí khó giữ được tánh mạng. Nhưng sau khi đáp ứng, nhiều nhất chỉ làm cho hôn lễ khó coi một chút, Âu Chính Dương cũng không thể làm gì nó, thấy thế nào cũng không sao. Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh

Ngọc Bích Băng Nhện lại dặn dò mấy câu, mới hài lòng rời đi.

Chỉ là nó cũng không hề rời đi Bách Thú phong, mà là tiếp tục che giấu mình, hóa thành một con tiểu yêu thú cấp thấp, tiến vào trong lòng núi Bách Thú phong.

****

Chờ Ngọc Bích Băng Nhện làm xong chuyện trở lại, thì phát hiện trong sân có nhiều người.

Những người này tuổi tương đương với Sở Chước, Ngọc Bích Băng Nhện nghĩ một chút cũng biết bọn họ chính là người Sở gia Lăng Dương. Nó không làm kinh động bọn họ, lặng yên không một tiếng động men theo hơi thở Uyên Đồ Huyền Quy đi tới.

Chỉ là chờ Ngọc Bích Băng Nhện thấy bầy yêu thú trong phòng kia thì mồm có chút há hốc.

Bầy yêu thú kia manh manh đát nhìn nó, một trong số đó có con gấu con càng thêm tò mò muốn duỗi móng vuốt tới, chỉ là còn chưa có đụng được Ngọc Bích Băng Nhện, thì bị một sợi tơ nhện bắn trở về.

Thấy một màn như vậy, một đôi mắt màu hổ phách của Mục Băng Sư lãnh diễm cao quý ngồi chồm hổm ở bên cạnh nhìn sang, cao ngạo nhìn con yêu thú này, móng vuốt bắt đầu ngứa ngáy.

Đây là yêu thú Băng Hệ, còn là một con nhện, có thể đánh!

Không đợi nó đánh, Huyền Uyên đang để cho một con Linh Mục Hầu lớn cỡ hai ngón tay đứng trên lưng đã mở miệng nói:【Tầm Châu ca, huynh trở lại.】

Những yêu thú kia nghe được lời nói của Huyền Uyên, rối rít tò mò nhìn Ngọc Bích Băng Nhện to bằng đầu nắm tay, rốt cuộc Mục Băng Sư không nhịn được nhào tới.

Kết quả tự nhiên không cần phải nói, bị Bích Tầm Châu giống như đánh con quay mà đánh bay xa mấy trượng, thân thể mượt mà trơn nhuận xoay tròn xoay tròn, không thua bao nhiêu so với năm đó bị A Chiếu quất nó.

Đại Địa Liệt Hùng lặng yên thu hồi móng vuốt gấu, biết rõ con yêu thú này không phải bọn nó có thể đối phó.

Bích Tầm Châu cũng cao ngạo nhìn bọn nó, nói: 【Huyền Uyên, lão đại đâu?】

【Lão đại có chuyện đi ra ngoài.】 Huyền Uyên trả lời, lại giới thiệu cho những người bạn nhỏ này:【Đây là Tầm Châu ca, là lão Nhị nhà chúng ta.】

Một đám yêu thú manh manh đát nhìn nó, đồng loạt kêu lên:【Lão Nhị!】

Bích Tầm Châu: 【............ 】

Mẹ trứng, đột nhiên chân ngứa, thật là muốn đánh yêu (thú)!

Bích Tầm Châu không có hứng thú đối với bắt nạt bầy thú con yêu thú này, thấy lão đại không có ở đây, thì trở lại ổ trong phòng, vì vậy nó không biết, đợi sau khi nó rời đi, con Tiểu Ô Quy Huyền Uyên kia làm cái gì.

Hôm nay đám người Sở Nguyên Triết đến tìm Sở Chước nói chuyện, mang tới một đám yêu thú.

Các chủ nhân có quan hệ tốt, quan hệ giữa khế ước thú cũng không tồi, cộng thêm còn có đan dược của Sở Chước quyến rũ, đám yêu thú cũng thích chạy tới chỗ nàng.

Hiếm khi được gặp mấy người bạn nhỏ trước kia, Huyền Uyên cũng rất vui mừng, một khi nó vui mừng, thì tiết lộ với những người bạn nhỏ ý tứ nó muốn tìm người khác gây phiền toái. Một đám tiểu yêu thú tuổi không lớn lắm, bình thường bị bắt tu luyện ở trong rừng trúc Thanh Tâm, nhưng theo tuổi tăng trưởng, đã trưởng thành thành đứa nhỏ đầu gấu thích chọc mèo đùa chó. Nghe được Huyền Uyên nói muốn gây sự, bọn nó hưng phấn đến không chịu được, nhao nhao bày tỏ muốn tham gia.

Một đám tiểu yêu thú tiến đến cùng một chỗ nói thầm, bên ngoài sân một đám người trẻ tuổi cũng trò chuyện hết sức vui vẻ.

Cho đến khi mặt trời xuống núi, đám người Sở Nguyên Triết mới cáo từ.

Mỗi người bọn họ tự nhận khế ước thú của mình, nói lời từ biệt với Sở Chước. ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d

Sở Nguyệt có chút hưng phấn nói: "Hôn lễ chẳng mấy chốc sẽ đến, nghe nói cọc hôn sự này cử hành được hết sức long trọng, ngàn năm khó gặp, đến lúc đó Sở gia chúng ta sẽ phải có một chỗ ngồi xem lễ vô cùng tốt, A Chước, chúng ta cùng đi xem lễ nha."

Sở Chước cười cười với nàng, đáp ứng một tiếng.

Đưa đám người bạn nhỏ ra ngoài rồi, Sở Chước mới đóng cửa viện, thì thấy A Chiếu ra ngoài rong chơi một ngày trở về.

A Chiếu nhảy đến bả vai của nàng, cúi đầu hít hà ở trên người nàng, phát hiện trên người nàng dính vào mùi son phấn của nữ nhân khác.

Không khỏi có chút không vui.

Sở Chước không có cảm giác được tiểu yêu thú có tâm tư nhạy cảm, ôm nó từ trên bờ vai đến trong ngực, chải vuốt lông trên lưng nó, cười hỏi: "Cả một ngày nay, ngươi đã đi đâu? Còn có mấy ngày nữa chính là hôn lễ, Tẩy Kiếm Tông lắm thầy nhiều ma, ngươi phải cẩn thận một chút, chớ để bị người ta coi thành tiểu yêu thú cấp thấp mà bắt cóc."

A Chiếu dùng cái đuôi phủi đi cánh tay của nàng, không nói gì.

Người tu luyện dám lừa bắt đại gia nó, không phải là chưa ra đời, thì cũng đã chết đến mức không thể chết thêm rồi, cái Đại lục Huyền thế giới này, ai không có mắt dám lừa đại gia nó?

Trở lại trong phòng, thừa dịp Sở Chước đi rửa mặt thì A Chiếu lại triệu tập tiểu đệ mở hội nghị.

Ba con yêu thú gặp mặt, Ngọc Bích Băng Nhện liền nói chuyện hôm nay nó làm cho lão đại, cuối cùng nói:【Lão đại, ngươi hãy yên tâm đi, tất cả an bài thỏa đáng!】

A Chiếu cực kỳ hài lòng:【Rất tốt.】

Chờ chúng nó nói xong, Huyền Uyên chen miệng nói:【Đệ cũng đã hỗ trợ.】

A Chiếu và Ngọc Bích Băng Nhện rối rít quay đầu nhìn nó, thì nghe được nó nói:【Hôm nay đệ và những yêu thú kia Sở gia đã nói xong...... 】

Sau khi A Chiếu và Ngọc Bích Băng Nhện nghe xong, lại dời mặt đi, tiếp tục thương nghị kế hoạch kế tiếp.

Huyền Uyên:【............ 】Bị xem thường rồi, tức giận nga!

Tiểu Ô Quy tức giận bò vào trong chậu ngọc thạch ngâm linh thủy Ngũ Hành Hoạt, tinh thần ngột ngạt, quyết định đến lúc đó để cho bọn họ thất kinh.

Sau khi Sở Chước trở lại, thì nhìn thấy hai con yêu thú tiến đến cùng một chỗ, mà Huyền Uyên thì bực bội trong bồn ngọc thạch, làm người khế ước, nên có thể cảm thấy được lúc này tâm tình của nó có chút không quá tốt.

"Huyền Uyên làm sao vậy?" Sở Chước quan tâm hỏi một câu.

Đứa nhỏ này là một đứa chậm chạp, làm cái gì cũng chậm rì rì, bởi vì có một chút huyết mạch thần thú Huyền Vũ, hơi thở thuần hậu vững vàng, không có sắc bén như yêu thú cấp cao, là đứa bé đỡ lo nhất trong tất cả khế ước thú ở bên cạnh Sở Chước—— dĩ nhiên, cái này chỉ dừng lại ở trước khi nó lớn lên.

A chiếu và Ngọc Bích Băng Nhện vẻ mặt manh manh nhìn nàng, cũng không lên tiếng.

Sở Chước nháo cũng không hiểu đám yêu thú làm sao, Huyền Uyên không chịu nói, thì sờ sờ mai rùa của nó, không truy hỏi nữa.

****

Hôn lễ của Yến Nhã Chính và Từ Nô Song đến rất nhanh.

Hôn lễ hôm nay, Tẩy Kiếm Tông giăng đèn kết hoa khắp nơi, lộ vẻ vui mừng, từ khi trời còn chưa có sáng tỏ thì đã náo nhiệt lên.

Trên bầu trời phiêu đãng các loại đèn lồng linh quang lập lòe, giống như một dải lụa từ đàng xa quanh co khúc khuỷu mà đến, ở giữa ban ngày cực kỳ bắt mắt, xinh đẹp tựa như ảo mộng.

Sở Chước theo người Sở gia cùng nhau đi tới hiện trường hôn lễ, nghi thức hôn lễ cử hành ở trên quảng trường cửa chính Tẩy Kiếm Tông, nơi đó tầm mắt trống trải, rất thích hợp cho tân khách xem lễ, vả lại ý nghĩa đối với Tẩy Kiếm Tông cũng không phải bình thường.

Sở Chước và đám người Sở Nguyên Triết ngồi chung ở vị trí sau lưng Tộc trưởng Sở Nguyên Hạo, theo mọi người đều nhìn về Linh Đăng phía bầu trời, bên tai nghe những lời đánh giá của người môn phái khác đối với cọc hôn lễ này. ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d

"Những thứ kia là Linh Đăng do Kim Cơ Môn tạo ra chứ nhỉ? Nghe nói một chiếc giá tiền sẽ phải là ba trăm linh châu, nhiều như vậy...... phải là bao nhiêu linh thạch đây?"

"Tẩy Kiếm Tông quả nhiên nhiều tiền lắm của."

"Đây coi là cái gì? Nghe nói hôm nay kéo xe hoa còn là một con chim loan vương biến dị cấp bảy, có thể thấy được Tẩy Kiếm Tông coi trọng đối với cọc hôn sự này."

"Về phần bản thân Yến Nhã Chính cũng không bình thường, không trách Tẩy Kiếm Tông coi trọng."

"Không tầm thường thế nào? Không phải là đệ tử Tuần Hoa Tông sao? Lấy tư cách là đàng trai, còn là đồ đệ trưởng lão Tuần Hoa Tông, thế nhưng lựa chọn cử hành hôn lễ ở Tẩy Kiếm Tông, cũng không ngại mất thể diện."

"Đúng vậy, nhìn như vậy, giống như Tuần Hoa Tông đành thấp hơn Tẩy Kiếm Tông một đầu."

"Tổng hợp thực lực Tuần Hoa Tông thật ra thì cũng không kém Tẩy Kiếm Tông bao nhiêu, đám đàn bà kia cũng không dễ đối phó."

"Đám kiếm tu Tẩy Kiếm Tông cũng không dễ trêu đâu......"

Ở trong tiếng bàn luận xôn xao một đám người dự lễ, đột nhiên một giọng nói vang lên: "Mau nhìn, xe hoa đã tới!"

Trong nháy mắt, tất cả mọi người nhìn sang, thì nhìn thấy một dải lụa không điểm cuối do Linh Đăng tạo thành, một con chim loan khổng lồ bay tới, phía sau nó là một chiếc xe hoa Bát Bảo Lưu Ly linh quang lấp lánh. Ở chung quanh xe hoa, là vô số chim loan tạo thành đội ngũ, những con chim loan kia màu sắc đuôi lông dưới ánh mặt trời sáng lên lấp lánh, cực kỳ mỹ lệ.

Chỉ là xinh đẹp nhất, vẫn phải kể ra con chim loan vương kia.

Cái tên chim loan vương hết sức nổi danh ở Tấn Thiên Đại lục, tất cả mọi người đều biết Tẩy Kiếm Tông có một con chim loan vương thực lực cường hãn. Bởi vì nó là yêu thú biến dị, thực lực đã đạt tới trình độ yêu thú cấp mười, tương đương với Nhân Vương cảnh sơ kỳ.

Ngay tại khi một nhóm người nín thở ngưng thần quan sát trận hôn lễ thịnh thế này thì đột nhiên dị biến phát sinh.

Con chim loan vương đột nhiên bay đi, sau đó chỗ xe hoa do nó kéo rớt xuống từ giữa không trung......

Mọi người: =口=!!!

Hết chương 36.
— QUẢNG CÁO —