Đấu La đại lục 5: Đường Tam Trọng Sinh

Chương 17: Lại thôn phệ



 

Sau khi Vương Diên Phong dạy năm người Đường Tam tu luyện xong Phong Lang Biển thì dặn mỗi người bọn họ trở về phòng tu luyện.

Chờ đến lúc ăn cơm tối, Vương Diên Phong nói với Vương Đại, Vương Nhị, Vương Tam:

"Ta muốn hỏi một việc, ta muốn đặt cho các ngươi một cái tên. Để các ngươi có tên thuộc về chính mình. Các người đồng ý không?"

"Đồng ý."

Vương Đại ngu ngơ nhẹ nhàng gật đầu.

Vương Nhị thì chớp chớp mắt.

"Có thể."

Vương Tam là đứa trẻ có vóc dáng cao nhất trong số bọn họ, so với Đường Tam còn cao hơn, nhưng lại vô cùng gầy, gầy đến nỗi như một cây gậy trúc.

"Như vậy có được không?"

"Được!"

Vương Đại trừng mắt nhìn Vương Tam.

"Ồ."

Có vẻ như Vương Tam khá sợ Vương Đại, hắn chỉ có thể nhẹ nhàng gật đầu.

Vương Diên Phong nói:

"Vậy cứ như thế, ta sẽ đặt tên cho các ngươi. Vương Đại, sau này người tên là Vương Siêu đi. Vương Nhị tên là Vương Chung, còn Vương

Tam sẽ tên là Vương Tiểu Lỗi đi."

Vương Siêu vui vẻ nói:

" Tốt quá rồi, cảm ơn sự phụ, rốt cục ta đã có tên của mình."

Vương Chung chớp chớp mắt không nói gì, hắn cũng rất gầy, nhưng so với Vương Đại, Vương Tam mà nói, hắn có vẻ ít nói hơn một chút. Không phải loại nhút nhát. Trong ba người bọn họ, trong buổi tể tự hôm đó, Đường Tam từng nhìn thấy sự hận thù trong ánh mắt Vương Chung, mà không phải chỉ là sợ hãi như những đứa trẻ khác.

Vương Tiểu Lỗi cau mày nói:

"Tên ta có ba chữ, có phải rất khó viết hay không."

"Sao ngươi lại nói nhiều như vậy. Cảm ơn sự phụ đi."

Vương Siêu trừng mắt liếc hắn một cái, bộ dáng như một đại ca. Hắn cũng là người lớn tuổi nhất trong số bọn họ.

"Đường Tam, để sư phụ đặt lại tên cho ngươi."

Vương Siêu ân cần nói.

Đường Tam lắc đầu rồi nói:

"Không cần, ta lấy tên Đường Tam cũng được."

"Ừ, cứ như vậy đi, ăn cơm đi."

Ăn cơm tối xong, mọi người đều quay về phòng tu luyện. Ba anh em họ Vương vẫn cân Vương Diên Phong tự mình hướng dẫn mới có thể tiến vào trạng thái kích thích huyết mạch để tu luyện. Tất nhiên Đường Tam không cần như vậy. Điều làm Vương Diên Phong kinh ngạc chính là, sau khi được hắn hướng dẫn, Lăng Mộc Tuyết cũng có thể tự kích thích huyết mạch để tiến hành tu luyện. Đây cũng là nằm ngoài dự đoán của hắn.

Đêm đã dần khuya. Đường Tam đang khoanh chân ngồi ở trên giường, hắn chậm rãi mở hai mắt ra.

Ở trên giường phía đối diện, Vương Chung vẫn tu luyện chăm chỉ như cũ, khí tức của hắn vô cùng bình ổn. Đường Tam có thể cảm nhận được, huyết mạch trong cơ thể hắn đang chấn động. Trong mơ hồ, xung quanh thân thể hắn đang có Phong nguyên tố dao động.

 

Hắn lặng lẽ xuống giường, ánh mắt Đường Tam trở nên sắc bén. Trong năm đứa trẻ, thật ra hắn là đứa trẻ nhỏ tuổi nhất.

Vương Siêu đã 17 tuổi, Vương Chung cũng đã 14 tuổi, Vương Tiểu Lỗi 12 tuổi, Lăng Mộc Tuyết 10 tuổi, hắn mới chỉ có 8 tuổi.

Cuộc sống của hắn đang dần thay đổi, ít nhất là yên ổn hơn trước kia, không phải lo lắng bị trở thành đồ ăn của kẻ khác. Nhiệm vụ quan trọng nhất bây giờ là tăng cường thực lực. Thời gian chỉ có ba năm, thời gian hắn cho mình cũng chỉ có ba năm. Ba năm sau, chính là lúc hắn phải rời hỏi đây, đồng thời, cũng là lúc báo thù. Nhìn ra hướng quảng trường của Phong Lang trần ngoài cửa sổ. Đường Tam siết chặt nắm tay. Người mẹ hắn mới chỉ gặp mặt một lần đã chết trong tay Phong Lang tộc, chuyện này đã khẳng định, giữa hắn và Yêu

Quái tộc sẽ không có bất cứ thứ gì có thể cứu vãn.

Khẽ mở cửa sổ, bóng dáng Đường Tam lóe lên rồi nhảy ra ngoài. Sau đó hắn lại xoay người cẩn thận từng li từng tí đóng cửa sổ thật kỹ.

Tu vi của Vương Diên Phong mặc dù cao hơn hắn, nhưng nhờ tuyệt học của Đường môn mà hắn mang tới từ kiếp trước, hắn chắc cắn

bản thân sẽ không bị phát hiện.

Lặng lẽ tiến về phía trước, Đường Tam bước từng bước ra khỏi chỗ ở. Hắn không đi về phía quảng trường bởi vì hắn sợ nếu như mình đến quảng trường kia, nhìn thấy đống xương cốt bên dưới tế đàn, khi đó hắn sẽ khống chế không nổi cảm xúc của mình.

Hắn đi dọc theo bức tường u ám, cẩn thận từng li từng tí che giấu thân hình của mình.

Trước kia hắn đã từng đến Phong Lang trấn rất nhiều lần, dù không thể nói là quen thuộc với tất cả mọi nơi, nhưng hắn vẫn nhớ rất rõ

ràng phần lớn địa hình ở đây.

Chẳng mấy chốc, hắn đã đến gần một tòa nhà bằng đá, từ xa có thể nhìn thấy ngôi nhà kia đã đèn đuốc sáng trưng, còn có thể nghe thấy thanh âm huyên náo ở bên trong.

Nếu theo cách gọi của kiếp trước thì đây chính là một quán rượu. Còn rượu ở thế giới này gọi là gì thì Đường Tam cũng không biết. Nhưng đây là nơi những tên Phong Lang thích đến nhất trong Phong Lang trấn.

Lúc này đã khuya lắm rồi, nhưng ở đây vẫn rất náo nhiệt như cũ. Điều này có nghĩa là, Đường Tam đã tìm đúng địa điểm rồi.

Hắn ngồi xuống trong một góc tối, lặng lẽ nhìn chằn chằm vào cửa ra vào của quán rượu, lẳng lặng chờ đợi.

Có lẽ vì thời gian đã rất muộn cho nên không để hắn chờ quá lâu. Mây bóng dáng cao lớn đã khoác vai nhau bước ra từ trong quán

rượu.

Giọng nói của bọn họ rất lớn nhưng lại nghe không rõ, rõ ràng là đã uống nhiều quá.

Mấy tên Lang Yêu vừa đi vừa cười mắng cái gì đó. Đường Tam dõi theo thì thấy bọn họ đi vào trong trần, ở chỗ ngã ba, đám Lang Yêu

tách nhau ra, từng tên đi về nhà của mình.

Đường Tam nhắm vào một tên Lang Yêu có vóc dáng trung bình, nhanh chóng theo sau. Hắn đi rất khẽ khàng, hơn nữa đối phương cũng

đã uống quá nhiều rượu cho nên không hề phát hiện ra gì cả.

Từ vóc dáng bên ngoài của Phong Lang tộc cũng có thể biết được tu vi của kẻ đó như thế nào, bình thường những tên có thân hình nhỏ bé chính là nhị giai Phong Lang, thân hình cao lớn thì là tam giai. Nếu rất lực lưỡng mới có thể có cấp bậc cao hơn, nhưng ở trong Phong Lang trấn, có rất ít Phong Lang có thân hình rất lực lưỡng. Thân hình cao hơn ba mét giống như Phong Lang lãnh chúa thì chỉ có mình

hắn mà thôi.

Mục tiêu lần này Đường Tam chọn là một con tam giai Phong Lang, Phong Lang có thân hình cao lớn như vậy rất phổ biến trong Phong Lang trấn.

Nhanh chóng theo sau, Đường Tam lặng lẽ đi đến phía sau hắn. Tay phải hắn kéo tên Phong Lang đang bước từng bước lảo đảo về phía sau. Hắn dùng Khống Hạc Cầm Long của tuyệt học Đường môn để phóng thích Huyền Thiên Công. Tuy tên Phong Lang lảo đảo một chút nhưng ngay lập tức có phản ứng.

Tam giai Phong Lang vẫn rất nhanh nhẹn, cho dù đã uống say nhưng hắn vẫn theo bản năng dùng hai tay chống xuống đất rồi muốn đứng dậy.

Thứ Đường Tam muốn nắm bắt chính là cơ hội trong chớp nhoáng này. Hắn nhảy lên, mũi chân nhẹ nhàng đạp vào trên eo tam giai Phong Lang một cái.

Đối với các loài động vật như chó và sói, phần eo là nơi yếu ớt nhất trên cơ thể chúng. Phong Lang là Lang Yêu cho nên chắc chắn cũng như vậy.

Lang Yêu kia bị hắn đá trúng eo, thân thể lập tức mềm nhũn ngã vạch xuống mặt đất, hắn còn muốn mắng gì đó thì đã bị Đường Tam dùng Huyền Ngọc Thủ cho một đòn vào gáy, khiến hắn trực tiếp hôn mê.

Một loạt động tác nhanh vô cùng, tất cả chỉ mất có hai ba giây, tên tam giai Phong Lang này đã ngã xuống đất.

Đường Tam quan sát bốn phía xung quanh, không có bất kì động tĩnh gì. Hắn lập tức kéo tam giai Phong Lang này vào trong chỗ tối, dùng tay phải lên lên trên ngực hắn.

Trải qua mấy năm tu luyện, hắn đã rất quen thuộc với Phong nguyên tố trong huyết mạch Phong Lang tộc. Hắn truyền công lực của Huyền Thiên Công vào cơ thể đối phương, ngay sau đó hắn liền cảm thấy Phong nguyên tố tồn tại trong huyết mạch tên này.

Điều làm cho Đường Tam cảm thấy rất vui mừng là, huyết mạch chi lực của tên Phong Lang còn sống này nồng đậm hơn nhiều so với hai con Phong Lang đã chết hai năm trước. Sau khi truyền Huyền Thiên Công vào, ngay lập tức nó đã tiến hành thôn phệ huyết mạch chi lực, sau đó lôi kéo vào trong Huyền Thiên Công. Dung hợp vào phần năng lượng Phong Nhận mà hắn đã hấp thu được trước kia.

Hai lường lực lượng lập tức dung hợp vào nhau, cho dù trong quá trình dung hợp có chỗ bị tiêu tán, nhưng Đường Tam lại cảm thấy dao động khí tức của Phong Nhận đang mạnh lên, không phải bản thân Phong Nhận trở nên cường đại, mà là Phong Nhận lạc ấn được tăng cường.

Điều này có nghĩa là, khi hắn dùng Huyền Thiên Công để biến thành Phong Nhận thì có thể biến ra Phong Nhận càng mạnh mẽ hơn.

Điều làm cho Đường Tam vui mừng nhất là, hắn đã dừng ở bình cảnh tầng thứ ba Huyền Thiên Công đã rất lâu, nhưng sau khi thôn phệ và dung nhập luồng năng lượng này, bình cảnh đã có dấu hiệu buông lỏng, giống như sắp đột phá tầng thứ tư.

Sau khi cẩn thận quan sát con Phong Lang này, nhớ kỹ đặc điểm khuôn mặt của hắn. Đường Tam không giết hắn ta mà nhanh chóng rời đi, trở về chỗ ở của mình.

Không phải hắn không muốn giết tên Lang Yêu này, nếu một con ma men ngủ ở bên đường thì sẽ không có ai để ý, nhưng nếu như một con tam giai Lang Yêu chết ở trong trận thì chắc chắn sẽ gây sự chú ý. Bây giờ chưa phải lúc làm như vậy.