Đệ Cửu Môn

Chương 25: 25





Sao khi xử lý xong 2 mẹ con Aria.

2 người Sayo và Ieyasu bắt đầu nôn mửa, co thể co giật, chưa thích ứng với hành động mình vừa làm.

Lạc Giai thờ ơ, đối với chuyện này phải học cách thích ứng.

Hắn nhẹ nhàng bước ra ngoài, miệng nói:
“Đi thôi.”
Sayo và Ieyasu nghe thấy vậy thoáng lấy lại thăng bằng nhanh chóng bước theo.

Vừa bước ra khỏi cửa, 2 người liền nhìn thấy 1 cô gái tóc đỏ, khuôn mặt vô cùng tuyệt mỹ mang trang phục lông thú màu trắng đứng trước cửa.

2 người liền cảnh giác đề phòng.

Chợt nghe Lạc Giai nói:
“Không cần lo lắng, đây là người của ta, cô ta tên Yanda.”
2 người liền buông lỏng, ánh mắt Sayo liền nhìn vào chăm chú vào Yanda, thầm nói trong lòng:
“Thật xinh đẹp, có lẻ cô gái này mới xứng với Alan đại ca.”
Lại suy nghĩ đến bản thân mình khi nãy còn bị trần truồng khinh nhục chợt cảm thấy đau đớn trong lòng.
Lạc Giai không để ý đến tâm cảnh của Sayo biến hóa.

Nhìn Yanda:
“Đã gom hết tiền bạc các thứ quý giá có thể mang đi của nhà này chưa?”
Yanda liền giơ lên một bao tải đồ đạc rất lớn tầm hơn 1 mét khối đồ, khuôn mặt tỏ ra có chút đắc ý.
Lạc Giai tái mặt nói nàng mở ra.

Nhìn thấy đống đồ lộn xộn có cả tranh ảnh, đầu thú vật trang trí, kể cả cái loại gỗ điêu khắc, hắn liền nhăn mặt nói:
“Đầu ngươi bị lừa đá à, mang theo mấy thứ cồng kềnh với dễ bị nhận dạng như vậy để người khác nhận ra là trộm à, cho dù giấu diếm mang đi được, chỉ cần bán ra đảm bảo ngươi sẽ bị bắt ngay.

Chỉ mang theo tiền, vàng, trang sức, những thứ còn lại để lại.”
Yanda nghe thấy vậy khuôn mặt đã đỏ bừng, không biết trong hôm nay đây là lần thứ mấy nàng bị hắn mắng.

Liền tức giận phồng má, dậm chân.


Nhưng sau đó hậm hực vâng theo lời nói của hắn mà làm việc.
Sayo nhìn thấy vậy, tự nhiên lại có chút vui vẻ.

Thì ra quan hệ 2 người cũng không thân mật đến vậy.

Lại nghe hắn nói với cả 2 người:
“2 người đi tắm rửa, lấy theo 1 ít quần áo.

Ta cho 2 người 5 phút.

Chúng ta phải tranh thủ di chuyển.”
2 người Sayo gật đầu hấp tấp đi xử lý.

— QUẢNG CÁO —
Lạc Giai lúc này chợt bỗng có chút giật mình.

Trong mắt chữ “Thấu” liền quét về phía gần cổng của vinh thự.

Ít phút trước, trong bóng tối bên ngoài vinh thự, 1 bóng hình đang quan sát vào bên trong.

Trên khuôn mặt hồ nghi, đang tự hỏi, tại sao trong vinh thự lại bỗng nhiên yên lặng như vậy, với lại còn không thấy vệ sĩ đi qua lại giám sát, có điềm quái lạ.

Sau đó, bóng hình này chợt giật mình, vì cảm giác được rõ ràng hình như có tiếng kêu thảm thiết phát ra từ bên trong tòa lâu đài.

Bản thân người này là 1 người có thính lực vượt xa người thường.

Biết chắc bên trong xảy ra vấn đề.

Liền âm thầm nhẹ nhàng thử lại gần nhìn thử xem.

Khi lại gần quan sát khu vực cổng ngoài mới thấy được 1 điều kỳ lạ là hộ vệ nơi này đang đứng, nhưng thế đứng hơi nghiêng dựa vào tường phía sau, cực kỳ miễn cưỡng không có lực, rất không tự nhiên.

Liền lại gần hơn 1 chút, thì ngay lập tức ngửi được mùi máu tươi, ánh mắt sáng lên, liền bắt đầu lại gần hơn.


Khi đến gần mới thấy rõ được hộ vệ kia rõ ràng đã chết, khuôn mặt trắng bệch, trên cổ để lại vết thương cực kỳ nhanh gọn, dứt khoát.

Bóng đen bật thốt lên:
“Chết rồi.”
Là 1 giọng nữ tính.

Thanh âm thanh lãnh dễ nghe của 1 thiếu nữ.

Nàng liền quay đầu nhìn vào bên trong, sự tò mò kích thích nàng, quyết định đi sâu vào xem.

Càng vào trong, nàng mới nhận ra hộ vệ bên ngoài đều đã chết, mà cái chết đều giống nhau, cực kỳ nhanh gọn.

Nàng chợt hơi căng thẳng, không biết có nên vào trong nhà xem hay không.

Hôm nay nàng chỉ định đến quan sát 1 chút, nhưng không ngờ lại chứng kiến cảnh này.

Đang còn phân vân, chợt nàng nghe được bên tai 1 tiếng nói:
“Ngươi làm gì ở đây?”
Nghe thấy, cô gái liền sợ hãi, nhảy dạt qua 1 bên, ánh mắt đề phòng nhìn về phía phát ra tiếng động.

Nàng vô cùng bất ngờ vì có người đến bên cạnh mà bản thân lại không hề biết.
Xuất hiện trước mặt Lạc Giai là 1 cô gái cũng xinh đẹp không kém hơn bao nhiêu so với Yanda, nhưng khác với Yanda khuôn mặt nhu hòa làm người khác muốn yêu thương, nâng niu thì cô gái này lại toát ra vẻ anh khí, đôi mắt có đồng tử vàng khá giống với mắt mèo.

Nàng có 1 mái tóc ngắn màu vàng rất giống kiểu nữ nhân hiện đại, đặc biệt là 2 sợi tóc mai lại rất dài nhìn hút mắt.

Trên cổ quấn 1 lớp khăn.

Nhưng thứ hút mắt đàn ông nhất lại chính là thân hình của nàng.

Nàng mang 1 bộ trang phục dạng ống ba tư, nhưng lại khoét hết lộ những bộ vị nhạy cảm ra ngoài, nơi 2 chỗ nhạy cảm nhất thì được che lại bằng 2 lớp vải màu đen, vừa đủ ôm lấy 2 ngọn ngọc phong căng tròn và vòng ba bỏng mắt, quả là thân hình ma quỷ.

Lạc Giai đánh giá 1 chút, thầm khen.


Ban đầu hắn nghĩ nàng là trộm, nhưng sau khi chữ “Thấu” quét sâu, liền phát hiện nàng lại là 1 người còn mạnh hơn tên Pau, đạt đến Tầng thứ hai viên mãn, chỉ cần 1 chút nửa có thể vào Tầng thứ ba.

Sức mạnh khoảng 33.000.

Lại quét đến cái vòng trên hông nàng, đó là 1 chiếc vòng có dây đeo bằng da thú, mặt chính vòng làm từ kim loại có hình tròn, bên trong khảm nạm hình lục giác.

Ngạc nhiên phát hiện ra là 1 kiện vũ khí cảnh giới Tầng thứ 3.

Sóng linh lực dao động khoảng 60.000.
Khi thấy kiện vũ khí này chợt huyết mạch hắn lại xao động 1 chút, hắn như có ảo giác giống như quân vương nhìn thấy thần tử.

— QUẢNG CÁO —
Hắn đoán nàng không hẳn là trộm.

Nhưng hành sự lén lút, lại không giống người quân đội, triều đình, liền tò mò mở miệng hỏi.
Trước mặt nàng thì lúc này chợt thấy 1 bóng người mang áo khoác đen phủ kín cả người, trên khuôn mặt đeo lấy mặt nạ, duy chỉ lộ ra 1 đôi mắt sáng như bảo thạch, giọng nói ấm áp nhu hòa nhưng lại tỏ ra uy áp làm nàng sợ hãi, nàng chợt muốn kích phát chiếc vòng đeo trên người lại nghe hắn nói:
“Ta có 100 cách giết ngươi trước khi ngươi kịp sử dụng cái vòng đó.

Hoặc trả lời, hoặc chết.”
Cô gái chợt đổ mồ hôi lạnh dừng lại động tác.

Nàng có cảm giác là kẻ đối diện nói thật, cảm giác như tử thần đứng đối diện.

Chợt vô cùng căng thẳng, cơ thể lại như bị một áp lực vô hình khó cử động.

Sau 1 lúc nàng quyết định thỏa hiệp:
“Ta có tình báo nói gia đình Aria này chuyên có hành động mời những người vô gia cư lang bạt trong thủ đô về dưới hình thức giúp đỡ nhưng bên trong lại thực chất là giết hại người vô tội để tiêu khiển hoặc tệ hơn.

Ta đến đây để quan sát, xác nhận thông tin này.”
Lạc Giai nghe vậy đôi mắt không ba động liền nói:
“Không sai, tình báo đó là chính xác, gia đình này cũng đã đền mạng rồi.”
Cô gái nghe vậy chợt kinh ngạc che miệng:
“Chết hết rồi sao? Là ngươi ra tay”
Lạc Giai khẽ đáp: “ Không sai”.
Cô gái chợt kinh hỉ nói: “Chết tốt, chết tốt.”
Lại nghe hắn hỏi:
“Cô tên là gì?”
Cô gái chợt hơi lo sợ, nhưng chợt nghĩ đến bản thân cũng chưa bị truy nã.


Không ai biết thân phận thật sự của mình, liền nói:
“Ta tên Lione”
— QUẢNG CÁO —
Lạc Giai suy tư chút liền nói:
“Cô đi đi, tốt nhất là xem như chưa từng thấy ta.”
Lione nghe thấy vậy, cảm giác giống như được đại xá, cơ thể hoạt động lại tự nhiên.

Đang muốn cáo từ Lạc Giai đi, chợt suy nghĩ cái gì đó mở miệng:
“Tổ chức của ta chuyên giết những kẻ tàn ác như gia đình Aria này.

Anh có vẻ cũng giống như người chuyên trừng trị kẻ ác.

Anh có muốn tham gia vào bọn ta không.”
Lạc Giai nhìn nàng 1 chút, lại muốn mời gọi hắn nhập bọn, chả lẻ không sợ bản thân hắn có vấn đề, nữ nhân thế giới này chả lẻ ngoại hình tỷ lệ nghịch với đầu óc.

Hắn mở miệng nói:
“Không có hứng thú.”
Lione nghe thấy vậy, khuôn mặt hiện lên vẻ tiếc nuối.

Liền cúi người, muốn đi lại nghe giọng hắn nói:
“Đợi đã.”
Nàng lại căng thẳng, chả lẻ hắn đổi ý.

Quay đầu lại ngờ vực nhìn hắn.

Nhưng câu nói của hắn lại làm nàng bất ngờ.
“Hạn chế tăng cường năng lực sợi dây đeo kia, nếu không muốn chết.”
Lionel thoáng che miệng, sao hắn lại biết.

Khẽ gật đầu cảm ơn, sau đó phóng người đi.

Chợt lúc này linh tính Lạc Giai có chút rung động, trong đồng tử hắn, chữ “Mệnh” hiện ra.

Hắn lại nhìn thấy đôi mắt tử thần đang theo dõi lấy Lionel nhưng đôi mắt lại có chút mờ ảo không quá rõ ràng, lại quan sát kỹ chợt trên người Lionel lúc này hắn nhìn thấy xuất hiện 1 ít sợi tơ lít nhít màu đen xám mờ ảo, lại nhìn vào bản thân, cũng hiện ra 1 ít sợi tơ giống như vậy, hắn khẽ thì thầm: “Vận mệnh chi tuyến”.
Lạc Giai nhìn bóng nàng dần mất hút sau màn đêm, sau đó nhìn thấy 3 người Yanda đã chuẩn bị xong.

Hắn bước đến miệng nói:
“Xuất phát.”.