Tiểu Lý bèn trấn an mình một chút, sau đó thuật lại một chút tình hình cụ thể.
"...Vào lúc em đến thì đã vậy, tài liệu nằm ngổn ngang, bàn ghế bị đập vỡ, cả mấy cái máy tính cũng vậy. Em có hỏi qua mấy chú bảo vệ canh cửa, trước khi chúng ta đi làm đã có ba người đàn ông mặc quần áo đen đi vào, sau đó em đi kiểm tra camera một chút, camera cũng quay được chính là bọn họ làm."
"Camera quay được bọn họ?" Bạch Tranh vội vàng rửa mặt, sau đó đi xuống trực tiếp ngăn chiếc xe taxi đi ngang qua tiểu khu.
Điều hòa bên trong khách sạn rất lạnh, lập tức thổi bay cơn nóng trong người.
Bạch Tranh và Lân Nhiễm đi theo người thư kí kia, rẽ phải, sau đó đi qua một đoạn, cuối cùng dừng trước cửa một căn phòng.
"Trần tổng đang ở bên trong." Bạch Tranh không muốn nói chuyện, liền mở cửa đi vào. Lâm Nhiễm cũng đi theo sau Bạch Tranh, nhưng lại bị thư kí ngăn cản, "Trần tổng chỉ nói muốn gặp Bạch tiểu thư."
Lâm Nhiễm vừa định phát hỏa, Bạch Tranh liền ném cho cô một ánh mắt, "Yên tâm đi."
"Có chuyện thì gọi điện thoại cho tớ."
Còn chưa nói xong, cửa đã bị đóng lại.
Không gian bên trong rất lớn, trang trí vô cùng xa hoa, có môt bình phong ngăn cách thành hai không gian, phía bên này cửa hình như có người đang tụ tập đánh bài.