Đẹp Quá, Tôi Nhìn Không Nổi!

Chương 37: 37




Sau khi ăn no uống say, theo lý thuyết sáu người bọn họ nên bắt tay vào xây nhà.
Nhưng khổ nỗi căng da bụng lại chùng da mắt.

Ngay lúc Tần Lãng tỏ vẻ muốn ngồi dưới gốc cây suy nghĩ chuyện đời, Mai Như Ngọc cũng phụ họa, không nên vận động mạnh sau khi ăn cơm, nên nghỉ ngơi nửa tiếng.

Tư Không Tịch là người đầu tiên bỏ phiếu ủng hộ.

Âu Dương Tấn lập tức ra dáng một chuyên gia sức khỏe, lôi một đống lý thuyết báo chí khuyên nên nghỉ ngơi sau khi ăn no.

Mặc dù Mã Kiêu cảm thấy có thể xắn tay áo làm việc ngay, nhưng khi thấy mọi người nhàn nhã nghỉ ngơi không muốn động đậy, hắn cảm thấy không nên xắn tay áo làm việc, nên nghỉ ngơi thì hơn.

Lãnh Túc không nói gì, nhưng hắn đã chủ động ngồi xuống bên tảng đá dưới tàng cây, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Vì vậy, sáu người bọn họ làm lơ đạo diễn đang cầm tấm biển chỉ thị họ tiếp tục làm việc tăng rating chương trình, xếp hàng ngồi dưới gốc cây.

Mỗi người gặm một quả đào tráng miệng, yên tĩnh nghỉ ngơi.

Ánh mặt trời xuyên qua những kẽ lá rọi lên khuôn mặt mỗi người càng làm tăng thêm vẻ tươi sáng lại yên tĩnh cho bức tranh này.

Sáu người nhắm mắt tựa vào gốc cây, thỉnh thoảng nói một hai câu, hơn nửa tiếng cứ vậy lặng lẽ trôi qua như vậy.

Vốn dĩ đạo diễn Viên vẫn còn đang buồn bực mấy thằng nhóc này chậm chạp không chịu làm việc thể nào lượng người coi kỷ lục lúc nãy cũng rớt từ trên đỉnh xuống dưới đáy.

Nhưng không ngờ rằng rõ ràng 6 người này không làm gì cả, rating không những không giảm mà còn có xu hướng điên cuồng tăng lên.

Hơn nữa bình luận còn ngập trong cơn mưa lời khen.
【Aaaa! Có nhìn thấy lông mi của Như Ý nhà tui không?! Trời ạ! Lông mi của ẻm dài quá! Đây là chiếc lông mi đẹp nhất mà tôi từng thấy! 】
【Ống kính máy quay quay cận cảnh như vậy mà còn không có nhìn thấy lỗ chân lông luôn.

Chẳng qua làn da có chút ửng đỏ vì phơi nắng thôi ấy.

Da ẻm tốt vãi!!, Không hổ danh là mỹ nam "trầm ngư" á! 】
【 Đại Tư Không nhắm mắt dưỡng thần thôi mà trông cấm dục quá vầy! Gương mặt vừa đẹp trai vừa quyến rũ nha! 】
【 Mũi của Lãng Lãng đẹp ghê á! Mũi này mới gọi là hàng thật 100% thuần tự nhiên, không fake này! 】

【 Cơ bắp của Mã ca mlem hết chỗ chê luôn! Muốn sờ quá! 】
[Haha, Âu Dương gia nhà ta nhắm mắt dưỡng thần như một nam tử thanh tú ~ Tránh ra để ta đưa hắn về nhà! 】【 Ha ha ha! Âu Dương nhà tui nhắm mắt nghỉ ngơi nhìn như quý công tử trong phim cổ trang vậy ấy ~ Tránh ra! Để tui ôm ảnh về giấu đi! 】
【 Ha ha ha! Tiểu Lãnh nhà tui ngủ thôi mà cũng ngầu chết đi được! 】
【 Aidza! Đây là buổi phát sóng trực tiếp đẹp nhất mà tôi từng coi.

Mọi người đều đang ngủ tại sao tôi còn xem đến thích thú như vậy chứ.

Tôi cảm thấy mình có thể ngắm sáu người này ngủ đến cuối đời luôn! 】
【 Bạn không cô đơn.

Tôi có thể ngắm 6 gương mặt này đến tối đi ngủ cũng được.

Hơn nữa, không hiểu tại sao, nhìn bọn họ ngủ tự dưng cảm thấy buồn ngủ theo.

Tôi mở live stream ngủ chung với các nam thần thôi nào.

Ngủ dậy còn phải làm việc nữa.】
Trong lúc bọn Mai Như Ngọc ngủ say, chuyện bọn họ ngủ trên sóng trực tiếp đã lên hot search.

Trước đó mấy hastag khác như #mỹ nam trầm ngư, # cá trích tát mặt, # bữa cơm của mỹ nam đều đã lần lượt lên top hot search.

Ngày đầu tiên phát sóng của《 Nhật ký phấn đấu từ không đến có của mỹ nam 》 đã kiếm đủ KPI rating.
Độ hot như vậy khiến rất nhiều đội ngũ các chương trình phát sóng trực tiếp lẫn game show khác vừa ghen tỵ vừa hâm mộ.

Ngầm mắng tên đạo diễn Viên gầy gò như bộ xương khô này lại có thêm một chương trình nổi tiếng rồi.

Điều này còn khiến cho không ít ngôi sao đứng ngồi không yên.

Trước đó chương trình này đã có dấu hiệu nổi tiếng rồi, vốn dĩ thiết lập ban đầu của đội ngũ chương trình là 7 thành viên, không nhét thêm ai nữa vào.

Nhưng nào ngờ có người đường sống không muốn đi, đường chết cứ đâm đầu vào chạy chứ.

Cái mũi của Nghiêm Bạch Ngọc bị cá tát lệch rồi, khả năng hắn xuất hiện lại trên chương trình là rất thấp.


Vị trí trống còn lại kia, ai cướp được thì người đó số hưởng rồi.

Kể cả không được làm thành viên chính thức, thì vẫn có thể làm khách mời từng kỳ.
Vì thế lúc bọn Mai Như Ngọc bắt đầu gian khổ xây nhà nhân tiện rủa sả đội ngũ chương trình tàn ác, rất nhiều minh tinh đã chạy đến tranh giành vị trí nhưng đều bị mắng ngược lại.
Sau khi nghỉ ngơi hơn nửa tiếng, 6 người bọn họ không thể trì hoãn thời gian thêm nữa, phải bắt tay vào xây dựng chốn "bồng lai tiên cảnh" của riêng mình.
Trọng điểm chính là xây nhà.
Nhìn kia đạo diễn đang tủm tỉm cười, Mai Như Ngọc hỏi một câu: "Đạo diễn Viên, chú không điên đến mức để bọn cháu đúc bùn làm gạch xây nhà đấy chứ?"
"Dung nhan trầm ngư này của cháu không phải để dùng như thế đâu nhá."
Trong lúc khu bình luận cười muốn sặc, đạo diễn Viên húng hắng giọng nói: "Tuy rằng nói là xây dựng bồng lai tiên cảnh từ không đến có, nhưng dù sao đây cũng là game show chứ không phải thực sự đi khai hoang.

Sao có thể để các cậu đúc bùn thành gạch dựng nhà được! Nào! Đến đây! Đến đây! Nhân lúc các cậu ngủ chúng tôi đã chuẩn bị xong hết cho các cậu nguyên vật liệu xây nhà rồi!"
Đạo diễn Viên vừa nói vừa chỉ tay về phía mảnh đất trống, 6 người bọn họ nhìn theo hướng mà đạo diễn chỉ liền phát hiện trên bãi đất trống hoác lúc nãy đã xuất hiện một đống......! tre trúc màu sắc, kích thước khác nhau.
"Những nguyên liệu này đều là tre trúc thuần thiên nhiên, hơn nữa ở đây còn có video và tài liệu hướng dẫn tỉ mỉ cách dựng nhà! Chỉ cần các cậu làm đúng theo tài liệu hướng dẫn, tôi tin rằng các cậu có thể xây dựng được một căn nhà trúc của riêng các cậu!"
"Tất nhiên, chuyện xây nhà không thể xong trong một sớm một chiều được.

Mặc dù là bộ phận kỹ thuật đã xử lý qua những nguyên liệu này trước rồi, nhưng muốn ghép chúng lại với nhau thì yêu cầu trí tuệ và sự đồng lòng rất cao.

Đội ngũ chương trình không giới hạn về thời gian.

Nhanh thì hôm nay, chậm thì ngày mai, mà chậm hơn nữa các cậu để đến số tiếp theo xây xong cũng được.

Nhưng số tiếp theo các cậu có nhiệm vụ phải xới đất làm ruộng, nếu không nhanh chóng xây xong nhà thì các cậu sẽ phải vừa xây nhà vừa đi kiếm thức ăn lại vừa phải làm nhiệm vụ."
Sáu người bọn họ liếc nhìn nhau, đều đồng tâm nhất trí phải hoàn thành việc xây dựng nhà trong vòng hai ngày này mới được.
Tuy rằng có thể tìm được rau dại và thịt trong núi, nhưng có được mảnh vườn cho riêng mình cũng yên tâm hơn! Có được một mảnh đất của riêng mình chính là mục tiêu phấn đấu của tất cả con dân đấy!
"Uhm! So với dọn gạch, đảo xi măng thì xây nhà kiểu này đỡ hơn tôi tưởng tưởng nhiều đấy.

Nhìn mấy nguyên liệu đóng cửa trúc, tường trúc, cửa sổ trúc này đều đã được xử lý hết rồi, chúng ta chỉ cần ghép chúng lại với nhau là được."
Mai Như Ngọc vừa nói vừa đi vòng quanh đống nguyên liệu xây nhà, sau đó chia cho mỗi người một phần tài liệu hướng dẫn cách xây dựng.
Mọi người đều cắm mặt vào coi tài liệu, nhưng khi nhìn thấy nội dụng của trang thứ nhất trong tài liệu, khóe miệng Mai Như Ngọc co giật.
"À! Đầu tiên phải đào hố sâu khoảng 1 mét sau đó chôn cọt xuống làm móng nhà!" Mã Kiêu vỗ vỗ đùi: "Cái này dễ! Anh đào hố rất giỏi.

Đến lúc đó anh đào hố các cậu chôn cọc tre, sau đấy chúng ta cùng nhau lát sàn và ghép tường là xong!"

Mai Như Ngọc biết mình không giỏi đào hố, khi nghe thấy Mã Kiêu nói như vậy lập tức tỏ vẻ sùng bài, nịnh nọt: "Mã ca uy vũ! Đào hố trông cậy hết vào anh!"
Tần Lãng cũng không so đo giành việc, thậm chí còn học theo Mai Như Ngọc nịnh nọt nói: "Mã ca uy vũ! Mã mạnh nhất!"
Mã Kiêu sờ sờ cằm: "Sao anh cảm thấy các chú khen anh như vậy có gì đó sai sai nhỉ?"
【 Ha ha ha! Bởi vì hai ổng yếu như gà đó.

Nhất là Như Ý, ẻm chỉ biết đào hố bẫy người bằng mồm thôi! Ha ha ha! 】
Sau đó Lãnh Túc cũng mở miệng: "Em cũng khá khỏe, chuyện đào hố để em cùng làm cho."
Mã Kiêu liền vỗ bả vai Lãnh Túc: "Được đấy! Tương lai sáng lạn nha!"
Sau đó chỉ còn dư lại Âu Dương Tấn và Tư Không Tịch chưa có ý kiến gì.

Chỉ cần nhìn qua cũng biết Âu Dương Tấn là người vai không thể vác nặng, hơi xấu hổ nhưng vẫn hô một câu "Mã ca uy vũ! Mã mạnh nhất!", còn nói thêm mình sẽ ghép tường và lát sàn.

Cuối cùng mấy người đều nhìn về phía Tư Không Tịch.

Ánh mắt của Mai Như Ngọc không tự chủ được quét về phía cánh tay, ngực, đùi và......!vòng bụng nhìn có vẻ mảnh mai kia của Tư Không Tịch.
Khụ! Mấy cái ảnh chụp trong nhà nói cho cậu biết, cái tên nhìn mặt đồ trông có vẻ gầy này thực ra lại là người khá có da có thịt.

Cơ bụng tám múi kia chắc chắn là photoshop mà thôi.

Xí! Cậu còn lâu mới tin hắn ta thực sự có dáng người đẹp như thế với 8 múi cơ bụng đâu.
Cho dù Mai Như Ngọc đã cố gắng che giấu ánh mắt mình, nhưng vẫn bị người luôn chú ý cậu - Tư Không ảnh đế phát hiện ra.
Lúc Tư Không Tịch phát hiện Mai Như Ngọc đang trộm ngắm hắn, biểu tình của hắn có chút kì dị, sau đớ hơi nheo mắt lại cười khẽ.
"E-kíp chương trình chắc sẽ chuẩn bị nhiều xẻng, tôi cũng hỗ trợ đào đất."
Mai Như Ngọc thiếu chút nữa không nhịn được hô lên "Ỏ ỏ ỏ", Tư Không Tịch định khoe cơ bụng phải không?!
Đừng đến lúc khoe xong rồi lại bị vả mặt nha.
Vì thế sáu người chia làm hai nhóm, nhóm kia ba người mỗi người đào một hố, ba người còn lại cũng đào hố nhưng là.......!cùng đào một hố.
Mã Kiêu, Lãnh Túc và Tư Không Tịch ba người thể lực tốt mỗi người đào một cái hố, còn Mai Như Ngọc, Tần Lãng, Âu Dương Tấn ba người cùng nhau phụ trách một cái hố.
Nhưng đến lúc bọn hắn mỗi người cầm một cái xẻng, khu bình luận xuất hiện một dòng chữ màu vàng to tổ chảng.
【 Xem vị trí, phân Công - Thụ! 】
Fans và khán giả sửng sốt một lát, rồi cười ầm lên rồi điên cuồng spam【 Ha ha ha ha! 】 【 Chân tướng thực sự của hai từ "anh em" 】.
Còn không phải là nhìn vị trí sao?
Lúc ba người Tư Không Tịch bọn dứt khoát đào hố rồi, bên kia Tần Lãng bị Mai Như Ngọc kích tướng vung xẻng lên hung hăng chọc xuống đất, sau đó, sau đó bị chính lực của mình đẩy lùi về phía sau hai bước, nhưng xẻng của hắn chỉ chìm vào đất chưa đến 1/3.
Tần Lãng: "......"
Âu Dương Tấn: "......"
Mai Như Ngọc: "......!Cùng một nhóm với cậu đúng là xấu hổ."
Tần Lãng nhanh chóng xù lông: "Có giỏi thì cậu làm đi!!! Không nhiều hơn tôi thì không phải là người!"
Mai Như Ngọc xoa xoa tay hừ một tiếng, dưới ánh mắt chăm chú của Tần Lãng và Âu Dương Tấn cậu hung hăng thọc một xẻng xuống đất.
Tần Lãng bắt đầu cười phá lên: "Hai chúng ta kẻ tám lạng, người nửa cân.


Cậu đắc ý cái gì.

Ha ha ha!"
Mai Như Ngọc liếc hắn một cái, giẫm chân đạp lên cạnh bên trái của cái xẻng, lắc lắc cái xẻng rồi giẫm mạnh xuống, toàn bộ xẻng chìm xuống khỏi mặt đất.
Nụ cười của Tần Lãng tắt lịm.

Tức giận giống như một con Husky muốn phi thẳng lên trời.
Sau đó, tuy rằng không nói thẳng ra nhưng Tần Lãng và Mai Như Ngọc bắt đầu ngầm phân cao thấp.

Âu Dương Tấn cứ đào được một tý lại dừng lại một chút, còn phải đứng ở hai người này hăn bọn họ móc mỉa nhau.
Thật là mệt mỏi mà.
Một lát sau ba con gà yếu ớt đã mồ hôi mồ kê nhễ nhại đứng yên bất động.
Mai Như Ngọc mặc áo rộng những vẫn ướt đẫm mồ hôi, cậu vuốt tóc mái lau khuôn mặt đầy mồ hôi nói: "Nghỉ....!Nghỉ một lát....!rồi lại làm.....! Uống chút nước đã."
Bọn họ đào được nửa tiếng rồi thật sự nên nghỉ ngơi một chút.
Mai Như Ngọc đi rót nước suối đã đun sôi vào 6 cái cốc mượn của đội ngũ chương trình sau đó bảo Tần Lãng và Âu Dương Tấn tự mình qua lấy.

Còn cậu đưa ba cốc khác sang cho Mã Kiêu, Lãnh Túc và Tư Không Tịch.
Người cuối cùng được cậu đưa nước là Tư Không Tịch, lúc này người Tư Không Tịch cũng đang mướt mồ hôi.

Ảnh đế đi đào hố cuối cùng cũng mất đi cái lạnh lùng khó gần quý tộc trước đấy.

Nhưng lúc hắn quay đầu, vò tóc giũ mồ hôi lại khiến cho hormone nam tính tỏa ra mãnh liệt khiến trái tim người ta không ngừng run rẩy mãnh liệt.

Chưa nói đến áo hắn lúc này đã ướt đẫm mồ hôi dán chặt lấy thân thể.

Cho dù hắn không cởi trần như Mã Kiêu, cũng không giống Lãnh Túc vén lên góc áo lau mồ hôi lộ cơ bụng, thì cái áo trắng dán chặt vào thân thể kia cũng không thể che dấu được thân hình tuyệt đẹp kia.

Tất nhiên có cả 8 múi cơ bụng xinh đẹp kia nữa.
Mai Như Ngọc: "......" Aizzza! Chết tiệt! Cái thân hình xinh đẹp chết tiệt kia!
Trong lúc khu bình luận đang không ngừng vang lên tiếng hét chói tai, thì Tư Không Tịch đã thuận cầm lấy cốc nước mà Mai Như Ngọc đang cầm trên tay.

Nháy mắt, ngón tay của hai người chạm nhẹ vào nhau.

Trong lòng Mai Như Ngọc run lên, cậu lại cảm thấy mình bị "địa ngục Tịch mịch" vây quanh.
Cái mũi sắp chịu không nổi rồi! A aaaaaa!
"Đẹp không?"
Mai Như Ngọc: "!!!".