Dị Giới Đại Việt Đế Quốc

Chương 6: Người lùn



Theo sự chỉ đạo của Mai Đạt , rất nhanh bảy người binh tản ra xung quanh tìm kiếm tre trúc , dây gai , đá tảng tạo thành bẫy rập phục kích sơn tặc. Minh Vũ mang theo mười người binh sĩ đều là cực kỳ tinh nhuệ , tài nghệ vượt núi băng rừng , đi nhanh như gió , thông thạo địa hình thuộc hàng nhất đẳng, chẳng mấy chốc mà tuyến đường di chuyển của sơn tặc đã đầy rẫy bẫy rập chết người . Mai Đạt sắp xếp ba binh sĩ nỏ thủ nấp sau rừng cây cách nơi đặt bẫy chỉ tầm trăm mét bắn tên dẫn dụ kẻ địch , cung thủ hai người tản mát hai hướng dương đông kích tây chia cắt sơn tặc , bản thân hắn cùng bốn người khác bảo vệ Minh Vũ , một khi địch quân mắc bẫy tản mát tứ phương, mười không còn một thì liền xông ra tấn công giải cứu nạn dân, lại thuận tiện thu mua lấy lòng người , thật là nhất tiễn mà hạ lấy song điêu .

Không để bọn người Minh Vũ chờ lâu , đám tặc sơn thảo khấu từ xa đã xuất hiện . Đi đầu là tên dáng dấp trung niên bụng phệ trên lưng con ngựa thồ thô kệch đang không ngừng mắng chửi lâu la phía sau , tên nào tên nấy một bộ hung thần ác sát , hai tăm lăm lăm đoản kiếm , đường đao hung tợn áp tải năm mươi con người , già có , trẻ có , phụ nữ cũng có , nhìn chung hỗn loạn vô cùng .

Trang bị sơn tặc cũng không có gì tốt đẹp cho cam , chỉ thấy tên cầm đầu người mặc giáp sắt , tay cầm đường đao , đoán chừng cũng là tên cộm cán trong sơn trại , đám thân binh thì ba bốn chục tên trang bị giáp da , đoản kiếm sáng loáng , số còn lại toàn là áo vải , trên tay độc quyền kiếm cùn đao rỉ , là loại pháo hôi chân chính chỉ lên nộp mạng không đáng nhắc tới .

Minh Vũ âm thầm đánh giá đám sơn tặc này làm cướp rất khá , ngoại trừ pháo hôi tạp binh các loại thì giáp da trang bị thân binh không đến nỗi nào , chủ tướng càng là giáp sắt tinh mỹ , sơn trại giàu có như vậy chắc hẳn bọn này đã cướp không ít thôn làng quanh vùng , máu tươi trên tay đếm cũng không ít đi đâu . Chỉ trách sơn tặc xui xẻo gặp phải Minh Vũ hăng máu anh hùng , miệng lưỡi trơn tru thay trời hành đạo giăng lưới đợi sẵn từ trước , để đám sơn tặc cứ thế ngoan ngoãn chui đầu vào rọ mà không hay biết gì .

Thông thường ở những nơi rừng cây rậm rạp um tùm rất dễ có phục binh ém trú , theo lý người chỉ huy phải cử trinh sát dò la tình hình thực hư rồi mới hành quân đi tiếp để tránh thương vong tổn thất quân binh . Thế nhưng ngặt nỗi tên chỉ huy này thuộc loại mãng phu vô học , não tàn không nếp , chỉ biết dùng tay không biết dùng não nên không để ý xung quanh có điềm lạ nào , huênh hoang tự đắc cho rằng không ai có bản lãnh dám gây sự với trại mình mà không biết tử kỳ trước mắt .

Đợi cho sơn tặc đã vào sâu trong bẫy rập , Mai Đạt liền ra hiệu binh sĩ cắt đứt dây thừng khởi động cơ quan , tức thì trong bán kính năm mươi mét xung quanh tre trúc vót nhọn phóng ra xối xả về phía sơn tặc . Một cảnh tượng ghê rợn hiện ra trước mắt khiến người ta nhìn xem mà không khỏi nôn khan . Chỉ thấy có tên thân binh giáp da bị đầu tre xuyên thủng phần bụng , ruột gan đứt đoạn rơi cả ra ngoài , dư lực sót lại dễ dàng xuyên táo thêm hai tên khác . Lại có tên quay lưng phía sau bị tre xuyên trúng phần gáy , đầu người tuột xuống một đoạn dài , máu chảy lênh láng thấm đẫm cả nên đất thành màu đỏ thẫm .

Đám thân binh được Minh Vũ chiếu cố nhiều nhất vì độ hung hãn liều mạng , ngược lại đám tạp binh phía sau không mấy tên thương tật gì nhiều , có chăng vài tên xui xẻo đứng gần đám thân binh là bị kéo theo mà thôi . Mọi việc diễn ra quá nhanh, quá bất ngờ khiến tên chỉ huy không kịp trở tay , mờ mịt ánh mắt nhìn thân binh bị giết một hồi mới tỉnh ngộ bản thân đã gặp phải tao ngộ tập kích . Chỉ một thoáng ngơ ngẩn mà hắn đã thiệt hại đến một nửa thân binh , một cái giá quá đắt cho bất kỳ tên đầu lĩnh nào nắm quân như hắn .

Không đợi cho hắn hồi thần , những tay nỏ thủ cách đó trăm mét đã bắt đầu hành động . Tiếng gió rít của mũi tên được bắn ra , đi thẳng , cắm phập vào đầu tên thân binh ngay bên cạnh hắn . Từ hai hướng khác cũng đồng loạt bắn ra hai mũi tên , ghim sâu vào lồng ngực hai tên thân binh gần đó khiến chúng ngã quỵ . Lại ba tên về với đất mẹ hiền từ . Tên thủ lĩnh trơ mắt nhìn ba tên thân binh ngã xuống , tròng mắt đỏ au , hắn gào thét trong cơn tức giận , khua đao loạn xạ tứ phía :

– Aaaa. Con bà nó , là kẻ nào , kẻ nào dám ám toán ông đây . Có gan thì mau ra đây cho ông, cùng đánh một trận sòng phẳng , đừng có núp trong tối như chuột nhắt nữa .Con bà nó , mau ra đây lũ chó đẻ .

Không một ai trả lời hắn cả . Không một ai . Chỉ có tiếng lá cây xào xạc , xen lẫn tiếng rít của mũi tên . Ba mũi tên bắn ra , cả ba mũi đều trúng đích . Đám thân binh lại mất thêm ba người . Không khí hoảng loạn bao trùm lên đám sơn tặc , chúng không biết kẻ thù trong bóng tối là ai và vì sao lại tấn công bọn chúng . Tên chỉ huy đã mất đi lý trí , sự sợ hãi và tức giận đã che mờ đi tia lý trí cuối cùng của hắn . Hắn rống lên giận giữ :

– Con bà nó chó chết , chỉ có ba tên cũng dám đánh lén chúng ta . Chúng bay đâu , chia làm ba hướng theo mũi tên tản ra truy lùng bọn chúng cho tao , đích thân tao phải sẻ thịt lột da bọn chúng , uống máu moi gan bọn chúng trả thù cho các anh em sơn trai . Bay đâu , tiến lên...

Theo mệnh lệnh của tên chỉ huy , đám sơn tặc như được đánh tiết gà , tên nào tên nấy giết đến đỏ mắt , nhao nhao chia ra tràn vào trong rừng truy tìm các nỏ thủ . Tên chỉ huy còn đích thân dẫn theo đám thân binh còn sót lại tiến về một hướng , chỉ để lại hai chục tên tàp binh canh giữ nạn dân đang co rúm trên nền đất ẩm . Minh Vũ nhìn một màn này khịt mũi coi thường , khét đấy mà không có não , mõm giỏi nhưng phải còn mạng , để rồi xem cậu đây xử hắn thế nào .

Nỏ thủ theo kế sách trước đó bày ra vừa bắn vừa lui sâu vào trong khu rừng , dẫn dụ sơn tặc đi vào cái bẫy chết người đã được giăng ra từ trước . Một tên tạp binh sẩy chân dẫm vào bãi cỏ phía trước liền bị tuột xuống , bên dưới chông tre lỗ chỗ đâm thủng lồng ngực của hắn , chết đến không thể chết lại . Một tên khác vấp phải một đoạn dây thừng , chưa kịp ú ớ kêu la liền bị tảng đá to buộc phía trên rơi xuống đè chết . Có tên túm năm tụm ba đi lại gần nhau đụng trúng cơ quan gần đó , bị đá tảng bay tới đập cho vỡ đầu , óc trắng sệt sệt nhão nhão , như đậu phụ trắng mà bắn khắp cả mặt đất .

Nỏ thủ , cung thủ thi nhau núp bụi xạ kích làm cho đám sơn tặc khổ không thể tả , đâu đâu trong rừng cũng có tiếng la hét thảm thiết vang lên , nghe mà ớn lạnh cả người . Tên thủ lĩnh cũng chẳng khá hơn , là trọng điểm được cung thủ chú ý , sớm đã bị mấy mũi tên găm vào thân thể , đặc biệt nhất là mũi tên chí mạng xuyên tim tạo thành một cái lỗ nhỏ , đem trái tim nóng đỏ của hắn tạo thành kiệt tác . Đám thân binh theo hắn đều có kết cục không mấy tốt đẹp , toàn bộ đều táng thân nơi rừng sâu nước thẳm , trở thành bữa tối cho đám hùm beo lang thú .

Bên kia hành động thì bên này Minh Vũ cũng không thể ngồi yên . Minh Vũ leo lên lưng ngựa Nê Thông , vuốt ve âu yếm nó một hồi rồi mới tuốt gươm sáng loáng bên hông ra , chỉ về đám tạp binh thét lớn :

– Các anh em binh sĩ , hôm nay chúng ta thế thiên hành đạo , trừ gian diệt ác trợ giúp muôn dân . Giết a

– Giết...giết...giết

Minh Vũ thúc nhẹ dưới bụng Nê Thông lao về phía trước , theo sau là tiếng hô giết vang trời dậy đất của đám Mai Đạt từ trong bụi rậm lao ra , doạ cho đám tạp binh tinh thần hỏng mất . Minh Vũ vung gươm chém bay đầu một tên gần mình , lại chém gục hai tên bên cạnh rồi mới dừng lại , nhường sân diễn cho đám Mai Đạt đồ sát khấu binh . Đám người Mai Đạt vốn là quân tinh nhuệ , trang bị tinh lương như hổ lạc bầy cực mà thoả sức tàn sát , qua mấy phút mà đã xử lí xong hết đám tạp binh kia . Minh Vũ nhìn chỗ thi thể tàn tạ rất muốn nôn mửa , nhưng nghĩ lại thân là đế vương có ai tay không dính máu , có ai mà không máu chảy thành sông , thây chất đầy đồng ? Tự thủ dâm tinh thần à nhầm an ủi tinh thần là vậy nên Minh Vũ đành trợn mắt trợn mũi mà nuốt xuống khiến Mai Đạt đám người ai nấy không khỏi khâm phục .

Minh Vũ tiến đến bên người nạn dân lớn tuổi nhất , trông có vẻ là người đứng đầu của ngôi làng , nhẹ giọng trấn an :

–Mọi người không cần lo lắng , sơn tặc đã bị bọn ta tiêu diệt , sẽ không làm hại đến mọi người nữa đâu . Ta là Trần Minh Vũ , Đại Việt bản triều quốc vương giải cứu các vị trậm trễ , mong hương thân phụ lão thứ tội .

( Đừng hỏi tại sao Minh Vũ biết tiếng nói dị giới , lão tác bật hack cả đấy )

Lão giả cao tuổi nghe Minh Vũ nói thì nheo mắt , giọng khàn khàn cẩn trọng hỏi thăm :

– Cảm tạ quốc vương bệ hạ giải cứu chúng tôi , lão đây thật không biết lấy gì báo đáp . Chỉ là không biết quý quốc Đại Việt là quốc gia nào , vì sao lão chưa từng nghe qua ?

– Lão đầu có điều không biết , quốc gia Đại Việt chúng ta lập quốc chưa lâu , dân số không tính là đông chỉ có mấy ngàn , đô thành tại đất Thăng Long cách đây hơn 30 mươi dặm đường . Nhân đi tuần thú nơi đây thấy tặc cướp hoành hành nên thay trời hành đạo , có gì không phải còn mong lão đầu thứ tội cho .

Lão đầu ánh mắt tang thương nhìn về phía người làng còn lại , giọng run run nói :

– Ra vậy , ra vậy . Quốc vương bệ hạ tôn kính , xin hãy nhận của lão đây một lậy . Lão cầu xin ngài cứu vớt lấy những đứa trẻ nhỏ kia , lão van xin ngài cưu mang bọn chúng . Làng mạc của lão đã không còn , những người già cả như lão chết cũng đáng , trẻ nhỏ vô tội , xin quốc vương bệ hạ rủ lòng thương xót .

Minh Vũ thấy lão định quỳ xuống liền hoảng hốt đỡ lên , nói :

– Lão đầu xin đừng như vậy , thật làm Cô vương muốn tổn thọ mà . Làng mạc mọi người không còn có thể đến Đại Việt , chúng ta luôn sẵn sàng tiếp đón thu nhận , lão đầu xin đừng lo lắng làm chi .

–Cảm tạ quốc vương bệ hạ , cảm tạ quốc vương bệ hạ . Quốc vương bệ hạ thiên ân vạn đức , bà con ơi , chúng ta có nhà để về rồi bà con ơi .

Rồi lão oà khóc như một đứa trẻ lên ba . Lão vui mừng quá , bao tang thương đau đớn , bóng tối bao trùm lên bọn họ , làm cho con người ta không còn thiết sống nữa . Minh Vũ đã đem ánh sáng đến cho bọn họ ,thổi bùng lên ngọn lửa của hi vọng , khát khao được sống cháy bỏng , xua tan đi màn đêm đen , cho bọn họ thấy ánh sáng của tương lai tươi sáng đang chào đón họ phía chân trời mới .

Mai Đạt kiểm kê những nạn dân một hồi rồi mới tiến hành kiểm tra các xe chở hàng cướp được từ tay sơn tặc . Nào là lương thực , quặng sắt , thậm chi có cả vàng bạc châu báu , dễ phải đến mười xe chuyên tải . Mai Đạt kiểm tra đến xe thứ mười thì bất ngờ phát hiện bên trong là một cậu bé bị đánh ngất , tay chân bị trói chặt nhưng lại có hai tai bé và nhọn , trông rất khác lạ so với người bình thường . Minh Vũ nghe Mai Đạt miêu tả về cậu bé này liền lờ mờ đoán ra được điều gì , quả nhiên khi chứng kiến tận mắt Minh Vũ cũng khỏi sững sờ kinh ngạc :

– Đây là ...người lùn đi a.