Dị Giới Trùm Tài Phiệt

Chương 7: Lôi Đạn



Máu tươi văng lên tung tóe, Hắc Vũ Hạo hai mắt trừng to với vẻ bàng hoàng, trên trán gã có một lỗ tròn không ngừng chảy máu, còn chưa kịp chạm đến Vanda, gã bất lực ngã xuống sàn.

"Chết con mẹ mày đi con chó rách!" Ah Fei hả dạ chửi to, vung chân đạp mạnh lên đầu Hắc Vũ Hạo liên tục.

"Đủ rồi Ah Fei, nhanh tay mở cái rương ra rồi chạy, nhanh!" Vanda nhanh miệng phân phó.

"Hả? Được rồi." Ah Fei giật mình, lúc này mới chợt nhớ ra ba thằng bọn hắn còn ở trong lòng địch.

Vanda nhắc nhở xong, ánh mắt gã trở nên sắt lẹm như chim ưng, gã nâng cao súng lục ghì chặt cửa vào, chỉ cần xuất hiện bóng dáng ai đó thì gã sẽ lập tức nổ súng ngay.

Ở Trái Đất có một kỷ lục Guinness thế giới về khả năng thiện xạ bắn súng lục nhanh nhất và chuẩn nhất trong vòng 200m, bất chấp lính đặc công tinh nhuệ toàn cầu tham gia, tăng thêm những thiên tài thiện xạ khắp thế giới góp mặt, tuyệt nhiên không ai vượt qua được tốc độ bắn 12 viên trong 3 giây với tỉ lệ chuẩn xác 100% trước đó.

Và người lập ra kỷ lục đó không ai khác chính là gã, Vanda Icarlouis.

Sở dĩ ngay từ đầu Vanda không dùng súng là bởi lúc đó kẻ địch quá nhiều, ba khẩu súng mà gã có không đủ đạn để xoay sở. Cho nên mới cố ý kéo dài đến lúc này, chỉ còn một mình Hắc Vũ Hạo căn bản không đủ Vanda nhét kẻ răng, xử lý xong cũng có thể chạy trốn. Hơn nữa theo suy đoán của Vanda, chỉ cần giết được thằng cầm đầu, cộng thêm súng ống trong tay, đàn em của băng Bạch Xà sẽ không ngu ngốc đến mức lao vào thiêu thân.

Khu vực Tồi tàn suy cho cùng cũng chỉ là một chốn ô hợp, tập chung những kẻ ở tầng đáy xã hội, đối với bọn chúng chỉ cần sống là đủ, tội gì phải bán mạng cho một thằng đã chết.

Bất quá, Vanda không định mạo hiểm cho rằng suy nghĩ của mình là đúng, thế nên quyết định chạy là chắc cú.

"Đại ca ơi nó nặng quá đi!" Bỗng nhiên, Ah Fei ở đằng sau gồng gánh hết hơi hô.

Vanda nhướng mày, gã quay mặt lại nhìn, liền thấy cảnh Ah Fei và Lil Yang đang cố gắng bê cái rương Bạc lên. Vanda bị chọc điên, gã quát: "Thằng ngu! Tao kêu mày mở nó ra ai kêu mày bưng nó đi?"

"Ủa?" Ah Fei ngẩn người, sau đó cười hề hề, gã vừa cười xòa vừa mở rương ra: "Xin lỗi đại ca, em nhất thời ngu muội. Ồ? Anh Vanda, trong rương là một sách kỹ năng tên Lôi Đạn." Ah Fei hai mắt sáng rực, vung vẩy quyển sách kỹ năng cho Vanda xem.

"Đưa anh." Nghe tiếng bước chân bên ngoài dồn dập, Vanda lập tức phân phó, Ah Fei liền ném quyển kỹ năng cho hắn. Tiếp nhận lấy bản kỹ năng từ tay Ah Fei, Vanda cũng không cần xem xét kỹ mà lựa chọn học ngay, bản kỹ năng nhanh chóng hóa thành tinh điểm biến mất, một màn này để cho Ah Fei và Lil Yang nghẹn họng trân trối.

Học kỹ năng dễ như vậy? Hay là do bọn hắn quá ngu?

Đúng lúc này, từ ngoài cửa nhanh chân bước vào hai thân ảnh với ánh mắt dò xét, chúng là những thằng đàn em đắc lực nhất của Hắc Vũ Hạo, vừa bước vào chúng liền nhìn thấy Hắc Vũ Hạo đang nằm trong vũng máu.

Vanda thả tay bóp cò chậm một nhịp, mặt không biểu tình theo dõi.

Nếu hai gã này sợ khẩu súng trong tay gã, Vanda chắc chắn sẽ dùng lời lẽ để chiếm đoạt toàn bộ thuộc hạ và gia sản từ bang Bạch Xà, nếu có thể như vậy thì gã sẽ rút ngắn được một khoảng thời gian phát triển dài.

Chỉ thấy hai gã đó dời ánh mắt khỏi thân xác Hắc Vũ Hạo, hướng lên nhìn Vanda. Khi chứng kiến khẩu súng lạnh lẽo trong tay gã, ánh mắt bọn chúng kinh hoảng, lui về sau nửa bước, nhưng một vài giây sau đó, từ bên trong kinh sợ, ánh mắt bọn chúng trở nên tham lam, sau đó điên cuồng quát to:

"Bọn bây ơi Hạo ca chết rồi! Thằng Vanda có súng đã bắn chết Hạo ca, thằng nào giết được nó thì trở thành bang chủ bang Bạch Xà kế tục!"

"Giết tụi nó! Chơi khô máu!"

Dứt lời, hai bọn chúng nắm chặt mã tấu dẫn đầu lao lên. Phía sau đó, đếm không hết thành viên bang Bạch Xà nối đuôi nhau đuổi vào, chúng hét to hưng phấn trước thông tin đồng bọn vừa hô hào, không ai sợ hãi trước khẩu súng của Vanda, ngược lại còn xem gã như con mồi, cho dù chết cũng phải xé được thịt của gã.

Vanda tặc lưỡi, hắn đã phỏng đoán lòng người sai lầm, những gã lưu vong ở khu Tồi tàn này đã không còn gì để mất nữa rồi, chúng thà đổi mạng để có được cơ hội chuyển mình còn hơn là sống lay lắc qua ngày.

Vanda chĩa thẳng họng súng vào đứa gần nhất, khẩu súng màu bạc lúc này tản ra thứ sát khí lạnh lẽo, chỉ thấy vài tia sét bỗng chớp nhoáng trên thân nó.

ĐOÀNG!

Vanda bóp cò, viên đạn mang theo lôi điện chớp giật trong không trung, tạo thành một đường đạn sáng lóa bắn ra ngoài.

Còn 18 viên đạn!

Nháy mắt sau đó, gã Bạch Xà bang gần nhất bị bắn thủng một lỗ giữa đầu, đồng thời lấy thân thể hắn ta làm trung tâm, lôi điện tạo thành một mạng lưới bắn phá ra xung quanh bán kính 3m, bất kể ai đứng gần cũng phải chịu ảnh hưởng. Ba tên sau lưng gã ta bị sét giật chết tức tưởi tại chỗ, còn lại hai thằng chạy kế bên bị giật cho tê rần.

"Đĩ mẹ nó kỹ năng!"

Đám người Bạch Xà bang sợ hãi đứng khựng lại, vốn dĩ cửa vào nhà kho đã nhỏ, chỉ có thể chen vào một lúc 3 thằng, bây giờ không một ai dám tiến lên.

Chết một người không sợ, nhưng chết nhiều người một lúc thì bọn chúng kinh hồn táng đảm.

"Má ơi mạnh vậy? Giết hết tụi nó đi đại ca." Ah Fei ở phía sau kinh ngạc qua đi, lập tức hô hào trợ uy.

Bất quá đúng lúc này, Vanda sắc mặt tái nhợt, chân đứng không vững phải lùi về sau hai bước, Lil Yang nhanh tay bước lên đỡ hắn lại.

"Chuyện gì vậy đại ca?" Ah Fei hoảng hốt hỏi.

"Không ổn, kỹ năng bắn lôi đạn cần tiêu hao tinh thần lực, anh Vanda không có điểm ấy tinh thần lực chèo chống, đã bị phản phệ." Lil Yang nhíu mày nói.

"Chạy!" Vanda mặt đầy mồ hôi lạnh quát to.

Gã bây giờ tinh thần kiệt quệ, mắt cũng mở muốn không lên, đầu đau như búa bổ.

Chơi ngu rồi.

Thế giới này không có đơn giản như Vanda nghĩ, kỹ năng không phải muốn sử dụng là sử dụng, kỹ năng cao cấp yêu cầu điều kiện cần và đủ. Nếu không có thể đáp ứng, nhất định sẽ bị phản phệ, Vanda bây giờ không cách nào bắn phát Lôi Đạn thứ hai, nếu không sẽ dẫn đến tinh thần kiệt quệ mà chết.

Vanda rất muốn đứng lại để khua môi múa mép để thu phục bọn chúng nhân lúc chúng sợ hãi, đáng tiếc gã hiện giờ đang gắng gượng để không phải ngất xỉu ngang, nếu gã có dấu hiệu gục ngã nào trong lúc miệng lưỡi thì chắc chắn sẽ chết. Cho nên tranh thủ lúc này còn tỉnh táo để chạy trốn là thượng sách.

Vanda dứt lời, gã lập tức xoay người chạy vào trong kho, Ah Fei và Lil Yang đuổi xiết theo sau.

Cũng may mắn là nhà kho của băng Bạch Xà không thật sự kín đáo, nó có một đường dẫn ra cửa sau, hai bên nhà kho còn có nhiều kẻ hở đủ để một người chui vào.

Chứng kiến Vanda ba người bỏ chạy, thành viên băng Bạch Xà sau một hồi ngớ người liền phản ứng lại. Một kẻ cầm đầu hô vang:

"Đuổi theo giết nó. Thằng chó Vanda không thể bắn ra viên đạn sấm sét nữa rồi, anh em lên khô máu với nó."

"Giết."

Vanda nhắm một bên mắt, gã thở hỗn hển dẫn đầu chạy trước, len lỏi qua vô số số ngõ hẹp, khi trông thấy trước mặt có một thùng hàng chất đống cao chắn đường. Gã lấy chớn nhảy lên, một tay chống lên đó, cả người xoay một vòng liền vượt qua.

Bên cạnh, Lil Yang thân thủ cũng không kém, khi thấy một cây sắt chắn giữa người xuất hiện phía trước, tăng thêm một gã Bạch Xà bang tay cầm mã tấu đứng chực chờ đầu bên kia. Lil Yang cũng không hề dừng bước, gã hạ thấp thân thủ, thuận theo quán tính trượt qua khỏi cây sắt, thuận lợi nhờ thanh sắt đó chặn được mã tấu bổ xuống.

Lil Yang nương theo quán tính đi tới, hắn tung đấm mạnh vào hạ bộ gã Bạch Xà bang, khiến cho gã ta la hét nằm xuống, Lil Yang đứng phắt tiếp tục đuổi theo Vanda.

Mà Ah Fei bên cạnh Vanda lúc này giống như một cái máy xúc, gã lấy thân thể mập mạp của mình húc văng những đống rác chắn đường, đuổi sát theo hắn.

"Chúng ta ra khỏi nhà kho chưa?"

Vanda quát.

"Em đéo biết, toàn là rác, không thấy đường đi!"

Ah Fei hét to.

"Hướng này."

Vanda nheo mắt hô, gã nhắm về hướng tương đối trống trải mà chạy. Đồng thời từ trong nhẫn trữ vật lấy ra hai thanh mã tấu ném cho Ah Fei và Lil Yang.

Lúc này, phía trước Vanda xuất hiện hai gã lưu vong xách mã tấu hung hăng lao về phía hắn. Vanda tung người đạp vào thùng sắt kế bên bay lên, sau đó đưa tay nắm chặt đống rác bắt ngang đầu rồi bay vụt qua đầu hai gã ta.

Vừa tiếp đất, Vanda tiếp tục bức tốc chạy tới. Bất quá gã nhận ra tình huống không ổn, vừa chạy gã vừa nhìn bốn phía, lúc này các đống rác xung quanh bọn hắn tương đối thưa thớt, mắt thường có thể nhìn xuyên qua chúng. Từ những khe hở đó, gã trông thấy có rất nhiều thân ảnh kẻ lưu vong đang đuổi theo bọn hắn từ hai bên, nếu cứ tiếp tục chạy tới rất có thể sẽ bị vây hãm.

Yaaa!

Bất ngờ, một kẻ lưu vong từ trong khe hẹp lao ra, thanh mã tấu trong tay lập tức bổ xuống đầu Ah Fei, gã mập hoảng hốt la hét. Trong khoảnh khắc thanh mã tấu sắp chạm vào gã, chỉ nghĩ tiếng súng nổ vang, kẻ lưu vong bất lực ngã xuống. Ah Fei mừng rỡ khóc ròng, "Đại ca..."

Còn 17 viên.

Vanda thu hồi khẩu súng, gã giật mình, một cảm giác rát buốt xuất hiện trên lưng, ngay sau đó, Lil Yang gấp giọng hô to, "Anh Vanda, phía trên!"

Sộc!

Mọi thứ diễn ra quá nhanh, Lil Yang vừa nói, một chiếc phóng lợn vừa lúc cấm phập vào vai gã.

Vanda đau đớn ngã nhào xuống đất, gã cắn răng, ngoảnh mặt nhìn về phía sau, tuy đối phương đã nấp kỹ, nhưng đôi mắt chứa đầy sát khí của hắn ta không qua được mắt gã. Đó là một trung niên nhân có một con mắt đục ngầu, nét mặt thâm độc, nhìn sơ qua liền biết không phải phàm phu.

Đoàng!

Xuyên qua hai khe hở, Vanda bắn trúng đầu đối phương, điều làm cho gã kinh ngạc đó là đầu của hắn ta lại hóa thành một trận nhiễu sóng, đợi viên đạn xuyên qua rồi thì trở lại bình thường, gã trung niên đó ném nụ cười khinh miệt nhìn Vanda.

Kỹ năng sao? Vanda cau mày.

"Đại ca!" Lil Yang xuất hiện sau lưng Vanda, gã dứt khoát rút cây phóng lợn trên người hắn ra, Vanda cắn răng chịu đau. Lúc này, đếm không hết đàn em của bang Bạch Xà đuổi tới, chẳng mấy chốc sẽ bắt kịp bọn hắn.

Vanda dưới sự dìu dắt của Ah Fei và Lil Yang đứng dậy, ba thằng tiếp tục chạy, Ah Fei gấp gút nói: "Chạy nhanh, qua tới địa bàn của băng Hoa Hồng Dại là anh em mình thoát!"

Bất quá nói thì dễ vậy, nhưng Vanda cảm thấy rất khó thực hiện, bây giờ hai bên cánh bị vây chặt như nêm cối, muốn thoát chỉ có một cách.

"Nghe tao, một lát nữa nắm áo nhau, đừng buông tay ra, tao chạy đi đâu tụi mày chạy theo đó."

Vanda nói qua kẽ răng, gã lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một quả bom khói, quả bom duy nhất có trong rương vũ khí.

"Chạy đi lên thiên đàng hả ông cố?" Ah Fei tưởng quả lựu đạn, gã cả kinh quát.

"Theo tôi!"

Đúng lúc này, một giọng nói phụ nữ bỗng nhiên truyền tới, ngay lập tức Vanda theo bản năng chỉa mũi súng vào hướng đó.

Đối diện hắn là một người phụ nữ tuổi tầm 20, dung nhan xinh đẹp, hai mắt có hồn, thân hình chuẩn chỉ. Cô ta vội vàng giải thích: "Tôi không phải kẻ thù, chạy trốn trước nói sau!"

Vanda nhìn chằm chằm vào mắt cô ta, rồi quay đầu lại nhìn thấy đám đàn em của băng Bạch Xà đuổi đến cận kề.

Gã liếc cô gái, nói: "Dẫn đường."

Dứt lời Vanda kéo chốt, vung thật mạnh quả smoke xuống sàn.

XÌ!!!

Ngay lập tức, khói trắng như một cơn lũ quét ra, che phủ toàn bộ Vanda bốn người trong đó.