Đỉnh Lưu Trà Xanh Xuyên Sách

Chương 29





Mắt thường đều có thể thấy được xa cách.

Lận Trọng Trình mở miệng: “Hiện tại tôi là nhà đầu tư của chương trình này, tôi yêu cầu đối show này tiến hành định vị, xem có thể đạt tới cái dạng hiệu quả gì.”

Quý Ngôn không đáp, đứng dậy lấy ra một điếu thuốc, bật lửa đứng hút ở bên cửa sổ, cũng không có ý định trả lời Lận Trọng Trình.

Lận Trọng Trình cũng không vội, tìm người phục vụ gọi lên trà hoa lài.

Hai người đều không nói lời nào, giống như rất có ăn ý, chỉ chốc lát sau trong phòng sương khói lượn lờ, huân đến đầu choáng váng.

Quý Ngôn sau khi mở cửa sổ tan đi mùi khói thuốc, lại lấy ra điếu thứ hai. Một điếu tiếp một điếu mà hút, thẳng đến điếu thứ tư, Lận Trọng Trình đứng dậy đi đến bên cạnh Quý Ngôn, xem từng chỗ trên người cậu.

“Đã học hút thuốc khi nào?”

Quý Ngôn đáp: “Rất sớm đã biết, nhưng biết là quý ngài Lận không thích, cho nên vẫn luôn không hút.”

Lận Trọng Trình tạm dừng nói: “Quý Ngôn, đến bây giờ cũng không cần nói lại những lời này.”

Quý Ngôn cười, rít một hơi thuốc nghiêng người ôm cổ Lận Trọng Trình, mà Lận Trọng Trình cũng theo bản năng ôm nhẹ vòng eo cậu. Cho rằng sẽ có một nụ hôn xin lỗi tiến đến, ai ngờ Quý Ngôn từ trong miệng phun ra tầng tầng sương khói hướng lên trên mặt Lận Trọng Trình mà tới.

Lận Trọng Trình không nhúc nhích, Quý Ngôn nhếch môi nói: “Nếu tôi nói từ lúc bắt đầu, tôi chính là hướng về phía quý ngài Lận đây là có mục đích, ngài sẽ nghĩ như thế nào?”

Quý Ngôn gầy hơn chút, ôm vòng eo đơn bạc vào trong ngực không còn đầy đặn, áo lông đen cao cổ đã chế khuất hết cái cổ trắng mịn, toàn thân trên dưới lộ ra một cổ cảm giác chớ chạm vào, lạnh lùng xa cách.

Lận Trọng Trình nói: “Sẽ không nghĩ thế nào, bản thân tôi bị sắc đẹp mê hoặc tâm trí, không trách người khác được.”

“Hả?” Quý Ngôn biết đây là lời nói tức giận, cũng không tiếp lời chỉ nói: "Quý ngài lận hiện tại là muốn cắt tài lộ của tôi, làm tôi cút khỏi chương trình này phải không, hày là nói với mọi người rằng tôi là một cái nhân tình hai mặt bội nghĩa bạc tình, lại hoặc là hai người chúng ta tái tục tiền duyên, tôi tiếp tục làm ấm giường cho quý ngài Lận?”

Ba loại khả năng từng cái một bị bày ra, Quý Ngôn ngữ khí lại một chút cũng không thoái nhượng, đôi mắt thẳng thừng mà nhìn chằm chằm Lận Trọng Trình, mắt hoa đào híp lại phá lệ xinh đẹp.

Có lẽ là ánh đèn phòng quá nhu hòa, thế cho nên làm Lận Trọng Trình nhớ tới lần đầu tiên Quý Ngôn đến phòng xép, ôn nhu như nước.

Lận Trọng Trình không đáp, nhẹ bóp hõm eo cậu, đối phương đều rất rõ ràng nhược điểm trên người lẫn nhau ở nơi nào, cho nên động tay một chiêu ăn ngay, Quý Ngôn mềm nhũn hạ thân, dán ở trên người Lận Trọng Trình, nhỏ giọng nói: “Ngài Lận, nếu không ngài hãy buông tha cho ta đi, chúng ta vẫn là nước giếng không phạm nước sông.”

“Buông tha em?” Lận Trọng Trình cười cười, “Chỉ sợ là không được.”

Vai phản diện trong truyện chính là Lận Trọng Trình, tuy nói vì Quý Ngôn xuyên vào dẫn tới cốt truyện hiện tại rối loạn lung tung hoàn toàn thoát ly quỹ đạo vốn có. Nhưng không thể phủ nhận rằng Lận Trọng Trình vẫn có chút thủ đoạn.

Quý Ngôn không buông tay tiếp tục ôm hắn, bàn tay lần mò tiến vào trong áo vest của hắn, làm nũng nói: “Ngài nghĩ phải làm sao bây giờ?”

Lận Trọng Trình đè lại cánh tay cậu: “Đừng lộn xộn.” Sau đó nắm giữ cằm Quý Ngôn, làm cho cậu cẩn thận đoan trang lại: “Hiện tại mới là Quý Ngôn chân chính.”

Quý Ngôn không còn là người luôn vâng vâng dạ dạ, đôi mắt không dám nhìn thẳng, mà là hào phóng nhìn thẳng vào mắt người khác, nói: “Đúng vậy.”



Bữa cơm ăn này xem như hài hòa, hai người sau đó cũng chưa nói cái gì thêm nữa. Sau khi yên tĩnh cơm nước xong xuôi, Quý Ngôn nhờ Lận Trọng Trình đưa chính mình về nhà.

Chính là về phòng ở mà cậu đã thuê.

Xe dừng ở bãi đậu xe ngầm, Quý Ngôn lại không có ý tứ xuống xe, Lận Trọng Trình cũng không thúc giục.

Lần này Quý Ngôn không ngồi ở hàng ghế sau, mà là quang minh chính đại ngồi ở ghế phụ, hắn tháo đai an toàn, trực tiếp khóa ngồi ở trên đùi Lận Trọng Trình. Cậu đang thử Lận Trọng Trình, xem điểm mấu chốt của hắn ở nơi nào, nhưng không biết được là Lận Trọng Trình tựa hồ không có điểm mấu chốt.

Quý Ngôn nhẹ xả cà vạt trên âu phục của Lận Trọng Trình: “Ngài Lận không nói, tôi coi như ngài lận đã buông tha tôi, an tâm đi tham gia show. Về sau nếu là ngài Lận còn muốn phục vụ gì, có thể tìm đến tôi. Tôi tùy thời xin đợi.”

Làm cà vạt của người ta tán loạn sau đó lại giúp người ta sửa sang lại tốt mới xuống xe.

Lận Trọng Trình nhìn kính chiếu hậu thấy Quý Ngôn càng đi càng xa, lại nghĩ đến chuyện khác.

Sau khi lên lầu Quý Ngôn cởi ra áo khoác nằm ở trên giường, Lận Trọng Trình là một cái nhân tố đột phát, bom hẹn giờ, đến chỗ nào cũng không an toàn. Bất quá hôm nay nếu chưa nói mình thế nào, vậy ngày sau chắc cũng sẽ không nói gì.

Hắn cởi ra quần áo đi tắm rửa.

Khi ra tới thấy Từ Hồng gửi tới danh sách khách mời tham gia, tuy là một show truyền hình dành cho quần chúng, nhưng nhiều ít vẫn trải qua sàng chọn. Người được mời đều có chút danh khí, nhưng không nhiều lắm, điểm giống nhau đều là tuấn nam mỹ nữ, cũng đủ đẹp mắt.

Quý Ngôn ánh mắt dừng ở hàng cuối cùng, tên của Lận Trọng Trình nằm ngay đó, ‘ úi ’ một tiếng, một ông chủ lớn như vậy lại tham gia show, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa. Bất quá tất cả đều là tương lai, việc cấp bách bây giờ vẫn là thu thập hành lý chuẩn bị xuất phát.

Mục đích là ở quần đảo Mạn Quy, Hoắc Kiến Đông lần đầu tiên xuất ngoại, có chút hưng phấn, ngồi ở trên phi cơ lải nhải với Từ Hồng nói một chút việc vui vẻ. Từ Hồng mặt mang mỉm cười thỉnh thoảng đáp lại một câu.

Xoay người cùng Quý Ngôn nói: “Quý Ngôn, sau khi đến nơi chúng ta trước tiên check-in tại khách sạn Đức Mạn, đến lúc đó ekip chương trình sẽ phái người tới đón cậu đi đảo Mạn Quy, tôi cùng Hoắc Kiến Đông ở khách sạn chờ cậu. Tổng cộng là một hành trình xuyên suốt, chính cậu xem trọng thời gian.”

Quý Ngôn mang lên bịt mắt gật đầu đáp lại.

Từ Hồng lại nói: “Chương trình lần này tuyển người rất tạp, có vài người đến bây giờ tôi còn không có thăm dò chi tiết rõ ràng, cho nên lúc vào không cần nói lung tung, tận lực cùng mỗi người quan hệ đều tốt chút, vạn nhất sau lưng người ta có tư bản thì sao?”

Quý Ngôn hơi hơi gật đầu nói: “Chị Hồng, tôi hơi mệt ngủ trước một lát, thời điểm xuống phi cơ kêu tôi.”

Kỳ thật không phải mệt, mà là ở trong đầu sửa sang lại tin tức của sáu vị khách mời, Lận Trọng Trình đương nhiên tra không ra, làm nhà tài trợ lại làm khách mời, thật không biết người này suy nghĩ cái gì.

Còn lại bốn vị, nhìn dáng vẻ đều là không phú thì quý, người muốn tiến vào showbiz rất nhiều. Nếu không phải trải qua học viện nghệ thuật hun đúc, càng nhiều là phú nhị đại tiến vào một lát đi ngang qua sân khấu, nhìn xem thử cái thế giới này có bộ dạng như thế nào. Có chút khó đối phó.

Sau khi tới khách sạn Đức Mạn, ba người chia phòng vào ở, sửa sang lại hành lý và đợi đoàn ê-kíp phái người tới đón.

Khoảng cách từ khách sạn Đức Mạn đến chỗ mục đích là gần nhất, đa số khách mời cơ hồ đều dừng chân ở chỗ này, chỉ chốc lát sau cửa phòng của Quý Ngôn bị gõ vang, ekip chương trình đưa tới số phòng của năm vị khách mời còn lại.

Cũng báo cho Quý Ngôn 6 giờ tối ở lầu 3 khách sạn Đức Mạn dùng cơm, cơm nước xong ngồi du thuyền đi ra đảo Mạn Quy.