Đồ Khốn, Em Muốn Ôm Đùi Anh

Chương 43



Trên tờ giấy Tuyên Thành vàng nhạt, hàng chữ “Tình yêu và va chạm” được viết uốn lượn uyển chuyển mà dứt khoát, nếu bỏ qua về mặt nội dung thì trông có vẻ mang đầy tính nghệ thuật.

Nhìn lượng bình luận và chia sẻ weibo của Sở Thiếu Tự, đây tuyệt đối là mánh lới hiệu quả để tuyên truyền cho vở kịch được trao quyền song song này.

Kỳ Meo: Kịch mới của tôi và Sở thiếu, mong mọi người kiên nhẫn chờ đợi nha meo~ >▽<//Sở Lạc: [Ảnh poster thư pháp] [Chia sẻ]

Bình luận 1: Trao quyền song song à? Tôi vừa nghe kịch này rồi.

Kỳ Meo trả lời bình luận 1: Ừa~o(* ̄▽ ̄*)o

Bình luận 2: Người đã vây xem nguyên nhân hậu quả xin được ủng hộ Meo thụ và Sở thiếu, dù sao cũng không thể lãng phí âm thô của Meo thụ được d=====( ̄▽ ̄*)b [Like!]

Kỳ Meo trả lời bình luận 2: Tôi cũng nghĩ vậy đó 0v0

Bình luận 3: Có thể được nghe vở kịch thứ ba của Sở thiếu, tôi rất mong chờ.

Kỳ Meo trả lời bình luận 3: Fan cuồng tôi đây cũng rất mong chờ ha ha o(*≧▽≦)ツ"

Giữa những hàng chữ đầy hưng phấn này có thể thấy được tâm trạng của Khương Tiểu Lạc vô cùng tốt, chứng tỏ cậu đã hoàn toàn ném hết sóng gió xảy ra mấy ngày trước do Đông Phong gây nên ra khỏi đầu.

Mấy ngày nay Sở Thiếu Tự rất chăm chỉ online weibo, tuy rằng giọng điệu vẫn khá lạnh nhạt.

Kỳ Meo: Gần đây anh dùng weibo nhiều ghê﹁_﹁

Sở: Đàn em nói rằng anh phải siêng lên weibo tương tác với fan hâm mộ.

Kỳ Meo: Sao lại là đàn em nói nữa vậy?

Sở: Anh không nhắc tới cô ấy nữa ^_^

Kỳ Meo: Không nói chuyện với anh nữa, em đi đối kịch.

Sở: Ở phòng nào?

Kỳ Meo: Trong phòng của tổ kịch, anh tự xem thông báo trên nhóm đi.

Khương Tiểu Lạc mất kiên nhẫn tắt khung chat, tự hỏi tại sao Sở Thiếu Tự lại ngốc nghếch như vậy chứ?

Kịch bản kỳ hai của “Cuộc sống hạnh phúc của đôi trẻ” đã viết xong, Ba cậu hẹn hai diễn viên chính chiều nay tiến hành đối kịch. Kết quả là khi Khương Tiểu Lạc vào phòng YY của tổ kịch, trong phòng đã có một đống người tới vây xem. Sở Thiếu Tự còn ngồi xổm trong đó trước cả cậu, đang tán ngẫu với mọi người cực kì vui vẻ.

Sở Thiếu Tự, anh hoà nhập cộng đồng quá nhanh rồi đó! Con người cao quý lạnh lùng trước đây đi đâu mất rồi??? Đến lúc mấy người Ba cậu phát cuồng lên thì anh có hold nổi không﹁_﹁

Trước khi chính thức đối kịch, mọi người cùng nhau trò chuyện một lát, dù sao cuối tuần ai ai cũng khá rảnh rỗi, hiếm khi nào có thể tụ tập đông đủ trên YY như vậy.

Song Mộc Lâm nói nhiều nhất, đôi khi nhắc tới cái gì hay ho là anh có thể nói liên tục không ngừng, mọi người lười nói chen vào, chỉ im lặng làm người nghe.

“Meo thụ, Cặn bã là ai?” Đột nhiên Khương Tiểu Lạc nghe thấy Song Mộc Lâm quát ầm lên. Cậu thầm than xong đời rồi, nhìn xuống khung chat, qủa nhiên Sở Thiếu Tự đáng ghét đã bán đứng cậu.

Sở: Người đang nói trên mic là “Anh Á Chỉ Là Một Tên Cặn Bã” phải không?

Không biết là Song Mộc Lâm có chỉ số thông minh quá cao hay là Khương Tiểu Lạc có chỉ số thông minh quá thấp, chỉ nghe Song Mộc Lâm nói: “Meo thụ, hoá ra trong lòng cậu nghĩ tôi như vậy.”

Khương Tiểu Lạc vội vã gửi tin trên khung chat, còn dùng icon đáng yêu làm nũng, mong anh bớt giận.

Kỳ Meo: Đây chỉ là một cái nick name thân mật thôi, tôi hoàn toàn không có ý gì (w’)

Hiển nhiên, cậu đã quên Song Mộc Lâm có thuộc tính ngạo kiều. Anh cười lạnh một tiếng, ha ha ha, cực kì giống một nữ vương đầy quyền uy.

Kỳ Meo: Nữ vương tha mạng╥﹏╥. Tiên Hiệp Hay

“Tội khó có thể tha, phạt cậu lên đây show ân ái cùng Sở thiếu đi, hai người hôn nhau nồng nhiệt cho mọi người cùng xem nào.” Lúc nhắc tới hôn nồng nhiệt, Song Mộc Lâm còn cố ý nói đầy mờ ám, quyến rũ.

“Hiện tại anh ấy không ở bên cạnh tôi, hơn nữa, Sở thiếu rất dễ xấu hổ.”

Trên khung chat, Sở thiếu gửi lên một hàng chấm chấm chấm, tỏ vẻ cực kì cạn lời.

Ba cậu ho một tiếng, ngăn cản hai người này tiếp tục trêu đùa nhau, định tranh thủ kéo câu chuyện về chủ đề chính, đột nhiên lại nghe thấy có tiếng bên ngoài lọt vào.

“Thiếu gia, tôi về trước đây. Cậu đừng quên hâm nóng lại cơm tối rồi mới ăn nha.” Giọng của một người phụ nữ trung niên.

“Vâng, thím Trương về cẩn thận nha.”

Ba cậu thầm văng tục một tiếng, đèn xanh trước nick của Song Mộc Lâm thoắt cái xám xịt, rõ ràng là chột dạ bỏ trốn.

Hoàn toàn không thể ngờ được, giọng của Song Mộc Lâm khác hẳn với ấn tượng của mọi người, ít nhất là đã hạ từ giọng công 0.7 xuống tận 0.5, khác biệt quá lớn tới mức giọng theo tiêu chuẩn trung bình trở thành giọng thụ. Khi nói chuyện với người ở bên ngoài, chắc hẳn anh đã dùng giọng thật. Trong hoàn cảnh này, người phụ nữ kia đột ngột tiến vào khiến Song Mộc Lâm không kịp trở tay nên mới phải dùng giọng thật.

Kết luận là, Song Mộc Lâm đã vô tình để lộ bản chất thụ giả giọng công! Chứng cớ vô cùng xác đáng.

Ngay cả Khương Tiểu Lạc quen biết Song Mộc Lâm từ lâu cũng cảm thấy như được mở rộng tầm mắt.

“Song Mộc Lâm, không ngờ cậu thật sự là thụ, cậu lừa tôi quá lâu!” Khương Tiểu Lạc thề sẽ không bao giờ nói anh ta là công âm thụ thân nữa, người này rõ ràng là thụ âm thụ thân, phối hợp hoàn mỹ.