Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình: Ngoại truyện 2

Chương 24



Buổi tối hôm nay có vài người họ hàng xa đến nhà Triệu Tiểu Thanh trò chuyện với bố mẹ cô, căn nhà hơn 100 mét vuông chắc chỉ đủ cho một gia đình ba người, vì có thêm người đến nên Triệu Tiểu Thanh không có chỗ ở, cô định sang ở nhà dì kế bên, còn nói buổi tối thế nào đang làm bài tập một nửa cũng bị hai đứa nhóc phá đám, dù sao dì cũng muốn cô trông giúp hai đứa nhỏ, vẫn chưa biết có ngủ nổi không.
Thời Niệm Ca dứt khoát mỏi Triệu Tiểu Thanh đến nhà mình, dù sao biệt thự Lệ Thủy cũng còn dư một phòng, hai tầng, mỗi ngày đều chỉ có mình cô, có thêm thì càng vui.
Sau khi về đến nhà, họ làm bài tập trước, sau đó cùng nhau luyện nghe tiếng Anh, đại khái làm xong các bài tập và nhiệm vụ giáo viên giao, cũng đã sau tám giờ tối.
“Mình nghe giáo viên nói rằng chúng tôi không thể kết thúc giờ học trước 6 giờ vào tháng tới. Cho đến kỳ thi tuyển sinh đại học, chúng ta có thể phải học ở trường cho đến sau 9 giờ tối.” Triệu Tiểu Thanh nằm bò ra ban công, cầm ly trà sữa Thời Niệm Ca vừa pha cho cô, vừa uống vừa than thở: “Sau này mỗi ngày phải làm việc, cảm thấy ngủ trước mười hai giờ đêm thật là xa vời.”
Thời Niệm Ca mỉm cười, bưng một cốc trà sữa ra, trà sữa nhà cô ấy cũng là bột trà sữa handmade do dì Hương làm, ngon hơn bên ngoài nhiều, lại còn lành mạnh, sạch sẽ, Triệu Thanh đang bò trên ban công uống một hớp đã làm khuôn mặt sung sướng thiếu điều thét lên.
“Niệm Niệm, thường cậu ngủ lúc mấy giờ?” Triệu Tiểu Thanh hỏi.
“Mình chắc khoảng mười giờ.”
“Vậy không ổn, thời gian chúng ta ở trường càng lúc càng dài, bài tập về nhà càng lúc càng nhiều, ngủ trước mười giờ căn bản không làm kịp.” Triệu Tiểu Thanh suy sụp tinh thần: “Từ giờ đến lúc thi đạ học còn lâu như thế, đó là một khoảng thời gian tăm tối không biết bao giờ mới nhìn thấy ánh mặt trời, thi đại học thật đáng sợ.”
“Vậy lúc tự học làm một chút, sau khi về nhà làm thêm một chút, hẳn là không lâu đâu.” Thời Niệm Ca ngồi bên cạnh cô.
Hai cô gái đang ngồi trên ban công vừa trò chuyện vừa uống trà sữa, trời đã nhá nhem tối, Triệu Tiểu Thanh nhìn căn biệt thự rộng lớn nhưng vắng người đối diện: “Đối diện không có ai sống sao? Hay chủ nhà đối diện chưa về? Sao muộn thế này mà không có đèn sáng?”
“Hẳn là không có ai. Mình sống ở đây mấy ngày rồi. Tôi không nhìn thấy ánh sáng ở phía đối diện” Thời Niệm Ca thấy trà sữa trong cốc của Triệu Tiểu Thanh đã gần cạn, liền đưa tay ra nói: “Cậu muốn uống nữa không?”
Triệu Tiểu Thanh vẻ mặt rối rít: “Mình vẫn còn muốn uống nữa, nhưng khuya rồi, uống nhiều khó ngủ.”
“Vậy mình pha sữa cho cậu.”
“Được, Niệm Niệm mình không ngờ đấy, gia đình cậu ở Hải Thành nổi tiếng như vậy, nhưng lại tốt bụng như thế, còn lanh lợi khéo tay, nhà cửa ngăn nắp, không có chút tính tình tiểu thư nào, sau này trưởng thành, người đàn ông nào lấy được ậu, tuyệt đối phải có phúc mấy đời.” Triệu Tiểu Thanh vừa nói vừa đi theo cô vào nhìn Thời Niệm Ca múc sữa bột, chỉ vào: “Này này, đừng đổi thành sữa tươi thật chứ, trà sữa vừa rồi ngon quá, phải uống thêm một ly, cùng lắm tối nay chúng ta cùng mất ngủ…”
Cả hai chơi đùa ở nhà một lúc lâu, cho đến khi họ đi tắm lần lượt ở phòng ngủ chính và phòng ngủ dành cho khách, Thời Niệm Ca đang định đến hỏi cô ấy có cần gì nữa không, kết quả nghe thấy tiếng hét của Triệu Tiểu Thanh từ phòng sách kế bên: “A…”
Thời Niệm Ca nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, sợ hãi chạy vào phòng sách, vừa mở cửa ra đã thấy Triệu Hiểu Khánh ngồi trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt nhìn chằm chằm vào một cái trong phòng làm việc.
Thời Niệm Ca: “…”
“Niệm Niệm … cái này … cái gì đây? Tại sao trong nhà lại có thứ này?” Triệu Tiểu Thanh sợ tới mức khó chịu, hai mắt đỏ hoe, đứng dậy trên mặt đất vội vàng trốn ở phía sau cô ấy,Thời Niệm Ca thấy tay cô ấy hơi lạnh.
“À, tôi quên rằng phòng ngủ dành cho khách quá gần phòng làm việc của mình, biết thế đóng cửa phòng lại là được rồi.” Thời Niệm Ca liếc nhìn bộ xương người bên trong: “Đừng sợ, đó chỉ là bộ xương thôi.”
“Nó là một bộ xương thật?”
“Chính xác.”
“Bộ xương người?”
“Đúng.”
“…”
Triệu Hiểu Khánh sắc mặt xanh mét, lui về phía sau mấy bước.
“Không, đó không phải là bộ xương người thật. Nó chỉ được tạo ra theo tỷ lệ 1-1 của bộ xương người bình thường.” Thời Niệm Ca nói nhanh, “Chẳng phải ông mình là chuyên gia y học à? Mình đã ở gần ông từ khi tôi là một đứa trẻ, bộ xương này là quà tặng sinh nhật năm mười lăm tuổi ông cho mình đấy, chất liệu khung xương này rất khó tìm, rất nhiều bác sĩ đều để trong nhà hoặc phòng làm việc, đừng sợ.”
Cho dù là giả, nhưng sao y bản chính thế này,Triệu Tiểu Thanh ba chân bốn cẳng đi ra ngoài, Thời Niệm Ca vội vàng đóng cửa lại: “Bằng không cậu ngủ phòng mình đi, mình ngủ phòng khách, để cậu không ở gần phòng sách quá, ngủ sẽ sợ”
“Không sao, một lúc nữa sẽ không sao. Vừa rồi mình bất ngờ chút thôi.” Triệu Tiểu Thanh ngồi xuống sô pha, đưa tay lên vỗ ngực, sau đó hoài nghi nhìn cô: “Cậu thật sự định sau này học y à? ”
“Có chuyện gì không?”
“Học ngành y mệt mỏi làm sao, nghe nói bốn năm nữa không thể tốt nghiệp ngay, nếu ra nước ngoài học tiếp cũng rất vất vả. Gia đình kinh doanh lại không muốn theo à? ”
“Mình đã theo ông ngoại quá lâu rồi, có một số thứ đã ăn sâu vào máu thịt, bây giờ muốn sửa cũng không được.”
Triệu Tiểu Thanh khó có thể tưởng tượng được Thời Niệm Ca, một cô gái trông rất vui vẻ và ngọt ngào lại điềm tĩnh đối mặt với một bộ xương khủng khiếp như vậy trong phòng làm việc, cho dù đó chỉ là đồ giả, không hẳn là xương, nhưng một cô gái rất trẻ hàng ngày sống ở đây, đối mặt với bộ xương người mà không thay đổi sắc mặt, thật khó có thể tưởng tượng được trái tim thực sự của cô ấy mạnh mẽ đến mức nào.
Đến đêm, Triệu Tiểu Thanh vẫn không khống chế được nỗi sợ hãi trong lòng, nằm nửa tiếng, cô không chịu nổi ôm chăn chạy về phòng ngủ Thời Niệm Ca, cô không định để Thời Niệm Ca ngủ phòng khách, dù sao ngủ một mình cũng sợ, cuối cùng hai cô gái ngủ trong phòng ngủ chính, một người ôm mền, mắt mở thao láo đến nửa đêm, hôm sau đi học, một thân vác theo cặp mắt gấu trúc, vô cùng nổi bật