Hàn Thiên Ký

Chương 28: Hồng Yến Tuyền





Tuy tình huống vừa rồi diễn ra rất nhanh nhưng Hàn Thiên với cảm giác phi thường đã kịp nhận thức được chuyện gì đang xảy ra,vừa rồi lúc Lý Trung lao đến tấng công hắn ,một luồn khí kình từ phía sau lưng hắn ập đến đã đánh văng Lý Trung ra xa ,luồn khí kình đó chân chính không phải võ kỹ nó chỉ đơn giản là một luồn đấu khí mạnh mẽ được phóng thích sau một đòn đánh của võ giả mà thôi.

thông thường đấu khí hay linh lực sau khi rời khỏi cơ thể của tu luyện giả cấp thấp sẽ tiêu tán ngay trong vòng nữa trượng,nhưng từ võ sư cảnh giới thực lực của võ giả sẽ có bước nhảy vọt về chất,lượng đấu khí khổng lồ cộng thêm tu vi căn bản đã đạt đến mức siêu tuyệt giúp cho võ sư dễ dàng phóng xuất đấu khí ra ngoài cơ thể tấn công kẻ thù mà không vấp phải khó khăn gì.

đây cũng chính là tiêu chí, là biểu tượng cho thực lực võ sư.

Trở lại với tình huống ban nãy luồn đấu khí công kích Lý Trung có vẻ như là được người vừa mới đến tung ra,Hàn Thiên chăm chú quan sát nhân vật mới xuất hiện này,đó là một là người đàn ông cao lớn trên người mặc trang phục đặc trưng của Hồng Yến gia,do ông ta quay lưng về phía Hàn Thiên nên hắn không nhìn rõ mặt,nhìn tình huống vừa rồi có vẻ là ông ta theo phe hắn.

Người nọ dường như rất không vừa mắt Phí Nhất Nam,vừa mới xuất hiện ông ta đã dùng một giọng điệu khinh thị nói.

-thiếu thành chủ oai phong quá nhỉ,ngươi ở trong phủ của chúng ta,nói lời không hay về tộc trưởng của chúng ta,ngươi ở trong tộc của chúng ta buông lời lẽ xằng bậy bị người chỉnh đốn bản thân lại còn nổi ý định giết khách quý của tộc chúng ta nữa hay sao?,ngươi nghĩ là đây là phủ thành chủ của ngươi à?
Phí Nhất Nam bên kia trên mặt thoáng hiện nét không cam tâm,nhưng rất nhanh chóng hắn đã đổi sang bộ dáng lấy lòng nói.

-Hồng Yến Tuyền bá bá sao lại nói vậy chứ?,ta chỉ là lòng ngay nói thật ,lời lẽ hơi thẳng thừng một chút thôi,còn vấn đề của tiểu huynh đệ kia là ta và hắn có chút xích mích lời qua tiếng lại một chút,ta vốn chỉ định dạy dỗ hắn một chút không ngờ hắn lại là khách quý của tộc Hồng Yến,lúc nãy trong lúc phẫn nộ có vài lời không đúng mong Hồng Yến Tuyền thúc thúc bỏ qua cho ta.

Phí Nhất Nam quả thực là một tên rất cáo già,chuyện lớn như giết người mà theo lời của hắn chỉ còn thành dạy dỗ một chút,nếu Hồng Yến Tuyền không đến kịp có lẽ Hàn Thiên hẵn đã chết rồi,sau đó thì Phí Nhất Nam sẽ nói là Hàn Thiên chọc tức hắn hắn sai hộ vệ dạy dỗ một chút không may khiến đối thủ chết mất thôi.

Hồng Yến Tuyền trước sự vô sĩ của Phí Nhất Nam cũng chỉ cười khinh miệt một cái,sau đó ông lên giọng nói.


-nếu đã là xích mích nhỏ thì hiện tại ba người các ngươi đi được rồi,ta có chút chuyện muốn nói với Hàn Huynh đệ.

Phí Nhất Nam biết hiện tại cơ hội giết Hàn Thiên đã mất chỉ có thể tìm thời cơ khác,lúc này có ở lại đây cũng chẳng làm được gì vậy nên hắn hậm hực gọi hai tên hộ vệ theo hắn trở về.

Lúc nãy giao tranh ầm ĩ đã có không ít người của tộc Hồng Yến đã đến xem náo nhiệt,không ít người đã thấy Hàn Thiên một chưởng đánh trọng thương Trương Qua,trong lòng thầm tự hỏi thân phận của Hàn Thiên là gì,lúc biết hắn chỉ là đệ đệ của Lý dược sư mới đến phủ chữa bệnh cho tộc trưởng ban sáng cả đám liền chấn kinh,chỉ là một võ giả tự do không ngờ thực lực lại kinh khủng đến vậy ,hơn nữa tuổi còn rất trẻ đã có thực lực đó,rất nhiều con cháu Hồng Yến tộc ở đây đều tự nhận không bằng,cả đám bắt đầu rì rầm bàn tán không thôi.

Từ trong đám đông tiểu y sư chen lấn đi ra,thấy Hàn Thiên ở phía kia bị trọng thương không nhẹ cô liền nhanh chóng chạy đến chổ hắn,lúc chạy qua mặt Phí Nhất Nam gã này không khỏi bàng hoàng trước nhan sắc tuyệt mĩ của tiểu y sư bất giác quay lại nhìn một chút ,không ngờ hắn chợt như nhận ra điều gì,khuôn mặt hiện lên nét thô bỉ nói thầm.

-thì ra người đó là cô,một năm qua ta rốt cuộc đã tìm ra cô,haha lý thiên vũ dược sư nổi tiếng trong lời đồn sao,ta biết rồi cô nhất định không thoát nổi bàn tay của ta đâu,Hàn Thiên ngươi được ông trời ưu ái quá rồi đến mức ta cũng ghen tị đấy ta sẽ không để ngươi tồn tại lâu nữa đâu.

Đám tôn tử của Hồng Yến gia tuy thấy bộ dáng thảm hại của ba người bọn Phí Nhất Nam rất buồn cười nhưng vì hung danh của thiếu thành chủ quá lớn cả đám đều không dám ho he nữa lời,tất cả nhất tề dạt ra một thông lộ cho đám người Phí Nhất Nam đi qua.

Phía kia tiểu y sư đã đến được chổ của Hàn Thiên,thấy bộ dáng hắn thảm hại như vậy cô không khỏi hờn giận trách mắng.

-đệ rốt cuộc đến bao giờ mới hết để tỷ phải lo lắng đây?,vừa ra khỏi nhà một lát đã đánh nhau với người khác thành bộ dạng như vầy,nếu đệ còn như thế lỡ như một ngày cả ta cũng không cứu nổi đệ thì đệ nói ta phải làm sao đây?.

Hồng Yến Linh cũng lo lắng nói chen vào.


-Thiên Vũ cô xem xem vết thương của Hàn Tiểu đệ thế nào rồi có gì nguy hiểm hay không,cô xem trong dược phòng của chúng ta nếu cần gì thì cứ sữ dụng nhé,hôm nay Hàn Tiểu đệ chính là vì ra mặt cho ta nên mới bị thế này,nếu đệ ấy có chuyện gì xảy ra ta thực sự sẽ rất áy náy.

Thấy tiểu y sư cùng Hồng Yến Linh hai người cuốn quýt lên như vậy Hàn Thiên bất giác cười khổ nói
-ta không có chuyện gì đâu,tỷ tỷ à đây chẳng phải lần đầu tiên đệ bị thương như vầy tỷ có thể có chút làm quen đi được không vậy?
Tiểu y sư vừa kiểm tra sơ qua cánh tay phải cho Hàn Thiên vừa lo lắng nói.

-sao ta có thể làm quen được kia chứ mỗi lần đệ bị thương ta đều lo lắng muốn chết ,đệ cứ thế này bảo ta yên tâm thế nào được?.

Hồng Yến Tuyền lúc này bất chợt quay người lại nhìn hai người Hàn Thiên
,không ngờ ông ta vậy mà còn rất trẻ chỉ khoảng ba mươi tuổi dung mạo có đến tám phần tương tự Hồng Yến Hoàng,hai người này khả năng cao là huynh đệ ruột thịt rồi,Hồng Yến Hoàng dùng ánh mắt hân hưởng nhìn Hàn Thiên lát sau ông ta nói.

-quả là một tiểu tử có cốt khí,thực lực cũng kinh khủng không kém,ta thật không thể hiểu nổi vì sao một kẻ còn chưa đạt đến võ sĩ lại có thể đánh bại cả võ sĩ trung tầng,thậm chí là cả cao tầng võ sĩ không cẩn thận cũng có thể bị trọng thương dưới tay cậu,Hàn tiểu Huynh đệ ,cậu không phải là người nhà của Lý dược sư đúng không?có thể nói cho ta biết cậu từ đâu học được một thân tu vi lợi hại đến vậy không?
Câu hỏi này của Hồng Yến Hoàng chính là câu hỏi mà mọi người ở đây kể cả tiểu y sư đều muốn biết,Hàn Thiên suy nghĩ một hồi thấy chỉ còn cách bịa ra một câu chuyện để lừa bọn họ tin thôi,linh quan chợt động Hàn Thiên liền kể ra một câu chuyện hư cấu,hắn nói
-tiểu bối từ nhỏ đã là một cô nhi bị vứt ở ven rừng,may mắn được một lão nhân rất cường đại cứu giúp,ông ấy nhận ta làm đệ tử chỉ dạy cho ta mười năm,tu vi của sư phụ ta vô cùng lợi hại,ông ấy tự nhận mình là một luyện thể giả đại năng tu sĩ,cái ông ấy dạy ta là công phu luyện thể,ông ấy nói chỉ cần cơ thể mạnh mẽ bất cứ chiêu thức gì đánh ra cũng sẽ vô cùng lợi hại ,thậm chí là có thể sữ ra được cả võ kỹ cao giai hơn cả tu vi mà không lo tổn hại đến cơ thể,như các người đã thấy tu vi của ta chỉ là võ giả nhưng do cơ thể ta mạnh mẽ ta có thể dùng được cả võ kỹ tam giai cao cấp đủ sức đương đầu với cả võ sĩ cao tầng.

Hai người tiểu y sư và Hồng Yến Linh thì chấn kinh không thôi,còn Hồng Yến Tuyền dường như biết được điều gì đó nên không kinh ngạc như bọn tiểu sư ,ông ta suy nghĩ một hồi lại trầm ngâm nói
-trên đời quả thực ngoài võ giả tu luyện Võ Cảnh như chúng ta thì còn có vô vàng những con đường tu luyện khác nữa,ta từng nghe qua về Luyện Thể Giả,bọn họ thực sự là một thế lực đáng sợ,luyện thể giả cơ thể cường Hãn hơn võ giả đồng cấp rất nhiều lần,bọn họ chỉ cần dùng lực lượng của thân thể thôi đã mạnh hơn võ giả đồng cấp chúng ta một khoảng rất xa rồi cộng thêm cả võ kỹ cường đại thông thường thực lực của họ lúc nào cũng mạnh hơn võ giả chúng ta một đại cảnh giới.

Đám tiểu y sư lần đầu được nghe về việc này nên trên mặt nét bất ngờ hiện lên cực rõ,Hồng Yến Linh bản tính hiếu kỳ lại không phải dạng dễ chấp nhận thua cuộc,cô hỏi.


-nếu luyện thể giả cường đại như vậy họ chẳng phải đã sớm xưng bá đại lục rồi sao,vì cớ gì đến nay vẫn là võ giả chúng ta chiếm đa số?
Hồng Yến Tuyền bộ mặt hiện lên nét thâm sâu nói
-trên đời này làm gì có chuyện thực lực mạnh lên một cách dễ dàng kia chứ?,luyện thể giả tất nhiên là cường đại chỉ là cách thức tu luyện của họ quá khắc khổ quá khó khăn, người bình thường chúng ta căn bản không phải ai cũng làm được,cộng thêm những pháp môn dùng để luyện thể thực sự quá hiếm có chỉ có những kẻ thực sự may mắn như Hàn Tiểu huynh đệ đây mới may mắn có được,xo với luyện thể đạo võ cảnh tu luyện giả chúng ta tu luyện thực sự dễ hơn rất nhiều,bất quá Linh nhi à con cũng đừng thất vọng luyện thể đạo cố nhiên là cực mạnh nhưng nếu con cố gắng tu luyện Võ cảnh thực lực cao hơn người ta hai ba giai tầng, vậy thì dù luyện thể đạo có mạnh con vẫn có thể chiến thắng dễ dàng kia mà.

Dứt lời Hồng Yến Tuyền lại quay sang hỏi Hàn Thiên.

-Hàn Tiểu huynh đệ cậu tu luyện đến nay đã bao lâu rồi?
Thực tế từ lúc Hàn Thiên bắt đầu tu luyện lại đến nay chỉ bất quá hai năm mà thôi,tính theo thời gian cũ thì cũng đã tám năm rồi nhưng mà dường như ở thế giới này thời gian chỉ là dài hơn nhưng con người ta vẫn là như vậy không có thay đổi nhiều, một người bình thường ở thế giới cũ của Hàn Thiên sống được sáu bảy mươi năm thì ở thế giới này con người cũng sống được từng ấy tuổi dù thời gian hai bên trải qua là rất khác biệt,có vẻ như lượng linh khí dồi dào ở nơi này đã làm người ở đây lão hóa chậm hơn,Hàn Thiên là một tu tiên giả lại càng khỏi phải nói tuổi thọ của hắn sẽ cực kỳ dài lâu,quay lại với vấn đề nếu Hàn Thiên nói hắn mới tu luyện hai năm như vậy sẽ khiến Hồng Yến Tuyền và đám người này nghi ngờ vậy nên Hàn Thiên đã tìm một con số khác bớt ấn tượng hơn,hắn nói
-tiểu bối bắt đầu tu luyện từ năm bảy tuổi ,đến nay chắc cũng được năm năm rồi.

Vốn nghĩ đám người Hồng Yến Tuyền sẽ không mấy bất ngờ về co số đó ai ngờ bọn họ cả đám như gặp quỷ ,Hồng Yến Tuyền kinh nghi nói.

-tiểu huynh đệ cậu thực sự mới mười hai tuổi sao?,ở tuổi này đã có thực lực võ sĩ giai,Linh nhi ta nhớ con năm mười hai tuổi bất quá mới đột phá được trung tầng võ giả nhỉ,xo với Hàn Tiểu huynh đệ con cần phải cố gắng nhiều hơn a,Hàn Tiểu huynh đệ cậu thực sự là một thiên tài đó cậu có biết không ?ta đến nay chưa từng thấy qua ai có thiên phú cao như cậu,không biết cậu có muốn gia nhập vào tộc Hồng Yến ta không ?,với thực lực của cậu ta sẽ cho cậu làm phó tổng đội hộ vệ của Hồng Yến gia ta ,đợi đến khi cậu được mười lăm tuổi sẽ cân nhắc cho cậu vị trí trưởng lão ngoại môn cậu thấy thế nào?
Hàn Thiên tỏ ra suy tư một lát,sau đó hắn nói.

-đa tạ hảo ý của tiền bối nhưng mà sư phụ đối với vãn bối ân trọng như núi,người nói nhận ta làm đệ tử chỉ cần ta cố tu luyện đến võ sư cảnh giới người sẽ dẫn ta về tông môn để ta bái nhập vào đó,ta quả thực không thể nhận lời mời vào tộc Hồng Yến của tiền bối được mong người thứ lỗi.

Hồng Yến Tuyền tỏ vẻ đăm chiêu ,lát sau ông ta tỏ ra nét luyến tiếc nói
-nếu Hàn Tiểu huynh đệ nói vậy ta đây đây cũng không ép cậu nữa,chỉ là không biết sư phụ cậu ở đâu có thể cho ta diện kiến một lần được không vậy?
Hàn Thiên lại giả vờ mông lung nói.


-tiểu bối từ lâu đã không gặp lại người nữa rồi,khoảng một năm trước có một người lạ mặt đến tìm ông ấy nói chuyện gì đó,tiếp sau sư phụ ta liền cùng người đó đi mất ,trước khi đi ông ấy dặn ta cố gắng tu luyện khoảng ba năm sau ông ấy sẽ về thăm ta nếu ta có thể thỏa Mãn yêu cầu ông ấy giao ông ấy sẽ đưa ta cùng về tông môn.

Hồng Yến Tuyền nghe vậy liền cũng không có yêu cầu gì nữa,suy nghĩ một lát ông ta nói
-cũng đáng tiếc thật,được rồi Hàn Tiểu huynh đệ cậu cứ dưỡng thương cho tốt đi nhé,lần này Phí Nhất Nam bị ta cảnh cáo tạm thời sẽ không dám làm gì cậu đâu,cậu ở trong tộc ta vài ngày tới sẽ không có chuyện gì,phủ thành chủ là một thế lực lớn sau này nếu cậu gặp khó khăn tộc Hồng Yến luôn mở rộng đại môn chờ cậu đến.

Hàn Thiên tỏ vẻ cảm kích nói
-đa tạ tiền bối đã để ý tới,chuyện ban nãy người ra tay cứu giúp vãn bối cảm kích bất tận.

Hồng Yến Tuyền xua tay nói.

Chỉ là chút chuyện nhỏ thôi,cậu vì Linh nhi ra mặt lấy lại thể diện cho tộc Hồng Yến ta nói đến đây ta còn phải cảm ơn cậu đấy.

Nhìn sang tiểu y sư Hồng Yến Tuyền nói tiếp
-Lý dược sư không biết vết thương của đại ca ta có thể trị khỏi không vậy?không có huynh ấy tộc Hồng Yến ta thực sự rơi vào thế khó khăn trùng trùng, bị phủ thành chủ một bên nhăm nhe dòm ngó tùy thời có thể rơi vào hiểm cảnh rồi.

Tiểu y sư vì muốn trấn an lòng người một chút nên cô dõng dạt nói
-vết thương của Hồng tộc trưởng ta đã xem qua,quả thực không có gì đáng ngại ,chỉ cần vài ba ngày nữa hẵn là có thể tỉnh lại,xin mọi người đừng quá lo lắng
Đám người của Hồng Yến gia nghe xong câu này trên mặt liền có chút dãn ra ,Hồng Yến Tuyền thấy mọi chuyện ở đây đã giải quyết xong cũng không muốn ở đây lâu thê liền chào mọi người một tiếng rồi phi thân đi mất,sau khi ông ta đi tiểu y sư cũng dìu Hàn Thiên về phòng,đám đông thấy chuyện vui đã hết cũng liền lục tục bỏ về cả.

.