[Harry Potter][Đồng Nhân] Tương Ngộ Tại Hogwarts

Chương 23: Kết thúc năm học thứ nhất



===============================================

Beta: Vũ Minh Nguyệt

===============================================

Căn phòng thứ hai đen ngòm, không thấy cái gì cả. Nhưng bọn họ vừa bước vào, trong phòng đèn đuốc sáng trưng lên, khung cảnh trước mắt hiện lên làm người ta khϊếp sợ.

Bọn họ đang đứng trong một bàn cờ lớn, phía trước là mấy quân cờ đen, những quân cờ này so với bọn họ đều to hơn rất nhiều, có lẽ là làm bằng đá trầm tích, ở phía bên kia đối đầu với bọn họ là những quân cờ màu trắng.

" Hiện tại làm sao đây ?" Harry nhỏ giọng.

" Cái này rõ ràng quá rồi." Ron nói " Tụi mình phải chơi cờ mới qua được phòng bên kia."

Đằng sau mấy quân cờ trắng là cửa ra.

Ann đứng ở bàn cờ nhìn mấy quân, gật đầu " Chúng ta chắc là mỗi người đảm nhiệm một quân cờ, mới đi qua đó được."


Ron đi đến một quân mã, đưa tay sờ nhẹ tảng đá liền sống lại, con ngựa giẫm nhẹ xuống đất, kỵ sĩ đội mũ giáp lên người nhìn về Ron.

Ron cũng nhìn cậu hỏi " Chúng ta phải cùng các ngươi chiến thắng, mới được qua bên kia ?"

Quân mã gật đầu, Ron xoay đầu nhìn ba người " Là như vầy, lời mình nói có chút không được khách sáo lắm nhưng mà mấy bồ đừng giận, chỉ là nói thật thôi, hai bồ chơi cờ đều dở quá rồi, còn Ann..." Ron hướng mắt về phía cô.

" Cậu chỉ huy đi, tớ không biết đánh cờ vua." Ann nói, cô nghĩ thầm cờ vây thì may ra cô còn biết chút ít.

Harry cùng Hermione gật đầu rồi nhìn về Ron, Ron đứng bên cạnh quân mã nhìn bàn cờ sau đó nói " Harry, cậu vào chỗ quân xe kia đi, Hermione cậu làm Hoàng Hậu, đứng cạnh quân tượng."

" Tớ làm vua đi, tớ thấy cái này là an toàn nhất." Ann đứng bên cạnh con vua, Ron cũng gật đầu.


Những quân cờ kia hình như đã nghe bọn họ nói, Ron vừa dứt lời bốn con vua, mã, xe, hậu liền đi đến chỗ mấy người họ.

" Quy tắc trò chơi là quân trắng đi trước." Ron nói, rồi nhìn sang phía đối diện " Đúng rồi... Mấy bồ xem."

Đối diện, quân tốt trắng đã tiến lên hai nước.

Ron bắt đầu chỉ huy chiến đấu, ba người yên lặng mà nghe theo Ron điều khiển, đương nhiên trên cơ bản đều là Ron, Harry và Hermione trên bàn cờ chuyển động tới lui, Ann hầu như đều đứng yên không nhúc nhích.

Đến khi một quân cờ bên họ bị ăn, thì bộ ba người mới bắt đầu thấy sợ hãi thật sự. Bởi vì quân trắng hung ác đánh đổ nát quân cờ rồi quăng nó ra khỏi bàn cờ.

Trong quá trình chơi cờ, may mà có Ron phát hiện Harry và Hermione gặp nguy hiểm, giải cứu kịp thời. Mà Ron ở trên bàn cờ xông pha chiến đấu, ăn mất rất nhiều quân trắng, mà tương tự quân đen của bọn họ cũng bị đánh văng.


Trôi qua mười phút, trên bàn cờ cả quân trắng đen cũng không còn nhiều. Ron nhìn lại toàn bàn cờ, suy nghĩ rất lâu mới nghiêm giọng nói " Chỉ còn một biện pháp, là tớ bị ăn."

" Không được." Harry cùng Hermione đồng thời la lên.

" Đây là chơi cờ !" Ron phản bác lại " Đều cần phải hi sinh một chút, tớ tiến về phía trước, quân hậu sẽ ăn tớ. Bồ lúc đó sẽ chiếu tướng, Harry."

" Nhưng mà ..." Harry do dự.

Ann lạnh nhạt lên tiếng " Ron nói không sai, Harry ! Cậu cho cuộc mạo hiểm này giống như chơi đồ hàng hả ? Cái này là lựa chọn của cậu, hậu quả cuối cùng cậu phải gánh lấy."

Harry không còn do dự nữa.

" Vậy mình đi đây." Ron la lên, sắc mặt đã tái xanh nhưng ánh mắt lại vô cùng kiên định.

Cậu vừa tiến tới phía trước, quân hậu lập tức tiến lại đánh, nó giơ cánh tay làm bằng đá lên qua thẳng trên đầu Ron một cái, Ron lập tức ngã xuống.
Hermione nghẹn ngào, nhưng nàng cũng không dám tự ý rời khỏi ô vuông, quân hậu đem Ron ném qua một bên, nhìn bộ dáng này chắc là cậu đã bất tỉnh.

Harry cả người run rẩy, đi về bên trái ba bước. Quân vua lập tức lấy vương miện trên đầu xuống, vứt ngay cạnh chân Harry.

Bọn họ thắng....

Quân trắng lập tức dồn lại, xếp thành hàng nhường lối, để cho bọn họ đi qua thuận lợi.

Harry cùng Hermione chạy về phía Ron, Ann cũng theo sau tới, cô để tay lên cổ Ron đè xuống nhẹ, mạch vẫn còn đập. Quay đầu nhìn hai người đang lo lắng nói " Yên tâm, cậu ấy vẫn ổn chỉ là ngất xỉu thôi."

Harry cũng Hermione đều thở phào nhẹ nhõm, nếu Ron mà xảy ra chuyện gì họ sẽ hối hận chết mất.

Ann nhìn về phía cánh cửa đằng trước " Tụi mình đã vượt qua được bẫy của giáo sư Sprout, chính là dây bám Quỷ sa tăng, còn đống chìa khóa bị ếm phép đó chắc là của giáo sư Flitwick, giáo sư McGonagall là biến hình mấy quân cờ, làm cho chúng có thể hoạt động, phía dưới sẽ còn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám của giáo sư Quirrell và Độc dược của giáo sư Snape..."
Harry cũng nhìn về phía cánh cửa, Hermione nhìn Ron đang ngất xỉu nói " Tụi mình khẳng định không thể đi qua hết được, phải có người ở lại trông chừng Ron."

Harry gật đầu nhìn Ann nói " Ann, bồ ở đây trông chừng Ron, nếu cậu ấy tỉnh lại, mấy bồ liền chạy đi báo cho cụ Dumbledore, bảo cụ ấy nhanh xuống đây, mình với Hermione sẽ đi xuống tiếp."

Ann nhìn về Hermione, lại cúi xuống nhìn Ron gật đầu " Được, tớ ở đây lo cho Ron, các cậu đi đi, Harry nhắc nhở cậu một chút, nên chuẩn bị tâm lí sẵn sàng đối mặt với giáo sư Quirrell."

Harry không để ý lắm gật đầu rồi cùng Hermione đi về cánh cửa. Chờ bọn họ đi rồi, Ann cũng không lo cho Ron đang nằm dưới đất, đi đến bàn cờ nhìn mấy quân còn sót lại cũng không nhiều lắm, quan sát mấy quân cờ, lẩm bẩm " Không nghĩ tới, phép biến hình còn có thể làm đến mức như vậy."
Giống như không thỏa mãn lắm với việc quan sát, Ann bắt đầu sờ tới sờ lui trên mấy quân cờ, xem coi có cơ quan bí mật nào không.

Qua khoảng chừng năm phút, Ron từ trong mê mang tỉnh dậy, mặt mày nhăn nhó ôm đầu, tay chống lên từ từ bò dậy " A..."

Chờ đến khi nhìn rõ trong phòng chỉ còn cậu với Ann, rõ ràng hơi sợ hãi mở miệng hỏi Ann " Hermione với Harry đâu rồi ?"

Nghe được giọng nói, Ann dừng tay xoay người nhìn Ron " Cậu tỉnh rồi à, bọn họ đi sâu vào trong rồi, tốt không nói nhiều nữa chúng ta mau đi, giúp Harry truyền tin về cho cụ Dumbledore."

Ron đứng lên nói " Hả ? Bọn họ đi rồi ? Vậy tụi mình cũng nhanh chóng đi thôi."

Hai người chuẩn bị rời khỏi, thì từ cánh cửa phía trước truyền ra tiếng chân, Ron giật mình rút đũa phép ra , Ann duỗi tay cản cậu lại nói " Ron, bình tĩnh, mình đoán là Hermione."
Quả nhiên là Hermione đang thở hồng hộc chạy tới, nàng nhìn Ann cùng Ron vui vẻ kêu lên " Ron cậu tỉnh rồi, mau, tụi mình phải chạy đi báo tin cho cụ Dumblerdore."

Ba người lập tức cưỡi chổi bay về, so với khi tới đây thì trở về nhanh hơn nhiều, lúc gặp được Fluffy, Hermione dùng cây sáo Hagrid đã đưa thổi một bản, nó liền ngủ lại tiếp.

Bọn họ rời khỏi phòng, đang chạy xuống lầu thì gặp cụ Dumbledore đang đi lên, nhìn thấy ba người chỉ nói " Harry đã gặp hắn rồi sao ?" Xong rồi liền chạy lên lầu bốn.

Chờ khi cụ Dumbledore chạy đi, Ann chậm rãi xoay người, nhìn đến hai bóng dáng còn sững sờ ở thang lầu nói " Được rồi, các cậu không cần lo lắng nữa có cụ Dumbledore đến, Harry sẽ không sao, về kí túc xá ngủ một giấc đi."

Ann nhìn đồng hồ một cái, hướng về thang lầu đi tiếp.
Ann trở về kí túc xá, Fanny đang nằm trên giường, vừa thấy cô mắt sáng lên, bò từ trong chăn ra, chạy về phía Ann tò mò hỏi " Chuyện đó giải quyết sao rồi ? Đến cùng đã xảy ra chuyện gì ?"

Ann tức giận liếc cô nàng " Đúng, quý cô Fanny sự tình rất đơn giản, giải quyết tốt đẹp rồi, đều nhờ công của người đây. Hiện tại ta có thể đi rửa mặt rồi chứ ?"

Fanny ấm ức đi theo sau Ann " Ann, cậu giận tớ rồi hả ?"

Ann bước vào nhà vệ sinh, rửa mặt không thèm nhìn đến bộ dạng ấm ức của Fanny. Vệ sinh xong cô đem bàn chải cùng ly đem cất, định xoay ra lấy khăn lông, Fanny đã nháy mắt đem khăn đưa tới trước mặt Ann.

Ann cũng không nói chuyện, cầm lấy khăn lau mặt, tiếng bước chân Fanny rời khỏi, lát sau lại quay trở về đợi Ann lau khô mặt, mở mắt ra Fanny đã cầm quần áo ngủ đưa tới trước mặt.
Ann đột nhiên cảm thấy, cô lớn như vậy còn giận dỗi với đứa nhóc 11 tuổi thì thật buồn cười, hơn nữa hành động của Fanny cũng làm cô hết giận hơn phân nửa rồi, Ann đưa tay nhận bộ đồ rồi cười " Được rồi, tớ không giận cậu, chỉ là về chuyện này, tớ coi cậu là bạn bè tốt, cậu không thể dùng việc này uy hϊếp tớ, hơn nữa khi gặp mấy tình trạng này cậu phải đứng về phía tớ mới đúng chứ hả, có biết không ?"

Fanny cũng cười tươi, ngoan ngoãn gật đầu, tiếp đó cô lấy tay xoa đầu Ann " Ann, bộ dáng cậu lúc nói chuyện cứ như bà cụ non vậy, nhưng rất đáng yêu." Nói xong lại như phát hiện được gì đó mới mẻ " Tóc cậu sao lại sờ thoải mái quá vậy ?"

Ann mắt nheo lại, con người này, mới vừa nhận sai mà đã như vậy ? Giọng nói lạnh xuống " Fanny Charles ! Đi ra ngoài !"
Ba ngày sau đó, bất kể Fanny dỗ ngọt thế nào Ann cũng đều không quan tâm cô nàng. Bởi vì từ trong mắt Fanny, Ann đã cảm nhận được mùi nguy hiểm ẩn giấu, cô bảo đảm về sau chỉ cần có cơ hội Fanny chắc chắn sẽ xoa đầu cô, như vậy không phải ngoài Jill với Eren giờ lại thêm một Fanny nữa sao, cô sẽ không để chuyện này xảy ra ! Tuyệt đối không !

Buổi tối ba ngày sau, buổi tiệc cuối năm cũng đã diễn ra. Sảnh Hogwarts dùng biểu tượng của nhà Slytherin, màu xanh lục và màu bạc để trang trí lại mới hoàn toàn, chúc mừng họ bảy năm liền dành được Cúp Nhà.

Ở phía sau tường, còn vẽ biểu tượng của Slytherin một con rắn thật lớn.

Ann ngồi ở dãy bàn Slytherin, bên cạnh cô là người vừa đảm bảo hứa sẽ không xoa tóc nữa Fanny, hai người đang nhỏ giọng nói về chuyến đi mạo hiểm vừa rồi.
Toàn bộ lễ đường nhốn nháo, mọi người đều đang đợi cụ Dumbledore tới chủ trì buổi lễ. Bỗng nhiên toàn bộ đều yên tĩnh, Ann ngẩng đầu nhìn ra cửa, là Harry bước vào, nhưng mà im ắng một hồi liền náo động trở lại, chỉ là có rất nhiều người đều nhìn Harry chăm chú.

Một lát sau, cụ Dumbledore bước đến, tiếng ồn giảm dần rồi im hẳn.

" Lại một năm nữa trôi qua !" Cụ Dumbledore vui vẻ nói " Trước khi tận hưởng mấy món ngon trước mắt, phiền mọi người nghe lão già này nói vài chuyện cũ. Đây là một năm học tuyệt vời ! Các trò đều so với lúc trước trưởng thành hơn rất nhiều, sắp tới là kì nghỉ hè đang chờ đợi các trò, trước khi bắt đầu một năm học tiếp theo, nghỉ ngơi thư giãn một chút. Hiện tại, đã đến lúc tiến hành nghi thức của trường học trao Cúp Nhà. Các nhà đã đạt được điểm như sau: Hạng tư Gryffindor 312 điểm, Hạng ba Hufflepufff 352 điểm, Hạng hai Ravenclaw 426 điểm, Hạng nhất Slytherin 472 điểm."
Dãy bàn Slytherin hô hào, tiếng la vang lên như sấm, hò hét vui vẻ.

" Đúng vậy, đúng vậy Slytherin làm tốt, làm tốt lắm" Dumbledore nói tiếp " Nhưng mà, gần đây vì có một số việc xảy ra, nên điểm số có chút thay đổi." Lễ đường trở nên yên tĩnh lại, phía Slytherin cũng khép lại nụ cười.

Dumbledore hắng giọng " Ta còn vài điểm cuối cùng muốn thưởng thêm. Để ta xem một chút, đúng rồi. Đầu tiên quý ngài Ron Weasley."

Ở dãy bàn Gryffindor, Ron mặt đỏ bừng lên.

" ... Trò ấy đã đánh thắng một ván cờ hay nhất trong nhiều năm qua ở Hogwarts, ta khen thưởng Gryffindor hai mươi điểm."

Gryffindor hô hào lớn tiếng, xém chút làm trần nhà ếm phép mất đi, mấy ngôi sao phía trên cũng run run.

Có thể nghe thấy, ở phía đầu kia là một huynh trưởng lên tiếng " Là em trai của tớ, các cậu biết đó, đứa em trai nhỏ nhất trong nhà tớ, nó đã vượt qua được bàn cờ lớn của giáo sư McGonagall."
Cả đám hồi lâu mới yên tĩnh trở lại, Dumbledore lại tiếp tục nói " Thứ hai là quý cô Hermione Granger, trò ấy đã bình tĩnh đối mặt với khó khăn, tiến hành suy luận, khả năng phán đoán tuyệt vời, ta muốn thưởng cho nhà Gryffindor 50 điểm."

Hermione ngại ngùng chôn mặt vào tay, Ann đoán không phải nàng mít ướt chứ.

Xung quanh, học sinh nhà Gryffindor mừng rỡ hò hét, bọn họ đã được cộng thêm 100 điểm rồi

" Thứ ba, quý ngài Harry Potter." Dumbledore nói, cả lễ đường nhất thời yên tĩnh " Bởi vì tâm hồn trong sáng, cùng lòng dũng cảm ta muốn thưởng thêm nhà Gryffindor 60 điểm nữa."

Dãy bàn Gryffindor lần nữa lớn tiếng hò hét, âm thanh vang lên nhức cả tai. Vừa cổ vũ trong lòng vừa âm thầm tính toán điểm số, Gryffindor đã ngang với Slytherin rồi.

Nhưng mà Dumbledore lại nói tiếp " Thứ tư, quý cô Ann Stokes, trò ấy đã xuất sắc trong môn Thảo dược giúp các bạn của mình vượt qua được dây leo Quỷ sa tăng, vì vậy ta thưởng thêm cho nhà Slytherin 50 mươi điểm nữa."
Dãy bàn Slytherin lập tức bùng nổ, tiếng hoan hô, hò hét vang vọng cả một góc của lễ đường, nhiều học sinh nhảy dựng lên trên ghế, nguy hiểm thật xém chút nữa bọn họ đã mất danh hiệu tám năm liền.

Ở bên Gryffindor Hermione, Harry và Ron cũng vui mừng vỗ tay cho Ann, bọn họ đều cảm thấy Ann xứng đáng nhận được tràng hô hào này, cô ấy đã giúp họ rất nhiều.

Fanny kế bên kích động ôm chặt lấy Ann, mọi người xung quanh cũng vỗ tay hò hét cho cô, nhưng Ann rất bất đắc dĩ, cô một chút cũng không có hào hứng. Cụ Dumbledore nói như vậy không khác gì ghép cô với ba người vai chính vào chung một tụ, mọi người sẽ cho rằng bọn họ là bạn bè nha.

" Điều này có nghĩa." Dumbledore nâng cao giọng lên, lấn át tiếng hô hào bên dưới " Cúp Nhà lần này vẫn thuộc về Slytherin ! Bọn họ đã giành được liền tám năm !"
Ann nguyên bữa tiệc cũng không ăn uống được gì, bởi vì lâu lâu lại có người đến vỗ vai cô " Giỏi lắm ! Làm rất tốt !" Ngay cả Malfoy cũng không cho Ann ánh mắt thù ghét nữa, Bloody Baron cũng nhìn Ann gật đầu " Làm rất tốt."

Hai ngày sau công bố điểm thi, Ann tâm tình tốt hơn một chút, trong đám học sinh năm nhất Hermione giành lấy hạng nhất, thứ hai là một học sinh nhà Ravenclaw, Ann lấy vị trí thứ ba còn Fanny đứng thứ năm, hạng tư vẫn là một học sinh nhà Ravenclaw.

Sau khi công bố thành tích, trong chớp mắt ai nấy đều dọn sạch tủ quần áo, cất hết vào rương hành lí. Có thông báo phát đến trong tay mỗi học sinh, cảnh cáo bọn họ trong lúc nghỉ hè không được tự tiện sử dụng phép thuật.

Hagrid vẫn như trước phụ trách dẫn bọn họ qua hồ nước, tiến đến ga tàu.

Không khác gì đợt về nhà vào lễ Giáng Sinh lần trước, Ann vừa đến cổng trường đã bị Hermione nhìn thấy, kế tiếp ba người bọn họ cũng không kiêng dè gì trực tiếp tiến đến nói chuyện, Ann cũng có đưa ra kháng nghị nhưng đều vô dụng.
" Cụ Dumbledore nói rồi, Ann Stokes dùng kiến thức môn Thảo dược trợ giúp bạn bè !" Ron giả giọng cụ Dumbledore nói lại Ann.

"..."

Dọc đường đi, bọn họ nói chuyện đủ mọi thứ, Ann tuy mặt lạnh không cảm xúc nhưng cũng rất vui vẻ nói cùng, lúc xuống tàu, Hermione còn hào hứng vẫy tay với Ann " Kì nghỉ vui vẻ Ann, mình sẽ thường xuyên viết thư cho bồ."

Ann thời điểm này thật sự hối hận vì đã đưa địa chỉ cho nàng. Nhưng mà chuyện cũng đã xảy ra, cô cũng không có cách nào khác, mặt khác Ann rất mong chờ kì nghỉ hè lần này.