[Harry Potter][Đồng Nhân] Tương Ngộ Tại Hogwarts

Chương 3: Di sản của cha mẹ



===============================================

Beta: Vũ Minh Nguyệt

===============================================

Đi ra đường mòn, trước mắt rộng mở sáng ngời, Ann ngoái đầu nhìn lại cánh cửa đã biến mất trở về thành mặt tường. Eren kéo tay Ann bước lên con đường lát đá, phía trước rất nhiều người lui tới, hai bên đường các cửa hàng treo đèn rọi sáng trưng một góc phố.

Cách Ann gần đó là một cửa hàng, trước cửa còn có một người đàn ông cao gầy, trong tay ông lão còn cầm ít món đồ vật lặt vặt liên tục hướng đến người qua đường mà giới thiệu. Trên đường bị dắt đi, Ann mong rằng trong tay có thể cầm một cái điện thoại, đem hết thảy những gì nhìn thấy chụp lại. Ở trên phim nhìn không chân thật lắm, mà trước mắt lại làm cô chấn động nhỏ.

" Đinh linh, đinh linh." Tiếng cửa đẩy ra làm chuông treo vang nhẹ âm thanh. " Lộc cộc, lộc cộc." Là tiếng khuấy một nồi to với dung dịch màu xanh lục sền sệt trước một cửa hàng nọ. Ann lướt nhẹ qua, còn cố ý ngửi ngửi thử, nó như mùi của quả cam bị hư thối.


Các loại vật phẩm kì lạ, cổ quái khó có thể hình dung cứ liên tục hiện ra trước mắt. Trong lòng hô hào phấn khích nhẹ, cái đầu nhỏ cứ ngó trái rồi quay phải, đối với thế giới phép thuật này, cô quả thật mang theo nhiều tò mò lẫn nghi hoặc.

Eren mang Ann đến trước một tòa nhà bằng cẩm thạch trắng như tuyết, kiến trúc so với những cửa hàng xung quanh có phần đầu tư, đồ sộ hơn. Cánh cửa lớn của cửa tiệm ánh lên màu đồng sáng, bên cạnh là một yêu tinh. Nó cùng Ann chiều cao cũng không sai biệt lắm, khuôn mặt hóp lại, cằm cùng lỗ tai nhọn dài, thu hút cô là những ngón tay đặc biệt dài của nó.

" Nơi này chính là mục đích của chuyến đi hôm nay, Gringotts "

" Ngài Hall...." Ann kéo nhẹ tay Eren.

" Chú Eren... Annie, con gọi ta bằng chú là tốt rồi." Eren dừng lại nhìn cô " Làm sao vậy ?"


" Chú Eren...... vừa rồi...." Ann quay đầu nhìn con yêu tinh trước cửa, thấy nó liếc mắt một cái " Đó là cái gì thế ạ ?" Như là có chút sợ hãi, cô chỉ chỉ con yêu tinh.

Eren di chuyển ánh mắt theo hướng của Ann, trong lòng có chút hối hận. Annie tuy rằng biểu hiện bình tĩnh, thông minh nhưng cũng chỉ là cô bé 11 tuổi, lần đầu tiên nhìn thế giới khác lạ như vậy khẳng định có chút sợ hãi.

Giọng nói mang theo chút dỗ dành, Eren mở miệng " Đó là yêu tinh, Annie. Tuy rằng bọn chúng lớn lên hình dáng hơi đáng sợ, tính cách lại lạnh nhạt, nhưng sẽ không tổn thương người khác. Nơi này do bọn họ quản lí. Bọn họ chính là quản lí tiền tài của những người nơi này."

Ann nhíu nhẹ đôi mày, đây là yêu tinh ? Cùng với trên phim ảnh chẳng giống nhau tí nào cả.

Eren cho rằng Ann vẫn đang sợ hãi, nhẹ giọng an ủi, dùng tay xoa xoa mái tóc đen của cô " Annie, từ giờ trở đi con liền có chú, về sau có chuyện gì liền cùng chú nói. Chú nhất định sẽ giúp con." Hắn vừa nói liền ngồi xổm trước mặt cô " Annie, con biết không, nếu không có sự kiện kia, chú đã trở thành ba đỡ đầu của con. Cho nên, Annie, con đừng sợ."


Cô nhìn ánh mắt chân thành, tha thiết của đối phương, trong lòng chợt dâng trào sự cảm động. Nhớ tới có một thời gian, cô cảm giác sợ hãi một mình đối mặt với thế giới này. Cho dù là người trưởng thành, có một bàn tay vàng, biết được đại khái hướng đi của tương lai. Dù sao, người vẫn là động vật quần thể.

Ann nghiêm túc gật đầu, cũng không tiếp tục so đo việc Eren vừa sờ đầu cô.

Eren nhìn Ann gật đầu nghiêm túc như vậy, đứng dậy đi tiếp, thầm nghĩ, cô quả thật là một đứa bé vừa thông minh, lại còn rất hiểu chuyện. Lambert, Sania tôi đáp ứng hai cậu, về sau sẽ chăm sóc thật tốt Annie.

Đi không bao lâu, hai người tới đại sảnh, phía dưới chân là một hành lang dài lát đầy đá cẩm thạch. Bên trong đại khái có khoảng hơn trăm yêu tinh đang ngồi ở các quầy, đăng ký sổ sách, dùng cán cân bằng đồng kiểm tra chất lượng của tiền, tay thì cầm kính lúp soi xét từng chút một. Không chỉ vậy, các phù thủy cũng đi theo các tiểu yêu tinh lớn lớn bé bé ra vào.
Eren mang Ann tới một quầy làm việc " Chào buổi tối, chúng ta đến két sắt của Ann Stokes lấy đồ vật."

" Thưa quý ngài, ngươi có chìa khóa sao ?" Tên yêu tinh ngẩng đầu liếc mắt về phía Eren.

" Đương nhiên." Eren buông tay Ann " Annie, ngoan ngoãn chờ chú một lát." Chú lấy từ trong túi áo gió chiếc chìa ánh kim đưa cho tiểu yêu tinh, sau đó liền nắm lấy tay Ann.

Cô cảm giác được được Eren sợ chính mình đi lạc, cũng không quan tâm bàn tay bị chú nắm, ngẩng đầu nhìn xung quanh, kế bên một tiểu yêu tinh đang dùng cán cân xem xét một khối đá đen tuyền.

Bên này, tên yêu tinh nhìn kỹ chìa khóa, hướng đến Eren gật đầu " Tốt, ta sẽ phái người dẫn các ngươi đến hầm kho 463. Hawke !"

Từ sau quầy, một yêu tinh khác đi ra, hướng Eren khom lưng mang hai người đến cánh cửa nhỏ, thật ra cánh cửa này cao hơn Eren cả một cái đầu. Chỉ là so với cửa lớn ở đại sảnh thì quả thật là một cái cửa nhỏ.
Bước vào cánh cửa hình vòm nhỏ, hai bên sườn là những bó đuốc chập chờn chiếu sáng, đường đá hẹp nhỏ đi không bao lâu là xuống phía đường ray. Ann nhìn phía cuối thăm dò, bên ngoài là một khoảng không trống trải, u tối, bên trong thì có vô số căn hầm xung quanh đường ray.

Ann không khỏi há to miệng, phát ra một tiếng hét nhỏ với Eren " Cẩn thận." Một con xe cút kít lao thẳng tới, chuẩn xác dừng trước mặt bọn họ.

Eren ôm lấy Ann, cô ngượng ngùng thè lưỡi vừa rồi quả thật có chút kích động " Không nghĩ tới sẽ gặp những thứ như vậy phải không, đây là Gringotts, ngân hàng phù thủy an toàn nhất thế giới, so với con lần đầu ta đến đây ngạc nhiên hơn nhiều." Nói rồi chú ôm lấy cô vào trong xe, Ann đưa mắt nhìn xuống, chỉ là một khoảng không gian sâu thẳm.

" Không ai biết nơi này có bao nhiêu sâu, mỗi một phù thủy đều có cơ bản một lượng tiền cất giữ ở Gringotts. Cha con suy đoán nơi này nối thẳng đến tâm của Trái Đất."
Tuy rằng rất cảm kích Eren, nhưng cứ bị một người đàn ông ôm như vậy, cô quả thật không quen, vặn vẹo thân người muốn đáp xuống.

Eren nhận ra động tác của Ann, cười hì hì đặt cô xuống " Annie biết thẹn thùng nha." Nói xong lại xoa xoa cái đầu nhỏ của cô. Ann bĩu môi, cảm thấy thật hoài nghi, Eren thật sự là phù thủy sao, chẳng đáng tin cậy chút nào cả.

Con xe cút kít lao thẳng vút đi, quẹo trái rồi phải, đi lên rồi lại đâm xuống. Ngay lúc Ann cảm thấy cô say xe sắp không chịu nổi nữa, thì nó dừng lại ngay hầm nhỏ.

Trước cửa hầm là một mảnh đất trống không lớn lắm, giống như có ai từ phía trên đào một cái động nhỏ, trước động có một khối đá để đi lên mảnh đất trống, lại bỏ thêm một lớp cửa đá dày nặng.

Hawke gõ lên mặt đất trống, hai phía xung quanh vụt sáng ánh đuốc. Eren đem Ann bế lên đất trống, đứng phía sau cô, hướng về phía yêu tinh gật đầu. Sau đó đặt bàn tay lên bả vai Ann " Annie, điều này rất quan trọng, bên trong đều là cha mẹ để lại cho con."
Hawke đem nó tay dài ấn lên phần đá nhô ra trên cửa, cánh cửa đá phát ra tiếng động ầm ầm rồi từ từ hé mở. Trước mắt Ann chất đống vàng bạc, tiền đồng, đâu đó còn có cái chai lo, mấy quả cầu thủy tinh xếp chồng.

Eren hướng đến Hawke gật đầu, rồi đem cô kéo lại gần. Chỉ vào đống vàng trên mặt đất nói " Annie, đây đều là của con."

Cô nhìn đến bên trong cửa hầm, mắt liền dại ra, trời ạ, cô nhất định đang nằm mơ, cái này không phải sự thật, cô còn định dựa vào chính mình năng lực phát triển ở thị trường chứng khoán giao dịch dầu mỏ từ từ làm cuộc sống bản thân tốt hơn. Trước mắt này là cái gì đây? Một đồng vàng ! Một đống đồng vàng ! Cô cho rằng đến thế giới mới này, có được năng lực tương lai thay đổi bản thân. Đột nhiên bị lôi kéo đến thế giới phép thuật, cũng thỏa mãn được lòng hiếu kì của bản thân, nhưng nhiều tiền như vậy là xảy ra chuyện gì ?
An nuốt một ngụm nước bọt, biểu tình cứng đờ " Cái này... cái này đều là của con?"

Eren cho Ann một cái nhìn khẳng định, lại đi về phía bên phải bức tường cầm lấy quả cầu thủy tinh, cất vào trong cái hộp nhỏ lấy ra từ bên túi.

Sau lời khẳng định, cô dần lấy lại bình tĩnh, tự an ủi chính bản thân, sống chết cũng đã trải qua rồi, cái này không phải chỉ là di sản cha mẹ lưu lại thôi sao.

" Chú Eren, con.... Cha mẹ bọn họ... Thật là chết vì tai nạn xe cộ sao ? Bọn họ là phù thủy mà?"

Eren ngồi xổm xuống, đôi tay đỡ lấy bả vai Ann " Con còn nhỏ, những việc này chờ con lớn hơn một chút chú liền nói hết cho con, tóm lại, con phải nhớ kĩ, cha mẹ con chỉ là hy vọng con có thể vui sướng, hạnh phúc mà sống cả đời này."

Ann đoán được rằng cha mẹ nàng cùng hắn ta hẳn có quan hệ, nhưng mà chú trước mắt không định nói cho cô. Tốt, vậy mình liền theo ý chú, thời gian về sau cũng còn rất dài. Bất quá, cha mẹ Ann cũng coi như cho cô một sinh mệnh mới, mà chính cô đối với họ kí ức lại không có, nghĩ đến Ann nói tiếp " Chú Eren, có thể hay không về sau thường kể về cha mẹ cho con nghe,con..." Ann cúi đầu kéo góc áo " Con thực ra không nhớ rõ bọn họ."
" Ách, đương nhiên, đương nhiên là được rồi. Mẹ con, Sania Roland là một cô gái thông mình xinh đẹp nhà Ravenclaw, có một đôi mắt màu hổ phách rạng ngời, đôi mắt của con cùng cô ấy giống nhau như đúc, mà cha con, Lambert Stoke lại là nhà Slytherin huynh trưởng. Còn chú là Eren Hall huynh trưởng của nhà Gryffindor." Nói đến hai từ huynh trưởng, Eren trong mắt lại ánh lên một ít kiêu ngạo.

Nhìn vẻ mặt ngây thơ, đáng yêu của Ann, Eren cười " Hiện tại cùng con nói mấy thứ này cũng quá sớm, chúng ta đến lấy một ít tiền làm học phí cho con ở Hogwarts. Hôm nay quá muộn, bằng không sẽ đến tiệm đũa phép của Ollivander chọn cho con một cây đũa. Bất quá đi tiệm Trang phục cho Mọi dịp của Phu nhân Malkin đo kích cỡ ngày mai lại đến lấy quần áo vẫn kịp." Nói rồi Eren cầm lấy đồng vàng, đồng bạc cùng tiền đồng " Đây là kim Galleons, bạc Sickles cùng đồng Knutz, một kim Galleons đổi 17 cái bạc Sickles, một bạc Sickles đổi 29 cái đồng Knutz, cái này rất đơn giản." Giải thích xong chú liền đem ba đồng xu bỏ vào túi áo của Ann.
Nghe đến tiền tệ, Ann chợt hứng thú, chờ Eren nói xong liền nhớ chỉ là tỉ lệ đổi tiền có chút kì quái. Ann chợt nghĩ đến một vấn đề " Chú Eren, nếu Muggle đến đây đọc sách thì phải làm sao ạ ? Họ cũng không có loại tiền này." Ann luôn tò mò về vấn đề này, nếu cô không có di sản của cha mẹ, vậy làm sao học tại Hogwarts đây.

Eren thuận miệng trả lời vấn đề này " Gringotts cũng có thể đổi thành tiền tệ của Muggle. Cụ thể như thế nào, chú nhớ rõ Hogwarts cho con có gửi một thư thông báo, nếu có Muggle nhận được bức thư này, sẽ gửi cú mèo hồi đáp, họ sẽ đưa phù thủy đến dẫn dắt bọn hắn tới nơi này."

Eren hoàn toàn không để ý, vấn đề Ann hỏi đều rất chi tiết đối với người lần đầu biết đến phép thuật.

Ann gật đầu, đồng ý với câu trả lời này, như vậy cũng rất đúng, phù hợp với nền kinh tế hiện này. Phù thủy cũng cần sinh hoạt ở thế giới Muggle, nhưng họ lại không thể cướp đoạt tài sản.
Mang bên mình một cái túi đầy tiền, Eren dắt cô ra khỏi hầm. Tên yêu tinh vẽ một vài kí hiệu, cánh cửa đá đã đóng trở lại.

Theo sau xe cút kít trở về đại sảnh. Ở quầy giao dịch, yêu tinh đưa cho Ann một tấm da dê xác nhận bọn họ đã lấy một cái thủy tinh cầu, 200 kim Galleons, 100 bạc Sickles.

Ann dứt khoát kí tên xuống, Ann Stokes.

Eren đem chìa khóa vàng cất lại trong túi, hướng Ann nói " Annie, từ nay chú sẽ là người giám hộ của con, chìa khóa hầm này chú sẽ giúp con bảo quản. Chờ đến lúc 16 tuổi, ở thế giới phù thủy thành một người thành niên, chú liền đem trả nó về cho con. Đương nhiên khi cần thứ gì, cứ lên tiếng với chú, được chứ?"

Ann gật đầu đồng ý, chìa khóa này trên người một phù thủy vẫn an toàn hơn, nếu đặt ở trên người cô, thật sự khó lòng yên ngủ. Dù sao cũng là một đống tiền lớn.
Tiếp đó, cô đi theo Eren đến cửa hàng của Malkin phu nhân, trừ việc thước dây đo đột nhiên bắn lên người làm cô thực hoảng sợ, còn lại đều rất thuận lợi.

Ra khỏi quán Cái Vạc Lủng, hai người dùng phép độn thổ trở về cô nhi viện.

Đứng cùng Ann trong căn phòng, Eren cười cười lấy chiếc hộp nhỏ trong túi đưa cho cô " Bé con, hôm nay chú phải đi rồi, ngày mai con viết cho Hogwarts một bức thư hồi âm, sau đó chú giúp con đem gửi đi, đến chiều chú lại dắt con đến Hẻm Xéo mua một ít dụng cụ chuẩn bị cho ngày khai giảng."

Ngay sau đó Eren có chút ngượng ngùng mà cười cười " Hôm nay buổi tối là chú quá xúc động..." Nói một nửa lại im lặng, chỉ chỉ cho Ann cái hộp nhỏ trong tay " Con mở ra nó, đem đặt lên tay tinh tế mà cảm nhận, con sẽ thích cái này."

Vừa dứt lời, liền biến mất không thấy.