Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1494



“Hán Mỹ, hai ngày gần đây con gặp vấn đề nan giải sao? Sao cứ mặt ủ mày chau thế?”

Lý Uân cố gắng ăn xong cơm, đang định lau miệng đi quân doanh điểm binh thì bất thình lình bị cha mình gọi lại.

Anh ngơ ngác chớp mắt, không hiểu gì hỏi lại: “Vấn đề nan giải gì? Hôm nay mọi việc của nhi tử đều thuận lợi, đâu có mặt ủ mày chau đâu.”

Tạ Khiêm nhân lúc Thượng Quan Uyển không có ở nhà, nhỏ tiếng hỏi con trai.

“Không mặt ủ mày chau? Vậy sao lần nào con về nhà cũng thấy tâm sự nặng nề?”

Tạ Khiêm bây giờ là lão thái gia không quản chuyện đời, chỉ lo hưởng phúc, mỗi ngày đều luyện võ, tản bộ, dạy bảo cháu gái Lý Noãn.

Vì lớp nữ ở thư viện Kim Lân đều học thuật luyện thể, muốn cháu gái mình thắng ngay từ điểm xuất phát, Tạ Khiêm còn mượn một bản biểu đồ cặn kẽ, sau khi nghiên cứu kĩ mới dạy bảo cháu gái. Điều khiến người khác ngưỡng mộ là Lý Noãn không hổ là hậu nhân của hổ tướng, thiên phú còn cao hơn cha của cô bé một bậc, thuật luyện thể chỉ có nữ giới mới có thể luyện cũng có vô số điểm để tận dụng, lại thêm tuyệt học gia truyền của Tạ thị, Lý Noãn tiến bộ thần tốc. Tạ Khiêm dám đảm bảo, cháu gái của mình đến tuổi học vỡ lòng, chắc chắn sẽ là người vô địch thủ trong đám bạn đồng trang lứa!
Cháu gái có tiền đồ, con trai con dâu lại là tâm phúc bên cạnh Khương Bồng Cơ, Tạ Khiêm dưỡng lão vô cùng an nhàn.

Ông không muốn biến số bên ngoài phá vỡ cục diện bây giờ.

Lý Uân không hiểu ý gì, nhưng người hỏi là Tạ Khiêm, là cha kiêm sư phụ của mình nên đương nhiên biết phải trả lời, biết gì sẽ nói hết.

“Nhi tử chỉ hơi ngờ vực thôi...”

Tạ Khiêm nhíu mày nói: “Chỉ cần không liên quan đến cơ mật trọng yếu thì có ngờ vực gì không thể nói được?”

Nói đến đây, Tạ Khiêm không nhịn được đau đầu.

Ông vì khiến Lý Uân có khả năng sinh tồn, tránh kẻ địch nên yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc đối với võ nghệ của anh.

Tạ Khiêm đã tạo ra hoàn cảnh sống đơn thuần yên tĩnh cho Lý Uân để anh có thể chuyên tâm một lòng một dạ luyện võ, hai thầy trò sống trên núi đến mười mấy năm. Cách làm này có ưu điểm cũng có nhược điểm, ưu điểm và nhược điểm đều rõ ràng dễ thấy. Thiên phú của con trai nhà mình dường như đều dồn hết trên mặt võ học và cầm binh, con đường đi cũng là con đường chính đạo, nhưng khổ nỗi người dưới trướng Lan Đình Công ai cũng bụng dạ đen tối bậc nhất!
Mỗi lần thấy hạt mè trắng là con trai nhà mình lẫn lộn với một rừng mè đen, ông chỉ sợ con mình bị ăn hϊếp.

Sinh ra đã kém hơn thì sau này bổ sung dần dần, không cần gian xảo như hồ ly, chỉ cần có khả năng tự bảo vệ mình là được.

Thế nhưng hiệu quả không cao.

Lý Uân cũng biết điểm yếu của mình, có những vấn đề khó không thể chọn lựa, anh đều phải thỉnh giáo cha mình.

“Chuyện này cũng không phải là không thể nói.” Lý Uân nói: “Mấy ngày trước, chủ công giao một nhiệm vụ cho nhi tử, bảo con chú ý xem có người nào có tướng mạo giống với Chính Trạch Công Dương Đào và Nhan Lâm hay không. Ban đầu nhi tử nghĩ không có chuyện gì, trở về nghĩ kĩ thì thấy vô cùng lo lắng.”

Mấy ngày nay Lý Uân theo dõi sát sao cửa thành các nơi, trong lòng lo lắng, anh cũng không phải là người giỏi che giấu tâm sự, đương nhiên tâm trạng nặng nề rồi.
“Nghĩ kĩ thì thấy vô cùng lo lắng? Vì sao?”

Người thông minh khôn khéo như Tạ Khiêm cũng không rõ trong hồ lô của Khương Bồng Cơ bán thuốc gì.

Trong những việc khác Lý Uân suy nghĩ rất đơn thuần nhưng trực giác lại vô cùng tinh chuẩn.

“Chủ công thống trị sóng yên biển lặng, đợt sóng duy nhất chính là Đào thị. Lúc này tự nhiên lọt đâu ra mấy người giống với Chính Trạch Công và Nhan Lâm, nhi tử lo trong đây có gì đó mờ ám.” Lý Uân bổ sung: “Trước nay chủ công chưa từng đánh trận mà không chuẩn bị trước, ngài ấy nhắm vào hai người này chắc chắn có ý gì đó sâu xa. Nhi tử không lo chuyện gì khác, chỉ lo để lọt hai kẻ này, để chúng có cơ hội gây chuyện thị phi, như vậy là nhi tử đã không làm tròn bổn phận.”

Tạ Khiêm nói: “Con nghi ngờ, hai người Liễu Hi bảo con theo dõi có liên quan tới Đào thị?”