Hệ Thống Sáng Tạo Hậu Cung

Chương 20: Việt Nam nói, đã chơi thì phải chơi lớn



Ngày hôm sau, mới tờ mờ sáng mà cả quý châu đã sôi trào, hơn hai vạn người trong giang hồ cùng quý nhân đều tập hợp trước cổng Tiên Nhân Cung, vì hôm nay là ngày vị tiên nhân khiến giang hồ tôn kính sẻ thành thân với 5 vị tiên nữ (có hai người Vân, Thủy trong đó nhé), cả đám đang chờ cửa Tiên Nhân Cung mở, nữa canh giờ sau cánh cổng Tiên Nhân Cung cũng đã mở ra nhưng cả đám không ai dám xông vào, theo sao cánh cổng là 100 người mặc đồng phục giống nhau cầm thương đứng hai bên cánh cổng, sau đó có thêm 100 người khiên bàm ghế cùng lấy giấy bút ra để gi lại thông tin người tham gia, Hàn Bằng quản gia Hàn gia được phái đi chủ trì, hắn đi đến trước mặt đám giang hồ nhân sỉ mà tâm thần hưng phấn vô cùng, Hàn gia hắn được Nguyễn Minh nâng lên làm người cai quản Tiên Nhân cung, địa vị chỉ dưới Nguyễn Minh cùng các thê tử của hắn, Hàn Bằng nhìn một vòng đám người giang hồ rồi cao giọng nói.

- Các vị..., đầu tiên ta xin đa tạ các vị không quản đường xá xa xôi đến đây, hôm này là ngày thành thân của Vô Song Tiên Nhân cùng các vị phu nhân của ngài ấy, nên mong các vị hãy tuân thủ quy tắc và xếp hàng trật tự đăng ký thông tin cá nhân, khi vào đó thì hạ nhân sẻ dẫn các vị vào bàn tiệc mong các vị hãy ở im đó đừng đi lung tung, sau đây mời các vị trật tự xếp hàng đăng ký thông tin.

Hàn Bằng nói xong liền phất tay ý bảo họ đi đăng ký, đám người giang hồ trật tự xếp hàng đi đăng ký, không hề có chuyện chen lấn, cho dù là loại côn đồ ác bá hay chính khách đều ngoan ngoãn xếp hàng không dám nói một lời oán trách, đám người đi lên đầu tiên là người của hoàng thất đại Lý, mấy ngày trước họ nhận được công pháp Tiên Thiên thì ngay lập tức tu luyện, bọn họ chỉ mới tu luyện vài ngày mà cảm thấy sức mạnh tràn trề bằng cả 10 năm tu luyên võ công, và thế sự thần kỳ của công pháp Tiên Thiên được truyền ra giang hồ khiến những kẻ không có được công pháp hâm mộ ghen tỵ, không phải vị Vô Song Tiên Nhân kia lên tiếng cảnh báo "không được cướp của những người đó và những người có công pháp không được truyền cho kẻ khách" thì những kẻ không có đã ra tay cướp rồi, mà cũng có một số trường hợp không nghe mà ra tay cướp nhưng bọn chúng đều bị người có công pháp đó đánh chết, mặc dù họ mới chỉ tu luyện mấy ngày nhưng người yếu nhất cũng tu luyện ra được một tia nguyên lực, chỉ cần vận dụng một tia đó cũng đủ đánh chết một tên Hậu Thiên tầng 3 trở xuống rồi, đám người có ý định cướp biết được lập tức vứt đi ý đồ, có ngu mới đi nộp mạng. Quay lại với đám người Đoàn thị đăng ký xong thì đi theo nô bộc vào và trong đám đó có một thiếu nữ xinh đẹp đang đi bên cạnh Đoàn Chính Thuần, nàng chính là Đao Bạch Phượng hôn thê của Đoàn Chính Thuần, đây là lần đầu tiên nàng gặp Đoàn Chính Thuần mặc dù đã đính hôn nữa năm và lần này nàng đi theo là thuần túy là muốn đi chơi, nhưng khi trước nàng nhìn thấy Nguyễn Minh đứng trên hư không với phong thái phiêu dật khiến nàng động xuân tâm nên nằng nặc đòi Đoàn Chính Thuần đưa nàng vào, đây là lần thứ hai họ vào đây nhưng vẫn choáng ngợ bởi độ xa hoa của nơi này, cứ thế buổi đăng ký tiếp tục diễn ra, cho đến nữa canh giờ sau mọi người ồ lên bàn tán và có mấy tên sắc lang chảy nước miếng, đó là sự xuất hiện của 3 thân ảnh xinh đẹp đang đi đến bàn đang ký, nếu Nguyễn Minh có ở đây thì hắn sẻ nhận ra 3 nàng ngay, không hiểu vì sao mà 3 nàng lại kết thành một đoàn đi đến đây, và 3 nàng không ai khác chính là Lý Thanh La, Tần Hồng Miên và Cam Bảo Bảo, cả 3 nàng đều là tuyệt sắc mỹ nhân nên rất hấp dẫn ánh mắt, tuy các nàng đã che mặt nhưng vẫn không thể che đi hết vẻ đẹp của các nàng, các nàng đăng ký xong thì được nha hoàn dẫn vào trong, cả 3 vừa vào liền choáng ngợp với vẻ hào nhoán của nơi này, Cam Bảo Bảo nhìn bước tượng ở giữa quản trường mà si mê nói.

- Thanh La tỷ, Hồng Miên tỷ nhìn kìa, đó là tượng của vị tiên nhân kia sao, thật ngầu thật đẹp trai..., ước gì được làm vợ ngài...

- Nha đầu mê trai này, muội thôi mơ mộng đi, người như ngài ấy sao có thể để ý đến phàm tục nữ tử như chúng ta chứ...

Tần Hồng Miên ngón tay dí vào trán Cam Bảo Bảo một cái nói nhưng ánh mắt cũng nhìn bức tượng kia, Lý Thanh La thì lý trí hơn liền nhìn nhị nữ nói.

- Điều đó không phải là không thể, các muội nên nhớ một trong những người thành thân cùng ngài ấy là đại tiểu thư Hàn gia ở Quý Châu thành đấy.

Lý Thanh La không phải loại thấy trai đẹp là mê nhưng nàng vẫn bị run động trước phong thái của bức tượng, nhị nữ còn lại cũng gật đầu rồi lại nhìn bức tượng với ánh mắt ao ước, Lý Thanh La lắc đầu với hai cô nàng mê trai này, cả tam nữ được nha hoàn dẫn đến chổ dành cho nữ nhân, vì tránh đám nam nhân sắc lang làm loạn nên được chia ra hai bên nam nữ, không biết "vô tình" hay "cố ý" mà tam nữ lại ngồi chung bàn với Đao Bạch Phượng mà họ còn nói chuyện rất hợp nữa, chắc tại các nàng đều là tuyệt sắc mỹ nhân, sau 1 canh giờ thì tất cả người bên ngoài đã ngồi hết vào bàn tiệc,mà lể thành hôn tổ chức ở trước đại điện nên bàn cho khách được đặt dưới sân(chứ nhiêu người đó mà vào đại điện thì không có chổ mà đứng chứ đừng nói là đặt bàn), lúc nàu Hàn Bằng người chủ trì buổi lể hôm nay đứng trên cao lên tiếng, vì hắn cũng được Hàn Lâm ban cho một cuốn hoành gia trung cấp công pháp nên thực lực cũng rất mạnh, hắn vận nguyên lực nói.

- Mọi người im lặng...

Đám người bên dưới nghe liền im lặng, đến thở cũng không dám thở mạnh, Hàn Bằng hài lòng tiếp tục nói.

- Trước tiên ta đa tạ các vị đã có mặt hôm nay tham dự lể thành thân của Vô Song Tiên Nhân, sau đây ta công bố quy trình buổi lể, vì là Tiên Nhân nên sẻ bỏ qua bái cao đường và thiên địa, bây giờ ta tuyên bố buổi lể bắt đầu, mời tân lang cùng tân nương xuất hiện.

Lời vừa dứt thì bầu trời bổng nhiên bị mây đen che lại cùng với đó là hào quang màu vàng xuất hiện từ mậy đen, một con rồng dài trăm mét cùng một con phượng hoàng dài 50 mét bay ra từ đám mây, mà ở giữa rồng và phượng là 6 thân ảnh mặt lể phục màu đỏ, cảnh tướng khiến đám người phía dưới khiếp sợ và rung động, 6 thân ảnh kia được Long và Phượng bao quanh hạ xuống trên đài cao, Long cùng Phượng thu nhỏ lại kích thước 10 mét bay xung quanh 6 thân ảnh trên đài cao, đám người bên dưới còn đang rung động ngước nhìn thì Hàng Bằng lên tiếng.

- Tân lang và tân nương đã đến, buổi lể bắt đầu, hôm Vô Song Tiên Nhân cùng Khang Mẫn tiên tử, Thương Hải tiên tử, Tinh Trúc tiên tử, Thu Thủy tiên tử, Hành Vân tiên tử, kết bái thành phu thê có thiên địa làm chứng, đệ nhất bái PHU THÊ GIAO BÁI....

Vì để lời nói to rõ thì Hàn bằng dùng toàn bộ nguyên lực trong người để phát tán âm thanh, lời vừa dứt tân lang đứng trước mặt 5 vị tân nương cùng một nhịp bái, Hàn Bằng thấy bái xong liền hô.

- Chúc Vô Song Tiên nhân cùng các vị tiên tử "Hồng Phúc Tề Thiên, Vĩnh Kết Đồng Tâm"

- Chúc Vô Song Tiên Nhân cùng các vị tiên tử "Hồng Phúc Tề Thiên, Vĩnh Kết Đồng Tâm"

Đám người bên dưới nghe Hàn Bằng hô thì cũng đồng thanh hô theo, Hàn Bằng lúc này mới giơ tay lên nói.

- Lể xong...đưa vào động phòng...

Lời dứt tân lang liền đạp long, tân nương đạp phượng bay về hướng tây cũng là hướng hậu cung, mà tân lang không ai khác ngoài Nguyễn Minh và tân nương là ngũ nữ của hắn, Nguyễn Minh hôm qua sau khi mây mưa với chúng nữ thì nhờ hệ thống tạo hiệu ứng ánh sáng cùng Long Phượng tề vây, hắn nghỉ "Việt Nam nói, nếu đã chơi thì phải chơi lớn" nên hắn bỏ 500knb ra quất luôn trọn bộ hiệu ứng như vừa rồi, mà hắn làm thế không phải là không có mục đích, hắn muốn cho đám người kia thấy để chứng thực thân phận thần tiên của mình và để kế hoạch sau này của hắn càng thêm thuận lợi, khi 6 người Nguyễn Minh đi về phòng mà đám người bên dưới vẫn thất thần rung động trước cảnh vừa rồi, Hàn Bằng thấy vậy liền lên tiếng.

- Các vị mời ngồi vào bàn tiệc, cùng chung vui với Tiên Nhân...

Đám người bên dưới nghe được liền hồi thần lại ngồi xuống nhưng trong lòng vẫn còn rung động trước cảnh vừa rồi, bên phía nữ nhân đều một bộ dạng hoa si nhìn về hướng tây, đặc biệt bốn bông hoa xinh đẹp nhất trong đám nữ nhân, mà bốn người này không ai khác đó là bốn người Lý Thanh La, Tần Hồng Miên, Cam Bảo Bảo và Đao Bạch Phượng, Lý Thanh La là người có tâm tính tốt nhất giờ đây cũng một dạng hoa si nhìn về hướng tây, vì thời điểm Nguyễn Minh xuất hiện vô cùng ngầu và đẹp trai khiến tâm nàng rung động, đám người giang hồ bên dưới bắt đầu ngồi xuống ăn uống nói chuyện mà chủ đề chỉ xoay quanh Nguyễn Minh, sau một lúc thì cả đám nghe thấy tiếng long ngâm liền quay qua hướng tây thấy Nguyễn Minh đạp Long hình bay đến trên đại cao, hắn vừa đáp xuống thì mọi ánh mắt đều dồn về hắn, lúc này bên phía nữ nhân đám người Lý Thanh La đang si mê nhìn thân ảnh trên đài cao, Cam Bảo Bảo nhìn thân ảnh kia mà nói.

- Có khi nào Tiên Nhân nhìn trúng chúng ta rồi thu về phòng không...

Lời Cam Bảo Bảo chỉ là lời nói thoáng qua trong vô thức mà thôi, tam nữ còn lại không cho là thật, lúc này Nguyễn Minh đứng trên đài cao nhìn xuống đám người nói với vẻ cao cao tại thượng.

- Hôm nay là ngày vui của bản Đế và cũng là duyên phận của bản đế với vị diện này, nên bản Đế sẻ cho thiên hạ phàm nhân các ngươi 3 cơ duyên lớn, thứ nhất bản Đế sẻ đặt một truyền thừa ở nơi đây, bên trong truyền thừa có những công pháp tu tiên từ Phàm giai hạ cấp đến hoàng giai cao cấp, ta sẻ tổ chức một đại hội đấu võ để chọn ra 100 người có cơ hội tiến vào truyền thừa bí cảnh để học công pháp, nhưng nhớ chỉ được phép học một bộ, nếu tham lam cố ý học nhiều hơn sẻ bị truyền thừa ý trí giết chết. Cơ duyên thứ hai là ta sẻ đặt ở đây một bia đá có võ đạo ý trí của ta, khi các ngươi dựa vào đó tham ngộ thì sẻ được võ đạo ý trí sẻ thử thách các ngươi, các ngươi càng vượt qua nhiều thử thách thì võ đạo ý trí của các ngươi càng mạnh, con đường tu luyện càng tinh tiến nhanh, thậm chí có thể vượt qua Tiên Thiên cảnh đạt đến Trùng Thiên cảnh và còn cao hơn, cái này thì 20 hạng đầu sẻ được lĩnh ngộ. Cơ duyên thứ ba là truyền thừa tiên pháp cũng có cấp bậc từ phàm giai đến hoàng giai, mà tiên pháp là loại nâng cấp của võ kỷ, khi tu luyện thành công thì có thể dời non lấp biển, cái mà ta dùng để nhổ khu rừng trước kia chính là tiên pháp, cái 3 hạng đầu được phép lĩnh ngộ.

Những lời Nguyễn Minh nói 8 phần thật 2 phần giả, hắn cho công pháp là thật, cho tiên thuật cũng là thật và võ đạo ý trí cũng là thật, cái giả ở đây là không phải hắn làm mà là hệ thống làm, đám người bên dưới nghe hắn nói mà ngơ ngác, Nguyễn Minh cũng không thèm để ý đến họ liền đưa tay về 3 ngọn núi sau lưng cung điện của hắn rồi rồi nói với hệ thống.

- Hệ thống...lest go...

"Ting. Lần sau yêu cầu ký chủ nói tiếng việt, khấu trừ 500 knb bắt đầu tiến hành cải tạo... "

Ba ngọn núi kia bắt đầu rung chuyển sau đó đỉnh của ba ngọn núi bị sang phẳn và mọc lên ba bức tượng cao trăm mét giống Nguyễn Minh, điều khác ở đây là một bức đạp rồng mà đứng, một bức cầm đao đứng ngạo nghể, một bức khoanh tay đứng ngạo nghể mà phía sau xuất hiện 3 vòng cung với những ký tự kỳ lạ, Nguyễn Minh nhìn rất hài lòng rồi quay qua đám người bên dưới nói.

- Đây chính là nơi các ngươi nhận cơ duyên, bức tượng đạp long ở giữa là truyền thừa truyền thừa tiên pháp, bức tượng cầm đao bên trái là truyền thừa võ đạo ý trí, bức tượng khoanh tay là truyền thừa công pháp, đây là cơ duyên bản Đế cho các ngươi, người phật môn không cần lo lắng, trong truyền thừa cũng có công pháp và tiên pháp phật môn.

Đám người bên dưới vẫn cứ thế ngơ cho đến 10 phút sau một giọng nói vang lên.

- Alo phò phò..., cảm tạ Tiên Nhân ban cơ duyên...

Người lên tiếng là Tảo Địa tăng, tuy lão đã dút khỏi hồng trần tu kinh phật nhưng lão cũng bị cạnh tượng này làm khiếp sợ không thôi, lão kích động quỳ xuống nói câu trên, theo đó đám hòa thượng của thiếu lâm cũng quỳ xuống nói.

- Alo phò phò..., cảm tạ Tiên Nhân ban cơ duyên.

Sau đám hòa thượng là đám nhân sỉ giang hồ đều kích động quỳ xuống nói.

- Cảm tạ Tiên Nhân ban cơ duyên...

- Cảm tạ Tiên Nhân ban cơ duyên...

Làm sao không kích động cho được, nếu họ mà lọt vào được top 100 là có thể có một cuốn công pháp Tiên Thiên rồi, nếu may mắn hơn lọt vào top 20 thì không còn gì để chê, tiền đồ rộng mở, nếu vào được top 3 thì một bước lên trời vượt lên trên người cùng cấp thậm chí là vượt cấp khiêu chiến, Nguyễn Minh đưa tay lên cho họ im lặng và đứng lên rồi nói. 

- Nếu cứ tổ chức một cuộc đấu võ thì sẻ không công bằng với người trẻ tuổi, nên sẻ chia ra 2 võ đài, đó là võ đài của thanh thiếu niên từ độ tuổi 15 cho đến 25 tuổi và võ đài của trung niên là từ 26 tuổi trở lên, ta sẻ thành lập một đội chấp pháp bảo quản Tạo Hóa đài cùng tổ chức các cuộc đấu võ, cứ 5 năm sẻ tổ chức một lần, mà Hàn gia chính là người ta sẻ trao quyền chấp pháp...

Nguyễn Minh vừa dứt lời thì bên dưới đồng loạt hô.

- Tuân theo ý chỉ của Tiên Nhân...

- Được rồi bấy giờ các ngươi... Ồ...

Nguyễn Minh nói được một nữa liền dừng lại rồi dưới ánh mắt hàng vạn người hắn bay đến phía dãy bàn của nữ nhân và đứng trên không cách mặt đất 3 mét nhìn vào bốn nữ nhân, mà bốn người này không ai khác chính là đám Lý Thanh La, các nàng thấy thần tượng nhìn mình thì tim bắt đầu đập nhanh và thầm khen "Cam Bảo Bảo muội nói rất linh đấy", thật ra hắn phát hiện các nàng lâu rồi nhưng đang đợi thời cơ lên sàn, bây giờ thời cơ đến liền diễn ngay, Nguyễn Minh nhìn các nàng nhíu mày một cái rồi giãn ra nhìn tứ nữ nói.

- Bốn người các ngươi trích một giọt máy đưa cho ta...

Tứ nữ chẳng hiểu mô tê gì cả nhưng vẫn làm theo, Nguyễn Minh lấy bốn giọt máu rồi để nó lơ lững trên bàn tay rồi dở bài cũ làm ra một cái trận pháp, hắn nhắm mắt lại một lúc rồi mở mắt ra nhìn tứ nữ nói.

- Ta vừa nhìn thiên cơ, bốn người các ngươi cùng ta có duyên phận sư đồ...

Tất cả mọi người nghe thấy liền kinh ngạc sau đó biến thành hâm mộ và ghen ghét, trở thành đệ tử của Tiên Nhân là một bước lên trời thì ai mà không hâm mộ ghen ghét chứ, tứ nữ nghe hắn nói lúc đầu thì sửng sờ sau đó chuyển thành mừng rở, Nguyễn Minh vận âm dương khí nâng tứ nữ lên ngang bằng với mình rồi quay qua đám người bên phía nam nhân hỏi.

- Ai là Đoàn Chính Thuần...

- Bẩm Tiên Nhân..., tiểu nhân là Đoàn Chính Thuần.

Đoàn Chính Thuần bước ra khỏi đám người đi đến trước mặt Nguyễn Minh rồi quỳ xuống nói, Nguyễn Minh nhìn Đoàn Chính Thuần quỳ dưới chân mình thì trong lòng cười hả hê nhưng bên ngoài vẫn một bộ phong khinh vân đạm chỉ vào Đao Bạch Phượng nói.

- Ngươi và nàng không hợp, nếu kết hợp thì tương lai sẻ gặp họa sát thân..., ngươi hãy cắt dứt mọi quan hệ với nàng cho dù trong lòng cũng không được để lại, nếu không tin về sau hối hận thì đã muộn.

Đoàn Chính Thuần nghe vậy liền sợ hãi rung rẩy và cảm thấy may mắn vì mình vẫn chưa cưới nàng nếu không chết thế nào cũng không biết, Đoàn Chính Thuần hoàn toàn tin lời Nguyễn Minh nói và hắn cũng có cơ sở để tin, vì Nguyễn Minh không hề biết hắn mà lúc này có thể đọc tên hắn thì cho thấy Nguyễn Minh đã nhìn thấy thiên cơ và cảnh báo hắn, Đoàn Chính Thuần dập đầu liên tục vừa dập đầu vừa nói.

- Cảm tạ Tiên Nhân đã nhắc nhở, bây giờ tiểu nhân sẻ làm theo lời Tiên Nhân nói ngay...

Đoàn Chính Thuần vội vàng rời khỏi bữa tiệc tức tốc chạy về đại lý xóa bỏ những gì có liên quan đến Đao Bạch Phượng, Đoàn Chính Thuần rời đi cũng không ảnh hưởng gì, bữa tiệc cứ thế tiếp tục, mà câu chuyện đều xoay quanh 3 cái truyền thừa kia.