Hệ Thống Sáng Tạo Hậu Cung

Chương 30: Lâm Thanh Đàn



Thời gian thấm thoát trôi qua, kể từ lúc Nguyễn Minh đến Lâm gia đã được 3 năm, sau khi Lâm Động ra đời được mấy ngày thì cả Lâm gia sôi trào với tin tức Lâm Minh tiểu thiếu gia mới ra đời được vài ngày đã biết đi và có thể nói chuyện, điều này khiến đám người Lâm Khiếu Thiên cùng Lâm Khiêu và Liễu Nghiên thì vô cùng vui mừng, và từ đó Lâm Minh tiểu thiếu gia được gán cho mác thiên tài, về sau mọi người càng được chúng thực khi Lâm Minh tiểu thiếu gia mới được 5 tháng tuổi đã biết đọc biết viết, điều làm cả Lâm gia khiếp sợ đến mức khó tin là Lâm Minh tiểu thiếu gia lúc 2 tuổi đã có thể tu luyện thực lực đạt đến Tôi Thể Tầng 1 và trong 1 năm đạt đến Tôi Thể tầng 3. Hiện giờ Nguyễn Minh đã là tâm điểm chú ý của cả Lâm gia, Lâm Khiếu Thiên thậm chí còn phái cả trưởng lão trong gia tộc đi theo âm thầm bảo vệ hắn, mà điều làm hắn khó đở nhất là hái cái đuôi đang đi sau mình, một người là nhị đệ hắn Lâm Động người còn lại là Lâm Hà tiểu mỹ nhân, hai người này là fan cuồng của hắn, hắn đi đâu họ cũng đi theo, mà nói về cái chuyện tuvi lúc hắn hắn được 2 tuổi đang gạ Lâm Hà thì tuvi mở khóa lên Luyện Thể tầng 3, mà trùng hợp là đang lúc Lâm gia tổ chức tiệc,tuy kịp thời ẩn giấu khí tức nhưng đám người Lâm Khiếu Thiên cũng cảm nhận được chút khí tức toát ra từ hắn nên họ nghỉ hắn có tuvi Tôi Thể cảnh tầng 1, cũng vì vậy mà Lâm Khiêu và Liễu Nghiên được nở mày nở mặt, lần thứ 2 là tại tộc hội cũng là đang lúc gạ Lâm Hà thì tuvi mở phong ân lên Luyện Thể tầng 6, và vẫn như vậy hắn kịp thời ẩn tuvi nhưng vẫn bị lão già Lâm Khiếu Thiên mũi thính phát hiện được, thế là hắn bị lão ném lên võ đài đấu với một tên 15 tuổi có tuvi Tôi Thể cảnh tầng 3, hắn tính giả vờ thua thì bị cái hệ thống dở hơi cám lợn kia quăn cho cái nhiệm vụ đánh bại đối thủ nếu không sẻ liệt dương 5 năm, Nguyễn Minh không còn cách nào khác đành đánh bại tên kia, vì đã quen với chiêu one hit nên hắn chỉ đánh tên kia một quyền mà tên kia liền trọng thương nằm giường cả tháng, khi đánh xong một quyền hắn mới hối hận, vì hắn đang ở tộc hội nên có tới hàng ngàn cặp mắt đang theo dỏi, và hắn mới 3 tuổi thôi vậy mà có thể đánh bại một Tôi Thể cảnh tầng 3 15 tuổi chỉ với một quyền , điều đó có nghĩa gì thì ai cũng hiểu, hắn ngay lập tức được đưa vào danh sách đỏ động vật quý hiếm cần được bảo vệ, và cũng từ đó hắn có hẳn một đội fan hâm mộ, đặc biệt là hai cái đuôi kia họ thành fan cuồng của hắn luôn, hắn đi đâu cũng họ đi theo chỉ khi hắn đi wc hoặc đi tắm là không đi theo, đến đi ngủ mà tên Lâm Động này cũng chạy qua ngủ chung với hắn, nếu không phải tên nhóc này mới 3 tuổi thì Nguyễn Minh sẻ nghi tên nhóc ấy bị gay đấy, lúc này Nguyễn Minh đang chạy vội đến phòng phụ thân tiện của hắn vì hắn nghe được tin phụ thân tiện nghi của hắn vừa nhặt được một đứa bé gái, hắn không cần nghỉ cũng biết bé gái đó là ai rồi, vừa chạy đến cửa phòng đám gia nô thấy hắn liền cuối thấp người.

- Chào đại thiếu gia...nhị thiếu gia...

- Đã nói mọi người đừng như vậy mà...

Nguyễn Minh thấy họ chào thì xua tay nói, hắn nhiều lần nói với họ không cần chào nhưng họ lại không dám không chào, vì địa vị của vị Lâm Minh tiểu thiếu gia này cao ngang hàng với gia chủ Lâm gia đấy, Nguyễn Minh không thèm để ý đến họ nữa mà đẩy cửa vào trong, lúc này trong phòng có Lâm Khiêu và Liễu Nghiên, họ đều đang nhìn vào một đứa bé tầm 1 tháng tuổi, hai vợ chồng Lâm Khiêu thấy hai đứa con trai bảo bối của mình tới thì đưa tay bế mỗi người một đứa, như thường lệ hắn không cho Lâm Khiêu bế mà để Liễu Nghiêm bế, lúc đầu Lâm Khiêu hỏi hắn vì sao không cho bế, hắn quăn một câu "con thích mỹ nhân không thích nam nhân", Lâm Khiêu nghe được liền phun 3 lít máu, còn Liễu Nghiên ôm bụng cười nghiên ngã, và từ đó cứ mỗi lần họ muốn bế là Nguyễn Minh chạy sang chổ Liễu Nghiên đưa tay muốn nàng bế, lâu lâu mới cho Lâm Khiêu bê một lần, hai người lớn bế hai đứa trẻ 3 tuổi lên hôn vào má một cái rồi đặt xuống, hai thằng nhóc hiếu kỳ đi tới nhìn đứa bé trong khăn, Nguyễn Minh chắc chắn nàng chính là Lâm Thanh Đàn 1 trong 3 người mà hắn muốn lấy làm vợ nhất, nhìn màu tóc bạch kim kia là có thể nhận ra, hiện tại nàng đang say sưa khi vừa được cho ăn no, Nguyễn Minh nhìn cô bé một lúc liền gật đầu.

"Lâm Thanh Đàn : không có tuvi (86)"

Mới là trẻ sơ sinh thôi mà độ hấp dẫn đã 86 rồi thì lơn lên sẻ đẹp đến mức nào chứ, Nguyễn Minh ngắm nghía nàng rồi đưa tay chọc lên má nàng một cái, Lâm Thanh Đàn bị chọc liền tỉnh lại thấy 3 gương mặt 2 nam 1 nữ thì giật mình khóc lớn, Nguyễn Minh liền bế nàng lên dổ.

- Ngoan nào tiểu muội..., nếu muội ngoan lơn lên ca ca sẻ cưới muội...

- Phut....hahahaha...

Hai lớn hai nhỏ nghe hắn nói liền bật cười, cái tên tiểu sắc trùng này gặp ai đẹp cũng đòi cưới, khi hai nhỏ vẫn còn cười thì hai người lớn đã im lặng thay vào đó là ngạc nhiên, vì cô bé đã ngừng khóc sau lời nói của tên tiểu sắc trùng, nàng còn cười nữa khanh khách đưa tay sờ mặt Nguyễn Minh, hai người Lâm Khiêu thấy vậy liền thở dài, vì họ biết đứa con này của họ nói được làm được, họ tính nhận đứa bé này làm con gái nuôi nhưng nhìn cảnh này thì thành con dâu nuôi từ nhỏ rồi, một điều làm họ bất khả tự nghị là mỗi lần con trai của họ đặt vợ hắn xuống thì nàng khóc, dổ thế nào cũng không chịu nín mà hắn bế lên liền nín, hai người lớn nhìn nhau lắc đầu ngao ngán, không còn cách nào đành để hắn và nàng ngủ cùng với họ, tất nhiên là không phải ngủ chung giương vời họ, mà là hắn cùng cô bé ngủ trong một cái nôi rộng, ngày lại ngày trôi qua kể từ khi Lâm Thanh Đàn gia nhập làm thành viên gia đình thì cũng được một năm, nay Thanh Đàn đã biết biết nói và ý như rằng nàng bám hắn còn hơn keo 502, hắn đi đâu nàng cũng đòi đi theo, nếu không cho đi thì nàng khóc, sau 1 năm Lâm gia một lần nữa rung chuyển trước tin tức Lâm Minh tiểu thiếu gia đột phá đến Tôi Thể cảnh tầng 8, mà Lâm Minh thiếu gia của chúng ta thì khóc không ra nước mắt, cái hệ thống này đang chơi hắn hay sao ấy, nó cứ lựa những lúc người trong gia tộc tụ hội để mở phong ấn, hại hắn bị mọi người chú ý, cái kế hoạch giả heo ăn thịt hổ coi như đi tong, lúc trước người trong gia tộc chỉ phái 1 trưởng lão đi theo bảo vệ, mà lần này lão già Lâm Khiếu Thiên chơi trội phái tới 5 trong 6 trưởng lão đi theo bảo vệ hắn, mà lão lo cũng đúng thôi, một thiên tài tuyệt thế như vậy ai mà không cẩn thận cơ chứ, sơ hở một chút là bị kẻ khác ám toán, không phải lão bận việc gia tộc thì lão đã tự mình bảo vệ đứa cháu thiên tài của lão rồi, lúc này ở phía sau núi Lâm gia có 4 thân ảnh nhỏ xíu, 3 thân ảnh tầm 4 tuổi và một thân ảnh tầm 1 tuổi đang ngồi ở bãi đất trống, đó không ai khác ngoài nhóm nhóc con Nguyễn Minh, Nguyễn Minh bắt đầu kế hoạch đào tạo Lâm Động trở thành cường giả, hiện tại hắn đang ngồi dưới bóng cây tay trai ôm Lâm Hà mới 4 tuổi, ở giữa ôm Thanh Đàn 1 tuổi, miệng thì nói.

- Không được nhúc nhíc..., nếu đệ muốn được như ta thì phải khổ luyện, thiên phú của đệ rất cao nhưng không phải thiên phú cao là thành cường giả, đệ cần phải khổ luyện nữa, cố lên gần hết thời gian rồi...

Lâm Động hiện tại đang đứng tấn mà hai tay hai chân hắn đang mang vậy nặng, trên đầu là một chén nước nóng được gia cố bởi Hỏa Thinh thạch, nó có thể làm nước sôi liên tục, chỉ cần Lâm Động nhúc nhíc một chút là nước sôi đổ lên đầu ngay, Lâm Động đã vô cùng đuối nhưng hắn cố chịu đựng, một phần vì chịu uy hiếp của mấy cái bẫy đặt bên dưới mông và trên đầu hắn, một phần vì hắn muốn mạnh mẽ như đại ca của hắn, cuối cùng cây nhan to đùng dưới mông hắn cũng cháy hết, Lâm Động không chịu được nữa liền ngã ra đất, Nguyễn Minh buôn Lâm Hà ra bế Thanh Đàn trên tay rồi nhìn về hướng một gốc cây nói.

- Các vị trưởng lão có thể giúp ta tìm một thùng nước cùng nước nóng không...

Nói xong hắn một tay bế Thanh Đàn một tay nắm áo Lâm Động kéo vào bóng cây, sau 10 phút một vị trưởng lão xuất hiện mà trên tay là một thùng nước nóng to như thùng tắm (thì nó vốn là thùng tắm mà), trưởng lão đặt cái thùng xuống rồi biến mất, đám trưởng lão cũng rất hiếu kỳ tên nhóc này tính làm gì, Nguyễn Minh lấy dược liệu ra dùng lực nghiền nát chúng sau đó ném vào thùng nước, hắn bỏ cũng hơn chục loại vào thùng nước rồi dùng cây quậy đều, ma trong lúc quậy hắn còn cười hắc hắc giống như mấy bà phù thủy chế thuốc độc, đám trưởng lão nấp xem mà rùng mình, Nguyễn Minh quậy xong liền đem Lâm Động ném vào thùng nước, Lâm Động đang đuối thì cảm giác được thứ già đó đang giúp hắn hồi phục, hắn thỏa mái nằm thả lỏng nhưng đột nhiên một cơn đau đơn ập đến, hắn tính nhảy ra khỏi thùng nước thì nghe tiếng Nguyễn Minh.

- Không được ra ngoài..., đệ phải chịu đựng cho đến khi dược lực ngấm vào hết...

Lam Động nghe thấy tiếng của đại ca thì khựng lại rồi quay lại ngồi xuống thùng nước chịu sự đau đớn này, tuy làm như vậy với một đứa trẻ thì có hơi quá thật nhưng chịu thôi, hắn cũng truyền âm dương khí giúp Lâm Động luyện hóa, Nguyễn Minh chỉ biết cách này là hữu hiệu nhất thôi, sau 1 canh giờ Nguyễn Minh lôi Lâm Động ra khỏi thùng nước cho hắn nằm trên bãi cở, hắn kêu hai tiểu nữ hài che mắt lại rồi lột sạch Lâm Động, hắn lôi một đống kim châm ra đâm liên tục lên các kinh mạch chủ của Lâm Động, dù gì hắn cũng có cái mác Thần Y nên việc mở rộng kinh mạch đối với hắn quá ư là dể dàng, nhưng vì kinh mạch của Lâm Động còn non nên hắn không dám mở nhiều, hiện tại nhìn Lâm Động như một con nhím, Nguyễn Minh truyền âm dương khí giúp kinh mạch Lâm Động mở rộng ra, sau 10 phút Nguyễn Minh đồng loạt rút hết kim châm ra, cùng lúc đó cơ thể Lâm Động tỏa ra khí tức của Tôi Thể Cảnh tầng 1, Nguyễn Minh hài lòng gật đầu thu tay, Lâm Động cũng từ từ mở mắt ra, hắn cảm nhận cở thể mình tràn đầy sức mạnh thì mừng rỡ, Lâm Động nhìn Nguyễn Minh mà xúc động lao đến tính ôm Nguyễn Minh liền bị hắn cốc một cái vào đầu Lâm Động nói một câu khiến đám trưởng lão ngã ngữa.

- Tiểu tử người cút ra..., cở thể ta chỉ có mỹ nhân mới được ôm...

Lâm Động còn nhỏ không biết mấy chuyện này nên khi bị đánh chỉ cười ngây ngô, cuối cùng cả đám đi về Lâm gia, khí đám người Lâm gia biết Lâm Động đã đạt đến Tôi Thể tầng 1 thì vui mừng tổ chức tiệc, và Lâm Động được mọi người gọi là đệ nhị thiên tài của gia tộc, mà đệ nhất tất nhiên là tiểu sắc trùng Lâm Minh rồi, Lâm Khiếu Thiên thì biết rõ hơn vì được đám trưởng lão đã nói với lão tất cả mọi chuyện sảy ra hôm nay, lão cũng chỉ cười lớn, lão biết rõ phải có một ý trí cứng cáp mới có thể chịu đựng đau đớn như vậy, Lâm Động có thể chịu được đau đớn đó ở cái tuổi này đã là khó có được rồi, Nguyễn Minh thấy gia tộc tổ chức tiệc liền chuồn lẹ, cái hệ thống dở hơi này hay chơi hắn vào những lúc thế này lắm, mà cái việc làm này lại vô tình tố cáo hắn có tật giật mình, đám lão bất tử không phải người ngu, họ nhìn biểu hiện của hắn liền biết tên nhóc này lại đột phá nhưng không muốn ai biết nên mới chuồn êm như vậy, mấy lão cũng ngầm hiểu ý không tiết lộ ra bên ngoài, Nguyễn Minh tuy chuồn được đám người kia nhưng lại bị hai cái đuôi bám theo, Lâm Hà cùng Thanh Đàn vừa thấy hắn đi ra liền đi theo, Lâm Hà còn đở nàng có thể bắt kịp hắn nhưng Thanh Đàn mới một tuổi đi đứng chưa vững liền khóc lên đòi hắn bê đi, mà nói đến lý do Thanh Đàn bám hắn như vậy thì là do thể chất của nàng Sát Ma Chi Thể, âm khí quá nặng còn hắn thì là Hổn Nguyên Âm Dương Thần Thể chí dương hấp dẫn những thể chất âm hàn, nên từ khí nhìn thấy Nguyễn Minh thì Thanh Đàn trong vô thức bị hắn hấp dẫn, và cũng kể từ đó cô bé bám hắn không buôn, Nguyễn Minh đang đi về phòng đột nhiên nhớ ra gì đó rồi ôm hai cô bé lao về phòng mình, đừng hiểu lầm hắn không có ý gì đâu, mà dù có ý cũng chẳng sơ múi được gì, hắn là nhớ đến chuyện trọng đại lúc trước hắn quên, về đến phòng ôm hai cô bé lên giường rồi nằm ngủ, nói là ngủ nhưng thật ra hắn vào giao diện hệ thống nhìn vào túi đồ mà cười đê tiện.