Hệ Thống Sáng Tạo Hậu Cung

Chương 9: Ăn Lý Thương Hải



Lại 4 ngày nữa qua đi, trong 4 ngày này rất nhiều điều sảy ra, Lý Thương Hải sau cái đêm thấy dị dạng của Nguyễn Minh thì trong lòng luôn khúc mắt chuyện đó vì từ hôm đó cứ mỗi lần hắn trị cho nàng xong thì khuôn mặt hắn lại tái đi mà còn càng ngày càng nghiêm trọng, nhưng đến sáng lại khôi phục bình thường, nàng chắc chắn đã có chuyện gì đó sảy ra nhưng nàng biết có hỏi hắn cũng không nói, nên nàng quyết định tối nay khi hắn trị cho nàng xong thì nàng sẻ đi thám thính xem hắn có chuyện gì, nàng cũng đã quyết định không áp chế tình cảm của mình nữa nhưng nàng sẻ không thổ lộ với hắn, mà hôm nay vẫn như mọi ngày hai nàng nghe hắn đàn hát và nói chuyện phím với hắn, Nguyễn Minh cũng không quên nói mấy chuyện hài hước khiến nhị nữ cười khanh khách, cứ thế cho đến tối Nguyễn Minh đi vào phòng Lý Thương Hải, vẫn thân thể xinh đẹp quyến rũ dụ nhân đó, vẫn khuôn mặt xinh đẹp khuynh quốc đang ngượng ngùng đó, Nguyễn Minh nhìn nàng mĩm cười nói câu cửa miệng mấy ngày nay nói với nàng.

- Lý cô nương vẫn xinh đẹp như vậy nhỉ hắc hắc...

Nghe câu nói của hắn khiến nàng đó mặt ngượng ngùng và trong lòng vui vẻ vì nữ nhân ai mà không muốn người khác khen đẹp đằng này còn là người trong lòng nàng nữa, Nguyễn Minh nhìn thấy nàng như vậy liền mĩm cười ngồi lên giường chờ nàng thả lỏng tâm thần rồi bắt đầu vận công trị độc, sau 1 canh giờ hắn thu công rồi đứng dậy với khyôn mặt tái xanh mét mà nói đứt quản.

- Độc trong...người Lý cô nương...đã tiêu tán gần...hết...chỉ cần thêm 1 ngày nữa...là khỏi hoàn...toàn...

Nói xong hắn liền đi nhanh về phòng không để Lý Thương Hải kịp hỏi gì, còn Lý Thương Hải thấy vậy liền đứng dậy mặt lại áo âm thầm đi theo, vì từ ngày hôm qua nàng đã có thể đi lại mà không bị đông cứng như trước nữa, mà thật ra là do Nguyễn Minh cố ý làm vậy, Lý Thương Hải thấy hắn đã vào phòng, nàng liền vận khinh công nhảy lên mái nhà cách nhẹ nhàng rồi gở tấm ngói ra nhưng chưa kịp nhìn vào bên trong đã nghe tiếng hét thất thanh của Khang Mẫn.

- Á...phu quân...chàng bị sao thế đừng dọa thiếp...hức hức...

Lý Thương Hải nghe tiếng hét kia liền nhìn vào liền thấy Khang Mẫn đang ôm Nguyễn Minh đang nằm trên đất mà trên miệng còn dính máu, làm cho Lý Thương Hải giật mình xúc động muốn nhảy vào nhưng đã kìm lại được, mà Nguyễn Minh lúc khuôn mặt tuy tái xanh và còn phun máu nhưng trong lòng đang cười vô cùng sảng khoái vì cá đã cắn câu, mà hành động từ lúc nãy tới giờ đều là hắn diễn đấy, hắn cũng biết Lý Thương Hải đang nghe lén, chỉ là tội cho Khang Mẫn đang khóc lê hoa đái vũ, Nguyễn Minh nhìn Khang Mẫn khóc mà đau lòng nhưng vì kế hoạch cưa đổ Lý Thương Hải nên hắn đành phải diễn tiếp, Nguyễn Minh đưa tay vào ngực áo lấy ra một bình đan dược uống vào rồi đứng dậy trược sự dìu đở của khang Mẫn dìu hắn đến bên giường, rồi hắn mới đưa tay vuốt khuôn mặt xinh đẹp của Khang Mẫn mà mĩm cười ôn nhu nói.

- Ta không sao đâu, chỉ là lúc vẫn công mất tập trung làm phản phệ thôi...

Khang Mẫn làm sao tin những lời đó của hắn chứ vì mấy ngày qua nàng thấy hắn về phòng với khuôn mặt tái nhợt thì làm sao không có chuyện được chứ, nàng biết hắn có chuyện giấu nàng mà nàng cũng không hỏi cho đến giờ thấy hắn vừa mới vào đã hộc máu thì đã không chịu được nữa, nàng vừa khóc vừa nói.

- Nói dối...chàng đừng hòng lừa thiếp, chàng hẫy nói cho thiếp biết sự thật đi...hu hu...hức..

Nguyễn Minh thấy Khang Mẫn vừa khóc vừa nhìn mình chắm chằm thì giả vờ lưỡng lự một chút rồi nói.

- Được, ta sẻ nói với nàng nhưng nàng phải hứa với ta là không được nói với bất kỳ ai.

- Được thiếp hứa...

Khang Mẫn không suy nghỉ nói ngay, Nguyễn Minh nhìn Khang Mẫn một chút rồi thở dài nói.

- Haizz..., thật ra tuvi của ta đang biến mất dần dần, bí pháp ta dùng để giải độc cho Thương Hải là một con dao hai lưỡi, mà thứ ta dùng để hóa giải hàn độc trong người nàng ấy là bản nguyên nội lực của ta cũng chính là thiêu đốt tuvi để giải độc, mà cứ mỗi ngày tuvi của ta sẻ bị giảm xuống một tầng, đến nay ta chỉ còn tuvi Hậu Thiên tầng 3 thôi.

Nguyễn Minh vừa nói vừa mĩm cười vuốt khuôn mặt xinh đẹp của Khang Mẫn như chưa có chuyện gì sảy ra, còn nàng thì đứng hình sau đó ôm lấy hắn khóc.

- Tỷ ấy có đáng cho chàng làm như vậy không...hức hưc...

- Đáng, rất đáng...ta yêu nàng ấy và không muốn nhìn nàng ấy chết, nếu là nàng thì ta cũng làm như vậy...

Khang Mẫn nghe hắn nói vậy chỉ biết ôm hắn khóc, mà lúc này trên mái nhà Lý Thương Hải đang che miệng mà trên má chảy dài hai dòng nước mắt, nàng không chịu được nữa liền phá nóc nhảy xuống đứng trước mặt hắn hỏi.

- Vì sao?...vì sao chàng lại đối tốt với ta như vậy...hức...hức...

Nguyễn Minh thấy Lý Thương Hải xuất hiện liền giả vờ kinh ngạc nói.

- Nàng...nàng đến khi nào..., nàng...nghe hết rồi sao...

Lý Thương Hải nghe vậy liền gật đầu vẫn nhìn chằm chằm hắn, nếu không phải có Khang Mẫn đang nằm trong lòng hắn thì nàng đã lao tới ôm lấy hắn rồi, Nguyễn Minh nhìn khuôn mặt xinh đẹp bị ướt đẫm bởi nước mắt của Lý Thương Hải thì giả vờ thở dài, buôn Khang Mẫn ra rồi đứng dậy đi đến trước mặt Lý Thương Hải đưa tay vòng qua eo ôm nàng vào lòng, Lý Thương Hải không hề dãy dụa mà còn ôm lấy hắn khóc lớn nói.

- Hu..waa...sao chàng lại đối tốt với ta như vậy...hu hu...

- Vì ta yêu nàng, từ khi nhìn thấy nàng ta đã yêu nàng, Hải nhi nàng làm nữ nhân của ta nhé, ta sẻ yêu thương nàng suốt đời...

Nguyễn Minh nhân cơ hội này liền tỏ tình với nàng, Lý Thương Hải nghe hắn tỏ tình với mình liền nín khóc ngẩn đầu lên nhìn hắn nói.

- Nhưng...nhưng thiếp không xứng với chàng...

- Ta cảm thấy nàng xứng...

-Không phải như vậy..., nhìn thiếp như vậy thôi chứ thật ra thiếp đã 58 tuổi rồi, đã là một bà già rồi...

Lý Thương Hải thấy hắn như vậy tưởng hắn không hiểu liền nói ra sự thật, nhưng trái với suy nghỉ của nàng là Nguyễn Minh không hề thay đổi sắc mặt mà chỉ mĩm cười ôn nhu nhìn mình, nàng tưởng hắn không tin nên tính nói thêm thì lúc này hắn mỏ miệng trước.

- Điều đó ta biết rồi, nàng tên Lý Thương Hải đệ tử nhỏ nhất của Tiêu Dao Tử đúng không...

- Sao...sao chàng biết...

Lý Thương Hải kinh ngạc nhìn Nguyễn Minh vì Tiêu Dao phái trên giang hồ không có nhiều tiếng tắm và nàng là đệ tử nhỏ nhất trong bốn đệ tử của Tiêu Dao Tử, lí lịch của nàng cũng vô cùng ít có thể nói gần như không tồm tại, nên nàng mới kinh ngạc khi hắn biết nàng, Nguyễn Minh nhìn nàng mĩm cười ôn nhu rồi nói.

- Cái đó cũng chỉ là tình cờ thôi, lúc trước ngao du giang hồ ta tình cờ đi lạc vào trong một động phủ mà bên trong động có một bức tượng nhìn vô cũng giống nàng, đặc biệt là nốt ruồi ở mắt trái (mình không nhớ mắt nào nên mong các bạn thông cảm), khi ta nhìn bức tượng ta đã thất thần tự hỏi "vì sao trên đời lại có người đẹp nhự tiên nữ vậy", sau một hồi loanh quanh ngắm bức tượng ta thấy trên chuôi kiếm bức tượng đang cầm một dòng chữ đó là "Lý Thương Hải", đó là lý do lúc đầu gặp nàng ta lại thất thần và khi nghe tên nàng ta liền chắc chắn là nàng, mà nơi đó là nơi người Tiêu Dao phái từng ở và còn một điều nữa là khi giải độc cho nàng ta đã nhận ra công pháp mà nàng đang luyện là Tiểu Vô Tướng Công của Tiêu Dao Phái.

- Nếu chàng đã biết thì tại sao còn cứu một bà già như thiếp.

- Cái đó ta khồn quan tâm, chỉ cần ta yêu nàng và nàng cũng yêu ta là đủ, mà ai nói nàng già, nàng là người xinh đẹp nhất mà ta từng gặp đấy, vậy Lý Thương Hải tiểu cô nương có bằng lòng làm nữ nhân của ta không.

Nguyễn Minh vừa mới nghiêm túc chưa được 3 giây liền quay trở lại bộ mặt hài hước hàng ngày cười nói, Lý Thương Hải nghe hắn nói vậy liền cười khanh khách thoát khỏi cái ôm của hắn rồi giả vờ hờn dỗi giống trẻ con nói.

- Không đươc...chàng nói thiếp là tiểu cô nương, chứng tỏ thiếp còn nhỏ không thể yêu đương.

- Ách....

Nguyễn Minh kinh ngạc cùng bất ngờ, hắn không ngờ nàng còn có bộ mặt này, tính lên tiếng thì một hương thơm dịu nhẹ phả vào mũi cùng môi hắn bị một đôi môi mềm mại ngậm lấy, khi hắn định thần lại thì thấy Lý Thương Hải đang ôm cổ hắn và môi nàng cùng môi hắn quấn lấy nhau nhưng hắn còn chưa kịp làm bước tiếp theo thì nàng lại buôn môi hắn ra rồi cười tinh nghịch nói.

- Thiếp đồng ý...

- Hải nhi...ta sẻ yêu thương bảo vệ nàng suốt đời.

Nguyễn Minh vui mưng ôm nàng thật chặt, vì những cố gắn của hắn đã được đền đáp, hắn thấy nhân lúc lửa lên thì tiền tới, hắn liền cuối xuống hôn vào môi nàng, Lý Thương Hải cũng nhiệt tình đáp trả rồi nàng cảm thấy hai cái tay của hắn đang không đúng đắng mò loàn khắp người nàng thì đỏ mặt ngượng ngùng nhưng nàng không dãy dụa, Khang Mẫn nãy giờ đứng bên cạnh chứng kiến tất tả thì cũng đỏ mặt và để phu quân mình cũng vị tỷ muội mới hành sự nên nàng liền đi ra ngoài đóng cửa lại tuy vẫn còn lo lắng chuyện lúc nãy hắn hộc máu nhưng cũng không thể phá chuyện tốt của phu quân được, Nguyễn Minh thấy Khương Mẫn hiểu ý như vậy liền âm thầm khen một câu rồi ôm Lý Thương Hải đi đến giường rồi đặt nàng xuống nằm đè lên người nàng, Lý Thương Hải thấy vậy vốn đã rất ngượng ngùng mà giờ đây nàng càng ngượng hơn, ý nghỉ muốn chạy cũng có nhưng khi nhìn ánh mắt ôn nhu của hắn nàng liền đưa tay ôm lấy cổ hắn nói.

- Đến đây phu quân, thiếp sẻ trao cho chàng tất cả.

Nguyễn Minh sao có thể nhịn được lời câu dẫn đó chứ, hắn liền cuối xuống ngậm lấy đôi môi mềm mại của nàng rồi cậy hàm răng trắng tinh của nàng mà luồn lưỡi vào quấn lấy lưỡi của nàng, mà hai tay hắn cũng đưa lên nắm lấy hai chú đại bạch thỏ của nàng mà nắn, Lý Thương Hải bị hắn kích thích thì bắt đầu động tình rên ư ứ trong cổ hòng vì môi đang bị hắn ngậm, Nguyễn Minh thấy nàng đã động tình liền buôn môi nàng ra và bắt đầu cời từng kiện y phục trên người nàng cho đến khi nàng không còn mảnh vãi che thân và động ý niệm ẩn đi y phục của mình vì y phục hắn không phải phảm vật, Lý Thương Hải đang động tình thấy hắn rời môi thì lấy lại lý trí và thấy hắn đang cởi y phục mình thì đỏ mặt ngượng ngùng nhưng vẫn phối hợp để hắn dể cởi, lúc hai người không còn mảnh vãi che thân thì Nguyễn Minh chăm chú đánh giá thân thể nàng, làng da trắng như tuyết, hai vú to tròn vểnh cao cùng bờ mông căng trò, tiểu phúc thì bằng phẳng không chút mỡ thừa cùng đường cong chữ S quyến rũ cộng với khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của nàng, khi hắn nhìn xuống dưới thì ngạc nhiên vì bên dưới không hề có một cộng lông nào, "bạch hổ", đấy là điều hắn nghỉ, Nguyễn Minh đưa tay xờ vào nơi đó vừa xờ vừa áp vào tai Lý Thương Hải đang xấu hổ nói.

- Chổ này của nàng là tự nhiên hay cạo thế.

Là...là tự nhiên...

Lý Thương Hải thật muốn tìm cái lổ để chui xuống khi nói ra chuyện xấu hổ như vậy, Nguỹên Minh thấy nàng như vậy thì không trêu chọc nàng nữa, hắn cuối đầu xuống ngậm lấy môi nàng tiếp tục cháo lưỡi, hai tay nắm lấy cặp vú to tròn của nàng mà nhào nặn biến chúng thành đủ mọi hình dạng, vì kỹ thuật của hắn quá điêu luyện khiến nàng động tình rên rỉ, một lúc sau hắn thả môi nàng ra và bắt đầu hôn xuống rồi ngậm lấy một bên vú nàng còn bên còn lại hắn cũng đưa một tay lên nắm lấy xoa nắn lâu lâu dùng hai ngón tay kẹp lấy xe xe kiến nàng động tình rên rỉ.

- Ưm...ư...thỏa...mái...ư...sướng...sướng... thiếp...sướng...ư...a...thiếp...áaaaa....

Lý Thương Hai bị hắn kích thích động tình thì đã không chịu nổi nữa mà rên lên một tiếng tiết thân, Nguyễn Minh thấy nàng nhanh vậy đã ra thì ngạc nhiên, hắn thấy vậy thì chờ nàng qua cơn cao trào một chút liền trường xuống tách đôi chân thon dài trắng mịm của nàng ra và nhìn vào âm đạo hồng hào đang chảy nước của nàng, Lý Thương Hải mới qua cơn cao trao thấy hắn nhìn nơi tư mật của mình thì ngượng ngùng lấy tay che mặt nói.

- Chàng...đừng nhìn chổ đó, thiếp xấu hổ lắm...

- Hắc hắc...chổ này của nàng thật đẹp...

Nói xong hắn liền áp mặt vào và miệng ngậm lấy âm đạo hồng hào của nàng mà múc, hành động của hắn làm Lý Thương Hải giật mình vì tư tưởng nam tôn nữ ti của thời cổ đại, nàng đưa tay đẩy đầu hắn nói.

- Chàng đừng như vậy...á ư...nơi...đó...ưm bẩn...lắm...ư um...

Nguyễn Minh biết nàng nghỉ gì liền ngẩn đầu lên ôn nhu nhìn nàng nói.

- Trên người Hải nhi không có chổ nào bẩn cả...

Nói xong hắn lại áp mặt xuống mút liếm, Lý Thương Hải nghe vậy thì trong lòng ngọt ngào nhìn hắn với ánh mắt đầy nhu tình nhưng chưa được lâu thì động tình rên rỉ vì kỹ thuật múc của hắn kích thích, Nguyễn Minh càng múc càng nghiện vì dâm thủy của nàng rất ngon cùng với âm đạo xinh đẹp của nàng làm hắn kích thích, hắn liếm hai bên mép thịch rồi liếm hạt đậu của nàng sau đó đưa lưỡi vào trong ngoáy, Lý Thương Hải động tình rên rỉ.

- Ưm...ư...sướng...thiếp...ư a...sướng quá... ư....thiếp...thiếp....ư...raaaaaa....

Không biết vì nàng nhạy cảm hay kỹ thuật của Nguyễn Minh cao mà mới mười phút nàng đã ra lần nữa, theo tiếng hét của nàng thì từ tử cung nàng bắn ra một dòng dâm thủy bắn ra bay hết vào miệng Nguyễn Minh, hắn cũng phối hợp nuốt vào, Nguyễn Minh thấy đã đến lúc liền trường lên nằm đè lên người Lý Thương Hải, cây côn thịch to dài chạm vào âm đạo hồng hào của nhưng hắn không vào mà để im đó rồi cuối xuống hôn nàng một cái nói.

- Ta vào nhé Hải nhi...

- Ừm...chàng nhẹ nhàng thôi nhé...

Nguyễn Minh thấy nàng cho phé thì không chần chừ nữa đưa cây côn thit từ từ tiến vào, côn thịt tách hai mép âm đạo mà từ từ tiến vào cho đến khi đụng tấm màng mòng mới dừng lại sau đó rút ra rồi đút vào cho âm đạo quen với kích thước côn thịt rồi nhấp một cái mạnh xuyên qua tấm màng mỏng đút đến tận hoa tâm nàng, Ly Thương Hải cảm nhận từ hạ thân truyền đến một cảm giác đau đớn như bị xé rách nhưng nàng vẫn cố nhịn, từ bên dưới nàng chảy ra một dòng máu đỏ chót chứng tỏ màng đã trở thành phụ nữ, Nguyễn Minh thấy nàng đang cố nhịn đau mà nước mắt cũng chảy ra làm hắn đau lòng, hắn để im côn thịt không cử động rồi cuối đầu xuống hôn lấy môi nàng, hai tay cũng đưa lên xoa nắn hai vú để kích thích cho nàng quên đi cơn đau, một lúc sau hắn thấy cơ thể nàng đã thả lỏng liền bắt đầu nhích hông, hắn nhấp rất nhẹ nhàng cho đến khi nàng động tình mới nhanh dần, Lý Thương Hải lúc đầu rất đau nhưng dần dần cơn đau đã biến mất thay vào đó là khoái cảm ập đến khiến nàng sung sướng rên rỉ.

- Á..á...sương...phu...quân...á...ư...thiếp... thiếp...sướng...á...

Nghe thấy tiếng rên của nàng khiến Nguyễn Minh kích thích nhấp càng nhanh, Lý Thương Hải thì sung sương lên đến tận mây.

-Á...sướng....thiếp...sướng...á..ư....thiếp.... thiếp...sướng...quá....raaaaa....

Sau trăm cú nhấp Lý Thương Hải liền đến đỉnh vu sơn, từ trong tử cung của nàng trào ra một dòng dâm thủy rưới lên đầu quy của hắn, Lý Thương Hải xụi lơ nằm trên dường thở dốc vì đạt cao trào, nàng thì đạt rồi cồn hắn thì chưa nên hắn liền lật nàng lại để nàng quỳ bò trên giường rồi từ đằng sau đút côn thịt to dài của hắn vào rồi nhấp hông, Lý Thương Hải vẫn chưa hết cao trào lại tiếp tục bị hắn đút thứ to dài kia vào khiến nàng sung sướng rên rỉ.

- Á...á...ư...á....sướng...sướng...á...quá..., phu...á...quân...tha...áaaaaa...

Suốt nữa canh giờ bị hắn hành hạ nàng đã không chịu được nữa mà xin tha, khi hắn nhấp hơn chục cái nữa nàng cũng đạt đỉnh vu sơn lần thứ 6 liền rên một tiếng cao vút, từ tử cung nàng bắn ra một dòng dâm thủy mà Nguyễn Minh thấy nàng đã không còn sức nên thúc thêm một cái mạnh vào hoa tâm nàng rồi bắn một dòng tinh nóng ấm vào tử cung nàng, Lý Thương Hải rên lên một tiếng mắt trờn tròn ngất đi, Nguyễn Minh rút côn thịt ra thì nghe hệ thống thông báo.

"Ting. Chúc mừng ký chủ lên cấp luyện thể tầng 3, luyện thể tầng 4, luyện thể tầng 5.."

Nguyễn Minh nghe hệ thống nói thì ngạc nhiên hỏi.

-Hả...?, sao tăng nhiều thế hệ thống...?

"Ting. Vì đối tượng song tu của ký chủ là thuần âm chi thể hiếm có và đối tượng còn xữ nữ cùng thời gian tích tụ lâu nên vậy"

- Thì ra là vậy...

Nguuễn Minh hiểu ra nhìn Lý Thương Hải đang ngủ bên cạnh liền mĩm cười hôn vào môi nàng một cái rồi đứng dậy đi ra cửa vì bên ngoài có một con mèo nhìn trộm đang dùng tay tự sử, Khang Mẫn lúc này quần áo rối loạn quỳ trước cửa mà dùng tay tự sử, Nguyễn Minh vừa thấy liền bế nàng đi vào rồi ném trên giường, không lâu sau tiếng rên rỉ tiếp tục vang lên trong phòng cho đến một canh giờ sau mới ngừng, Nguyễn Minh nhìn hai thân thể xinh đẹp trần truồn đang nằm trong lòng mình thì mĩm cười vui vẻ, hắn ôm hai thân thể mềm mại của hai nàng mà nhắm mắt chìm vào giất ngủ.