Học Thần Giới Giải Trí

Chương 16




Trong hoàn cảnh ồn ào, Phương Chí Quốc lấy một ly thủy tinh ở bên cạnh, rót rượu vào trong đó: "Thời điểm Tô Tô thử vai chúng tôi đều nhìn thấy rõ, không còn gì để nói cô ấy rất thích hợp với nhân vật kia."
 
Những động tác phẫu thuật với những đồ vật không có thật đều có thể so sánh được với những ảnh hậu đầy kinh nghiệm.
 
Sau khi Phương Chí Quốc đặt chai rượu xuống thì thở dài thườn thượt: "Ly rượu này xem như tôi xin lỗi Tô Tô đi."

 
Sau đó hắn nâng ly rượu lên muốn uống hết trong một hơi thì Hoắc Lãng đưa tay đặt trên miệng ly đè cái ly lại, không hề để cho Phương Chí Quốc lên tiếng: "Đạo diễn Phương, Tô Tô chỉ là người mới, ông đồng ý chấp nhận biểu hiện của cô ấy cũng đã khẳng định tốt nhất rồi, không cần phải như vậy."
 
Căn bản là anh không có hỏi tại sao Phương Chí Quốc phải xin lỗi, giống như đã sớm đoán trước được sẽ như thế này.
 
Khổng Kiến Trung ở bên cạnh nghe thấy được thì nhíu mày: "Lão Phương, cuối cùng thì sao lại thế này?"
 
Phương Chí Quốc cười khổ: "Sao lại thế này? Chuyện tiền bạc chứ sao! Tôi không biết tại sao dự án nhỏ này lại được các đại thần phong phanh nghe thấy được, cảm thấy kết cấu của chúng tôi quá nhỏ, bây giờ phim thanh xuân vườn trường đều có thể đột phá doanh thu phòng vé trên trăm triệu, còn thể loại gay cấn này dù thế nào cũng phải so sánh được với nhóm H, phải nhắm thẳng đến doanh thu phòng vé đột phá trăm triệu. Nếu muốn đối đầu với bom tấn của bên nhóm H kia, họ cảm thấy doanh thu dự tính quá ít nên muốn thêm vào hai trăm triệu đã dự toán trước đó..."
 
Khổng Kiến Trung càng nghe càng thấy kỳ cực: "Dự án này của ông cũng đã khởi động được một nửa, người được tìm ở khắp nơi, đột nhiên điều chỉnh lớn như vậy không phải là làm ẩu sao! Chẳng lẽ không cần trả tiền cho ông sao!"
 

Phương Chí Quốc nhìn hắn một cái thản nhiên nói: "Bây giờ chức danh của tổng giám Du đã đổi thành đồng sản xuất.”
 
Khổng Kiến Trung ngạc nhiên, Du Văn Nhạc ở trong giới điện ảnh cũng được coi là một nhân vật có uy tín, từ nhà sản xuất biến thành đồng sản xuất...
 

Ở trong quy chế của sản xuất nghệ thuật, nhà sản xuất là chức danh vô cùng rõ ràng, chính là người tổng phụ trách của một dự án, nắm giữ kịch bản, sử dụng tài chính, khống chế phụ trách toàn diện, nếu nói đạo diễn là CEO thì nhà sản xuất chính là đổng sự trưởng, có lẽ hắn không có khả năng sử dụng từng diễn viên hay thực hiện từng cảnh quay một nhưng hắn nhất định phải phụ trách những sách lược lớn cùng định hướng thương mại; đạo diễn có thể quyết định quay bộ phim này như thế nào từ hướng nhìn của nghệ thuật, là người chịu trách nhiệm toàn bộ nội dung bộ phim.
 
Mà đồng nhà sản xuất.. . Cái này vô cùng không rõ ràng, chức trách không rõ, có khả năng là đó là một người đã đóng góp việc gì đó cho bộ phim, cũng có thể chỉ là một nhân viên mang danh nghĩa như vậy (chức vụ không có quyền hạn), mỗi dự án phim đều không giống nhau.
 
Bây giờ Du Văn Nhạc từ một người tổng phụ trách trên thực tế biến thành một người có địa vị không rõ ràng như vậy, vũng nước này phải sâu đến mức nào chứ...


 
Đến nhà sản xuất cũng đều có thể đá được thì Phương Chí Quốc chỉ là một đạo diễn... Bây giờ 《 Truy nghi 》 biến thành một dự án siêu cấp ba trăm triệu, cái phí tổn này không nói vị trí thứ nhất nhưng trong ba vị trí đầu thì tuyệt đối có thể, cơ hội như vậy nếu Phương Chí Quốc không chịu hợp tác thì việc tìm người khác để thay thế Phương Chí Quốc cũng không phải là không có khả năng.
 
Mà còn đối với Phương Chí Quốc, nếu có thể làm đạo diễn của một bộ phim như vậy thì không thể nghi ngờ đó là một bước đệm rất quan trọng trong con đường sự nghiệp, ở trong nước đạo nổi tiếng cùng đạo diễn lớn không phải là nhìn xem bạn có thể quay được bao nhiêu bộ phim "Khủng", bộ phim đó của bạn đạt được bao nhiêu giải thưởng sao? Cái trước là một bộ phim điện ảnh thương mại, cái sau là một bộ phim điện ảnh nghệ thuật, đường Phương Chí Quốc đi cũng không phải là một đạo diễn phim nghệ thuật, nhưng hiển nhiên bộ phim càng lớn thì càng quan trọng, huống chi ở giai đoạn trước của 《 Truy nghi 》 hắn đã bỏ ra biết bao nhiêu là tinh lực như vậy.
 
Cùng là đạo diễn, Khổng Kiến Trung có thể lý giải được tình cảnh của hắn bây giờ: "Vậy bây giờ người nào là quản lý? Nhân vật của Tô Tô có sự điều chỉnh gì sao?"
 
Vẻ mặt Phương Chí Quốc rất là bình tĩnh: "Tổng giám đốc Tần tự mình chỉ đạo và thuê nhà sản xuất, Quý Tuấn Trì là thực hiện sản xuất."
 
Khổng Kiến Trung có chút lờ mờ, dù sao hắn cũng không ở trong giới điện ảnh, cảm thấy nước ở trong này đã sâu mà còn bị mây mù bao phủ: "Tổng giám đốc Tần? Cũng chính là phó tổng giám đốc Tần Hoành Khải? Quý Tuấn Trì là ai?"
 
Phương Chí Quốc cười lặng lẽ: "Vị tổng giám Quý này đừng nói là ông chưa từng nghe qua, mà trước đây tôi cũng chưa từng nghe qua, là trợ lý đặc biệt của Hướng ảnh đế."
 
Khổng Kiến Trung: "Hướng Minh? ... Ông đừng nói với tôi là Hướng Hàm Tinh cũng được nhập tổ đó."
 
Hướng Hàm Tinh là con gái của Hướng Minh, ở trong giới này không có gì là bí mật cả, nếu không Hướng Hàm Tinh vừa xuất đạo thì đã có nhiều tài nguyên như vậy rồi. Lần gia nhập 《 Truy nghi 》này rất khó nói đến việc Tần Hoành Khải điều chỉnh vị trí trong phim, cho nên kéo Hướng Minh cùng tham gia hay vẫn là do Hướng Minh nhìn trúng dự án này muốn nhân cơ hội này nâng đỡ con gái mình lên tầm cao hơn. Dù sao từ bây giờ nhìn lại thì hai bên đã thương lượng xong, chỉ khổ cho Phương Chí Quốc bị kẹp ở giữa... Vũng nước này cũng quá là đục rồi.
 
Phương Chí Quốc thở dài: "Đúng, tự nhiên nhiều hơn một nữ chính, các tình tiết chính trong kịch bản cũng phải thay đổi, đoán chừng là cảnh quay của nhân vật nữ pháp y trong bản gốc kia cũng sẽ bị giảm đi... Dù sao người ta cũng là do nhà đầu tư đưa vào, kịch bản cũng phải thay đổi..." Phương Chí Quốc nhìn Hoắc Lãng, trong ánh mắt lộ ra vẻ bất đắc dĩ: "Phần diễn của Tô Tô có khả năng sẽ ít đi rất nhiều, chuyện này Hiểu Bác còn chưa có biết."
 
Nếu tình tiết phụ bị tinh giản đi một phần, lại phải giữ lại nhân vật Pháp y của Nhan Tô Tô thì đoán chừng phần diễn cũng ít đi không ít, nhưng mà cho dù là chỉ lộ mặt thì đối với rất nhiều nghệ sĩ nhỏ thì đó cũng là một cơ hội khó có được, dự án lớn như vậy, cho dù khi lên màn ảnh chỉ là một vai phụ thì đối với tư lịch cũng là một điều quan trọng, ít nhất trước đó cũng đã từng quay phim, tiếp theo muốn tìm một bộ điện ảnh khác thì cũng sẽ dễ dàng đi rất nhiều, huống chi Nhan Tô Tô lại chỉ là một người mới.

 
Nhân vật bị cướp, phần diễn bị cắt giảm, ở trong vòng luẩn quẩn này thì cũng chỉ là một chuyện tình quá thường gặp mà thôi, có thể bởi vì địa vị quá nhỏ, cũng có thể là hậu trường của người đó không đủ vững chắc, đôi khi việc này xảy ra ngay đến cả báo trước cũng không nói một tiếng nào, giống như Phương Chí Quốc vậy, thân là một đạo diễn, có thể tự tới gặp Hoắc Lãng, thậm chí là giải thích thì có thể thấy nhân phẩm của hắn cũng không tệ.
 
Khổng Kiến Trung thở dài, chuyện này Tô Tô chỉ có thể chấp nhận hắn nhìn Hoắc Lãng: "Tô Tô bị uất ức rồi, cậu chờ lúc nào đó thật tốt thì nói cho cô ấy biết một chút. . . Tô Tô mới gia nhập, đường còn rất dài, trước mắt này chỉ là chuyện nhất thời, đúng rồi, tôi có chuyện này vui muốn nói với cậu..."
 
Hắn vừa nói xong thì điện thoại của Phương Chí Quốc vang lên, hắn nhìn màn hình thì trong lòng dự cảm có điều không tốt, quả nhiên khi nhấc mắt đầu bên kia là một trận lôi đình của Tôn Hiểu Bác: "Đạo diễn Phương! Chuyện kịch bản này ông có biết không vậy?! Đây là có ý gì chứ! Tự nhiên nhiều hơn một nữ chính, tình tiết phải thay đổi toàn bộ! Tình tiết phụ của nữ pháp y kia thì thêm vào cho nữ chính? ? ? Vậy thì Tô Tô phải làm sao bây giờ!"
 
Lời trấn an bên miệng Phương Chí Quốc cũng biến thành nghi ngờ: "Thêm cho nữ chính?”
 
Đây không phải là giảm bớt mà là muốn cắt toàn bộ phần diễn của Tô Tô.
 
Tôn Hiểu Bác: "Cái tên họ Quý kia cũng bắt đầu muốn tiến hành điều chỉnh kịch bản rồi! Dựa vào! Ông đây là biên kịch vẫn còn chưa xem qua! Không biết bọn họ như thế nào để có thể bắt đầu chứ! Bây giờ điện thoại của tổng giám Du cũng gọi không được!"
 
Phương Chí Quốc cúp điện thoại, sắc mặt rất khó coi, tốt xấu gì hắn cũng là đạo diễn, chuyện thay đổi hướng đi của kịch bản cũng không báo cho hắn một tiếng, đối phương cũng quá là kiêu ngạo rồi. Ngay như Du Văn Nhạc, ở trong đó hắn lại càng xấu hổ hơn, cho nên không muốn hỏi tới cũng phải thôi.
 
Khổng Kiến Trung "Trách" một tiếng nở cụ cười, sờ sờ bím tóc của bản thân: "Đây đúng là nhà đầu tư a, chính là có tiền thì tài đại khí thô."
 
Sau đó hắn nhìn Hoắc Lãng: "Mới vừa rồi tôi định nói nếu bên lão Phương kia không tiện thì đối với Tô Tô cũng không có việc gì cả."
 
Hắn lấy một cái túi thật dày từ phía sau ra rồi để lên bàn: "Vốn hôm nay cậu tới cũng là muốn nói cho cậu biết chuyện này, đây đều là kịch bản bạn bè cũ của tôi nhờ gửi đến!"
 
Dư Ân Trạch ở bên cạnh cười nói: "Ở trong đoàn làm phim Tô Tô biểu hiện rất tốt, dáng vẻ lại đẹp, gần đây lại có độ hot, trong giới truyền hình của chúng tôi cũng không có lớn lắm, mấy năm nay những dự án cổ trang, thanh xuân có một bó lớn muốn quay cũng không tìm được người thích hợp, đạo diễn Khổng dốc hết sức giới thiệu nhưng không nghĩ tới lại có nhiều kịch bản như vậy."
 
Khổng Kiến Trung cười tít mắt nói: "Không đảm bảo toàn bộ đều là vai chính, mọi người cứ xem trước đi, cái nào thích hợp thì để tiện thể tôi đi nhắn cho."
 
Lại không nhất định toàn bộ đều là vai chính... Có ý là ít nhất cũng là vai phụ, vẻ mặt Phương Chí Quốc không nói gì nhìn xấp kịch bản kia của Khổng Kiến Trung, tên này đang cố ý đạp đổ đài của bản thân mình, dùng lời nói để kích thích bản thân mình.
 
Nếu bản thân mình không giữ nhân vật của Tô Tô được thì hắn sẽ giới thiệu cô đi quay phim truyền hình rồi.
 
Phân diễn bị cắt giảm là một chuyện, ít nhất thì Nhan Tô Tô vẫn còn có thể xuất hiện trong bộ phim, đóng phim như thế nào; nhưng việc phân diễn bị cắt bỏ đi thì lại là một chuyện khác, Khổng Kiến Trung xuất thân từ đài truyền hình tuy lạc hậu nhưng không thể nào không hiểu được chuyện này.
 
Phương Chí Quốc làm sao có thể chấp nhận được? Không vì cái gì khác, hắn thân là đạo diễn mà khi kịch bản thay đổi lớn, thay đổi cả một nhân vật thì hắn cũng không có quyền để hỏi tới rồi hay sao ? !

 
Mặt Phương Chí Quốc nghiêm túc lại nói với Hoắc Lãng: "Cậu yên tâm, mặc kệ như thế nào thì nhất định tôi sẽ giữ lại nhân vật của Tô Tô."
 
Nhìn sắc mặt của Phương Chí Quốc cùng Khổng Kiến Trung, Hoắc Lãng lại cười nói: "Đạo diễn Khổng, đạo diễn Phương, tôi cảm ơn mọi người đều yêu thích Tô Tô. Nhưng sự việc này, đạo diễn Phương, tôi lại có chủ ý khác ông có thể nghe một chút không."
 
Vốn dĩ Phương Chí Quốc đã nghĩ khi trở về sẽ có một màn tranh giành nhưng khi nhìn Hoắc Lãng không vội vàng không bực bội thì cũng bình tĩnh trở lại để nghe xem anh nói như thế nào.
 
"Kỳ thật cho tới bây giờ chuyện kịch bản có sự điều chỉnh là chuyện đã được xác định, phần diễn của Tô Tô có thay đổi, mặc kệ là giảm bớt hay cắt bỏ thì chẳng qua cũng chỉ là ảnh hưởng có liên quan mà thôi. Đột nhiên Hiểu Bác nhận được tin tức như vậy tôi cảm thấy không phải là không có nguyên nhân. Đối với tất cả dự án kia mà nói thì kịch bản cũng chỉ là bước đầu tiên, bây giờ đạo diễn Phương trở về là muốn giành giật vai diễn cho Tô Tô? Hay là giành giật quyền lực của đạo diễn?"
 
Lời này có chút ý tứ, không hiểu vì sao Phương Chí Quốc ngồi thẳng lưng lên: "Có gì khác nhau sao?"
 
Theo ý của hắn, lần này hắn đi chính là muốn mượn việc bảo vệ vai diễn của Tô Tô để cùng đối phương giành giật một phen, đấy không phải cũng là giữ gìn quyền lực đạo diễn nên có hay sao?
 
Hoắc Lãng biết hắn có suy nghĩ như thế nào liền mỉm cười: "Nếu ông vì muốn tranh thủ nhân vật cho Tô Tô mà mạnh mẽ lên tiếng... Ông có tin hay không, việc ông vì một vai phụ nhỏ mà gây chuyện chống đối nhà sản xuất thì ngày hôm sau sẽ bị truyền ra làm cho tất cả mọi người đều biết."
 
Lời này vừa nói ra, tất cả những người ngồi cùng bàn đều là người lão luyện cũng phải cau mày, bởi vì chuyện này rất có khả năng xảy ra! Họ Quý kia đại diện cho nhà đầu tư, lại kéo theo tầng cao của Tinh Hoàn, nói nếu truyền ra ngoài việc Phương Chí Quốc vì một vai phụ nhỏ mà lại gây chuyện cùng hắn, người nào chịu thiệt là rất rõ ràng, có thể khẳng định Phương Chí Quốc sẽ bị nói là không biết điều.
 
Khổng Kiến Trung há miệng thở dốc: "Đây là màn múa kiếm có tính toán trước... Rõ ràng là muốn mượn cơ hội này để đá ông đó lão Phương!"
 
Chỉ cần một chiêu này thì cũng biết tên họ Quý kia cũng không phải là đèn cạn dầu.
 
Vẻ mặt Phương Chí Quốc rất âm trầm, hắn quay phim nhiều năm như vậy, loại chuyện này cũng đã gặp không ít, nhưng lần này chuyện xảy ra quá bất ngờ, hắn thật không ngờ tên họ Quý kia mới nhậm chức đã giở trò sau lưng rồi, nếu biết mục đích của đối phương thì hắn tự nhiên biết phải đối phó làm sao rồi, chỉ là nhân vật của Tô Tô sẽ khó nói trước...
 
Chuyện này là Hoắc Lãng chủ động dẫn ra thì đương nhiên anh đã chuẩn bị sẵn: "Ông không cần lo lắng chuyện của Tô Tô." Anh ngừng lại một chút: "Tôi cảm thấy bản gốc của 《 Truy nghi 》 quả thật là một kịch bản tốt, nếu đạo diễn Phương thì tôi còn muốn cho Tô Tô quay kịch bản đó.
 
Biến tình tiết phụ thành tình tiết chính, biến vai phụ thành vai chính.