Hùng Thiên Đại Lục

Chương 24: Thập Quân Đoàn



Thương nhân tìm đến nơi đây

Lạc Tinh nghe thấy lòng này thêm vui.

Hàng hóa đi ngược về xuôi

Tinh thành phát triển lòng vui vô bờ.

Thời gian Thấm thoát thoi đưa, cách Lạc Tinh xây xong Tinh thần Tháp được sáu tháng.

Số người Việt tộc đã tăng lên hơn 6200 người không tính trẻ em. Do có nhiều nhóm bộ lạc nghe tin cũng như chiêm ngưỡng vẻ to lớn của Tinh thành. Ai cũng không cưỡng nỗi mong muốn làm một thành viên trong đó. Lương thực thực phẩm đã không cần lo nữa, Lúa gạo đã nhân rộng ra rồi, đủ cho mọi người chia nhau ăn, một ít chừa làm giống. Nhất là loại gạo này ăn no rồi rất lâu đói nên rất được ưa chuộng. Thêm khoai lang, khoai mỡ, củ mài. Kể cả khoai tây dây cũng có rồi nên nguồn lương thực khá dồi dào. không có hiện tượng chết đói chỉ cần chăm chỉ làm việc.

Với hơn 6000 người Lạc Tinh chia ra làm 10 quân đoàn. Bao gồm những cái tên không thể Xến hơn:

Quân đoàn 1: Thần Ưng đoàn do Lạc Hồng chỉ huy.

Quân đoàn 2: Thần Phượng đoàn do Lạc Hương.

Quân đoàn 3: Thần Miêu đoàn do Miêu Hải.

Quân đoàn 4: Thần Nguyệt đoàn do anh của Thanh Nguyệt là Thanh Nguyên chỉ huy.

Quân đoàn 5: Thần Cung đoàn do Lạc Dương chỉ huy

Quân đoàn 6: Thần Thủy do Lạc Thủy chỉ huy ngoài chiến đấu thì có một đại đội nghiêm cứu thảo dược, trị bệnh.

Quân đoàn 7: Thần Kim do Lạc Kỳ em của Lạc Hương chỉ huy ngoài chiến đấu thì có một đại đội nghiêm cứu chế tạo vũ khí, cung tiễn

Quân đoàn 8: Thần Mộc Đoàn Lạc Thu phụ trách trồng trọt, tìm kiếm hoa trái, đánh bắt cá, săn thú...

Quân đoàn 9: Thần Thổ Đoàn do Lạc Mỹ chỉ huy có hai đại đội quản lý về đất đai lãnh thổ, quyền lợi, khen thưởng.coi như là bộ máy quản lý.

Quân đoàn 10: Thần Hỏa Đoàn do Lạc Luân chỉ huy có một đại đội phụ trách nấu nướng thức ăn, phân giải, dự trữ nuôi nhốt thú rừng.

Mỗi quân đoàn trên dưới 400 người riêng Thần Cung Doanh của Lạc Dương thì mở rộng ra khoảng 600 người với Lạc Lâm, Lạc Phong Lạc Vũ làm 3 đại đội trưởng, mỗi đại đội trưởng gồm 8 trung đội, mỗi trung đội có bốn tiểu đội. Tính ra chính qui hơn 500 còn gần 100 người. Còn lại lo hậu cần và luyện tập khi nào đội chính thiếu người thì sẽ bổ xung... Với 9 quân đoàn còn lại thì cũng vậy có cách sắp xếp tương tự nhưng một đại đội chỉ có sáu trung đội.

Lạc Tinh sau khi nuốt vài lá Kim Diệp Thảo, thì vẫn dậm chân ở Hợp cốc Kỳ đỉnh phong. Nhưng Lạc Lôi thuật đã đạt tới Nhất Tinh võ kỹ với Lạc Lôi Quyết và Lạc Lôi bộ đều Ngũ chuyển. Với tinh thần lực của Hợp cốc kì đỉnh phong. Lạc Tinh tiếp tục tiếp thu kiến thức truyền thừa của Trần Quân thêm chút nữa, và đọc được một số điều nhỏ nhặt trong cách tu luyện, phân biệt linh dược. Đồng thời học được một kỹ năng Vọng Khí Thuật, đây không phải võ kỹ nên khá dễ học. Nhìn vào loài vật mà ước đoán nó là nhất giai hay nhị giai. Chỉ bằng cách truyền linh lực lên mắt cho xoay theo một đồ hình đơn giản sao đó quan sát loài vật. Khi đó sẽ thấy được luồng khí của nó, tùy độ chênh lệch linh khí đó mà phán định nó là yêu thú nhất giai hay nhị giai... Đương nhiên là chỉ có tác dụng với yêu thú, hoặc người không quá mạnh hơn mình hai cấp độ. Không thì cũng có thể bị nó đánh lừa như thường dù sao loài người có khả năng thay đổi nồng độ linh lực của bản thân nhất là có một số võ kỹ phụ trợ cho việc đó...

Lạc Tinh vui mừng, nên tập hợp mọi người truyền thụ lại Vọng Khí thuật. Đồng thời cho Việt tộc thực hiện tế Lạc Hoàng, đồng thời tế lễ cho các đứa trẻ xem được ấn ký không.

Lạc Dương nghe nói liền giành việc này, dù sao nàng là Thần sứ Việt tộc nên Muốn tự tay tế lễ, và thực hiện nghi thức khai mở thần ấn. Kết quả chỉ 80 người từ mười lăm tới mười sáu tuổi thì có đã bốn người đạt được địa ấn, một con số khá ấn tượng...

Trong đó có môt người ấn kí hình chim chích, một người ấn ký hình chim Cắt, một người ấn ký Sơn dương, một người là hệ thực vật giống Cây lúa...Thật lạ lùng...ba người động vật thì tăng 6, 7 phần nhanh nhẹn hoặc sức mạnh, nhưng cô bé ấn kí cây lúa thì không tăng gì cả và đó lại người mình quen nữa, Thanh Nguyệt, pcô bé mà Lạc Tinh Hứa sẽ cưới làm vợ nếu nàng đạt được thần ấn. Hiện tại nàng đã thành một thiếu nữ đúng với tên gọi, dáng người thanh thoát dịu dàng như ánh trăng, Thêm vài tháng được thần ấn thấm nhuần chắc lại tạo ra một người có vẻ đẹp hại dân hại nước nữa...

Lạc Tinh đang suy nghĩ mông lung...

"Báo cáo thành chủ có người lạ mặt đi tới căn cứ..."

"Thực lực thế nào?" - Lạc Tinh nghe vậy trong lòng đánh cái bộp.

"Theo tin báo về thì nhóm người khá mạnh khoảng mười hai người, dùng Vọng Khí Thuật xem thì toàn bộ là Đản trung kỳ trở lên."

Chuyện gì tới cũng tới, còn khoảng tám năm nữa phong ấn mở ra rồi. Sẽ có nhiều nhóm người tới săn Yêu thú hoặc hái thảo dược. Vì chỉ có những nơi bị phong ấn thì yêu thú và thảo dược mới dặt biệt tốt do thời kì này linh khi ở ngoài đã bị pha loãng không thích hợp chúng nó sinh trưởng nhưng nơi phong ấn lại dặt biệt thích hợp.

Lạc Tinh giải tán mọi người, cho mời nhóm người đến nói chuyện.

...

Một Lúc sau, Đám người đã tới.

Dẫn đầu là một người trung niên, còn lại năm nữ và sáu nam còn trẻ. Nhìn trang phục cũng khá tốt không phải bằng da thú mà một loại dây nào đó khá nhuyễn nhưng cũng còn thô nhiều so vói vải vóc Hiện Đại... Nhung so với quần áo của Việt tộc mặt thì một trời một vực...

"Xin chào, ta là Tộc trưởng Việt tộc cũng là thành chủ nơi này, tên Là Lạc Tinh. Chào mừng mọi người đến với Tinh Thành." - Lạc Tinh nghiêm trang nói - "Xin hỏi mọi người là ai, đến đây làm gì?"

"Chào tộc trưởng. Ta là Lý Minh, gia tộc nhà họ Lý cách đây 1200 dặm từ phía bắc"

"Đây là nhóm người trong tộc, ta dẫn bon chúng đến để lịch duyệt đồng thời tìm kiếm một số yêu thú hay sản vật đem về bán lại..."

"A!" - Lạc Tinh mắt sáng rỡ...

"Có buôn bán" - Vậy ý đồ của mình thực hiện được rồi...

"Xin hỏi khi giao dịch các ngài dùng gì giao dịch vậy."

Sau một lúc Lý Minh cũng hiểu ý của Lạc Tinh hỏi...

"Chúng tôi dùng một thứ gọi là Ngọc..."

"Cho ta xem thử." - Lạc Tinh vô cùng hứng thú.

"Nó đây."

Nói xong, Lý Minh từ túi phía sau đem ra một viên đá tròn nhẵn, nhỏ hơn cả ngón tay, cảm giác như có linh khí ba động.

"Thật lạ..."

Lạc Tinh lập tức vui vẻ, ra lệnh Lạc Mỹ dang đứng sau lưng cho người bài thức ăn khoản đãi, ở tầng hai Thiên thần tháp...

Trong bữa ăn Lạc Tinh luôn miệng hỏi tình hình bên ngoài, cách tính toán của Ngọc.

Sau một ngày nói chuyện dò hỏi. Lạc Tinh đã ước lượng được nhiều việc.

Thứ nhất Ngọc là loại vật chất được khai thát gần khu vực có đá vôi và ở xâu trong lòng đất... Trên người có lây dính một chúc Xíu linh khí giống Linh Thạch như lời truyền thừa của Trần Quân đề cập đến nhưng mỏng manh hơn... Dùng như tiền tệ của một số người thuộc dòng tu luyện theo gia tộc hay môn phái...

Một viên ngọc ở chỗ Lý Minh ở có thể đổi thức ăn, chỗ ở được bốn hoặc năm ngày cho một người, đương nhiên là thức ăn bình thường. Hoặc bằng với lượng thịt cá, thịt con nai chừng mười tới mười lăm cân... Ngọc có lớn có nhỏ có khác nhau, chất lượng cũng khác, chủng loại cũng khác. Ngọc nhỏ cỡ ngón tay út gọi là Ngọc. Nếu cỡ Ngón chân cái và có hình thoi gọi là Linh Ngọc với nồng độ linh lực gấp 100 viên Ngọc nhưng so giá trị bằng 1000 Ngọc. Thậm chí Linh Đài kỳ có thể hấp thu năng lượng trong đó để gia tăng Linh lực bản thân, nhưng ít ai giàu tới mức dùng tăng linh lực mà chỉ dùng trong trường hợp sống chết hoặc cần vượt cấp lên Hợp Cốc kỳ... Còn có loại Ngọc cao cấp hơn nhưng rất hiếm có gọi là Thần Ngọc to bằng cổ tay người lớn, có hình dáng thập lục phương, giá trị bằng cả vạn viên Linh Ngọc nhưng không ai lấy ra giao dịch, chỉ có gia tộc lớn hoặc môn phái lớn mớ có một vài viên xem như là bảo vật truyền thừa. Lạc Tinh giữ Lý Minh một ngày nữa rồi cho người đưa lần lượt các sản vật mình có.

Kết quả Lý Minh đồng ý giao dịch hai loại là Lúa Ngọc, và củ Sâm đất, một số loại dược liệu như Nghệ với giá bất ngờ cao hơn xa Lạc Tinh nghĩ. Một cân sâm đất được hai Ngọc, Riêng lúa Ngọc với tên gọi Ngọc Mễ, Lạc Tinh nghĩ mình chưa đủ bán chỉ đễ dự trữ nên tặng cho Lý Minh khoảng ba mươi cân để ăn dọc đường. Hẹn một năm sau sẽ bán thương phẩm Ngọc Mễ. Nhưng lý Minh cũng hết sức vui vẻ, đương nhiên là không phải ăn rồi. Vì chưa thấy nơi nào có loại Ngọc Mễ này... Tuy mới ăn hơi lạ miệng nhưng kết hợp với thịt hay cá lại cảm giác thơm ngon mà không ngán, đúng là mỹ vị. Lý Minh nghĩ là mang về hiến cho gia tộc chắc sẽ được ban thưởng lớn. Thậm chí có thể gieo trồng thử, Lạc Tinh làm sao không hiểu Lý Minh nghĩ gì. Nhưng thấy Lý Minh nhiệt tình giảng giải cho mình nhiều vấn đề nên dùng số gạo này đáp tạ. Vừa không tốn nhiều lại có thể thông qua Lý Minh quản bá sản phẩm giùm mình. Loại Ngọc Mễ này Lạc Tinh đã ngâm nước sôi trần qua mới phơi khô lại. Nên chắc chắn là không trồng được rồi. Thêm một thứ nữa là rượu, sau khi bọn người Lý Minh uống thử, cảm giác rất thích thú và kích thích lâng lâng, ngỏ ý muốn mua. Nhưng Lạc Tinh lấy lý do là thần nhưỡng Lạc Thần ban cho số lượng rất ít, là khách quý mới mang ra uống. Sau một hồi năn nỉ thì Lạc Tinh vờ đau khổ bán 100 Ngọc một vò thần nhưỡng ra bán, và chỉ bán mười vò. Về phần gọi Thần Nhưỡng là che dấu tránh nói tới chữ Nho để đối phương muốn học cũng không biết nguyên liệu chính là gì được, lại vừa nâng cao giá trị của rượu nho. Sau khi đạt thành hiệp nghị, Lạc Tinh được 6000 Ngọc bao gồm bán 2000 cân Địa Sâm và 10 vò rượu Thần Nhưỡng. Cùng với hơn 200 cân Nghệ đỏ.

Lý Minh xin phép về gia tộc. Nói lần sau sẽ đến mang nhiều Ngọc hơn mua sắm, cùng đạt thêm hiệp nghị ưu tiên bán cố định mỗi tháng mười vò rượu Thần Nhưỡng cho mình.

Sau khi tiễn bọn người Lý gia đi Lạc Tinh trong lòng hết sức vui mừng. Có tiền thì mơi phát triển được bộ Lạc. Lạc Tinh cũng hiểu nhờ có Lạc Dương ra mặt, triển lộ thực lực Linh Đài kỳ đỉnh phong nên nhóm người Lý minh mới dễ nói chuyện, không thì với đội ngũ toàn Đản Trung kỳ, gặp bộ lạc nhỏ chỉ có nước chịu nhóm Lạc Minh bóc lột cướp bóc. Ở đâu cũng vậy, giao dịch công bằng khi hai bên cùng sức mạnh...