Kế Hoạch Chinh Phục Tứ Đại Mỹ Nhân Của Devil

Chương 22: Chương 22



Tối hôm đó, khi mọi người đã đi ngủ cả rồi, chẳng biết tại sao lại ngủ không được, Andly đứng dậy kéo mền, rồi rón rén đi ra khỏi phòng.
- Em đi đâu đấy? – Brian tự nhiên mở mắt ra hỏi làm nó giật mình.
- Em… xuống nhà uống chút nước, lên liền à, anh ngủ đi! – Andly cười rồi đi xuống luôn trước khi bị Brian kéo lại.
Chẳng hiểu sao tối này tâm trạng nó cứ thế nào ấy, ngủ chẳng được gì cả.
Bỗng nhớ ra một nơi có thể làm tâm hồn nó thoái mái một chút vào lúc này. Chạy ngay lên sân thượng.
Lúc này đã là 11h đêm rồi, gió bắt đầu thổi mạnh hơn làm cho Andly phải thu người lại nhưng không hiểu sao nó vẫn muốn đứng ở đây.
Andly từng bước tiến sát ban công hơn, không khí ở đây thật sự làm cho nó cảm thấy thoải mái thật.
- Này, ngươi ở đây làm gì đấy? – Christian giật mình khi thấy Andly lù lù đứng ngay phía bên kia.
- Hả? Ngươi… cũng ở đây á? – Andly cũng giật mình không kém khi thấy tên đáng ghét Christian đứng đó.

- Thì sao? Ta ở đây không được à? – Christian nhíu mày nói.
- À không, kệ ngươi, ta đi ngủ! – Andly không biết tại sao lại ngại ngại khi nhìn mặt hắn ở khoảng cách hơi gần thế này.
- Ế, đi đâu đấy, đứng lại đó nói chuyện! – Christian đưa tay kéo Andly lại làm nó ngạc nhiên nhìn.
- Chuyện… chuyện gì??? – Nó lắp bắp, chẳng hiểu tại sao hôm nay nó chẳng có hứng thú cãi nhau với hắn nữa.
Chợt, nó nhớ lại câu nói mà nó đã nói với Demi hồi tối thì giật mình đỏ mặt.
- Đứng lại đấy đi, ta chuẩn bị tỏ tình! – Christian vẫn bình thản nói như không trong khi Andly nhà ta thì ngạc nhiên + sửng sốt = á khẩu luôn, đứng đơ ngay tại chỗ.
- Này, ta nói ta chuẩn bị tỏ tình đấy, có nghe không hở? – Christian cúi sát mặt Andly mà nói.
Hành động này càng làm ặt Andly đỏ lựng lên.

- Ngươi… ngươi… nói… n… nói… cái… cái… gì… đấy? – Lắp bắp mãi mới được một câu hoàn chỉnh để trả lời.
- Ê ỉn, ta thích ngươi! – Christian khi nói ra câu đó cũng đỏ mặt, nhưng cố làm lơ đi. Còn Andly thì khỏi nói, mắt mở to hết cỡ nhìn chằm chằm khuôn mặt đẹp như tượng kia.
- Sao ngay đơ vậy? Không nói coi như đồng ý phải không? – Christian bắt đầu tự kỉ (người lạnh lùng vô tâm nhất Devil mà cũng có cái ngày như thế này đây).
- À, ta biết rồi, tại ngươi cũng thích ta nên khi nghe ta tỏ tình hạnh phúc quá không nói nên lời luôn phải không? – Christian lại tiếp tục tự kỉ đấy.
- Này, ngươi mà cứ không trả lời thì ta cho là ngươi đồng ý đấy! – Christian vẫn tiếp tục.
- Ngươi cũng thích ta thật phải không, cũng phải, người vừa đẹp trai vừa giỏi giang như ta thì ngươi thâm yêu trộm nhớ cũng phải! – Christian lại tiếp tục tự kỉ.
(Má ơi, hình như ông này tối nay bị gì rồi thì phải!!!)
Nó cũng đang nghe chứ, không, nó như nuốt từng lời nói của Christian mới đúng. Nghe hắn nói nếu nó không lên tiếng thì sẽ xem như đồng ý nhưng nó vẫn chẳng phản kháng.
Hình như… nó thích hắn nhiều hơn nó tưởng, nó gạt bỏ cái tôi của mình để thích hắn. Andly nghĩ, bây giờ, nó có thể được phép thích Christian rồi.
Thế là sau ngày hôm ấy, mọi người cũng biết chuyện gì rồi chứ gì!!!