Khu Vườn Nhỏ Của Tể Lão

Chương 4



Reg mặc quần áo thể dục gọn gàng, khoanh tay trước ngực, dựa vào cánh cửa, không biết đứng đó đã bao lâu, thân ảnh cao to dưới ánh mặt trời không nhìn rõ biểu tình.

“Anh, cái kia…” Claude đi tới gần Reg, giãy dụa giữa ranh giới sống chết: “Em đã nói với anh rồi mà, em báo danh giải thi đấu trồng trọt đế quốc tổ chức rồi! Chuyển phát nhanh nhiều thế này cũng là vì chuẩn bị cho giải thi đấu, tuy rằng mua hơi nhiều, thế nhưng… Thế nhưng, tuyệt đối đều hữu dụng!”

Mắt Reg nhìn bưu kiện chuyển phát khắp nơi, thỉnh thoảng vòng qua những hộp chặn đường.

Claude theo sau Reg, còn kém nhấc tay thề bày tỏ chân thành.

Thật là muốn mạng già của hắn mà, sao hôm nay ông anh trai trời đánh về nhà sớm thế!

“Cái này!” Claude nhanh chóng tiến lên vài bước, bưng một chậu hoa dưới đất lên.

“Anh, anh xem, đây là em mua cho anh! Anh không biết đâu, em thấy một cửa hàng cây xanh trên tinh võng, cây xanh bên trong phẩm chất cực tốt, giá tiền lại thậm chí còn không bằng một phần ba tiệm khác!”

Claude càng nói càng hăng say, nói tới cửa hàng cây xanh May Mắn kia, phảng phất như mở ra máy hát, thao thao bất tuyệt.

Reg liếc mắt nhìn cây xanh rải rác khắp nơi, phẩm chất xác thật là thượng thừa.

Đặc biệt là chậu hắn nâng trong tay kia, mọc rất tươi tốt, vừa nhìn đã khiến lòng người sung sướng.

Thấy Reg nhìn về phía bồn hoa trong tay, Claude vội vã chân chó đi tới: “Đây là hoa Pansy, chủ tiệm nói mấy ngày nữa sẽ đến thời kì nở hoa của nó, dưới ánh trăng hoa Pansy sẽ phát sáng đấy, giống như ánh trăng vậy, rất đẹp!”

Reg chưa nói nhận, chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn y.

“Anh! Em giúp anh đưa vào phòng ngủ nhé.” Tâm lý Claude hồi hộp, cật lực cứu bản thân kề cận nguy cơ bị cắt tiền, quay người vẫy tay với người hầu bên cạnh.

“Tháng sau cắt tiền tiêu vặt.”

Âm thanh thanh lãnh từ phía sau Claude vang lên, nhẹ nhàng đập tới Claude, đập hắn nổ đom đóm mắt.

Claude: “…” [Thân thể từ từ cứng ngắc.jpg]

Claude lúc này vạn phần hối hận, hối hận tại sai mình lại muốn tự ngồi bóc bưu kiện chuyển phát nhanh, hối hận tại sao lại ngồi mở bưu kiện ở đại sảnh, hối hận tại sao mình lại dám đứng bên cạnh vách núi thăm dò.



Buổi tối, lúc ăn cơm Giang Lê nói với người máy bảo mẫu Fleck quyết định của chính mình.

Sáng sớm ngày hôm sau, dưới ánh mắt không yên lòng của Fleck, Giang Lê một mình đeo ba lô nhỏ đi lên tàu hoả tới chủ thành.

Fleck nhìn tàu hoả đi xa dần, có chút bồi hồi.

Đứa nhỏ mình nuôi lớn chưa từng ra khỏi trấn, giờ lại một mình xa nhà, tôi lo lắng lắm.

Haiz, ưu thương ngọt ngào.

Hắn mở nhóm chat bảo mẫu, nói tin chủ nhân nhỏ nhà mình muốn đi chủ thành kiểm tra độ hoà hợp thực vật cho các bảo mẫu trẻ nhỏ khác, thành công khơi dậy một hồi thảo luận phong phú.

Giang Lê ngồi gần cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.

Phong cảnh ven đường tươi đẹp, núi sông, ruộng đồng, rừng rậm, thành trấn cùng tầng hầm ngoài cửa xe chợt loé lên, lại nhanh chóng biến mất.

Tàu hoả tinh tế vẫn giống tàu hoả trước kia, nhưng tốc độ tàu hoả đã thay đổi nhanh hơn nhiều.

Ba giờ chiều, Giang Lê đi xuống tàu.

Chủ thành của tinh cầu Toran so với trấn nhỏ Corris cậu ở phồn hoa hơn nhiều, thỉnh thoảng có phi hành khí từ trên trời bay qua, vẽ ra vòng cung mỹ lệ.

Từ thôn trang nhỏ tới thành phố lớn, Giang Lê đứng bên cạnh bảng dừng xe bay, yên lặng đợi xe bay đến.

Tay nắm chặt góc áo, để lộ chút lo lắng vì sắp kiểm tra của cậu.

Cậu nhìn thấy ở trung tâm thành phố có một pho tượng, đó là một thanh niên mỉm cười nhìn vào cây trồng đang nâng trong tay.

Cậu biết pho tượng này, đó là Yir Elton, một vị chủng thực sự có độ hoà hợp thực vật cấp S trước đây rất lâu.

Ông ấy là niềm tự hào của tinh cầu Toran.

Tại thời đại tinh tế, thú nhân cùng dị năng giả có rất nhiều, nhưng người nắm giữ độ hoà hợp thực vật lại rất ít, có thể nói trong một vạn người mới tìm thấy một người, đặc biệt chủng thực sự độ hoà hợp cấp A, càng hiếm như lá xanh mùa thu.

Thực vật cấp không ngang nhau sẽ yêu cầu hoàn cảnh và điều kiện sinh trưởng khác nhau, đẳng cấp càng cao, điều kiện càng hà khắc, tỉ lệ tử vong cũng càng cao.

Đặc biệt là linh thực, nếu như người trồng trọt không có độ hoà hợp thực vật, linh thực căn bản sẽ không nảy mầm.

Mấy trăm năm qua vô số người dùng kinh nghiệm chứng minh: Người trồng trọt thực vật có độ hoà hợp càng cao, tỷ lệ linh thực tồn tại càng cao, hơn nữa, hiệu quả trấn an tinh thần lực của linh thực càng mạnh.

Đã từng có một nhà khoa học nghiên cứu thực vật nổi tiếng đặt ra một suy đoán rằng chủng thực sự với độ hoà hợp thực vật cấp S có thể tạo ra linh thực cực phẩm, linh thực đó có thể chữa trị tinh thần lực hao tổn, thẩm chí khiến tinh thần lực tăng cấp.

Nhưng đã mấy trăm năm trôi qua, điểm ấy đến nay chưa có người nào chứng thực được.

Chủng thực sư có độ hoà hợp cấp S? Đó là chỉ gặp không thể cầu, trăm năm khó thấy.

Chủng thực sư có độ hoà hợp cấp S tạo ra cực phẩm linh thực cấp 10? Đó là một truyền thuyết.

Linh thực cấp 7 tạo đã gian nan như vậy, càng không nói đến linh thực cấp 10.

Bởi vì chủng thực sư ít ỏi, đào tạo gian nan, giá cả linh thực luôn cao không giảm, đặc biệt là linh thực cấp cao, càng là một cây khó cầu, từ linh thực cấp 7 đã trở thành hàng xa xỉ ở tinh tế, điều này dễ thấy.

Cũng bởi vậy, thời điểm tinh thần lực xuất hiện hỗn loạn, thú nhân cùng dị năng giả sẽ lựa chọn thuốc ổn định tinh thần lực để áp chế.

Nhưng làm vậy có một cái hại: Thuốc ổn định tinh thần chỉ có thể áp chế tạm thời, hơn nữa, sử dụng lâu dài có thể dẫn đến hạ cấp tinh thần lực, nghiêm trọng có thể làm hỏng tinh thần.

Tại tinh tế tinh thần lực lên cấp gian nan, sức chiến đấu của một người trực tiếp móc nối với dị năng, cấp tinh thần lực không ngang nhau, dị năng cũng sẽ tồn tại một khoảng cách khó mà vượt qua.

Như hoả diễm thuật, dị năng giả hệ ‘lửa’ tinh thần lực cấp F có thể tạo ra một ngọn lửa nhỏ ở đầu ngón tay, cấp E một bàn tay nâng lên một quả cầu lửa, cấp S có thể biến ảo ra Hoả Long bay lên không, còn cấp SSS trong truyền thuyết, nghe đâu có thể biến không gian thành hoả diễm luyện ngục.

Tinh thần lực lui bậc, mang ý nghĩa sức chiến đấu sụt giá.

Ở một tinh tế dùng thực lực vi tôn, điều này đại biểu cái gì, không cần nói cũng biết.

Dưới ảnh hưởng của tổng hợp các loại nhân tố, chủng thực sư tại tinh tế rất nổi tiếng, chủng thực sư ưu tú càng là đối tượng mà các thế lực lớn tranh giành.

Hiệp hội thực vật tinh tế chuyên kiểm tra thiên phú trải khắp những tinh cầu đông dân, cố gắng đào bằng hết từng đứa trẻ nắm giữ độ hoà hợp thực vật.

Điểm tổ chức kiểm tra thiên phú ở Toran nằm dưới chân bức tượng Yir Elton.

Giang Lê đi xuống từ xe bay, vừa ngẩng đầu liền thấy một dạng kiến trúc hình kim tự tháp, đó chính là nơi kiểm tra thiên phú ở tinh cầu Toran.

Giang Lê cùng nhân viên tiếp tân đi tới đại sảnh, cầm lấy số, tuỳ ý tìm một vị trí ngồi xuống, chờ kiểm tra.

Rất nhiều đứa trẻ mang giấc mộng trở thành chủng thực sư, nhưng tại đại sảnh kiểm tra thiên phú, chính là nơi cách giấc mộng gần nhất, thành công hay thất bại, chỉ quyết định bởi một khắc khảo nghiệm.

Trong đại sảnh ước chừng có hai, ba mươi người, không ít đứa trẻ có người nhà đưa tới, Giang Lê nhìn lướt qua rồi thu hồi lại ánh mắt.

Cậu liếc nhìn số thứ tự của mình, là mười hai.

Kiểm tra tiến hành rất nhanh, chẳng mấy chốc đến lượt cậu.

Sau khi một cô gái thanh tú khóc lóc chạy khỏi phòng kiểm tra, Giang Lê mở cửa đi vào.

Gian phòng ngay ngắn chỉnh tề, trong đó có một mặt tường là trong suốt, người kiểm tra có thể từ đó nhìn thấy ba người phụ trách chấm điểm ở bên ngoài.

Tương tự, người phụ trách kiểm tra cũng có thể nhìn thấy rõ rành thí sinh bên trong.

Tại bốn góc có một camera dùng để giám thị tình huống trong phòng.

Phòng rất rộng, chỉ có một khoang kiểm tra màu trắng bạc ở ngay ngắn chính giữa.

“Thí sinh số mười hai, bây giờ có thể nằm vào trong khoang tiến hành khảo nghiệm, thả lỏng, không cần lo lắng.” Một âm thanh dịu dàng vang lên trong phòng.

Giang Lê gật đầu hiểu rõ, mở cửa khoang kiểm tra, nằm vào.

Sau khi cửa khoang chậm rãi đóng lại, tầm mắt Giang Lê rơi vào bóng tối.

Trong nháy mắt đó, Giang Lê phát hiện mình đi tới một không gian thuần trắng.

Trong không gian trừ mình ra không hề có gì, thế nhưng cậu có thể cảm giác được có thứ gì đang lặng lẽ quan sát đến cậu.

Không cảm nhận được địch ý từ đối phương, Giang Lê liền không để ý nữa.

Đứng một lát, thực sự không biết muốn cậu làm gì, đơn giản ngồi chỗ cũ xếp bằng, nhắm mắt lại, bắt đầu im lặng nhớ đến “Hướng dẫn trồng trọt” mình đọc mấy ngày nay.

Không biết tại sao Giang Lê chỉ cần gặp qua là không quên được tri thức liên quan tới thực vật, có thể nói một chữ không lầm.

Có lẽ, là do tình yêu của cậu dành cho cây cỏ quá sâu đậm.

Cậu không biết là khi cậu ngồi khoanh chân, nhắm mắt lại, bên trong không gian đột nhiên xuất hiện rất nhiều cỏ cây xanh biếc.

Theo thời gian trôi đi, đồng cỏ xanh biếc càng ngày càng nhiều, càng lớn càng nhanh.

Cùng lúc đó, người phụ trách đo lương phát hiện, dữ liệu kiển tra đang bắt đầu từ cấp E và F vững vàng di động, biến thành bắt đầu gia tốc tăng vọt.

Như nguồn cảm xúc đàn hồi, từ cấp E trực tiếp lên đến cấp D, lại nhanh chóng nhảy qua cấp D hướng lên cấp C.

Mắt thấy dữ liệu sắp đột phá cấp B lên đến cấp A, ba người phụ trách kiểm tra không hẹn mà đồng thời nhấn nút đỏ trên bàn điều khiển của mình.

Bọn họ có thể xác định, ngày hôm nay sau một trăm năm ngày chủng thực sư vĩ đại Yir Elton qua đời, Toran sắp ấp ra một vị chủng thực sư thiên tài!

Tổng bộ hiệp hội trồng trọt tinh tế.

Tiếng chuông tổng đài yên lặng mấy trăm năm đột nhiên vang lên.

Ba cái đèn đỏ đang nhấp nháy ở tổng đài theo dõi, đây là tin chiến thắng khi tìm được chủng thực sư nắm giữ độ hoà hợp thực vật từ cấp A trở lên.

Trên tinh cầu Toran, ba người phụ trách kiểm tra tâm tình kích động nhìn dữ liệu biến hoá, dữ liệu kiểm tra lúc này đã đột phá cấp A tiến vào cấp S.

Nếu như kiểm tra ra cấp A, học viên đệ nhất tinh tế không chỉ mở rộng cửa lớn đón nhập học miễn phí, còn có thể cung cấp học bổng kếch xù.

Nếu như người được kiểm tra là cấp S, không nghi ngờ chút nào, đối phương sẽ trở thành con cưng của toàn bộ tinh tế.

Đây là một kỳ tích!

Mà bọn họ, chính là người may mắn chứng kiến tận mắt kỳ tích sinh ra!

Trong không gian kiểm tra, Giang Lê đang chìm đắm trong việc học thuộc sách đột nhiên cảm giác được quần áo của mình tựa hồ bị cái gì nhẹ nhàng kéo một chút, mang theo cẩn thận từng li từng tí.

Cậu chậm rãi mở mắt ra, không khỏi bị cảnh tượng trước mắt doạ sợ hết hồn.

Nguyên bản đất đai không hề có gì, lúc này đã biến thành thảo nguyên bao la, còn có thực vật không biết tên sinh trưởng vờn quanh cậu, vô cùng thân cận.

Nhìn thấy Giang Lê mở mắt ra, nhiều thực vật chung quanh cậu tựa hồ ngây dại, nguyên bản bầu không khí hân hoan nhảy nhóc quét đi sạch sành sanh.

Không khí đột nhiên bất động.

Nháy mắt, rất nhiều thực vật dồn dập ngã xuống đất, trước Giang Lê trợn mắt ngoác mồm, thân ảnh của bọn chúng nhạt dần, biến mất trong không gian.

Giang Lê: “…”

Góc áo lại bị kéo nhẹ một chút, Giang Lê cúi đầu.

Một gốc cây bụ bẫm thấy Giang Lê rốt cục cũng chú ý tới mình, kích động run run lá cây nhỏ nhắn.

Trong đó có hai cái lá cây đang trùng điệp bọc lấy, nâng lên một hạt ngọc màu lục sáng lấp lánh êm dịu.

Lúc này, cái cây càng thêm cố gắng đưa cho cậu.

Giang Lê nhận lấy, viên hạt châu kia trong lòng bàn tay cậu loé lên, biến mất không thấy.

Cái cây vừa ngắn vừa mập dường như hết sức đứng tại chỗ một chút, rồi lập tức thừa dịp lực chú ý của Giang Lê đang ở trên lòng bàn tay, tích góp sức phi thân khỏi lòng đất, chụt trên mặt Giang Lê một cái sau đó biến mất trong không gian.

Giang Lê bưng hai má bị đánh lén, nhìn bãi cỏ xanh tươi trong không gian, trong lúc nhất thời không biết phản ứng như thế nào.