Hành Trình Của Bóng Đêm

Chương 33: Ninh Dương Tử




"Ngươi đã chuẩn bị chết ở dưới kiếm của ta chưa"

Lời vừa dứt Tôn Diệt liền biến mất tại chỗ.

"A!"

Đây là giọng của Vũ Minh, tôi vội nhìn qua chỗ của hắn thì thấy Tôn Diệt đang đứng ở đó, Vũ Minh ôm lấy cánh tay đang chảy máu mà liên tục lùi người về sau.

Chuyện gì vừa xảy ra.

"Phản xạ rất tốt nhưng ngươi chống đỡ được bao lâu!"

Âm thanh lạnh lùng của Tôn Diệt vừa dứt thì hắn lại biến mất.

Tôi vội nhìn qua chỗ của Vũ Minh thì thấy Tôn Diệt đã xuất hiện phía sau người của hắn.

Một đường chém rất nhanh vào lưng, may mà Vũ Minh đã giơ kiếm ra phía sau kịp thời chặn được.

Tuy chặn được nhưng lực đạo của nhát chém này có vẻ rất lớn, Vũ Minh đã bị mất thăng bằng mà ngã xuống.

Lăn nhiều vòng dưới đất để tạo khoảng cách an toàn, lúc này Vũ Minh mới chống kiếm xuống nền làm điểm tựa để đứng dậy.

Đối thủ đã mất thăng bằng đây là cơ hội rất tốt để giải quyết đối phương nhưng Tôn Diệt không làm thế, hắn đứng nguyên đó nhìn Vũ Minh chật vật, đây là sự tự tin tuyệt đối của kẻ mạnh mới có được.

"Ma pháp kiếm sĩ thượng đẳng như ngươi không ngờ cũng có lúc chật vật thế này!"Tôn Diệt buông lời khinh miệt đối với Vũ Minh sau đó hắn lại biến mất.

"A..."

Tiếng kêu thảm của Vũ Minh liên tục vang lên, theo từng tiếng kêu trên người hắn lại xuất hiện thêm nhiều vết thương mới.

Kiếm chống trên nền sàn, hai tay run rẩy đang nắm chặt cán kiếm làm điểm tựa, Vũ Minh với vết thương chồng chất trên người đứng đó, cả người hắn nghiêng ngã như muốn đổ gục bất cứ lúc nào.

"Ta không thể thua!" Vũ Minh nhìn về người đang đi về phía mình mà hét lớn.

Cả người bùng lên dao động ma lực mạnh hơn rất nhiều so với lúc trước, sau đó Vũ Minh biến mất trước mắt tôi.

Đây là dồn toàn lực vào một đòn.

Nếu có thể đánh trọng thương Tôn Diệt thì Vũ Minh vẫn có cơ hội chiến thắng.

Nhìn qua bên Tôn Diệt, cảnh tượng trước mắt làm tôi ngạc nhiên.

Một đòn toàn lực chém vào hông của Vũ Minh đã bị Tôn Diệt hời hợt một tay cầm kiếm chặn lại.

"Đây là toàn bộ sức mạnh của ngươi?" Vừa nhẹ nhàng hất đi kiếm đối phương Tôn Diệt vừa khinh miệt hỏi.

Không còn ma lực duy trì cường hóa, vết thương trên người lại không ngừng đổ máu, Vũ Minh đã chẳng thể chèo chống nổi mà đổ quỵ xuống.

Áp đảo về mặt thực lực quá lớn, dù có cố gắng thế nào cũng không thay đổi được.

Vũ Minh đã bại trận.

Trọng tài đi lên muốn hô kết thúc cuộc đấu thì bị Tôn Diệt liếc nhìn qua.

Cái liếc này đã làm cho vị trọng tài hốt hoảng vô thức lùi người về.

Tên Tôn Diệt này muốn làm gì đây, cuộc chiến đã kết thúc sao hắn còn dám đe dọa trọng tài.

Tôn Diện nhìn chằm vào Vũ Minh đang nằm trong vũng máu, một lát sau hắn mới quay người rời đi.

Trọng tài khi này mới hoàn hồn lại mà tuyên bố kết quả:" Tôn Diệt chiến thắng!"

Các pháp sư chữa trị chạy vội ra sơ cứu cho Vũ Minh rồi mang hắn vào trong.

Vòng hai như thế là kết thúc, vòng ba sẽ diễn ra vào buổi chiều.

Mọi người bắt đầu rời đi, có người thì ở lại, tôi thì theo phụ vương tới khu nghỉ ngơi giành cho hoàng tộc.

Đầu giờ chiều vòng ba bắt đầu, 35 thí sinh ở đây sẽ một lần nữa bốc thăm lại thứ tự quyết đấu, trong đó sẽ có một phiếu trắng nếu ai lấy được phiếu này thì được trực tiếp vào vòng bốn mà không cần thi đấu.

Bốc thăm kết thúc người lấy được phiếu trắng là một cô gái thú nhân tên là Ninh Dương Tử.

Cô gái tên Ninh Dương Tử này khoác trên mình một bộ áo choàng màu đen, nửa khuôn mặt bị che đi bởi mặt nạ đen tuyền.

Vòng ba bắt đầu, trận đầu là của em ấy với một nữ elf.

Trận chiến kết thúc nhanh chóng, em ấy đã giành được chiến thắng tuyệt đối trước nữ elf kia.

"Nguyệt Thiên thật lợi hại, phụ vương thấy em ấy có thể giành lấy giải nhất không?" Tôi quay qua hỏi ý kiến của phụ vương.

"Rất tốt, rất có tiềm năng nhưng muốn giành lấy giải nhất đại hội lần này thì hơi khó."

"Con nghe nói em ấy có một vị hôn phu rất vô dụng, điều này có thể làm ảnh hưởng đến tiềm năng của em ấy." Tôi khéo léo nhắc lấy chuyện hôn ước để sau này dễ dàng xin phụ vương hơn.

"Con trai của Bá Kình không vô dụng giống như con nghĩ đâu!" Phụ vương để lại một câu rồi tiếp tục nhìn về khu thi đấu.

Vòng ba nhanh chóng kết thúc, vòng bốn bắt đầu.

Trận chiến vòng bốn cũng không diễn ra quá lâu, chín thí sinh tiến vào đại hội ngày thứ ba đã được định ra.

Ngoài Nguyệt Thiên em ấy với Tôn Diệt ra thì có thêm sáu người và một nữ thú nhân khác là được đi tiếp.

...

Dinh thự ở khu trung tâm kinh đô, nơi đây đang diễn ra một bữa tiệc xa hoa nhằm chúc mừng chín người đã giành chiến thắng ngày hôm nay.

Với tước vị công chúa tôi tham gia bữa tiệc với vai trò là người đại diện cho hoàng thất.

Sau khi nâng ly chúc mừng mọi người có mặt ở nơi đây, tôi lịch thiệp tiến tới chỗ từng người để chào hỏi.

Nhìn vào trong một góc phòng tôi thấy Tôn Diệt đang đứng ở đó một mình, không ai dám lại gần hắn.

Dù Tôn Diệt rất mạnh nhưng sự tàn bạo của hắn trong trận chiến đã làm mọi người sợ hãi.

Không chỉ nhân elf kia với Vũ Minh mà hai đối thủ khác của hắn trong ngày hôm nay đều trong tình trạng thê thảm mà rời khỏi hội thi.

Bị mọi người cô lập là xứng đáng cho một kẻ biến thái thích hành hạ người khác.

Đang lúc mải mê suy nghĩ đột nhiên tôi cảm thấy có người đang tiến về phía mình.

Quay đầu lại nhìn thì thấy người đang tiến tới chỗ tôi là nữ thú nhân duy nhất vào được hội đấu ngày mai, cô ấy hình như tên là Ninh Dương Tử.

Lịch thiệp kết thúc cuộc trò chuyện với người đối diện mình rồi tôi quay người đi tới chỗ của cô gái thú nhân kia.

Đi được vài bước thì tôi dừng lại vì sau lưng cô người thú này không biết lúc nào đã xuất hiện một người.

Người này là Tôn Diệt, chẳng biết khi nào hắn đã rời khỏi góc phòng mà xuất hiện ở sau cô gái thú nhân.

Cảm nhận có người phía sau mình cô gái người thú dừng lại rồi quay người lại mà nói:"Đột nhiên xuất hiện sau lưng một cô gái như vậy là rất thiếu lịch sự đó!" Giọng điệu đầy trách cứ, Ninh Dương Tử hoàn toàn không e ngại mà nhìn thẳng vào Tôn Diệt.

Tôn Diệt nhìn chằm chằm cô ấy một lúc rồi lên tiếng hỏi:" Nhìn ngươi rất quen, chúng ta lúc trước có phải từng gặp nhau?"

Thật không ngờ tên biến thái như hắn lại biết nói những câu kiểu như vậy nhưng dạng bắt chuyện làm quen kiểu này đã có chút lỗi thời.

"Chưa từng." Ninh Dương Tử vừa lùi người về vừa mạnh dạn trả lời lại.

Nhìn tên Tôn Diệt bẽ mặt, làm tôi hả hê trong lòng.

Tôn Diệt một mặt lạnh lùng tiến tới trước, giật lấy ly rượu trên tay Ninh Dương Tử mà uống lấy một hớp rồi nói:"Ta không cho là vậy!"Nói xong hắn trả lại ly rượu rồi rời đi khỏi bữa tiệc.

Thật thô bạo, không có chút lịch thiệp cơ bản nào.

Tiến tới chỗ của cô gái thú nhân tôi bắt đầu lên tiến chào hỏi.

...

Ngày thứ ba đại hội cũng bắt đầu, chín người sẽ bốc thăm để lựa chọn đối thủ trong đó sẽ có một phiếu trắng, người được phiếu này sẽ trực tiếp vào vòng tiếp theo.

Người được phiếu trắng lần này chính là Tôn Diệt.

Vòng đầu nhanh chóng kết thúc, vòng hai nổ ra.

Trận đầu vòng hai là trận chiến giữa em ấy với cô gái thú nhân.

Cô gái thú nhân kia tuy khá mạnh nhưng không có cửa để thắng được em ấy.

Đây là suy nghĩ của tôi nhưng hiện thực lại hoàn toàn khác hẳn với những gì tôi đã nghĩ.

vô địch lưu , hài hước đọc giải trí