Ngộ Không Chuyển Thế

Chương 22: Bạch Linh Nhi Độ Kiếp



Sau khi Bạch Linh Nhi đi vào trong. Đập vào mắt nàng là một cảnh vật lạ lồ... À không lạ lùng.

Không gian bên trong có hình vuông kín, với những đồ vật mà nàng chưa bao giờ nhìn thấy.

•Đây là...

Bạch Linh Nhi cảm giác mơ hồ. Ngơ ngác hỏi Hải.

•Đây sao, đây là động phủ được ta mô phỏng lại thiết kế của thế kỷ 21.

Hải mỉm cười. Không ngạc nhiên khi thấy thái độ của Bạch Linh Nhi.

•Thế kỉ 21...

Bạch Linh Nhi nghe ù ù cạc cạc. Không hiểu chút gì.

•Ừm... ! Để ta giới thiệu cho muội một chút. Đây là salon, đây là tivi, đây là máy nghe nhạc, đây là nhà bếp, bếp gha, nồi cơm điện....

Hải vui vẻ kéo Bạch Linh Nhi đi một vòng, từng lượt giới thiệu hết các vật phẩm.

•Những thứ này từ đâu mà huynh biết.

Bạch Linh Nhi trầm trồ ngạc nhiên.

•Không quan trọng đâu. Hướng này là phòng ngủ.

Hải lười giải thích, chỉ qua loa một câu rồi lôi nàng sang một căn phòng khác. Bên trong trang trí y hệt như phòng ngủ cao cấp.

•Thật kỳ lạ.

Bạch Linh Nhi ngồi trên chiếc giường trải nệm bông trắng tinh. Mới lạ nói.

•Thoải mái không...

Hải cười hỏi. Cũng vùi người lên giường, vẻ mặt rất hưởng thụ.

•Ân.

Bạch Linh Nhi làm theo hắn, nằm dài ra nệm. sau đó vui vẻ đáp.

•Có muốn thử ấy ấy ở đây không..

Hải đột nhiên nhướng mày nhìn Bạch Linh Nhi.

Bạch Linh Nhi không lên tiếng, chỉ khẽ gật đầu.

Hải thấy vậy lập tức lang sói nhào lên người nàng. Cầm thú xé nát y phục.

•Ưm... A... Từ từ đã.... Ớ...

Trong phòng vang lên âm thanh khe khẽ của Bạch Linh Nhi. Cùng với tiếng chọp chẹp.

Thoáng chốc Hải cùng Bạch Linh Nhi đã ở trong động phủ được ba ngày.

Buổi sáng ngày thứ tư cả hai rốt cuộc đi ra.

•Ài ! Ra ngoài thật thoải mái....

Hải vừa chạm vào không khí bên ngoài lập tức vươn mình. Vẻ mặt đầy hưởng thụ.

•Chết rồi....

Bạch Linh Nhi đứng sau lưng Hải đột nhiên kêu lên.

•Có chuyện gì...

Hải nghe vậy lập tức quay lại hỏi nàng.

•Muội đột nhiên cảm ứng được thiên kiếp đến.

Bạch Linh Nhi lo lắng nói. Đối với chủng vật tu hành trên thế gian, thiên kiếp là chuyện không thể tránh khỏi. Mỗi một sinh linh sau khi tu luyện đến một mức độ nhất định phải trải qua thiên kiếp. Nếu có thể vượt qua sẽ được thuế biến, thực lực đại tăng. Nếu thất bại liền hồn phi phách tán.

Thiên kiếp đến như thế nào còn tùy thuộc vào thiên phú của mỗi loài. Ví dụ như đối với hồ tộc thì bình thường sẽ xuất hiện tám lần thiên kiếp. Mỗi lần vượt qua được thiên kiếp hồ tộc sẽ mọc thêm một cái đuôi. Sau khi vượt qua tám kiếp sẽ hóa thân thành cửu vĩ thiên hồ, pháp lực vô biên. Tuy nhiên bởi vì thiên kiếp càng về sau càng khủng khiếp, cho nên từ trước đến nay cửu vĩ thiên hồ vô cùng khó xuất hiện. Hồ tộc bình thường chỉ cần độ đến thất vĩ sẽ cưỡng ép ngừng tăng tu vi.

Về phần Bạch Linh Nhi. Nàng đáng lẽ cần thêm mười, hai mươi năm nữa mới có thể gặp thiên kiếp. Tuy nhiên thời gian qua cùng với Hải song tu khiến tu vi nàng tăng lên như gió. Làm cho thiên kiếp đến sớm hơn dự định.

•Chetme rồi ! Làm sao đây.

Hải nghe vậy cũng giật mình. Đối với việc độ kiếp hắn vẫn không rõ ràng lắm. Bản thân hắn cũng chưa từng gặp phải thiên kiếp.

•Muội không biết...

Bạch Linh Nhi lắc đầu.

•Thôi rồi lượm ơi. Ăn cám rồi lượm ơi. Ta chưa từng độ kiếp, làm sao giúp muội bây giờ.

Hải cuống lên. Gãi đầu nói.

•Không sao đâu. Muội đã độ kiếp hai lần rồi, có chút kinh nghiệm. Chỉ là lần này không biết có thành công không thôi.

Bạch Linh Nhi bất đắc dĩ nói. Chuyện này không ai có thể nói trước được.

•Đừng nói bậy bạ.

Hải lườm nàng. Nói chuyện không vui tai chút nào.

•À có cách rồi.

Đột nhiên hắn ồ lên. Như nghĩ được gì đó.

•Cách gì...

Bạch Linh Nhi nghi hoặc hỏi.

•Chúng ta đi tìm một người.

Hải không nói nhiều, lập tức kéo tay Bạch Linh Nhi chạy đi.

Một lát sau hai người đã đứng trước cửa thầy pháp. Hải không gọi mà trực tiếp đạp cửa đi vào.

•Tên thầy pháp thối đâu. Mau ra đây....

Hải lớn tiếng gọi. Nếu nói chỗ này có người có thể giúp Bạch Linh Nhi thì chắc chắn là tên thầy pháp. Hắn tuy pháp lực yếu kém nhưng kiến thức thì không tệ chút nào.

•Có chuyện gì, có chuyện gì...

Tên thầy pháp nghe gọi ầm ầm. Vội vàng mặc cả đồ ngủ chạy ra.

•Wao... Màu sắc lòe loẹt nhỉ.

Hải vừa trông thấy hắn lập tức trào phúng. Ngay cả Bạch Linh Nhi cũng che miệng cười. Bộ đồ ngủ của tên thầy pháp vậy mà có màu hồng cánh sen.

•Đừng để ý. Đã quen rồi.

Tên thầy pháp lập tức đỏ mặt cười khan.

•Hai vị tìm ta có chuyện gì sao.

Đoạn hắn hỏi lại.

•Linh Nhi đang chuẩn bị độ kiếp. Ngươi đối với việc này có biết chút gì không.

Hải trực tiếp vào thẳng vấn đề.

•Độ kiếp sao.

Thầy pháp nghe vậy lập tức ngạc nhiên hỏi.

•Ừm...

Hải lạnh nhạt gật đầu.

•Mời hai vị vào trong ngồi. Chúng ta nói chuyện.

Đoạn thầy pháp nghiêm mặt mời hai người vào nhà trong, sau đó tự mình đi trước.

Hải cùng Bạch Linh Nhi thấy vậy cũng theo vào.

•Cho hỏi Bạch cô nương còn bao nhiêu thời gian nữa thiên kiếp sẽ đến.

Ngồi trên ghế tên thầy pháp hỏi.

•Trong khoảng mười ngày nữa ..

Bạch Linh Nhi suy nghĩ một chút rồi trả lời.

•Nhanh như vậy...

Hải nghe xong lập tức nhảy lên. Hắn còn tưởng sẽ lâu lâu một chút chứ.

•Không nhanh đâu. Lần trước chỉ có năm ngày.

Bạch Linh Nhi lắc đầu giải thích cho hắn biết.

•Đệch...

Hải bất đắc dĩ chửi thề. Chơi vậy quá ác. Chơi vậy ai chơi.

•Vậy cô nương hiện tại đã qua mấy lần độ kiếp rồi.

Tên thầy pháp chen ngang hỏi.

•À ! Ta đã độ kiếp hai lần rồi. Đây là lần thứ ba.

Bạch Linh Nhi thành thật trả lời.

Tên thầy pháp nghe qua bắt đầu trầm tư.

•Nếu như không có sai số thì lần này Linh Nhi cô nương gặp phải chắc chắn là địa hỏa kiếp.

Một lúc sau gã mới nói.

•Địa Hỏa kiếp.

Hải cùng Bạch Linh Nhi đồng thanh kêu lên.

•Đúng vậy. Chính là hỏa diễm phát ra từ lòng đất.

Tên thầy pháp gật đầu.

•Vậy có cách nào hóa giải không.

Hải lập tức hỏi.

•Thiên kiếp nếu có thể hóa giải thì còn gọi là thiên kiếp sao. Ta chỉ có thể giúp Linh nhi cô nương giảm bớt nguy hiểm. Còn làm hơn nữa, xin lỗi ta lực bất tòng tâm.

Thầy pháp cười khổ đáp.

•Sao cũng được. Chỉ cần nàng có thể an toàn vượt qua thiên kiếp.

Hải gật đầu. Hắn không phải người không hiểu lý lẽ.

•Được rồi. Vậy ta sẽ chuẩn bị. Tuy nhiên có vài nguyên liệu khó tìm. Phiền Thạch Thánh tự mình đi một chuyến.

Thầy pháp nói.

•Được. Cứ kê ra, ta tự mình đi tìm.

Hải không do dự đáp.

*

Nữa canh giờ sau, thầy pháp đem một tờ giấy giao cho Hải. Bên trong ghi lại tất cả những thứ cần thiết.

•Tốt. Ta tự mình đi. Nàng ở lại chuẩn bị cho tốt. Không cần theo ta.

Hải cầm tờ giấy ưng ý gật đầu. Đoạn hắn quay sang nói với Bạch Linh Nhi.

•Có nguy hiểm không.

Bạch Linh Nhi lo lắng hỏi.

•Cô nương yên tâm đi. Với pháp lực của Thạch Thánh. Mấy chuyện này không là vấn đề gì đâu.

Tên thầy pháp lập tức lên tiếng.

•Đúng đó. Ta đi nhanh về nhanh. Đừng có lo lắng cho ta.

Hải gật đầu đồng ý. Khẽ vuốt ve má nàng một lần rồi nhanh chóng rời đi.

•Huynh nhớ cẩn thận...

Bạch Linh Nhi đứng nhìn theo nói lớn.

•Biết rồi...

Hải không quay lại mà chỉ nói vọng đáp.

Bạch Linh Nhi nhìn hắn đi xa lòng vừa lo lắng lại cảm thấy ấm áp. Trước tới nay chưa từng có ai lo lắng cho nàng như vậy.