Ngộ Không Chuyển Thế

Chương 8: Chém Đầu Thị Chúng



Khi Hải ra đến pháp trường thì nơi này đã tụ tập hơn hai trăm người. Có trai có gái có già có trẻ, đủ hết cả. Trên đài gỗ quỳ lít nhít mấy chục tên sơn tặc, tất cả đều bị trói và quỳ theo kiểu phạm nhân lúc ở đoạn đầu đài.

Hải lấy tư thế ung dung chậm rãi bước qua dân chúng, người người đều nhìn theo hắn bằng cặp mắt tràn đầy kính ngưỡng.

•Cung nghênh thần tượng...

Tên thầy pháp dẫn đầu hô, đoạn quỳ xuống cúi sát đầu. Dân chúng thấy vậy cũng nhao nhao quỳ, dập đầu bái lạy.

Hải như không nhìn thấy, tay vẫn chắp sau đít từ tốn đi đến phía trước.

Đối diện với đoạn đầu đài đặt một chiếc ghế, đó là chỗ chuẩn bị cho hắn. Sau khi đặt mông ngồi chỉnh tề trên ghế hắn mới nâng tay lên, nhẹ hô.

•Tất cả đứng lên...

Âm thanh tuy nhỏ nhưng đủ để tất cả dân chúng nghe được, bọn họ lập tức bề bộn đứng lên, khép nép đứng một chỗ.

•Cung kính thần tượng xử lí lũ cướp tán tận lương tâm này, trả lại sự công bằng cho những người đã chết...

Thầy pháp bước tới trước mặt Hải cúi người nói.

•Được rồi...

Hải xua tay tỏ ra đã rõ. Đoạn hắn đứng dậy, nhìn vào những người dân đang đứng kia mà cao giọng nói.

•Các vị hương thân phụ lão, từ hôm nay không cần gọi ta là Thần Tượng nữa.

Một số người dân nghe vậy lập tức xì xào, một trong số đó liền đứng lên truy vấn.

•Nếu không gọi vậy thì phải gọi thế nào.

Hải đối với người kia tỏ ra rất bình đạm, ung dung trả lời.

•Phải gọi là Thiên Hải Thạch Thánh.

Hải dùng chất giọng hào hùng, đem tên mình thổi tận mây xanh. “ Thiên Hải được lấy từ tên thật của hắn Lý Thiên Hải “. Cái danh hiệu này hắn đã suy nghĩ rất lâu lúc trên đường đến đây, thạch chính là vì hắn được sinh từ tượng đá, còn thánh là bởi vì hắn cảm thấy thêm vào nghe sẽ ngầu hơn.

•Thiên Hải Thạch Thánh.

Tên thầy pháp vẫn là người đầu tiên quỳ xuống hô lớn, kéo theo một loạt người dân quỳ theo.

•Ừm...

Hải gật đầu vừa ý, đoạn quay sang nhìn lên đài nơi chúng Sơn Tặc đang quỳ.

•Đám sơn tặc này tàn ác vô nhân đạo, xem tính mạng thôn dân như cỏ rác, giết người vô số. Hôm nay bản Thạch Thánh tuân theo thiên ý xử các ngươi tử tội, lập tức chém đầu.

Hải dõng dạc tuyên bố.

•Đúng vậy, mau chém chúng..

•Tuân theo thiên ý.....

Người dân lập tức ồn ào, đầy rẫy những âm thanh giận dữ phát ra.

•Hừ, nếu giết chúng ta các ngươi chắc chắn sẽ lãnh hậu quả.

Đột nhiên tên cầm cmn đầu băng sơn tặc cất giọng nói.

•Hửm.. Ngươi có ý gì...

Hải nghe vậy lập tức khiêu mi nhìn tên cầm đầu.

•Bọn có người chống lưng ở thiên triều, nếu các người dám giết ta các ngươi ắt sẽ nhận lấy hậu quả...

Tết cầm đầu mặt thẹo Được thế thêm lời đe dọa.

•Ây da da.. Còn có vụ này..

Hải hết hồn nhảy cẫng lên, tay phải ôm lấy ngực.

•Hừ, sợ rồi sao... Không hồn thì mau thả ta ra.

Tên cầm đầu thấy thái độ của Hải thì bắt đầu cười khẩy, tưởng rằng đã hù dọa được hắn.

•Sợ, sắp hù chết trái tim bé bỏng của ta rồi... Cha nó, các ngươi, đem tên này ra chém trước cho ta...

Hải giả vờ hít sâu một hơi, đoạn chỉ thẳng tay vào mặt tên cầm đầu rồi hét lớn.

Tên cầm đầu vừa nghe đoạn đầu thì vẻ mặt đắc ý không thôi, thế nhưng đến khi nghe xong đoạn cuối thì hắn lập tức biến sắc.

•Ngươi...

Tên cầm đầu không phải đồ ngu, hắn lập tức hiểu ra là từ nãy giờ Hải đang chơi đùa hắn. Hắn cảm thấy giận dữ mà không thể nói thành lời.

•Chém đi, đừng lằng nhà lằng nhằng nữa..

Hải vẫy vẫy tay, biểu hiện mất kiên nhẫn.

Lập tức đao phủ bước lên, đoạn đem đầu tên cầm đầu đè xuống cọc gỗ.

•Ngươi dám chém ta Ngô vương gia sẽ không tha cho ngươi, tất cả các ngươi sẽ nhận lấy hậu quả thảm khốc...

Tên cầm đầu hét lớn. Trong lòng hắn cực kỳ phẫn nộ lẫn sợ hãi. Mặc dù đã đem ra chỗ dựa nhưng vẫn bị tên này lôi ra chém.

•Nhiều lời, chém...

Hải chán nản hô, phất tay ra lệnh.

Rít.

Tiếng đao chém gió, đại đao sắc bén chém mạnh một cái, lập tức đầu của tên cầm đầu văng ra lăn lông lốc dưới đất.

Từ đầu đến cuối Hải đến nhìn cũng không thèm nhìn. ( không dám nhìn đó mà).

Tiếp đó từng tên Sơn Tặc lần lượt bị hành hình. Mau tươi nhanh chóng nhuộm đỏ pháp trường, đầu người vương vãi dưới đất.

Hải lắc đầu không dám nhìn. Tràng cảnh này quả thật có chút máu tanh. Nhưng mà hết ccách. Nếu không xử tử bọn họ thì làm sao an ủi những con người đang phẫn nộ kia. Ai bảo bọn họ gây ác nhân, bây giờ nhận lấy ác quả thì cũng phải lẽ thôi.

Xử quyết rất nhanh liền xong, những thi thể cũng được dọn đi. Tuy nhiên mùi máu tanh vẫn còn đọng lại trong không khí. Hải cảm giác hít thở không thông, tự nhiên là không quen với cảnh này.

•Được rồi, hành quyết đã xong. Bọn ác nhân cũng đã nhận lấy hình phạt thích đáng. Mọi người có thể giải tán được rồi.

Đoạn hắn xoay người nói với người dân. Hắn không muốn ở đây thêm một phút một giây nào nữa.

•Thần tượng, à không, Thiên Hải Thạch Thánh vẫn còn một chuyện nữa.

Lúc này tên thầy pháp bỗng đứng lên cung tay nói.

•Có chuyện mau nói, có rắm mau thả. Ta còn phải về nghỉ ngơi nữa.

Hải tỏ thái độ bực bội. Cha nó, sao cứ làm phiền lão lắm thế.

•Chuyện là như vầy. Hiện tại bọn sơn tặc đã bị xử chảm, tuy nhiên sào huyệt của chúng vẫn còn. Nên chúng ta làm phiền Thạch Thánh lên đó một chuyến, đem tất cả những gì mà chúng cướp được trả lại cho người dân.

Tên thầy pháp xoa xoa tay nói.