Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 13: Chính Thức Gia Nhập Đội Trẻ Tỉnh



“Không, ba không đồng ý”, tiếng la của ba Tùng phá vỡ sự im lặng trong nhà

Tùng bình tĩnh nhìn ba rồi nói: “Con lớn rồi, do đó có một số chuyện con có thể suy nghĩ kĩ để đưa ra quyết định”

“Mày mới học lớp 5 mà lớn cái gì. Đi đá bóng có cái gì hay, sau này cạp đất mà ăn hả con?”, ba Tùng lớn tiếng, nhìn hầm hầm con trai mình. Mẹ chỉ ngồi một bên lẳng lặng nhìn Tùng

“Thứ nhất, con chỉ tham dự vào đội tuyển trẻ của tỉnh, chứ không hề bỏ việc học, con vẫn sẽ được đến trường, còn là trường điểm của tỉnh nữa. Trong hợp đồng cũng ghi rõ, mục tiêu hiện tại của con vẫn là học tập, do đó nếu mà thành tích con bị giảm sút, ba mẹ vẫn có quyền liên hệ huỷ hợp đồng và đưa con về”, Tùng bình tĩnh hồi đáp, “Đương nhiên, chuyện đó sẽ không xảy ra được”

“Thứ hai, toàn bộ chi phí học tập và sinh hoạt của con ở Biên Hoà sẽ do trung tâm đào tạo chi trả, ba mẹ có thể chu cấp thêm cho con sinh hoạt phí, hoặc không cũng được, vì con cũng không biết là mình cần xài gì trên đó nữa."

"Thứ ba, trong trung tâm sẽ có chuyên viên dinh dưỡng, huấn luyện viên chuyên nghiệp đào tạo cho con, ngoài thời gian học ra con sẽ được đào tạo về bóng đá và được hỗ trợ lên thực đơn dinh dưỡng để tối ưu hoá phát triển của mình. Điều này có lợi cho cơ thể của con về sau này, nhất là trong giai đoạn dậy thì, cái này thì đương nhiên gia đình mình không thể so bì được với sự chuyên nghiệp của người ta rồi”, Tùng hí hửng cười đáp

“Bên cạnh đó, hợp đồng này chỉ giới hạn trong 4 năm, đến năm 16 tuổi con đã có thể tham dự giải đấu chuyên nghiệp, khi đó sẽ tiếp tục kí tiếp hợp đồng khác. Điều kiện hợp đồng 4 năm này là do con đã thoả thuận với trung tâm rồi, nên ba mẹ cũng đừng quá lo lắng, con sẽ không bị bán đi đâu”

“Với lại, nếu mà con có thể đá tốt, còn có cơ hội trở thành cầu thủ chuyên nghiệp nữa. Ngoài chuyện con có thể thi vào Đại Học Thể Dục Thể Thao, có thể làm huấn luyện viên, làm thầy giáo dạy thể dục, con còn có thể học lên để về làm trong cơ quan nhà nước. Do đó, ba mẹ cũng đừng lo lắng về công việc sau này của con. Con đã có kế hoạch hết cho mình rồi, ba mẹ yên tâm đi”

Ba nhìn Tùng với một ánh mắt khác thường, vừa lo lắng nhưng cũng vừa mừng rỡ. Rõ ràng, sự trưởng thành của Tùng làm ba mẹ yên lòng hơn rất nhiều. Sau một hồi suy nghĩ, cuối cùng họ cũng quyết định cho Tùng theo đuổi đam mê của mình.

Trước khi kí tên vào hợp đồng, họ còn cẩn thận đem ra huyện, xin một luật sư của toà án để hỗ trợ xem xét về những vấn đề trong hợp đồng, phải cam kết chắc chắn không có vấn đề gì, họ mới yên lòng kí tên cho Tùng.

Đến lúc này, Tùng mới chính thức là một thành viên trong trung tâm huấn luyện cầu thủ trẻ của tỉnh Đồng Nai. Cậu chỉ có nửa tháng để tập hợp cùng toàn đội, chuẩn bị cho giải đấu U11 miền Nam, lựa chọn ra 4 đội tham dự giải U11 toàn quốc tại Hà Nội

Ngày 13/6/2003, trước cửa sân tập của trung tâm huấn luyện cầu thủ trẻ tỉnh Đồng Nai

Đây là một khuôn viên khép kín, nằm gần sân vận động của tỉnh. Khuôn viên kết hợp một khu kí túc xá với 3 sân bóng nhỏ và 1 sân lớn, đồng thời có cả căntin riêng và một hồ bơi nhỏ.

Tùng đến sân tập vào sáng sớm sau khi vừa xuống xe. Với vỏn vẹn một chiếc balo cộng với một quả bóng mang theo người, cậu bắt đầu hành trình chinh phục của mình.

Sau khi thầy Hoàng Ngọc Tuấn đưa cậu vào thăm phòng mình, đến giờ tập hợp của toàn đội vào buổi chiều, cậu mới gặp mặt được đồng đội của mình.

Có rất nhiều gương mặt quen thuộc, cậu đã gặp ở trận chung kết vừa rồi, vừa có cả đội hình chính và dự bị của đội Biên Hoà 2, đồng thời còn có một vài gương mặt khá xuất sắc của các huyện còn lại mà cậu gặp trong giải đấu lần này. Tiếc là Cường không đủ điều kiện để vào luyện tập chung với cả đội, đó cũng là sự luyến tiếc lớn nhất của nó. Khi biết Tùng trúng vào đội của Tỉnh, Cường hâm mộ và ghen tị lộ rõ ra mặt. Nó bực bội nói: “ Tao là vua phá lưới của giải mà sao tao lại không được tuyển cơ chứ ?!?”

Tùng chỉ biết cười trừ, nó cũng không nhìn lại, hầu như bàn thắng Cường ghi được toàn do những đường truyền như đặt của Tùng, chứ bản thân nó cũng không có thiên phú gì nhiều, cộng với kĩ thuật cơ bản quá kém nên không trúng vào đội cũng đúng thôi.

Trong lúc Tùng miên man suy nghĩ, bên cạnh bỗng dung bị đụng một cái, Tùng nghi hoặc nhìn qua, thấy được một gương mặt quen thuộc, là tiền đạo của đội Biên Hoà 2, Toàn, đang đứng bên cạnh cậu.
“Có chuyện gì vậy?”, Tùng quay sang hỏi

Toàn thì thào đáp:”Trong lúc thầy Tuấn nói, thầy rất ghét ai không chú ý lắm. Cẩn thận không là ăn phạt đó”

Tùng giật mình, vội đứng nghiêm tư thế nghiêm túc lắng nghe. Thầy Tuấn chỉ là đơn giản giới thiệu với mọi người những thành viên mới của đội, về lịch học và luyện tập.

Đến cuối giờ, thầy cho mọi người tiến hành rèn luyện sơ bộ, đồng thời chuẩn bị 2 trận đấu đối kháng để kiểm tra tình trạng của từng người.

Với quyển sổ trên tay, thầy đi ngang dọc khắp sân tập, thỉnh thoảng ghi ghi chép chép gì đó trông có vẻ khá nghiêm trọng. Từng đứa đều hết sức bất an, luôn chăm chú luyện tập, đồng thời liếc mắt nhìn về phía thầy, rồi giật mình khi bị thầy nhìn ngược lại.

Những bài tập cơ bản này đối với Tùng cũng quá đơn giản, nên cũng không làm khó được Tùng. Vì đã duy trì thói quen dậy sớm tập luyện, nên bản thân Tùng cũng luôn trong trạng thái tinh thần và thể chất tốt nhất.

Đến thời gian đấu tập, Tùng được phân đến đội dự bị, cùng với một số cầu thủ nhí tuyển chọn từ các huyện lên. Nhưng đặc biệt là Toàn cũng có mặt bên đội của Tùng.

Nhìn thấy Toàn cười cười với mình, Tùng cũng vui vẻ đáp lại. Đặc điểm kỹ thuật của Toàn cũng khá tốt, lại có đủ thân cao và tốc độ. Bên cạnh đó, do được đào tạo từ bé, nên Toàn có cách di chuyển khá lắt léo và đầy thông minh. Tuy chưa vượt qua được trình độ của Tùng, nhưng so với mặt bằng chung của cả đội, thì cũng đã là người nổi bật rồi.

Đấu đối kháng bắt đầu, đội của Tùng ngay lập tức bị đội hình chủ lực áp chế. Vì vẫn chưa rèn luyện chung với nhau, nên hầu như mạnh ai nấy đá, không hề ra dáng một đội hình gì cả.

Tùng lại phải vào vai huấn luyện viên bất đắc dĩ, vừa cùng hàng phòng ngự tiến hành ngăn cản sự xâm nhập của đội bạn, vừa tổ chức đội hình phản công nhanh. Cũng may là thực lực của đội dự bị cũng không kém, đồng thời cũng có nhiều người đã từng đối đầu với Tùng nên cũng hiểu rõ thực lực của Tùng mà nghe theo, nên rất nhanh đội dự bị đã lấy lại được bình tĩnh.

Chỉ thấy ngay khi cản phá được đường đi bóng của tiền đạo đối phương, Thành, hậu vệ đội dự bị đến từ huyện Thống Nhất, chuyền ngược bóng về cho Tùng. Lợi dụng thân cao và sức mạnh, Tùng nhanh chóng giữ được bóng, đảo chân và vượt qua tiền vệ của đối phương. Ngay lập tức, Tùng nhận ra ngay được khoảng trống mà Toàn tạo ra. Thì ra ngay khi thấy được bóng chạy đến chân Tùng, Toàn đã bức tốc vượt lên, ngay khi đó, một đường bóng tuyệt đẹp được chuyền lên trước mặt của Toàn, hoàn toàn không hề việt vị. Toàn nhanh chóng đoạt trước điểm rơi, lách mình khỏi hậu vệ, đưa bóng vào lưới trong sự ngỡ ngàng của đội bạn.

Thầy Tuấn cũng rất bất ngờ trước sự phối hợp của Tùng và Toàn. Rõ ràng, sự hoà nhập của Tùng đối với một đội mới là rất nhanh. Mới đây thôi Tùng đã có thể nhanh chóng hoà hợp với lối chơi của một đội bóng lắp ghép từ nhiều chỗ, thậm chí còn ăn ý với Toàn ngay từ ban đầu. Nếu cứ đà này, Tùng chắc chắn sẽ trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp mà nhiều người ao ước cũng chưa thể đạt đến.

Thầy Tuấn vừa cảm thấy may mắn cho mình, và cũng may mắn cho cả Tùng. Vì cậu kí hợp đồng với Trung tâm đào tạo trẻ, trực thuộc sở Thể Dục Thể Thao Tỉnh, chứ nếu cậu kí hợp đồng của bất kì một đội bóng chuyên nghiệp nào hiện nay, thì đều có thể phải kí đến 10, hay thậm chí là 15 năm, với thiên phú này của Tùng thì bất cứ câu lạc bộ nào cũng sẽ không bỏ qua.

Nhìn Tùng thoả thích dẫn bóng trên sân, thầy Tuấn luôn có cảm giác, giải vô địch lần này, tuyển Tỉnh Đồng Nai nhất định sẽ khiến cho mọi người phải kinh ngạc đến ngây người!!

Chưa xong còn tiếp!!!



Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc