Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 29: Làm Chủ Thế Trận, Mở Màn Thành Công




“Aaaaaaaaaaa”

Cả đám đội Đồng Nai rít lên phấn khích trước màn solo ghi bàn của Tùng. Áp lực của toàn đội chợt giảm bớt rất nhiều trước bàn thắng quý giá giúp lấy lại tinh thần cho cả đội.

Tùng không chú ý đến mọi người đang hoan hô, bình tĩnh chạy vào nhặt bóng và trở về giữa sân. Cậu không chỉ muốn một bàn thắng như thế, cậu muốn là thế hòa, thậm chí là thắng lợi.

Các cầu thủ đội Thành Phố như bừng tỉnh trước bàn thắng vừa rồi của Thanh Tùng. Hoàng Lâm và Thanh Bình liếc nhìn nhau, cảm giác có điềm không lành. Hoàng Lâm nói:” Chủ quan rồi, tưởng chừng là thay người bình thường, không ngờ là một đòn sát thủ”

Thanh Bình liếc nhìn Tùng, chợt nhớ ra gì, nói nhỏ:” Thì ra là nó. Bữa trong đội có mấy thằng nhóc mới kí hợp đồng năm ngoái nói về một cầu thủ giữa trận ở Đồng Nai làm mưa làm gió U11 năm ngoái, nhớ không?”

Hoàng Lâm bừng tỉnh, thì thào nói:” Hóa ra là nó, bữa trước tưởng tụi kia bốc phét thôi, ai ngờ, hóa ra thằng nhóc này cũng có trình lắm”

“Lâm, ra đây”, Huấn luyện viên của Thành Phố la lớn, Hoàng Lâm chạy ra, vẻ mặt khó hiểu. Huấn luyện viên đội Thành Phố nói: ”Tiếp theo, nhìn chằm chằm số 9 đó cho tôi, không được để cậu ta cầm bóng dễ dàng, rõ chưa?”

Hoàng Lâm gật gật đầu, sắc mặt nghiêm túc.

Trận đấu được tiếp tục, đội Đồng Nai vẫn giữ nguyên lối chơi phòng ngự phản công, nhường quyền kiểm soát bóng lại cho đội Thành Phố. Mặc dù cầm bóng vượt trội hơn, nhưng các cầu thủ Thành Phố đã khá biệt khuất, vì cũng chỉ loay hoay chuyền những đường chuyền ngắn vô bổ, mà không thể triển khai thế trận tấn công lên đội Đồng Nai.

Phút thứ 45, trong một lần nhận bóng, Thanh Bình bất ngờ dẫn bóng thần tốc ở cánh trái, Văn Toán không kịp chuẩn bị nên bị rớt lại nửa người sau. Mắt thấy Bình sắp sửa tiếp cận vòng cấm địa, đột nhiên, cậu vấp chân, để tuột bóng, đồng thời loạng choạng mất cân bằng rồi ngã xuống. Thì ra, Tùng dự đoán được đường di chuyển của Thanh Bình, không ngần ngại sử dụng tuyệt kỹ “Lưỡi hái tử thần” mà cậu đã từng áp dụng với Hoài Anh, bằng cách xoạt bóng kẹp lại giữa khuỷu chân, khiến bóng không thể di chuyển, đồng thời do ngăn bóng chứ không va chạm cơ thể nên không hề bị phán phạm lỗi.

Trọng tài ra dấu trận đấu tiếp tục, Tùng cấp tốc đứng dậy, chuyền bóng ngược lại cho Văn Toán, đồng thời bức tốc vượt qua Thanh Phong đang vượt lên muốn đoạt lại bóng. Văn Toán nhận bóng, tiếp tục chuyền ngược lên trên. Tùng ngay lập tức nhận được bóng, di chuyển với tốc độ rất nhanh. Bỗng nhiên, cậu hơi loạng choạng một chút, cấp tốc giữ bóng lại dưới chân trái mà hộ cầu. Thì ra Hoàng Lâm từ bên cạnh vượt qua, áp sát tiến hành chen ngang hòng đoạt lại bóng, thậm chí đơn giản chỉ là muốn kéo dài thời gian để Thanh Bình và Thanh Phong cùng nhau hợp lực cản trở Tùng. Thấy vậy, Tùng không ngần ngại đẩy vai với Lâm, đồng thời đưa đưa bóng về phía trước. Lâm thấy không thể ngăn nổi Tùng, lập tức túm lấy áo của cậu hòng níu giữ tốc độ của Tùng lại.

Rất may, mặc dù hiện tại thuộc tính thân thể của Tùng cũng chưa quá cao, nhưng do vừa mở khóa năng lực thân thể, lại chăm chỉ luyện tập, thuộc tính thể hình của Tùng giờ cũng đã đạt đến 37 điểm, tương đương thân thể khá xuất sắc ở cấp độ thiếu niên, . Tùng lập tức gạt phăng cánh tay đang níu người mình, đồng thời tranh thủ kéo bóng lại ngay trước mặt hậu vệ đội Thành Phố. Sau đó, Tùng giật bóng lại từ chân trái qua chân phải, đồng thời cả người xoay một vòng 360 độ. Một cú Marseille Roulette điệu nghệ vượt qua hai cầu thủ Thành Phố. Ngay sau đó, Tùng lập tức nhấc chân, chuyền một đường bóng bổng vượt qua hai cầu thủ hậu vệ còn lại, đến ngay đầu của Quốc Toàn.

Quốc Toàn không phụ sự kì vọng của mọi người, hất đầu đưa bóng về phía góc dưới khung thành, thủ môn Thành Phố chỉ biết đưa mắt nhìn bóng vào trong khung thành mà không kịp làm ra phản ứng gì. 2 – 2 dành cho đội Đồng Nai.

Toàn chạy ào về phía Tùng, kích động ôm chầm lấy nó. Cả trận đấu, Toàn đều rất tích cực chạy và nhận bóng, nhưng chỉ trách chênh lệch trình độ hai đội quá lớn, nêu hầu như cả hiệp 1 cậu không được mấy lần nhận bóng. Đến tận hiệp 2 khi Tùng được tung vào sân mới có sự khởi sắc. Bàn thắng này của giải tỏa sự uất ức của cậu từ đầu trận đến giờ.

Tập thể đội Thành Phố trầm mặt, đưa mắt nhìn nhau như không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Bàn thắng này đến quá đột nhiên, một cách không thể hiểu nổi. Riêng Hoàng Lâm thì ngồi phệt xuống sân bóng, gương mặt đờ đẫn không thể tin được, thậm chí còn không để ý đến thẻ vàng mà trọng tài vừa rút ra cho cậu, hoài nghi nhân sinh khi không thể hiểu nổi mình đã làm mọi cách, từ va chạm cơ thể đến níu áo mà vẫn không ngăn cản được số 9 bên kia.

Thanh Bình và Thanh Phong hai mặt nhìn nhau, riêng Thanh Bình còn xoa xoa hai đầu gối vẫn hơi ửng đỏ vì vừa ngã xuống đất sau cú “Lưỡi hái” chết người từ Tùng. Trong mắt hai đứa đầy sự ngưng trọng. Lần thứ nhất có thể là do không quá chú ý đến Tùng, nhưng đã chú ý đến như vậy rồi mà vẫn để Tùng kiến tạo ghi bàn được, thì rõ ràng hai bên không cùng một cấp độ.

Trận đấu bắt đầu lại với sự dè chừng từ phía đội Thành Phố, họ không dám dâng cao cũng như thực hiện chuyền ngắn nhằm mở rộng kẽ hở của Đồng Nai nữa, mà thay vào đó là các đường chuyền bổng từ hai bên cánh để tạo cơ hội đánh đầu cho đồng đội bên trong. Tuy nhiên, do khả năng phán đoán gần như bug trên sân bóng, kết hợp với thể hình và thể lực vượt trội hơn, Tùng đều luôn có mặt đúng lúc đúng nơi để phòng thủ và cản phá hàng loạt các cơ hội của Thành Phố.

Kết thúc hiệp thứ hai, cả hai đội đều không tận dụng được những cơ hội cuối cùng mở rộng thêm tỉ số, cuối cùng, nhờ 1 bàn thắng và 1 kiến tạo, Tùng cũng giúp đội Đồng Nai lấy được một trận hòa không mấy dễ dàng trước một đối thủ được đánh giá là mạnh nhất giải đấu.

Gương mặt thầy Bảo có phần dịu đi chút ít, thậm chí là khá vui mừng trước kết quả này. Thầy ôm từng đứa động viên khích lệ sau trận đấu, đến Tùng thì ông ôm chặt cậu, kích động lắc lắc mấy lần. Tùng cũng nhẹ nhàng ôm lại thầy, cậu cũng biết ông chịu khá nhiều áp lực mới không thể cho cậu vào đội hình chính, nhưng không sao, những sự giúp đỡ trong huấn luyện của ông dành cho cậu những ngày qua đều được cậu ghi khắc trong lòng.

Các cầu thủ đội Đồng Nai vui vẻ ôm nhau, đứa nào cũng tràn đầy niềm tin cho những trận đấu phía trước. Chúng nó nhìn về phía Tùng với ánh mắt kính nể. Đứng trước một đối thủ mạnh như vậy, hầu hết tụi nó đều phải cắn rang kiên trì, thậm chí bị ngược đãi liên tục, nhưng Tùng hầu như không thấy được điều đó. Tất cả các tình huống 1 đối 1 thì phần thắng đều ở phía Tùng, điều này khiến cho tụi nó vạn phần kính nể.

Tùng cười cười trước sự kết giao của đám trẻ, Quốc Toàn và Hoài Anh cũng xum xoe lại, bị nó một cước đá đi, yêu cầu hai đứa phải chuẩn bị chiều nay tập huấn tiếp tục với nó, khiến cho hai đứa kêu khóc thấu trời.

Thầy Bảo thấy Tùng mặc dù thể hiện tốt vậy nhưng cũng không có kiêu ngạo hay làm ra vẻ, cảm thấy trong lòng rất an ủi. Màn thể hiện vừa rồi của Tùng đủ để ông thuyết phục câu lạc bộ ưu tiên cậu cho đội hình chính lần này.

Chưa xong còn tiếp!!!


Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc