Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 30: Áp Chế, Tỉnh Táo




Câu lạc bộ bóng đá Strata Đồng Nai, trực thuộc quản lý chính bởi Công ty Tiếp thị Quốc Tế Strata, được mua lại từ Sở Thể dục thể thao Tỉnh Đồng Nai, với hi vọng sẽ trở thành một Hoàng Anh Gia Lai thứ hai ở miền Nam. Sau quá trình cải tổ, thu mua cầu thủ nội và ngoại, câu lạc bộ Strata Đồng Nai đã trở thành một thế lực mới và thành công thăng hạng vào giải Hạng nhất quốc gia năm 2004.

Trụ sở chính của Strata Đồng Nai, phòng Đào tạo trẻ

“Không được, tôi nói không được là không được”, một âm thanh gắt gỏng, đầy ngạo mạn cất lên giữa sự yên tĩnh của tòa nhà.

Trong phòng, Trần Nguyên Lực, trưởng phòng Đào tạo trẻ của câu lạc bộ, đang đứng trước người của thầy Quách Thành Bảo, mặt đầy sự bực mình.

“Ông Bảo, ông vào cái ghế huấn luyện viên đội trẻ này là một tay tôi đề bạt, cũng do một tay tôi mà lần này ông được dẫn dắt đội U13 câu lạc bộ dự giải toàn quốc. Việc tôi yêu cầu ông nhất định phải làm theo đúng lời tôi nói”, Trần Nguyên Lực nheo cặp mắt nham hiểm nhìn thầy Bảo nói.

“Thế nhưng, bỏ dở một cầu thủ tốt để trên ghế dự bị mà không cần thì rất uổng phí. Ông thấy đó, nếu không nhờ cậu ta, đội mình đã thua ngay từ trận đầu rồi”

“Tôi còn chưa xử lý ông tội ông tự ý cho nó vào sân. Tôi đã nói rồi, phải cho nó ngồi dự bị hết giải, nó sẽ tự hiểu là nếu không có câu lạc bộ đứng sau lưng, nó chẳng là cái thá gì cả”, Trần Nguyên Lực lớn tiếng nói, chỉ thẳng vào mặt thầy Bảo thóa mạ

“Cái này cũng bất đắc dĩ tôi mới phải làm thôi”, thầy Bảo khổ sở nói, ”Nếu không nhờ nó, mình đã chịu trận thua đầu tiên rồi. Ý tôi là vầy, ông xem có được không, nếu trận nào chắc thắng, tôi sẽ để cho nó làm dự bị, trận nào không ổn mới đưa nó vào, đảm bảo đội mình sẽ vào được vòng trong, như vậy vừa áp chế được thằng nhóc đó, vừa đảm bảo thành tích của đội, ông thấy sao?”, thầy Bảo làm lành nói, giọng thương lượng

Trần Nguyên Lực nheo cặp mắt nhỏ hẹp của mình, suy tư chốc lát rồi nói, “Thế cũng được, vì đảm bảo thành tích, ông có thể làm như vậy. Thuận tiện ông cứ nói thẳng với nó, chỉ cần nó chịu kí kết với câu lạc bộ, ông sẽ cho nó vị trí đá chính. Tụi nhóc này, cần gõ vài lần mới biết được tụi nó đang ở đâu, mới có tí tài năng bày đặt ra vẻ, đúng là không biết điều”, hắn ta còn lảm nhảm như muốn phát tiết sự bất mãn vì năm lần bảy lượt bị Tùng từ chối kí hợp đồng đào tạo với câu lạc bộ Strata Đồng Nai.

Thầy Bảo tự động bỏ qua những lời nói này, cam kết sẽ thực hiện theo ý của của hắn ta. Bước ra ngoài phòng, nét mặt của thầy tối sầm lại, không nói lời nào mà đi thẳng ra khu vực huấn luyện.

Nhìn thân ảnh của Thanh Tùng, Quốc Toàn và Hoài Anh đang huấn luyện thêm trên sân bóng, trong lòng thầy ngũ vị tạp trần. Nếu là trước đây, khi thầy còn dẫn dắt Cao Su Đồng Nai chinh chiến giải hạng nhất, có mấy người dám đứng trước mặt của ông mà lớn tiếng như vậy. Đúng là hổ lạc đồng bằng không bằng chó!

Nhận thấy có người đang nhìn, ba đứa tạm ngừng tập luyện mà nhìn lại, thấy là thầy Bảo đang đến, tụi nó đi lại gần. Thầy mỉm cười nói với Toàn và Anh :”Hai đứa đi nghỉ đi, thầy có chút chuyện muốn nói với Tùng”

Hai đứa nó nhìn nhau, trong mắt tràn ngập tò mò nhưng không nói gì thêm, tránh chỗ chừa lại không gian yên tĩnh cho hai thầy trò.

Thầy Bảo ngồi bên cạnh Tùng, hỏi:” Em thấy tập luyện ở đây như thế nào?”

“Khá tốt ạ”, Tùng đáp

“Vậy sao lúc trước em không chịu kí kết với câu lạc bộ mà vào đội của trung tâm huấn luyện?”, thầy Bảo hỏi, dù cũng biết sơ sơ lý do, nhưng ông muốn biết thật kĩ.

Tùng liếc mắt nhìn ông, lờ mờ đoán được một vài điều, nó đơn giản nói:” Hợp đồng đào tạo trẻ dài 12 năm, lương cứng mỗi tháng 1 triệu rưỡi kèm điều khoản tăng lương hàng năm, không kèm bất kì một điều ước giải trừ, hay cơ hội du học gì hết. Em nghĩ là mình không quá ngu để thấy đây giống giấy bán thân hơn hợp đồng đào tạo trẻ”

Thầy Bảo cứng họng, môi giật giật như muốn nói thêm điều gì, nhưng nhất thời không biết phải bắt đầu từ đâu. Thấy ông khó xử, Tùng nói tiếp, giọng nhẹ nhàng nhưng dứt khoát:” Em biết lý do thầy không đưa em vào đội hình chính, đơn giản là vì ai đó ép buộc thôi. Cái này cũng không có gì khó hiểu, tài nguyên tốt phải ưu tiên cho người nhà. Đó cũng là lí do vì sao em cũng không quá mặn mà với việc thi đấu trong nước. Du học mới là nơi mà em muốn hướng đến. Sang năm em sẽ không tham gia giải nữa mà sẽ tập luyện theo giáo án của các thầy, cũng sẽ không lãng phí ở việc đấu tranh để vào sân nữa, nên thầy cứ yên tâm.”

Thầy Bảo quái lạ nhìn Tùng, cái nhìn vừa hổ thẹn vừa kinh ngạc. Thầy thở dài nói:” Nếu đội cần em, em sẽ vẫn đá hết mình chứ?”

Tùng liếc nhìn thầy, nói bằng giọng nghi vấn:” Thầy từng thấy em đá chưa hết mình lần nào sao?”

Thầy sửng sốt nhìn Tùng vài giây, sau đó bật cười nói:” Tốt lắm, vậy em cứ tập luyện tiếp đi. Nếu có gì cần thầy giúp, cứ lên tiếng, thầy sẽ hỗ trợ hết mình”

Tùng cười cười không nói gì, tiếp tục huấn luyện cùng Hoài Anh và Quốc Toàn. Bóng ba đứa kéo dài trên sân làm lòng thầy Bảo được phần nào an ủi.

Ta là đường phân cách….

Ngày 4/6, đội U13 Đồng Nai tiếp đội U13 Bình Phước, phút thứ 12 và 34, đội Đồng Nai ghi được 2 bàn nhờ sự phối hợp của Hoài Anh và Quốc Toàn. Đến phút thứ 43, do sự sơ hở của hàng phòng ngự, bị đội Bình Phước tận dụng và ghi bàn rút ngắn cách biệt. Kết thúc trận, đội Đồng Nai tạm đứng thứ 3 với 4 điểm, xếp sau đội Thành Phố cũng cùng 4 điểm nhưng vừa thắng đậm đội Vũng Tàu với tỷ số 5 – 0 và Tây Ninh đang giữ vị trí hạng Nhất với 6 điểm qua 2 trận thắng .

Ngày 7/6, đội Đồng Nai chạm trán đội Tây Ninh, sau 50 phút thi đấu, hai đội cầm hòa nhau với tỉ số 1-1, đội Đồng Nai tiếp tục ở lại vị trí thứ ba, thua Tây Ninh 2 điểm và chỉ hơn hai đội Bình Phước và Bình Dương 2 điểm mà thôi. Chỉ cần một lần sảy chân, đội Đồng Nai chắc chắn sẽ phải trả giá.

Ngày 10/6, điều lo lắng của cả đội cũng đã đến. Sau 50 phút thi đấu với đội Bình Dương, Tùng vẫn ngồi ghế dự bị, đội Đồng Nai để thua với tỉ số tối thiểu 1-0, do đó rớt xuống vị trí thứ 4 với 5 điểm, xếp sau chính đội Bình Dương. Đội Bình Phước hiện đang ở vị trí thứ 5 với 4 điểm, và tràn đầy quyết tâm trong trận cuối cùng với Thành Phố Hồ Chí Minh để giành lấy một chiến thắng và giành vé đi dự vòng chung kết toàn quốc.

Ngày 13/6, thầy Bảo sắc mặt nghiêm túc nói với toàn đội:” Trận đấu cuối cùng với đội Vũng Tàu, chúng ta bắt buộc phải giành chiến thắng để chắc vé đi tiếp vào vòng trong. Trận này, thầy sẽ để Thanh Tùng ở vị trí tiền vệ trung tâm từ đầu trận, các em phải thật tốt phối hợp với Tùng. Phải quyết tâm chiến thắng trong trận này, rõ chưa?”

“Dạ rõ”, cả đám quyết tâm cao độ, vui mừng vì lần này không thi đấu biệt khuất như mấy lần trước nữa, vì đã có Tùng ở giữa trận.

Phút thứ 6, từ một đường chuyền bóng từ phía thủ môn, Tùng bỏ bóng qua hai chân cầu thủ tiền vệ Vũng Tàu, sau đó tung một đường bóng bổng lên thẳng cho Hoài Anh. Đối mặt với thủ môn, Hoài Anh bình tĩnh đệm bóng vào lưới ghi bàn mở tỷ số.

Phút thứ 20, từ một pha đi bóng thần tốc bên cánh phải, Tùng tung một đường tạt bóng như đặt cho Quốc Toàn đánh đầu nâng tỷ số lên 2 – 0

Phút thứ 30, Tùng cắt được đường chuyền xa của đội Vũng Tàu, ngay lập tức, cậu chuyền ngược lại cho Hoài Anh, đồng thời bức tốc bỏ qua sự kèm cặp của đối thủ, tiếp nhận đường chuyền ngược lại, tung một đường chọc khe giúp Quốc Toàn nhả bóng vào lưới đội Vũng Tàu, nâng tỷ số lên 3 – 0, cũng là tỷ số cuối cùng của trận đấu.

Các đồng đội vui mừng vòng quanh Tùng, vì đội đã nắm chắc một vé vào vòng trong với 8 điểm sau 5 trận đấu, xếp sau Thành Phố với 10 điểm. Ngày 1/7, cả đội sẽ xuất phát đi Quảng Ninh để tham dự vòng chung kết của giải với 16 đội từ các vùng miền trong cả nước.

Thầy Bảo lau mồ hôi trên trán, hô to may mắn khi vẫn nắm giữ chiếc vé quý giá vào vòng trong, vừa cảm khái đội Đồng Nai khi có và không có Thanh Tùng khác biệt đến mức nào.

Chưa xong còn tiếp!!!


Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc