Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 37: Vạn Sự Sẵn Sàng, Thay Đổi




Kể từ lúc thiết lập xong kế hoạch huấn luyện để đảm bảo các bước chuẩn bị cuối cùng trước khi đi du học. Không ngày nào cậu không cật lực tận dụng thời gian để luyện tập và rèn luyện.

Đáng kể hơn, sau khi mở khoá năng lực phòng ngự, hệ thống còn tặng kèm cậu kỹ năng bị động “dự phán”, khiến khả năng phán đoán phương hướng và động tác của đối thủ của cậu tăng thêm một cấp bậc, nhưng bất lợi của kỹ năng này là tỷ lệ thành công khi dự phán phụ thuộc rất lớn vào những chỉ số thuộc tính của Tùng.

Kế hoạch huấn luyện phòng thủ của cậu cũng được lồng ghép vào kế hoạch luyện tập chung, nhằm chuẩn bị tốt nhất cho tương lai sau này. Đôi lúc, chúng ta chỉ cách thành công có một bước, chính bước đầu tiên đó có thể sẽ mang lại thành công, cũng có thể chỉ mang đến những kinh nghiệm và trải nghiệm. Nhưng nếu không có bước đầu tiên này, thì mãi mãi sẽ không đạt được điều gì cả.

Sáu tháng sau khi mở khoá năng lực phòng thủ, cậu cũng đã tích luỹ đầy đủ điểm để mở khoá năng lực cuối cùng – năng lực tấn công. Và cũng như mọi khi, cậu vẫn tiếp tục được tặng kèm kỹ năng bị động cuối cùng – “Đứa con của gió”, giúp cậu có thể phát huy được 120% tốc độ di chuyển và tốc độ khởi động dựa trên thuộc tính cơ sở của mình. Tùng cảm thấy khá hài lòng với kỹ năng này, có nó, cậu có thể phát huy được hết sở trường của mình trong cả phòng ngự và tấn công với kỹ thuật linh hoạt của mình. Trong những trận đấu tập, cậu cũng đã từng thử nghiệm kỹ năng bị động này và cảm thấy hết sức hài lòng. Mặc dù điểm thuộc tính hiện tại của cậu không quá cao, nhưng với bị động này, cậu có thể di chuyển như một cơn gió, khiến đối phương không hề có một tí nào kịp chuẩn bị.

Tùng cảm thấy rất mĩ mãn khi nhìn 4 hạng năng lực lấp loé ánh sao, bỗng chốc thấy những nỗ lực của mình trong suốt thời gian qua trở nên vô cùng xứng đáng. Ánh mắt cậu lấp loé, hiện giờ, chỉ còn chờ thêm đúng 6 tháng nữa, cậu có thể tiến đến Bồ Đào Nha để thực hiện nguyện vọng bấy lâu nay của mình.

Trong suốt thời gian này, cậu vẫn giữ liên lạc thường xuyên với chú Hưng. Mọi thủ tục của cậu đều được tiến hành suôn sẻ. Chỉ còn chờ cậu chứng thực xong tài chính và vượt qua vòng phỏng vấn visa ở Đại Sứ Quán là đã có thể chuẩn bị ra nước ngoài rồi.

Việc đầu tư của cậu cũng vững bước ổn định. Mặc dù lợi nhuận không đạt được kì vọng như trước, nhưng với tình huống như hiện tại, thì cột mốc 20.000 Euro để đảm bảo được tài chính để có thể xoay sở ở một nơi không quá đắt đỏ như Bồ Đào Nha, trước khi có thể có được một hợp đồng cầu thủ ở nơi đất khách quê người.

Việc liên lạc giữa cậu và huấn luyện viên Domingos Jose vẫn diễn ra đều đặn qua email. Ông cam đoan với cậu về việc có thể tìm cho cậu một nơi để gia nhập đào tạo trẻ, nhưng có thể ở đó lâu hay không, hoàn toàn phụ thuộc vào trình độ và thiên phú của cậu. Bên cạnh việc trao đổi thông tin, cậu cũng thường xuyên gửi cho ông những video huấn luyện của mình, nhờ ông góp ý những vấn đề cần thay đổi. Giáo án luyện tập của cậu gửi cho ông trước đó cũng được ông chú thích rõ ràng, đồng thời điều chỉnh lại tuỳ theo những tiến bộ của cậu. Nhờ vào đó, việc tích luỹ điểm thuộc tính của Tùng càng lúc càng nhanh. Cậu cũng không vội vã mà thêm điểm tiếp tục, chỉ đơn giản là tích luỹ thêm để chuẩn bị cho bất kì tình huống nào, cũng như tích luỹ đầy đủ điểm thuộc tính để thăng cấp lên cầu thủ bán chuyên, hay thậm chí là chuyên nghiệp để có thể đứng vững trong những trung tâm đào tạo trẻ vốn nổi tiếng khắc nghiệt và có cường độ cạnh tranh cao như ở Bồ Đào Nha.

--- Ta là đường phân cách ---

Phía bắc Bồ Đào Nha, thành phố Porto nổi tiếng với kiến trúc lâu đời của một trong số ít các thành phố cảng châu Âu còn lưu giữ đến ngày hôm nay. Nhưng với giới mộ điệu bóng đá, thì Porto được biết đến với tư cách là một trong ba đội bóng đá lớn nhất Bồ Đào Nha, vừa lập được cơn sóng thần khi vặn ngã những ông lớn như Real Madrid hay Manchester United, đồng thời hạ gục AS Monaco để nâng lên chiếc cúp vô địch UEFA Champion League, và cũng là nơi làm nên điều kì diệu của “Người đặc biệt” Jose Mourinho.

Toạ lạc tại Via Futebol Clube ngay trung tâm thành phố, khu phức hợp sân vận động kết hợp trung tâm đào tạo của Porto nổi bật ngay giữa lòng thành phố cổ kính, biểu tượng thống trị một thời của một trong những câu lạc bộ lớn nhất Bồ Đào Nha, cũng là một trong những trung tâm đào tạo trẻ xuất sắc nhất thế giới.

Trong văn phòng phụ trách tuyển trạch cầu thủ trẻ, Domingos Jose ngồi đối diện với Henrique Oliveira, người chịu trách nhiệm hiện tại cho công tác đào tạo trẻ tại Porto. Chân mày ông nhíu lại, có vẻ không vui nói:

“Ngay cả một cơ hội kiểm tra cũng không thể sao, ông Oliveira?”, giọng điệu của Domingos Jose đã có vẻ bắt đầu khó chịu

Henrique Oliveira, với tư cách là nhân viên tuyển trạch kì cựu, nay lại nắm trong tay cả bộ phận đào tạo trẻ, ngữ khí không nhanh không chậm trả lời:

“Không phải là không cho cơ hội, quy định của chúng ta rất nghiêm ngặt, Domingos à. Nếu ngay cả vào đội tuyển trẻ của quốc gia ở một đất nước nhỏ bé như thế còn không làm được, thì làm sao có đủ năng lực để vào được trung tâm đào tạo trẻ của Porto. Chúng ta không phải là nơi chứa chấp phế thải, ông có hiểu không?”

“Nhưng cậu ta là một tài năng thật sự, tôi cam đoan với ông là như thế!”, ngữ tốc của Domingos Jose tăng lên cao, có vẻ hết sức kích động.

“Thiên tài trong trung tâm của chúng ta không hề thiếu, chúng ta không cần một cầu thủ ở, ở đâu quên rồi, à, ở Việt Nam. Tôi chưa từng nghe đến có bất kì cầu thủ nào ở đây có tài năng cả. Ông không cần khẩn trương đến như vậy.”, ngữ khí của Henrique Oliveira không nhanh không chậm trả lời lại.

Domingos Jose có vẻ khá tức giận, sắc mặt ông rất khó coi, nhìn chầm chầm vẻ dương dương tự đắc của Henrique Oliveira, hận không thể cho ông ta một đấm vào mặt. Miệng ông nghiến răng nghiến lợi nói :”Tôi cam đoan, ông sẽ phải hối hận vì quyết định này”, nói rồi, ông quay người đi ra ngoài, không để ý đến sắc mặt đang dần dần bất thiện của Henrique Oliveira.

“Haha, hối hận ư, vậy ít nhất cậu ta cũng phải đến tầm của Deco, may ra tôi mới có chút hối hận được”, Henrique Oliveira cười nhạo nói.

Nhưng ông không biết rằng, ít lâu sau, ông sẽ thật sự hối hận về quyết định lần này của mình, thậm chí vì thế mà mất đi cơ hội trở thành Tổng giám đốc điều hành của Porto, đương nhiên, đó là chuyện sau này.

Trở lại với Domingos Jose, sau khi ra khỏi văn phòng điều hành, ông bước nhanh qua khu phức hợp đào tạo của câu lạc bộ, sắc mặc không hề dễ nhìn. Ông đứng lặng hồi lâu, nhìn ánh tà dương phía chân trời. Do dự trong chốc lát, ông lấy điện thoại, chần chờ một lúc, rồi bấm đến một số điện thoại.

Không phải chờ lâu, một giọng nói già nua vang lên:

“Lâu lắm rồi cậu mới gọi cho tôi đấy. Sao, có chuyện gì vậy?”

Sắc mặt của Domingos Jose chuyển từ xấu hổ sang vui vẻ, nói nhỏ :”Boss, lâu rồi không gọi cho ông, ông có khoẻ không?”

“Haha, nhờ hồng ân tôi vẫn khoẻ, hằng ngày nhìn đám trẻ luyện tập cũng cảm thấy trẻ hơn mỗi ngày rồi. Sao rồi, cậu ở Porto vẫn ổn chứ?”

“Vẫn ổn, tôi có chuyện này muốn nhờ ông, Boss. Ông có thể giúp tôi được không?”

“Có chuyện mà bộ xương già này có thể giúp cậu sao, nói đi nào”

“Tôi có một cầu thủ trẻ, tôi tìm thấy trong chuyến du đấu Việt Nam năm ngoái. Nếu có thể, ông có thể sắp xếp thử huấn cho cậu ta để vào trung tâm đào tạo trẻ của Os Belenenses được không?”

“Haha, tên Oliveira ngạo mạn đó lại lên cơn nữa rồi đúng không? Đúng là già mà không có đức. Tốt lắm, khi nào cần, cậu cứ liên hệ tôi, tôi sẽ cho cậu cơ hội thử huấn, nhưng có thể ở lại hay không là tuỳ cậu ta nhé”

“Chỉ cần như vậy thôi là đủ rồi, tôi cam đoan với ông, ông sẽ không thất vọng đâu. Cậu ta là một thiên tài thật sự, ông cứ yên tâm đi”, Domingos Jose thở phào nhẹ nhõm, cảm kích nói.

Nói chuyện thêm một lúc sau, ông tắt điện thoại, nhìn về phía xa. Ánh đèn đường đã lên trên đường phố Porto, nhưng trong lòng ông thì thở dài. Có lẽ, Thanh Tùng không có duyên với Porto rồi, phải tiện nghi cho người khác thôi.

Ông thở dài, bước đi về, bóng lưng tĩnh mịch buồn bã ….

Chưa xong còn tiếp!!!


Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc