Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 39: Thử Nghiệm Năng Lực




Tùng tính toán lại, nếu muốn vào được đội thanh niên để đá bóng, ít nhất cậu cũng phải ở lại đội trẻ U15 tầm 6 tháng để thích nghi với tình hình chung của toàn đội. Trong thời gian này, phải có ý thức rèn luyện thân thể và khả năng phòng ngự, còn át chủ bài năng lực kiểm soát phải được ưu tiên lên hàng đầu.

Do dự và tính toán trong chốc lát, cậu chợt nhận ra nếu sử dụng hết 60 điểm này vào năng lực kiểm soát, thì bản thân cậu có thể nhảy luôn 2 cấp, đi đến cấp chuyên nghiệp. Cậu sực nhớ, bỗng nhiên hỏi hệ thống:” Hệ thống, ban đầu nếu như ta đột phá một cấp độ, thì các thuộc tính năng lực còn lại sẽ được tăng lên bằng với cấp thấp hơn thứ 2 đúng không? Vậy bây giờ ta đã mở khóa các năng lực hết rồi, thì ưu đãi này còn giá trị hay không?

“Kính thưa chủ nhân, ưu đãi này vẫn còn hiệu lực. Nếu chủ nhân đột phá đến cấp chuyên nghiệp, thì các thuộc tính còn lại của chủ nhân sẽ đạt đến cấp thanh niên. Nếu chủ nhân đột phá đến cấp chuyên gia, các hạng năng lực còn lại của chủ nhân sẽ đạt đến cấp bán chuyên. Mong chủ nhân tính toán tỉ mỉ trước khi quyết định”

Tùng đăm chiêu nhìn bảng năng lực, không ngừng suy nghĩ. Sau khi quyết định, cậu không ngần ngại dùng hết 60 điểm thuộc tính thêm vào năng lực kiểm soát. Bảng thuộc tính xuất hiện biến hóa cực lớn:

“Năng lực tấn công: Dứt điểm 50, chạy chỗ 50, lực sút 50, tốc độ 50, góc sút 50 (góc sút liên quan đến khả năng dứt điểm và kĩ thuật đá phạt)

Năng lực phòng ngự: cắt bóng 50, chùi bóng 50, phán đoán 50, kèm người 50, chặn bóng 50

Năng lực kiểm soát: kỹ thuật 70, rê bóng 70, chuyền ngắn 70, chuyền dài 70, tầm nhìn 100

Năng lực thân thể: thể lực 50, thể hình 50, sức bật 50, cân bằng 50, tinh thần 88”

Kiếm lời lớn, quá có lời rồi!

Tùng hét lên trong lòng đầy kích động. Theo dự tính ban đầu, cậu sẽ thêm 40 điểm vào năng lực kiểm soát và 20 điểm vào năng lực thân thể. Thế nhưng như vậy sẽ không tận dụng được hết sự tối ưu của điểm thuộc tính. Sau khi thêm điểm vào kiểm soát lên cấp chuyên nghiệp, các thuộc tính khác đều dâng lên rất cao, tương đương với tiết kiệm cho cậu lên đến …. 103 điểm thuộc tính. Tùng lẩm nhẩm con số này, trong lòng vô cùng sung sướng.

Tùng bỗng nhiên cảm thấy thân thể nhẹ bỗng đi, trong đầu tràn đầy vào vô số ký ức về quá trình luyện tập kĩ thuật. Đôi chân cậu cũng có cảm giác linh hoạt hơn, ánh mắt mở ra, thâm thúy nhìn về phương xa. Cậu ngay lập tức mang quả bóng ra ngoài sân. Bây giờ vẫn là buổi tối, ánh sáng bình minh vẫn chưa kịp bắt đầu chiếu đến. Tùng cầm quả bóng trên tay, sau đó tiến hành tâng bóng luyện tập. Cảm giác bóng của cậu hôm nay rất tuyệt vời, như thể quả bóng là cánh tay thứ hai của cậu kéo dài ra vậy. Quả bóng cứ tiếp tục được tâng lên xuống đều đều, đồng thời cậu còn thử luyện tập thêm nhiều động tác khó hơn nữa, lại đều thành công. Phải biết trước đây, tuy cũng có thể vận dụng các kĩ năng này, nhưng đều khá là tốn sức, lại còn không phải lúc nào cũng thành công. Lần này thì khác, mỗi một lần hoàn thành một động tác, Tùng lại có cảm giác rất dễ dàng, giống như là khắc vào máu thịt vậy. Mỗi một thớ thịt cậu đều tràn ngập sức mạnh và sự linh hoạt.

Vô cùng vui mừng trước biến hóa này, cậu ngay lập tức lao vào luyện tập hằng ngày để có thể thích ứng tốt nhất với sự biến hóa này của mình, sẵn sàng để đối đầu với thách thức sắp đến.

Trước ngày xuất phát sang Bồ Đào Nha 2 tuần, mọi công tác chuẩn bị đã được hoàn thành. Những giấy tờ phê duyệt của cậu được chú Hưng làm việc với liên đoàn bóng đá và giải quyết chỉ trong vài nốt nhạc. Có lẽ họ cũng không nghĩ được cậu sẽ thành công khi tham gia thử huấn. Biết bao nhiêu lần, những cầu thủ thiên tài của đất nước được đưa đi tuyển trạch, nhưng đều thất bại tan tác mà quay về. Lần này có lẽ cũng là như thế mà thôi.

Chú Hưng vừa kể lại cho Tùng nghe vẻ mặt của những lãnh đạo liên đoàn bóng đá khi kí kết cho chú các giấy tờ, vừa thổn thức giãi bày. Chú cật lực vỗ vai cậu, lời nói thấm thía:” Con phải cố gắng lên nhé. Chú không đưa áp lực lên vai con, nhưng chú tin chắc con sẽ thành công”, giọng chú đầy kiên nghị và sự tin tưởng.

Cảm nhận được niềm kỳ vọng của chú Hưng, Tùng cảm giác rất ấm áp. Cậu vui vẻ cười nói:” chuyện này chú cứ yên tâm, không hề có vấn đề gì, cứ tin ở con”.

“Haha, sao lại không tin được. Hôm qua chú còn thấy con đại sát đội câu lạc bộ của chú mà. Trình độ này của con mà không trúng vào học viện thì không biết họ muốn cỡ nào nữa, Ronaldo hay Messi mới vừa lòng”, chú Hưng vừa nói vừa cười, nhưng giọng chua chát đến lạ thường.

Cũng đúng thôi, ngày hôm qua Tùng đã gây nên bóng mờ lớn thế nào cho đội Thanh niên câu lạc bộ Sài Gòn, chỉ nhìn những gương mặt thất thần của đội hình chính, và những gương mặt như nhìn quái vật của đội hình phụ nơi Tùng tham gia, là đủ biết cậu đã gây sóng gió như thế nào cho đội bạn rồi.

Chẳng là do muốn kiểm nghiệm thực lực hiện tại của cậu, chú Hưng quyết định tổ chức một buổi tập thử để cậu đá cùng với đội Thanh niên câu lạc bộ Sài Gòn, Tùng sẽ đóng vai trò tiền vệ tổ chức của đội dự bị và đối đầu với đội hình chính, với yêu cầu là đội dự bị phải tìm mọi cách chuyền bóng cho cậu.

Tùng cũng vui vẻ nhận lời, nhưng đây cũng là ác mộng bắt đầu của đội Thanh niên.

Trong 10 phút đầu trận, hai bên đều còn ở giai đoạn thăm dò, chưa bên nào chịu dâng lên để tấn công. Tùng đảm nhận vai trò điều tiết giữa trận, cậu luôn có ý thức chuyền bóng cho đồng đội ở vị trí thoải mái nhất, đồng thời tìm ra ưu và nhược điểm của từng cầu thủ đội mình, cũng như đối thủ, bên cạnh đó là quen thuộc cách chơi bóng của toàn đội. Phương án tấn công của đội dự bị cũng khá đơn giản, giống như thể thức bóng đá Anh, ưu tiên tấn công từ hai cánh, và phát động chuyền bổng để trung lộ tiếp ứng đánh đầu hoặc đoạt điểm rơi trước khung thành và ghi bàn. Nắm bắt được phương thức của toàn đội xong, cũng là lúc cậu trổ tài của mình.

Phút thứ 12, ngay khi nhận được đường chuyền của hậu vệ, nhận thấy cầu thủ chạy cánh bên mình ở vị trí khá có lợi, Tùng ngay lập tức tung một đường chuyền dài, xé rách hàng phòng ngự đối phương. Tuy nhiên tiền đạo cánh bên cậu khởi động hơi chậm, nên đã không kịp xử lý bóng mà bị hậu vệ đối phương cản phá.

Tùng cười cười, vỗ tay an ủi đồng đội đang ủ rũ xin lỗi cậu vì đã bỏ lỡ cơ hội hiếm có. Cậu nhẹ nhàng nói :”Mỗi khi mình có bóng, cậu cứ cố gắng chạy đến nơi cậu cho là tốt nhất để sút bóng. Cứ yên tâm, bóng chắc chắn sẽ chuyền đến”, Tùng nói với giọng chắc nịch trong ánh mắt nghi ngờ xen lẫn hơi bối rối của đồng đội.

Ngay lập tức, cậu thực hiện lời hứa của mình. Phút thứ 15, lợi dụng sự bức tốc chậm chạp của cầu thủ kèm người, Tùng lập tức xoay người bỏ mặt cầu thủ đối phương, đẩy bóng về phía trước tiến hành bức tốc. Bóng Tùng di chuyển như một cơn gió, cậu nhanh chóng tiến qua giữa sân. Nhận thấy các cầu thủ đối phương bị hấp dẫn mà chạy lại, Tùng ngước nhìn bản đồ, chân không ngừng nghỉ mà tung ra một cú sút bằng má ngoài. Các cầu thủ đối phương nhao nhao nhìn lại, cứ tưởng cậu tung một cú sút xa. Nhưng không, bóng đi một đường vòng cung ảo diệu, đến ngay trước mặt tiền đạo đội dự bị đang chạy nước rút vào vòng cấm địa. Không chần chờ, cậu ta tung một cú sút căng ghi bàn trước sự ngỡ ngàng của mọi người.

Chưa xong còn tiếp!!



Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc